Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1374 - Chương 1374 - Ngọn Núi Màu Bạc

Chương 1374 - Ngọn núi màu bạc
Chương 1374 - Ngọn núi màu bạc

Thẩm Tường đứng lại ở điểm cuối cùng của cái khe núi này, đây là vết nứt của ngọn núi cao này, lúc này hắn ở bên trong giữa sườn núi, hắn nhìn về phía bên ngoài, chỉ nhìn thấy biển rừng xanh lục bát ngát sum suê, mà ở phía xa mơ hồ có bóng của một dãy núi cao màu xanh.

Một cơn gió mát thổi tới, để hắn không cảm thấy nơi này kinh khủng như Dạ Ma Địa Ngục ở trong lời đồn, ngược lại là một mảnh núi rừng có phong cảnh tươi đẹp.

Hắn ngước đầu nhìn lên, không còn thấy loại sương mù khiến cho người ta chán ghét kia, có thể trông thấy trời xanh mây trắng, còn có chim chóc đang bay lượn, nhìn thế nào cũng không giống như là ở trong Địa Ngục rất nguy hiểm.

"Không biết con đường mà bọn họ đi kia thì sẽ đi tới đâu?" Thẩm Tường nhìn vào bản đồ mà trước khi đi công chúa Phượng Hoàng lại đưa cho hắn, điểm cuối của con đường kia cùng với nơi mà hắn muốn đi có sự chênh lệch rất xa.

"Nếu như cho rằng đó là nơi có bảo tàng, quả thực rất không tệ, chỉ có điều cũng sẽ có rất nhiều người bị hại chết." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường nhìn vào một mảnh rừng cổ xưa ở phía dưới kia một chút, cây cối đều rất cao lớn, chẳng mấy chốc hắn đã nhìn thấy một tảng đá khổng lồ ở bên trong khu rừng rậm này, khối đá khổng lồ này to lớn giống như một ngọn núi nhỏ, trên khối đá khổng lồ này có một cái lỗ nhỏ chỉ đủ để cho một người bò vào.

Hắn có thể trông thấy khối đá khổng lồ này, tuy nhiên hắn muốn đi tới cũng cần phải mất chút thời gian, bởi vì khối đá khổng lồ ở phía trước này cách chỗ hắn đứng rất xa, hắn đứng ở chỗ này cũng chỉ có thể trông thấy một điểm nhỏ ở nơi đó.

"Tiểu thí Long, có thể nhìn ra bên trong khu rừng này có gì nguy hiểm không?" Thẩm Tường thi triển Thần Du thuật, chẳng mấy chốc đã đi dạo một vòng ở khu rừng phía dưới này, ngoại trừ tương đối râm mát ra thì không có chỗ nào kỳ quái cả.

"Không phát hiện ra có nguy hiểm gì, nhưng rất khó nói, nơi này chính là ở sâu bên trong Dạ Ma Địa Ngục." Long Tuyết Di nói.

Nỏi này nhìn rất yên bình, nhưng Thẩm Tường sẽ không cho rằng nơi này sẽ an toàn, hắn biến thành một con chim nhỏ, bay cẩn thận từng li từng tí trên không trung của khu rừng này.

Ngay vào lúc hắn vừa mới bay vào khu rừng này, xung quanh đột nhiên tối đen, sau đó truyền tới một cỗ khí tức cực kỳ tà ác, hắn nhìn xuống dưới, chỉ thấy một đống Tiểu Dạ Ma lít nha lít nhít!

Những Tiểu Dạ Ma này rất rất nhỏ, chỉ lớn cỡ một đứa bé mà thôi, toàn thân tỏa ra ánh sáng màu xanh đen nhàn nhạt.

"Chuyện này là thế nào!" Thẩm Tường hoảng sợ trong lòng, những Tiểu Dạ Ma ở phía dưới kia giống như là ở bên trong tổ ong vậy, một cái ngăn chứa đều có một con Tiểu Dạ Ma đứng ở đó, Tiểu Dạ Ma thấp giọng gào thét, như là tiếng mèo kêu lúc đêm khuya vậy.

