"Chúng ta bây giờ đều là võ viện số mười lăm, so với Thẩm đại ca thì cao hơn một bậc!"
Trong nội tâm Vân Tiểu Đao cũng có chút tiếc nuối, tuy nhiên bây giờ hắn lại rất đắc ý, siêu việt Thẩm Tường là một mục tiêu của hắn.
"Sao các ngươi đạt được nhiều Trúc Cơ đan như vậy?" Thẩm Tường tò mò hỏi.
"Ta nhặt được, lão Chu kéo ta đi tới chỗ lần trước ta nhặt được Chân Nguyên đan, chúng ta ở đó tìm hơn ba tháng, cuối cùng đã tìm được một hộp Trúc Cơ đan, bên trong có tám viên, chúng ta mỗi người hai viên, còn có hai viên cho ngươi!" Từ Vĩ Long hời hợt nói.
Lại nhặt! Trong nội tâm Thẩm Tường buồn bực, vận khí của Từ Vĩ Long này cũng thật quá tốt, nhưng nếu như không có Chu Vinh quấn quít chặt lấy, ba người bọn hắn cũng sẽ không ở một chỗ đào khoét ba tháng.
Chu Vinh đắc ý cười nói: "Ta còn đủ nghĩa khí a, cầm lấy đi! Sáu mươi vạn tinh thạch, đây là giá thấp nhất."
"Hừ, ta là táng gia bại sản, thanh toán bảy mươi vạn tinh thạch cho hắn!" Vân Tiểu Đao thấp giọng mắng.
"Không có biện pháp, này chủ yếu là công lao của ta, chính ngươi cũng thừa nhận." Chu Vinh lắc đầu cười cười.
Trước kia Thẩm Tường còn cho rằng Chu Vinh và Từ Vĩ Long đều rất có nghĩa khí, nhưng không nghĩ tới vẫn là lấy tiền, hắn cười mắng một tiếng:
"Tài liệu ta đều có, Đan trưởng lão cũng đáp ứng giúp ta luyện chế."
"Lão Từ, chúng ta cầm lấy đi đấu giá!" Chu Vinh bĩu môi, vội vàng cất kỹ hai viên Trúc Cơ đan kia.
Thẩm Tường cười nói: "Ta có nói ta không muốn đâu? Bất quá trước nợ đã, đợi ta được đến những Chân Nguyên đan kia, ta trả lại tiền."
Cầm lấy đi bán đấu giá, giá cả sẽ cao hơn rất nhiều, Thẩm Tường còn có thể từ đó kiếm được một khoản, bởi vì hiện tại hắn đã là Chân Võ cảnh, không hề cần Trúc Cơ đan!
Chu Vinh cũng biết cầm lấy đi bán có thể bán được nhiều hơn, tuy nhiên Thẩm Tường là bằng hữu của hắn, cho nên hắn chỉ có thể nhịn đau tặng cho Thẩm Tường, huống chi bọn hắn đều cho rằng Thẩm Tường chưa có tiến vào Chân Võ cảnh.
Hiện tại Chu Vinh là giàu đến chảy mỡ, đường làm quan rộng mở, cho nên đám người Thẩm Tường ăn uống một ngày một đêm, ăn sạch một lượt toàn bộ thức ăn ngon rượu ngon trong quán rượu, thẳng đến ăn chán chê bọn hắn mới thu mồm lại.
Lúc Chu Vinh thanh toán thì vẻ mặt vô cùng đau lòng, kêu khổ thấu trời, hắn đoán được đám người Vân Tiểu Đao nhất định sẽ hung hăng làm thịt hắn, nhưng không nghĩ tới lại hung ác tới như vậy.
Thái Vũ thịnh hội là thịnh hội dưới Chân Võ cảnh, đệ tử trên Chân Võ cảnh ở bên trong thịnh hội này, chỉ là phụ trách một số công việc khác, đương nhiên, trên Chân Võ cảnh cũng có đại hội của bọn hắn, chỉ có điều đó là so đấu với môn phái khác trên Thần Võ đại lục, loại cảnh tượng này mới là đồ sộ.
