Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1422 - Chương 1422 - Thiên Kiếm Thành

Chương 1422 - Thiên Kiếm thành
Chương 1422 - Thiên Kiếm thành

Thánh kiếm, còn là luyện chế! Điều này làm cho Thẩm Tường giật mình không thôi, hắn có thể đoán được nam tử này chắc chắn là đưa một số vật liệu trân quý cho Thần Kiếm cung luyện chế, cho nên mới sẽ hỏi một câu như thế, nhưng nhìn dáng vẻ hắn tra hỏi, không có chút nào coi chuyện này như là một chuyện quan trọng vậy.

"Buổi chiều thì có thể luyện chế xong." Trưởng lão kia trả lời.

"Hừ, đã mười tám tháng rồi, mới đầu các ngươi nói mười lăm tháng là có thể luyện chế xong!" Nam tử kia không hài lòng hừ một tiếng.

"Bởi vì xuất hiện một số sai lầm." Trưởng lão kia thấp giọng nói.

Nam tử kia ngồi xuống, sau khi hắn đi vào thì cũng không nhìn Thẩm Tường, giống như người có thể được hắn để vào trong mắt không có mấy người vậy, hắn ôm ngực, ngồi ở chỗ đó, mắt hơi lim dim, xem ra hắn muốn ở chỗ này chờ đợi thanh Thánh kiếm kia hoàn thành.

"Tên gia hỏa này thật lợi hại, có lẽ là người của thế lực lớn, đến cùng là thế lực nào đây nhỉ?" Long Tuyết Di hoài nghi mà nói.

"Có lẽ cũng là một thế lực dùng kiếm, có thể lấy ra nổi vật liệu luyện chế Thánh kiếm, hơn nữa còn không coi ai ra gì, ở trong Cửu Thiên này chỉ có hai cái thế lực kia." Bạch U U nói ra: "Một cái thế lực trong đó tên là Thánh Nguyên cổ vực, chỗ đó là một cái hiểm địa, nhưng ở trung tâm của cái hiểm địa này lại có một cái thế lực rất mạnh, chỉ có bọn họ mới có thể tiến sâu vào trong một cách an toàn."

"Một cái khác chính là Thiên Kiếm thành!" Tô Mị Dao nói tiếp: "Thiên Kiếm thành ở trên đỉnh một ngọn núi khổng lồ, ngọn núi khổng lồ đó rất kỳ lạ, ở trên đỉnh đỡ lấy một tòa thành thị cực lớn, nhìn giống như là một cây nấm lớn vậy, nhưng trăm ngàn vạn năm qua, đều chưa bao giờ rơi xuống."

"Hai cái thế lực này sở dĩ có khả năng luyện chế Thánh kiếm, bởi vì bọn hắn nắm giữ vô cùng nhiều vật liệu luyện khí, đặc biệt là loại cấp cao kia, nam tử này có lẽ là tới từ Thiên Kiếm thành." Tô Mị Dao nói ra: "Ta và sư tỷ trước kia từng đi qua Thiên Kiếm thành, người ở chỗ đó rất mạnh, hơn nữa bán ra rất nhiều vật liệu luyện khí trân quý."

Thẩm Tường đánh giá nam tử này một lần nữa, dáng dấp không phải rất anh tuấn, nhưng cũng coi như là được, trên người có một cỗ khí chất rất cao ngạo, quần áo rất sạch sẽ, phục sức phối hợp đều rất công phu.

"Vạn trưởng lão, là ai tới tìm ta?" Liễu Mộng Nhi đi ra, nàng ta mặc một bộ trang phục màu đen, mái tóc đuôi ngựa đơn giản, xem ra nàng ta đang luyện khí.

"Là ta!" Thẩm Tường đứng dậy, rồi mới truyền âm cho Liễu Mộng Nhi: "Mộng Nhi tỷ."

Nghe được Thẩm Tường truyền âm, Liễu Mộng Nhi lập tức biết người trước mắt này là Thẩm Tường.

Liễu Mộng Nhi đang muốn nói chuyện, nam tử nhắm mắt lại kia đột nhiên mở to mắt ra, hỏi: "ngươi là nữ nhi của Liễu Tông Dự?"