Khu rừng rậm xanh tươi um tùm vừa rồi đã biến mất, cái nơi mà Dạ Ma nhiều tới mênh mông vô bờ này để Thẩm Tường nhìn mà cảm thấy mà run rẩy trong lòng, đây là một cái sào huyệt của Dạ Ma, hơn nữa rất nhiều rất rộng.

Để hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, tốc độ sinh trưởng của những Dạ Ma này rất nhanh.

Hiện tại hắn đã biết, bầu trời xanh trong và những phong cảnh tuyệt đẹp trước đó đều là giả, mà cái sào huyệt một màu đen kịp, khắp nơi đều có Dạ Ma còn nhỏ lúc này mới là thật.

Nhưng là, tảng đá khổng lồ to như ngọn núi nhỏ phía trước kia lại là thật, đây là chỗ mà khiến Thẩm Tường tương đối yên tâm hơn một chút, hắn chỉ lo lắng ở bên trong cái hang động kia cũng có Tiểu Dạ Ma.

"Huyễn trận thật là lợi hại, ngay cả ta cũng bị lừa gạt, loại huyễn trận lợi hại này không phải Dạ Ma có thể bố trí đi ra, chắc chắn là có người cố ý làm ra, dùng để bảo vệ sào huyệt Dạ Ma này, đến cùng là ai a? Tại sao phải làm như vậy?" Long Tuyết Di rơi vào trong trầm tư.

Thẩm Tường cũng muốn biết đáp án, nhưng không có người nào nói cho hắn biết, có điều hắn biết người ở trong Tru Ma phong này có khả năng biết chút gì đó.

Hắn tiếp tục bay về phía trước, và sau đó hắn có thể trông thấy rất nhiều Tiểu Dạ Ma đang ôm một quả cầu hình bầu dục có kích thước bằng quả dưa hấu, những quả cầu hình bầu dục này hình bầu dục này tỏa ra một ánh sáng màu lục nhạt, được những Tiểu Dạ Ma kia đặt ở bên trong ngăn chứa lục giác.

Dạ Ma có một đôi cánh giống như dơi, tốc độ phi hành (bay trên không) rất nhanh, lúc này bọn chúng giống như là những con ong mật cần cù chăm chỉ, vận chuyển lấy lượng lớn trứng Dạ Ma.

Mà rất nhiều còn Dạ Ma nhỏ sau khi hấp thu lượng lớn tiên khí nơi này thì dần dần lớn lên, Thẩm Tường có thể trông thấy có rất nhiều Dạ Ma còn nhỏ bay ra ngoài, cái đầu so với Tiểu Dạ Ma kia nhỏ hơn rất nhiều, nhưng là bọn chúng không bao lâu nữa cũng có thể có dáng dấp giống như những Tiểu Dạ Ma kia.

Tiểu Dạ Ma Nhân Tiên hậu kỳ chính là được sinh ra như thế, Thẩm Tường rất hiếu kỳ nhiều trứng Dạ Ma như vậy là được sinh ra như thế nào, hắn phát hiện chỗ của hắn là ở sâu dưới mặt đất, nơi này tương đương giống với sào huyệt của con kiến, mỗi thời mỗi khắc đều đang sinh ra lượng lớn Tiểu Dạ Ma, khó trách số lượng Tiểu Dạ Ma trước đó lại nhiều như thế.

"Nếu như trước đó ngươi thật cho rằng nơi này chính là an toàn rồi bay thẳng tiến lên thì chắc chắn sẽ kinh động những Dạ Ma này, nói không chừng trong này còn có một Dạ Ma Vương ẩn nấp đi, tới lúc đó ngươi sẽ phiền toái." Long Tuyết Di nói tới trong lòng còn không thể không rung động, nơi này chính là sào huyệt của Dạ Ma, lộ tuyến trên bản đồ kia vậy mà lại đưa ngươi tới nơi này.

"Khả năng Dạ Ma không chỉ có một cái sào huyệt như thế! Tô Mị Dao nói."

Thẩm Tường không phát ra bất kỳ khí tức gì, hơn nữa hắn ẩn nấp rất khá, sau khi phát hiện nơi này là sào huyệt của Dạ Ma thì hắn lập tức biến trở nên càng nhỏ hơn.

