Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1392 - Chương 1392 - Tị Nạn Chỗ Sâu

Chương 1392 - Tị nạn chỗ sâu
Chương 1392 - Tị nạn chỗ sâu

Mục Thiến Hương trông thấy Thẩm Tường bẻ gãy một cái Tiên kiếm tốt như thế cũng là giật nảy cả mình, một mặt kinh ngạc là vì Thẩm Tường hủy đi cái tiên kiếm tốt này, mặt khác kinh ngạc là thực lực của Thẩm Tường, một chút chân khí cũng không lộ ra ngoài, trực tiếp đùng tay bẻ gãy thanh Tiên kiếm trung phẩm có phẩm chất không tệ này, điều này nói rõ thực lực bản thân Thẩm Tường rất mạnh, chí ít yếu không giống như vẻ bề ngoài như vậy.

Lúc này Hàn Thần tức giận thêm mấy phần, cơ thịt trên mặt đang rung động lên, song quyền nắm lại rất chặt!

"Một kiếm trước đó của ngươi thế nhưng là thiếu chút nữa giết ta, sau chuyện đó chẳng những ngươi không xin lối đối với ta, ngược lại còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ để cho ta trả lại ngươi một thanh Tiên kiếm trung phẩm, nằm mơ đi thôi!" Giọng nói của Thẩm Tường trở nên lạnh lùng, thuận tay ném thanh Tiên kiếm trung phẩm bị bẻ gãy thành hai đoạn này vứt đi, thật giống như ném rác rưởi vậy.

Tiên kiếm trung phẩm trong mắt hắn vốn chính là rác rưởi, trong tay hắn có không ít thần binh, hắn đương nhiên sẽ chướng mắt loại mặt hàng này.

Nhưng ở cái nơi thiếu khuyết tài nguyên này, thì thứ này là vô cùng trân quý!

Lúc này mọi người đều thầm mắng Thẩm Tường là tên phá của, đồng thời cũng bị loại giàu nứt đố đổ vách này của Thẩm Tường là cho kinh hãi.

"Khốn kiếp!" Hàn Thần gầm lên giận dữ, nắm đấm đột nhiên xung kích ra ngoài, chỉ một thoáng sấm sét vang dội, lôi điện cuồng bạo trên nắm tay bừng bừng lấp lóe.

Vào lúc này, Mục Thiến Hương cũng kinh hãi quát lên, nhưng là nàng ta lại không kịp ngăn cản, nàng ta không nghĩ tới Hàn Thần vừa lên tới chính là một kích lợi hại như thế.

Lúc mọi người trông thấy Hàn Thần ra quyền mang ra mấy chục đạo thiểm điện thô to, lập tức lùi lại rất xa, bởi vì đây là Lôi Diệu quyền rất nổi danh của Hàn gia.

Mọi người ở trong chớp mắt tránh đi, vậy mà trông thấy cũng có một đạo thiểm điện cuồng bạo kinh khủng phóng tới nắm đấm của Hàn Thần!

Thẩm Tường cũng xuất thủ, hắn sớm đã có phòng bị, ở ngay khi Hàn Thần ra quyền, chân khí toàn thân hắn lập tức vận chuyển lên, bằng tốc độ nhanh nhất ngưng tụ thành lực lượng Lôi Điện, từ nắm đấm của hắn tuôn đi ra ngoài.

Nắm đấm của Thẩm Tường không chỉ có riêng là lực lượng Lôi Điện cuồng bạo mà còn có Thiên Thánh chi thể mang tới lực lượng nhục thân cho hắn, hai loại sức mạnh này đều là dữ dội cuồng bạo, lấy tốc độ xung kích cực nhanh đánh ra ngoài, uy lực rất cường đại.

Rầm rầm rầm!

Hai quyền va chạm vào nhau, một ánh sáng mạnh bùng lên cùng liên tiếp tiếng vang ong ong, Thẩm Tường và Hàn Thần kia đều bị đánh văng ra.

Chỉ có điều Hàn Thần là bị đánh bay ra ngoài, lúc rơi xuống mặt đất còn bị đẩy đi tới hơn mười trượng, mà Thẩm Tường chỉ hơi văng ra một chút rồi đứng yên.

Ánh sáng biến mất, mọi người dùng con mắt nhói đau kia mà nhìn xem Hàn Thần có sắc mặt khó coi.