"Ừm, các hạ là ..." Liễu Mộng Nhi nhíu mày, bởi vì thái độ của nam tử này không phải rất tốt, nhưng Thẩm Tường cảm thấy hắn có thể mở mắt ra nhìn Liễu Mộng Nhi, đã coi như là không tệ.

Nam tử kia phát ra một tiếng cười lạnh quái dị: "Thiên Kiếm thành, La Nghị Đào, ngươi có lẽ phải biết ta là ai đi!"

"Ngươi chính là La Nghị Đào." Sắc mặt của Liễu Mộng Nhi hơi đổi một chút, khẽ cắn môi son một chút, rồi mới nói với Thẩm Tường: "Ngươi có chuyện tìm ta? Đi theo ta!"

La Nghị Đào trông thấy Liễu Mộng Nhi không để ý tới hắn, trong lòng lập tức không hài lòng: "Chẳng lẽ ngươi cứ đi như thế sao? Ngươi có lẽ phải biết ta sẽ tới nơi này đặt luyện chế Thánh kiếm chứ, tại sao ngươi không tìm tới ta!"

Liễu Mộng Nhi tức giận trong lòng, nhưng sự kiềm chế của nàng vô cùng tốt, không có biểu lộ ra: "Ta ở chỗ này học tập đúc kiếm, ta không có quá nhiều thời gian rảnh."

Thẩm Tường cũng rất khó chịu trong lòng, tại sao muốn Liễu Mộng Nhi phải đi tìm hắn, hắn đã đoán được một số chuyện gì đó.

"Hừ!" La Nghị Đào đứng dậy, có chút tức giận nói: "ý của ngươi là muốn ta đi tìm ngươi? Dựa vào cái gì? Ta xem việc hôn sự này coi như xong đi, loại nữ nhân tự cho là cao cao tại thượng như ngươi, La Nghị Đào ta không có phúc hưởng thụ."

Liễu Mộng Nhi hít sâu một hơi, đè sự tức giận trong lòng xuống, nói ra: "Yên tâm đi, coi như ngươi không nói thì ta cũng sẽ không gả cho ngươi."

Thẩm Tường xem như đã hiểu, Liễu Mộng Nhị sớm đã bị cha mẹ nàng âm thầm đính hôn, mà Liễu Mộng Nhi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy La Nghị Đào này.

"Ngươi là ghét bỏ ta? Vậy thì tốt, lúc đầu ta không có ý định lấy ngươi, nhưng ngươi đã nói như vậy thì ta nhất định phải để cho ngươi gả cho ta, ta xem ngươi có bản lĩnh gì có thể thoát khỏi hôn sự mà chúng ta đã lập thành." Trên mặt La Nghị Đào lộ ra một chút nụ cười trêu tức.

Thẩm Tường âm thầm nắm chặt nắm đấm, nếu không phải Liễu Mộng Nhi vẫn luôn nắm lấy cổ tay của hắn, nói không chừng hắn đã rút Thanh Long Đồ Ma đao ra liều mạng với đối phương rồi.

"Ta vốn không thiếu nữ nhân, nếu như thái độ của ngươi tốt một chút, nhận lỗi với ta, nói không chừng ta còn tha cho ngươi một cái mạng, hủy bỏ hôn ước, nhưng hiện tại ... hừ, ngươi chắc chắn sẽ gả cho ta, dù sao ngươi còn tính là một nữ nhân không tệ, cũng đủ tư cách tiến vào La gia ta." La Nghị Đào cười âm trầm một tiếng.

"Mộng Nhi tỷ, ta đi chém chết hắn!" Thẩm Tường truyền âm cho Liễu Mộng Nhi.

"Tỉnh táo!"

Liễu Mộng Nhi không còn nói thêm lời nào với La Nghị Đạo, kéo theo Thẩm Tường rời khỏi phòng khách này.

"Tỷ, sao trông tức giận tới như vậy, ai chọc giận ngươi sao?" Tiết Tiên Tiên trông thấy Liễu Mộng Nhi kéo theo một nam nhân đi vào, mặt đầy vẻ tức giận, tuy rằng Liễu Mộng Nhi là sư phụ của nàng, tuy nhiên bây giờ các nàng đều là tỷ muội mà xưng hô, cũng chỉ là lúc không người.