Hôm nay, trên đường cái toàn bộ Thiên Môn thành đều trống rỗng, bởi vì lát nữa tỷ thí sẽ đi qua Thiên Môn thành, ai đi loạn ở trên đường cái mà nói, nhất định sẽ không may.
Trong Thái Vũ môn, Cổ Đông Thần đứng ở trên một cái đài cao, hai tay chắp sau lưng, quét mắt nhìn hơn mười vạn đệ tử ở phía dưới, đây cũng là sau khi hắn xuất quan, lần đầu tiên gặp mặt nhiều đệ tử trong môn phái như vậy.
Cổ Đông Thần nói rất nhiều lời nói về chuyện Vô Song môn sát nhập, cái gì ở chung hòa thuận,… sau đó lại khen ngợi đệ tử bước vào Chân Võ cảnh gần đây thoáng một phát, tại chỗ ban thưởng cho Ngô Thiên Thiên, Chu Vinh, Vân Tiểu Đao, Từ Vĩ Long, này làm rất nhiều người không ngừng hâm mộ, cho mọi người khích lệ rất lớn.
Đằng sau Cổ Đông Thần vậy mà trắng trợn phê bình Thẩm Tường, nói cái gì Thẩm Tường chế tạo cho Thái Vũ môn không ít tổn thất, hơn nữa ở thời điểm tranh đoạt đệ nhất nội viện còn tạo thành phá hỏng diện tích lớn và làm cho rất nhiều đệ tử bị thương, còn khiêu khích không ít phong ba.
Thẩm Tường âm thầm khinh bỉ lấy vị sư diệt này, này rõ ràng là quan báo tư thù, tuy nhiên hắn cũng không thèm để ý, mặc kệ nói thế nào, Cổ Đông Thần vẫn phải gọi hắn là sư thúc.
Sau khi nói nhảm xong, Cổ Đông Thần tuyên bố Thái Vũ thịnh bắt đầu, sau đó cử hành đọ sức trận đầu!
Trận đầu là so tốc độ, so trong một ngày, nội dung là từ chính giữa quảng trường Thái Vũ môn xuất phát, đến trên đỉnh núi bên ngoài Thiên Môn thành thu hồi một Thái Vũ lệnh bài, ai trở lại nhanh nhất là chiến thắng.
Căn cứ tốc độ nhanh nhất bao năm qua, cũng phải sáu canh giờ mới qua lại một chuyến, lộ trình xác thực rất xa, cần chạy đi không ngừng, chỉ cần dừng lại nghỉ ngơi, lập tức sẽ bị người vượt qua, này là khảo nghiệm sức chịu đựng và trình độ chân khí.
"Trong quá trình thi chạy, không cho phép xảy ra xung đột, một khi bị phát hiện, chắc chắn sẽ xử lý nghiêm khắc! Các vị chuẩn bị sẵn sàng." Vũ trưởng lão hô lớn nói.
Rất nhiều đệ tử đều là lần đầu tiên tham gia, cho nên kích động không thôi, hơn nữa đều cho là mình có thể được đệ nhất!
Ba mươi vạn người tham gia thi chạy, người ở phía trước ưu thế lớn nhất, vốn là Thẩm Tường ở phía trước, nhưng ai biết hắn lại bị Cổ Đông Thần túm đến cuối cùng để phát biểu, đơn giản là lải nhải một ít gì đó.
"Thẩm Tường, ngươi nhất định có thể được đệ nhất!" Lúc này Ngô Thiên Thiên cũng đã vui vẻ hơn rất nhiều, mỉm cười nhìn Thẩm Tường, nàng phát hiện cùng Thẩm Tường ở một chỗ luôn sẽ có một loại thoải mái không hiểu.