Tay mà Hàn Thần ra quyền vừa rồi đang phát run, ở trên tràn đầy vết rách, hơn nữa còn có lôi điện cường đại đánh cho cháy đen, xem ra đã phế bỏ.

Thẩm Tường đã tiến vào Nhân Tiên trung kỳ, coi như gặp được Thiên Quân hắn cũng có sức để chiến, chứ nói gì Hàn Thần chỉ mới Nhân Tiên hậu kỳ.

"Ngươi đây là muốn giết ta lần thứ hai!" Vẻ mặt của Thẩm Tường trở nên lạnh lùng, ai cũng cảm ứng được sát khí nồng dậm kia, lúc này mấy tên trưởng lão tuổi trẻ của Hàn gia đều thi nhau vây quanh Hàn Thần, để tránh Thẩm Tường hạ sát thủ.

Mới vừa rồi còn trốn ở đằng sau Mục Thiến Hương, nói đánh không lại người ta, ai ngờ chỉ xuất thủ một lần đã đánh cho Hàn Thần bị trọng thương, Hàn Thần sử dụng thế nhưng là lực lượng Lôi Điện, nhưng là Hàn Thần cũng chính bởi lực lượng Lôi Điện mà chính mình vẫn lấy làm kiêu ngạo đánh bại.

Thẩm Tường và Hàn gia không có thâm cừu đại hận gì, chẳng qua là Hàn Thần này có mâu thuẫn với hắn mà thôi, cho nên hắn cũng không hạ thủ tàn nhẫn giết chết đối phương, nếu không vừa rồi Hàn Thần đã chết rồi.

Mục Thiến Hương kéo Thẩm Tường vào bên trong lều vải, nàng ta cũng không muốn xảy ra xung đột lớn hơn ở chỗ này, đó đối với ai cũng không có chỗ tốt, chứ đừng nói hiện tại loại tình huống này.

"Bại hoại, giấu sâu như vậy!" Mục Thiến Hương trách cứ mà nhìn vào Thẩm Tường: "Vừa rồi ta thế nhưng là lo lắng gần chết, không nghĩ tới tên gia hỏa nhà ngươi vậy mà lại sẽ lợi hại như vậy, một quyền đánh cho Hàn Thần kia ngay cả tức giận cũng hết rồi."

"Hừ, trước đó ta còn tưởng rằng ngươi không lợi hại, không đề phòng ngươi một chút nào, bây giờ suy nghĩ một chút..." Mục Thiến Hương nghĩ tới chuyện trước đó ngủ cùng một cái giường với Thẩm Tường, lúc trước nàng ta cho là mình có thực lực tuyệt đối có thể áp chế được Thẩm Tường, sẽ không để cho Thẩm Tường làm loạn, nhưng bây giờ nghĩ lại, trong lòng không thể không run lên, bởi vì hiện tại nàng ta đã biết Thẩm Tường cũng rất mạnh, căn bản không dễ đối phó như trong sự tưởng tượng của nàng ta.

"Chẳng lẽ nhìn ta giống người xấu như vậy hay sao?" Thẩm Tường cười cười một tiếng: "Nếu ta muốn giở trò xấu với ngươi thì ngươi sớm đã..."

Trông thấy mặt mũi Thẩm Tường tràn đầy nụ cười tà dị, Mục Thiến Hương dùng lực lớn véo cánh tay Thẩm Tường một cái: "Nhìn thế nào cũng không giống như là người tốt."

Nhớ tới thanh Tiên kiếm trung phẩm mà Thẩm Tường bẻ gãy kia, Mục Thiến Hương trong lòng cũng rất tức giận nói: "Ngươi thật lãng phí, làm hỏng thanh Tiên kiếm tốt như vậy chính là vì chọc giận Hàn Thần."

"Không phải chỉ là một thanh Tiên kiếm vô dụng thôi sao?" Thẩm Tường rất khinh thường mà nói.

"Thẩm đại ca, ngươi thành thật nói cho ta biết, ngươi ở trong Cửu thiên bên ngoài kia có phải là đệ tử của một cái thế lực lớn siêu cấp hay không?" Mục Thiến Hương hỏi, bởi vì Thẩm Tường xuất thủ rất xa hoa, hơn nữa Tiên kiếm trung phẩm đều không để vào mắt.

Tiên kiếm trung phẩm vẫn là rất trân quý, coi như Hạ Phong loại Vương tử này cũng không lãng phí được như vậy.

"Không phải, ta trung thực nói cho ngươi, ta nhưng thật ra là chưởng môn của một cái thế lực lớn!" Thẩm Tường nghiêm túc nói.

"Ta vậy mới không tin, nếu như ngươi là chưởng môn thì ít nhất cũng phải là Tiên Vương đi, nhưng là ngươi không có thực lực Tiên Vương." Mục Thiến Hương thè lưỡi: "Cả ngày chỉ biết gạt ta."

Thẩm Tường một mặt nghiêm túc: "Sau này ngươi ra ngoài hỏi thăm tên của ta một chút thì biết ta lợi hại cỡ nào! Ta ở bên ngoài có rất nhiều kẻ thù, ngươi tuyệt đối đừng nói cho người khác biết ngươi rất thân thuộc với ta, nếu không sẽ rất nguy hiểm."

"Thật?" Mục Thiến Hương trông thấy vẻ mặt Thẩm Tường thành thật, có chút tin tưởng.

"Ừm!" Thẩm Tường gật đầu một cái.

"Đúng rồi, ngươi trông thấy Thất Thải tai tinh kia hay chưa?" Mục Thiến Hương lại hỏi, trước đó Thẩm Tường đột nhiên chạy mất, chính là đi xem Thất Thải tai tinh kia.

"Thấy được, tuy nhiên ta lại trở về, xem ra ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, Thất Thải tai tinh kia là có người cố ý mang tới, hơn nữa gia hỏa đó rất mạnh." Thẩm Tường nghiêm túc nói.

"Ngươi làm sao biết được? Nhiều năm qua, Cửu tộc chúng ta có rất nhiều cường giả đều không hiểu rõ chuyện này, ngươi vậy mà biết, chờ sau khi chuyện này qua đi, ngươi nhất định phải nói cho thái gia gia của ta." Mục Thiến Hương nói.

"Đương nhiên, ta bây giờ phải bế quan tu luyện một đoạn thời gian, Thất Thải tai tinh kia bộc phát còn cần một đoạn thời gian nữa, ngươi ở chỗ này hộp pháp giúp ta!" Thẩm Tường lấy Thất Thải thánh hạch kia ra, nắm vào trong tay.

Mục Thiến Hương truyền âm cho Thẩm Tường: "Thẩm đại ca, chờ sau khi chuyện này qua đi, ta dẫn ngươi đi một chỗ, chỗ đó có Tiên quả, có thể để ngươi trở nên mạnh hơn, nói không chừng có trợ giúp ngươi rời khỏi nơi này!"

"Ừm, yên tâm đi, ta nhất định sẽ mang ngươi đi ra, ta cảm thấy thế giới bên ngoài không thể thiếu nha đầu như ngươi!" Thẩm Tường cười nói, hắn sớm đã biết Mục Thiến Hương có kỳ ngộ, bằng không nàng ta sẽ không tiến bộ nhanh tới như vậy.

"Chỗ đó sẽ không bị Thất Thải tai tinh hủy đi chứ?" Thẩm Tường có chút lo lắng.

"Sẽ không, chỗ đó cực kỳ an toàn, sau khi kiếp nạn Thất Thải qua đi, ta sẽ từ nơi đó lấy ra một số Tiên quả cho thái gia gia của ta, rồi mới rời đi với ngươi, thái gia gia của ta sẽ đáp ứng." Mục Thiến Hương nói tới chỗ này, có chút thương cảm, đây chính là chuyện mà nàng ta trước đó vẫn luôn do dự.

"Không cần lo lắng, sớm muộn có một ngày ngươi còn có thể gặp lại với bọn họ, chỉ cần ngươi có thể trở thành một cường giả!" Thẩm Tường nói, hắn biết Mục Thiến Hương làm ra quyết định này là rất khó khăn, dù sao muốn đi mạo hiểm với hắn, hơn nữa có thể sẽ dễ dàng mất mạng.

"Ta chắc chắn có thể làm được!" Mục Thiến Hương rất tự tin: "Ngươi tu luyện đi thôi, ta trông coi ở bên cạnh ngươi!"

Mục Thiến Hương trông thấy trong tay Thẩm Tường có một viên châu bảy màu, rất giống với Thất Thải tai tinh kia, nhưng nàng không hỏi, nàng ta nghi ngờ đây là một số đá năng lượng rơi xuống từ Thất Thải tai tinh kia, giống như tiên tinh vậy.

Đây là Thất Thải thánh hạch, Thẩm Tường vào lúc này vận công nhanh chóng hấp thu năng lượng ở bên trong!