Lúc bay trên không trung, hắn phát hiện ở trên có rất nhiều lỗ, có lẽ là đi về mặt đất, hiện tại hắn còn có chuyện quan trọng ở trên người, hắn cũng không muốn đi tìm kiếm trứng của những con Dạ Ma này là sinh ra từ đâu.

Bay chậm trên không trung nửa ngày, cuối cùng hắn cũng đi tới ngọn núi đá nhỏ kia, đồng thời vào bên trong hang động đó, lúc này hắn thở phào nhẹ nhõm, bởi vì trong này không có Dạ Ma tiến vào, giống như là bởi vì trong này có thứ gì đó khiến Dạ Ma chán ghét vậy.

Hắn tiến vào cái hang động này, hang động này là đi thông xuống phía dưới, bên trong tối đen như mực.

Căn cứ vào trên bản đồ tới xem, đây là cửa vào đoạn lộ tuyến an toàn thứ hai, mà đoạn đường này không dài như đoạn lộ tuyến thứ nhất, tuy nhiên cái lộ tuyến này là đi thông xuống dưới lòng đất, để hắn cảm thấy rất không thoải mái, đây chính bởi vì ở trên đều là lít nha lít nhít những con Dạ Ma khiến cho hắn cảm thấy không thoải mái.

"Xem ra lúc vẽ bản đồ này, đã có sự tồn tại của Dạ Ma, những lộ tuyến an toàn này đều có thể tránh đi những Dạ Ma này rất khéo, nơi này mặc dù là sào huyệt của Dạ Ma, nhưng chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không gặp phải Dạ Ma lợi hại, coi như ngươi vừa rồi ở trên đó bị phát hiện, ngươi cũng có thể nhanh chóng tiến vào cái thông đạo này." Long Tuyết Di nói.

"Chẳng lẽ nói lúc Thánh Thú cổ vực năm đó vẫn còn tồn tại, những con Dạ Ma này đã xuất hiện?" Nếu như những con Dạ Ma này tồn tại trong thời gian dài như vậy, chỉ dựa vào số lượng cỡ này của bọn chúng, tuyệt đối có thể tiến hóa ra Dạ Ma rất mạnh, nói không chừng là vượt qua tồn tại của Dạ Ma Vương.

Lúc này, Thẩm Tường cảm thấy càng hiểu rõ hơn một chút đối với Dạ Ma Địa Ngục này, ban đầu đây là Thánh Thú cổ vực không sai, nhưng bây giờ Thánh Thú cổ vực đã không còn tồn tại, hoàn toàn là Dạ Ma Địa Ngục, nơi này là là thế giới mà Dạ Ma làm chúa tể.

Để trong lòng của hắn cảm thấy sợ hãi chính là, những con Dạ Ma này sinh ra, được cho rằng là bởi vì cái sào huyệt Dạ Ma kia được một người lợi hại nào đó bố trí xuống huyễn trận siêu cường bảo vệ, mà ngay cả Long Tuyết Di cũng nhìn không thấu, rốt cuộc thì đây là tại sao?

Chỉ dùng năm ngày, hắn đã bay ra khỏi cái thông đạo này, cái thông đạo này là đi xuống dưới rồi đi về phía trên, cho nên sau khi hắn bay ra ngoài, xác nhận thiên địa mà chính mình nhìn thấy là thật, tuyệt không phải huyễn tượng rất thật mà trước đó nhìn thấy.

"Trong này không có sương mù, tuy nhiên vẫn như cũ có một lớp tử khí bao phủ!" Thẩm Tường biến thành chim chóc, bay ở trong tầng trời thấp, lúc này đột nhiên hắn nhìn thấy ở nơi xa có một ngọn núi lớn màu trắng bạc, bên cạnh ngọn núi này còn có rất nhiều núi xanh, những ngọn nũi xanh kia cũng rất to lớn, nhưng đều không có cao bằng một nửa so với ngọn núi màu bạc kia!

"Đó là Tru Ma phong!" Bạch U U và Tô Mị Dao cùng lúc kêu lên.

P/S: Ta thích nào .... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment