Đoạn Minh sử dụng chính là lực lượng lôi điện, tà ma cũng tương đối e ngại loại lực lượng này, lúc này Đoạn Minh nắm chặt song quyền, ở trên song quyền thì lạch tạch lóe ra tia điện màu tím, cỗ lực lượng lôi điện cuồng bạo này có thể khiến người ta cảm ứng được rõ ràng, để cho người ta cảm thấy hắn như thể là lôi công điện mẫu vậy, có thể phóng xuất ra thiên lôi rất khủng bố.
Những Dạ Ma cường đại đuổi theo tới này chỉ là vây quanh Đoạn Minh mà thôi, bởi vì thực lực của Đoạn Minh là mạnh nhất, hiện tại sau khi bọn hắn vây quanh Đoạn Minh đều có chút hối hận, bởi vì thực lực của Đoạn Minh cường đại hơn rất nhiều sơ với sự tưởng tượng của bọn hắn.
Đám người Long Đế đã theo đường cũ mà trở về, biến mất ở trong tầm mắt của Thẩm Tường, khiến trong lòng Thẩm Tường rất là khó chịu, hắn rất hy vọng đám người kia chết sạch toàn bộ.
"Ngươi là muốn tới gần lãnh địa của chúng ta sao?" Một Dạ Ma cường đại đột nhiên mở miệng nói, giọng nói có chút âm nhu, tuy nhiên nghe giọng điệu rất ôn hòa, xem bộ dáng là không muốn xảy ra xung đột với Đoạn Minh.
Những Dạ Ma cường đại này có thể tiến hóa tới một bước này, là chuyện rất không dễ dàng, bọn họ cũng không ngu ngốc, nếu như xảy ra đại chiến với đám người Đoạn Minh ở chỗ này, chết chính là bọn chúng.
"Không phải, chúng ta đang muốn rời xa, không thấy chúng ta chính là đang chạy trốn sao?" Đoạn Minh cũng ôn hòa mà nói, hắn cũng không muốn động thủ, cũng không phải là sợ những Dạ Ma cường đại này mà là sợ phiền phức, nếu như hắn giết chết mấy con Dạ Ma cường đại này thì nói không chừng những Dạ Ma ở bên ngoài Địa Ngục Chi Môn kia sẽ ra tới, hậu quả không thể nào đoán trước được.
"Như vậy các ngươi tới nơi này làm cái gì? Mục đích của các ngươi không phải là muốn đi vào lãnh địa của chúng ta sao?" Một tên Dạ Ma cường đại khác hỏi, lãnh địa của bọn chúng tương đương với thánh địa của bọn chúng, nếu có người tới gần mà nói, vô luận bọn chúng phải bỏ ra cái giá lớn cỡ nào thì cũng phải ngăn cản.
"Chúng ta là từ một nơi khác đi ra, thật không may rơi xuống lãnh địa của các ngươi, nhưng cũng chỉ là chúng ta, đám người chạy mất kia thì không phải vậy, bọn chúng có một tấm bản đồ, bọn chúng là dựa theo tấm bản đồ đó mà tới." Đoạn Minh nói chi tiết cho những Dạ Ma này.
"Chẳng lẽ là cấm địa? Các ngươi là từ cấm địa đi ra sao?" Dạ Ma kia nói xong, vội vàng lùi lại mấy bước, như gặp phải đại địch vậy.
"Các ngươi cũng biết cấm địa?" Đoạn Minh tò mò nói.
"Cái chỗ đó nhiều năm qua tống táng không ít đồng bạn cường đại xuất sắc của chúng ta, chúng ta làm sao lại không biết?" Vẻ mặt Dạ Ma đó trở nên nghiêm túc, người có thể từ bên trong cấm địa đi ra đều là người rất cường đại, cho nên bọn họ lúc này càng kiêng kỵ Đoạn Minh hơn.
Đoạn Minh cười cười nói: "Hiện tại có thể để chúng ta rời đi chưa, ta cũng không muốn đối địch với các ngươi, chúng ta ngây người quá lâu ở trong cấm địa, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây!"
"Ta còn có một chuyện muốn hỏi, hy vọng ngươi có thể trả lời ta!" Dạ Ma kia nói.
"Ngươi hỏi, ta có thể trả lời ngươi thì nhất định sẽ trả lời." Đoạn Minh nói.
"Mộ của Thập Thiên đại đế có phải ở bên trong đó hay không?"
Vấn đề này của Dạ Ma, ngay cả Thẩm Tường cũng hiếu kỳ, bởi vì cái hẻm núi Luân Hồi kia quá lợi hại, thực lực như Đoạn Minh này bây giờ cũng không thể tiến vào.
Đoạn Minh cau mày, thở dài một hơi: "Ta cũng không biết, ta đã từng nghi ngờ là ở bên trong hẻm núi Luân Hồi trong cấm địa, chỉ là không thể xác định, năm đó Đại Đế tính toàn chính mình có thể sẽ chết, cho nên sớm đã chuẩn bị tất cả hậu sự cho mình, khi đó thực lực của ta còn rất yếu, không cách nào biết được bí mật quan trọng đó."
"Các ngươi đi thôi!" Sau khi Dạ Ma nghe được Đoạn Minh là nhân vật sống sót trong thời kỳ đó thì cũng không dám ngăn bản bọn họ quá lâu, lập tức thả bọn hắn đi.
Chức trách của những Dạ Ma này chính là trông giữ nơi này, tuy nhiên bọn chúng bình thường đều ở sâu dưới mặt đất, là lúc Đoạn Minh trước đó nổi lên sát thế với những cự đầu của các thế lực phản đồ kia, khiến những cự đầu kia sau khi chết sinh ra oán khí cực lớn mới kinh động tới những Dạ Ma này.
Đoạn Minh mang theo Thẩm Tường gia tăng tốc độ rời đi, bốn tên Dạ Ma vừa rồi vội vàng gọi những Dạ Ma cường đại khác về, bọn họ không thể rời xa nơi này, bọn họ chỉ bảo đảm không thể để cho nhân loại mạnh mẽ tới gần.
Mục Thiến Hương từ U Dao giới đi ra, nàng ta không nghĩ tới lại nhanh như vậy, vừa nhìn thì biết không có đánh nhau.
"Bọn họ không dám chọc ta, cho nên thả ta đi, xem ra những Dạ Ma này rất sợ chết." Đoạn Minh cười nói.
Đám người Đoạn Minh chẳng mấy chốc đã đuổi kịp người đằng trước, chỉ là Hoàng Điểu tộc mà thôi, đám người Long Đế trông thấy Đoạn Minh không bị Dạ Ma ngăn cản cho nên đã dùng bí pháp để chạy trốn, bọn họ lo lắng Thẩm Tường sẽ khiến Đoạn Minh công kích bọn họ, bọn họ đều hiểu rõ đối với thực lực của mình, nếu như không phải Đoạn Minh, vừa rồi nói không chừng bọn họ đều sẽ xảy ra đại chiến với những Dạ Ma cường đại kia, có thể sẽ chết đi.
"Các ngươi không có sao chứ!" Công chúa Phượng Hoàng dò hỏi.
"Tạm thời không có chuyện gì, tuy nhiên vẫn là nhanh chóng rời khỏi nơi này, trong này Dạ Ma cường đại nhất rất khủng bố." Thẩm Tường trả lời.
Trông thấy Thẩm Tường và công chúa Phượng Hoàng nói chuyện như thế liền biết bọn họ quen biết nhau, hơn nữa còn tương đối quen thuộc.
"Đa tạ các ngươi!" Phượng Hoàng Vương nói, nếu như không có đám người Thẩm Tường thì bọn họ chắc chắn sẽ lành ít dữ nhiều.
"Không cần khách khí." Đoạn Minh nói ra: "Hoàng Điểu tộc các ngươi khó có khi có được hai con Phượng Hoàng, lập tức đều chết ở chỗ này thì sẽ là một loại tổn thất đối với Cửu Thiên, tuy nói các ngươi có năng lực Niết Bàn trùng sinh, nhưng ở chỗ đó có khả năng không thực hiện được trừ khi thực lực của các ngươi rất mạnh."
Chỗ đó là Địa Ngục Chi Môn, ở nơi đó Dạ Ma đều rất am hiểu lực lượng tử vong, hiện tại hai con Phượng Hoàng của Hoàng Điểu tộc còn trẻ tuổi như vậy, những Dạ Ma kia có thể để bọn hắn không có cách nào Niết Bàn, trực tiếp giết bọn họ.
Phượng Hoàng Vương trầm mặc không nói, sau khi hắn suy tư một lát, hóa thành một con Phượng Hoàng to lớn, cũng sử dụng một số bí pháp chạy trối chết, mang theo một số đồng bạn của Hoàng Điểu tộc rút đi.
"Tổ tông của bọn họ thế nhưng là đang hại bọn họ, để cho bọn họ tới loại địa phương này chịu chết, nếu như chỗ đó thật sinh ra Dạ Chi Ma Đế, chỉ sợ ngay cả Thập Thiên đại đế cũng không dám làm loạn." Đoạn Minh lắc đầu cười một tiếng: "Gia hỏa Hoàng Long tộc kia lại còn tự xưng là Long Đế, thật không biết xấu hổ, năm đó Long Đế chân chính đã từng đánh bại Thập Thiên đại đế."
Loại chuyện này Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên nghe nói.
"Thật? Tại sao Long Đế kia không nổi danh giống như Thập Thiên đại đế?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.
"Long Đế kia tương đối ngu xuẩn, bị chính Long bọn hắn ám toán, trúng phải kịch độc, một mạch Long Đế kia rơi vào đồ sát." Đoạn Minh nói.
"Cả nhà ngươi đều là ngu xuẩn!" Long Tuyết Di mắng to ở trong U Dao giới.
Thẩm Tường đã đoán được, Long Đế kia có lẽ là Tổ Long của Bạch Long nhất tộc! Cho nên bây giờ Long Tuyết Di mới thống hận Hoàng Long tộc bây giờ như vậy, mà Hoàng Long tộc bây giờ cũng giống vậy e sợ Long Tuyết Di báo thù, bọn họ đều rất rõ ràng tiềm chất của Bạch Long, chính là bởi vì Bạch Long có tiềm lực và thiên phú rất đáng sợ, cho nên lúc ban đầu những chủng loại Long khác mới thống hạ sát thủ, trừ bỏ đi Bạch Long, như vậy bọn họ mới có thể bảo trì được địa vị cao cao tại thượng mãi mãi.
Trên đường đi đều là Đoạn Minh xuất lực, mang theo Thẩm Tường và Mục Thiến Hương đi đường, chỉ dùng hơn mười ngày, bọn họ đã đi ra khỏi Dạ Ma Địa Ngục này, trên đường bọ họ vậy mà nhìn thấy được ngọn núi cao màu bạc trắng kia, cũng chính là Tru Ma phong!
P/S: Ta thích nào ... chương 13