Thất Thải thánh hạch tuy rằng rất nhỏ, nhưng năng lượng ẩn chứa ở bên trong lại rất mênh mông, Thẩm Tường chỉ vừa mới vận chuyển thần công thì lập tức cảm ứng được một cỗ năng lượng bảy màu tiến vào trong thân thể của hắn, chẳng mấy chốc đã hóa thành một loại chân khí bảy màu, tràn vào trong đan điền, phân biệt tiến vào bên trong năm tôn thú tượng.

"Chân khí bảy màu này là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường rất là kinh ngạc, tuy nhiên chuyện này không có ảnh hưởng gì đối với hắn.

"Yên tâm đi, bảy loại màu sắc này sẽ dần dần dung hợp lại với nhau, Thất Thải thánh hạch rất lợi hại đi!" Long Tuyết Di nói.

"Ừm, bên trong ẩn chứa rất nhiều năng lượng, vốn chỉ là hút năng lượng chừng hạt gạo nhưng sau khi luyện hóa tiến vào trong đan điền thì lập tức biến thành giống như một trái dưa hấu lớn vậy." Thẩm Tường nói, một lần như thế số lượng hắn hút vào là rất lớn, có thể để cho Thiên đan của hắn lớn mạnh nhanh chóng.

Qua hơn mười ngày, Thẩm Tường bị một cỗ rung động kịch liệt làm cho bừng tỉnh, mà vẻ mặt của Mục Thiến Hương thì nghiêm túc ngồi ở bên cạnh.

"Bắt đầu! Trước kia đều ở trong vòng bảy ngày, không nghĩ tới lần này là ở ngày thứ mười sáu mới bắt đầu." Mục Thiến Hương nói bất đắc dĩ thở dài: "Ở trên đoán chừng sẽ chết đi không ít người!"

Nếu như Thẩm Tường không lấy Thất Thải thánh hạch kia thì xác thực sẽ xảy ra ở trong bảy ngày.

"Nơi này có không ít người tới, có lẽ là chật ních!" Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường đi ra khỏi lều vải kiểm tra, lại trông thấy có rất nhiều lều vải được dựng lên, hơn nữa còn có một số cái rất to lớn rất xa hoa, vừa nhìn đã biết là nhân vật quan trọng trong đại gia tộc.

"Mau vào, đừng đi ra gây chuyện!" Mục Thiến Hương kéo Thẩm Tường lại, theo suy nghĩ của nàng ta Thẩm Tường rất có thể sẽ gây chuyện.

"Đi vào nơi này đều là một số người nào?" Thẩm Tường hỏi.

"Vợ con của một vài đại nhân vật, bọn họ sẽ tận lực để cho vợ con mà mình tương đối sủng ái trốn vào chỗ này, mà người cha kia của ta ... hắn cũng chỉ đưa tám nữ nhân vào, còn những người khác thì đoán chừng đều là hắn chán ghét, có lẽ là sẽ chết ở phía trên." Mục Thiến Hương nói.

"Ngươi tu luyện được thế nào?" Mục Thiến Hương hỏi.

"Không sao cả, mới hơn mười ngày, có thể có hiệu quả gì đây?" Thẩm Tường lắc đầu cười một tiếng, hắn nhìn Thất Thải thánh hạch ở trong tay một chút, vậy mà một chút ánh sáng cũng không yếu đi, có thể thấy được bên trong còn có năng lượng rất nồng đậm.

"Nếu như là ta, vậy thì có hiệu quả!" Mục Thiến Hương cười đắc ý: "Ta tu luyện thế nhưng là rất nhanh, hơn nữa còn vững chắc."

Thẩm Tường cũng rất tò mò với phương thức tu luyện của Mục Thiến Hương, đây đều là bí mật của người khác, bình thường đều rất kiêng kỵ người khác nhắc tới, nhưng là Thẩm Tường cảm thấy mình và Mục Thiến Hương rất quen thuộc, cho nên cũng không lo lắng, trực tiếp hỏi: "Ngươi là tu luyện thế nào? Có phải chỉ có ngươi mới có thể hay không?"

P/S: Ta thích nào ... chương 5 ... chuyện này phải nói ai theo đọc tới đây thì sẽ cảm thấy cực hay =)), bởi cực hay nên ta thích dịch 1 lèo, còn mấy chương hay đằng sau nữa, đề nghị ủng hộ chút chút đi a...

Bình Luận (0)
Comment