Đám người Chu Vinh và Vân Tiểu Đao đều thầm suy nghĩ lấy một ít gì đó, bọn hắn không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà cua được đệ nhất mỹ nhân của Thái Vũ môn, đều âm thầm khinh bỉ lấy Thẩm Tường, nếu như nói trước kia Ngô Thiên Thiên còn chưa có bước vào Chân Võ cảnh, vừa ý Thẩm Tường còn nói được, nhưng hiện tại Ngô Thiên Thiên là Chân Võ cảnh, Chân Võ cảnh truy cầu nàng có khối người, chỉ có điều trông thấy nàng và Đan trưởng lão đi gần như vậy, nên rất ít người dám bén mảng tới đánh chủ ý với nàng.
"Đó là đương nhiên, ta báo danh ba hạng tỷ thí, hắc hắc!" Thẩm Tường cười nói, sắc mặt Cổ Đông Thần và Ngô Thiên Thiên hơi đổi, nếu như Thẩm Tường đều cầm đệ nhất mà nói, chẳng phải tất cả tặng thưởng đều bị hắn ôm hết đi hay sao?
Vũ Khai Minh cao giọng nói ra: "Một, hai, ba... Bắt đầu!"
Thẩm Tường chỉ nhìn thấy một đám người phía trước lập tức điên cuồng chạy như bay, hò hét như điên, làm cho cả Thiên Môn thành rung chuyển, giống như một đàn dã thú chạy như điên vậy.
Lúc này Thẩm Tường mới hấp tấp chạy theo, tiến nhập trong quảng trường bụi mù cuồn cuộn.
Đột nhiên, một cổ sóng khí nóng rực đánh úp lại, bọn người Cổ Đông Thần, Vân Tiểu Đao lập tức sững sờ, bọn hắn lập tức nghĩ tới điều gì!
"Khốn kiếp nha! Tiểu tử này quá âm!" Chu Vinh lập tức mắng, chỉ thấy Thẩm Tường xuất hiện trên không trung, phất phất lên một đôi Hỏa Dực cực lớn, hướng phía trước bay đi.
"Qúa xảo trá, không công bình, tranh thủ thời gian xuống đi!"
Một số Chân Võ cảnh hô, tuy bọn hắn không tham gia, nhưng đồ đệ của bọn hắn đều tham gia.
"Thẩm đại ca, ngươi vậy là không đúng lắm a, tranh thủ thời gian xuống đây đi!"
Vân Tiểu Đao cũng âm thầm ghen ghét, Thẩm Tường dùng chân khí Hỏa Dực mà nói, xác thực rất dễ dàng là có thể đạt được đệ nhất.
Thẩm Tường chỉ là cười mà không nói, bởi vì quy tắc cũng không có nói không cho bay.
Thẩm Tường chậm rãi bay ở trên đầu đám, chẳng mấy chốc đã bị người phía dưới phát hiện, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn lên, lập tức chửi ầm, chửi tục hết kiểu này tới kiểu khác, lại có một đống lớn giầy thối, cục gạch ném lên bầu trời.
"Nện cho tên vương bát đản kia xuống đi, này không công bình, chúng ta còn chạy cái trứng a!" Một người tức giận hô.
Thẩm Tường nhìn xuống những chiếc giầy, cục gạch và tạp vật khác phía dưới, lập tức cười ha hả: "Xếp thứ hai và thứ ba đều có ban thưởng, các ngươi vẫn là đặt tâm tư ở nơi đó đi, nếu không các ngươi ngay cả cọng lông cũng không có." Cười to xong, Thẩm Tường vẫy đôi Chu Tước Hỏa Dực, lập tức bay về phía trước, phía dưới đã mắng lật trời, nhưng mà không làm ra trò trống gì, bọn hắn chỉ có thể âm thầm khinh bỉ Thẩm Tường ở trong lòng mà thôi.
P/S: Ta thích nào...Chương 11