"Tên gia hỏa này đùa giỡn ngươi rồi? Ta tới đối phó hắn!" Tiết Tiên Tiên nhíu mày trọn mắt với Thẩm Tường, nhìn vào vẻ mặt tức giận của nàng ta, Thẩm Tường cũng hoài nghi Tiết Tiên Tiên trước mắt này có phải là thê tử tiểu tiên nữ của chính mình hay không, vậy là sát khí lớn như thế.

"Không phải hắn, là La Nghị Đào kia!" Liễu Mộng Nhi đẩy Thẩm Tường ngồi vào trên một cái ghế, "Tên gia hỏa này là tướng công của ngươi".

Tiết Tiên Tiên trông thấy Thẩm Tường biến trở về dung mạo, lập tức đoán được chuyện gì đã xảy ra, nàng ta biết chuyện về La Nghị Đào, Liễu Mộng Nhi cũng sớm nói qua với nàng, cũng biết Liễu Mộng Nhi tương đối lo lắng chuyện này, nàng ta trông thấy Thẩm Tường cũng tức giận không nhỏ, cũng hiểu Thẩm Tường đã gặp La Nghị Đào.

"Gia hỏa kia thật phách lối, tại sao không cho ta đi giáo huấn hắn một chút?" Thẩm Tường nói.

"Hắn nhưng là Tiên Quân, ngươi đánh thắng được hắn không? Hơn nữa lão cha gia gia thái gia gia của người ta đều là nhân vật phong vân." Liễu Mộng Nhi làm nũng nói.

"Ta đánh không lại, nhưng tát cho hắn một cái nổ đom đóm thì vẫn có thể làm được, người đằng sau hắn lợi hại cỡ nào? Cha của Thái tử Thánh Long không lợi hại sao? Vậy mà vẫn bị ta ăn ... a bị ta giết chết." Thẩm Tường khinh thường nói.

"Nhưng cái này lại không phải biện pháp giải quyết, ta phải suy tính cho cha mẹ ta một chút, năm đó là bọn họ lập thành hôn ước, ta không thể bởi vì không muốn gả mà giết chết hắn!" Liễu Mộng Nhi bất đắc dĩ mà nói ra: "Ta đã có dự định, chờ tới lúc không sai biệt lắm sẽ theo Tiên Tiên rời đi cha mẹ."

Tiết Tiên Tiên nhẹ nhàng thở dài: "Sớm đã nghe nói La Nghị Đào rất ngạo khí, không nghĩ tới các ngươi vừa gặp đã bị hắn trọc tức tới, đến cùng là có chuyện gì xảy ra?"

Liễu Mộng Nhi nói lại những lời mà La Nghị Đào đã nói kia một lần nữa, sau khi nói xong thì càng tức giận hơn.

"Không nói chuyện này nữa, tiểu bại hoại ngươi tìm tới chúng ta làm cái gì?" Liễu Mộng Nhi hỏi: "Nếu như ngươi tới muộn mấy ngày thì chúng ta sẽ không ở nơi này."

"Các ngươi muốn về Nhân Vương tiên quốc sao?" Thẩm Tường hỏi: "Ta chỉ là tới tìm các ngươi tâm sự, ta chuẩn bị đi một chỗ."

"Chỗ đó chắc mạo hiểm đi." Tiết Tiên Tiên dựa vào trong ngực Thẩm Tường, nhẹ nhàng cười một tiếng: "Chúng ta cũng chuẩn bị đi mạo hiểm, chuẩn bị đi theo cha mẹ Mộng Nhi tỷ đi Long Thiên!"

Long Thiên! Đó chính là nơi mà Thẩm Tường muốn đi, vậy mà lại khéo tới như vậy! Hắn lập tức đoán được, người của Tạ gia kia vội vàng rời đi, chỉ sợ cũng muốn đi Long Thiên, chẳng lẽ trong những thế lực lớn này đã hẹn xong rồi?

P/S: Ta thích nào ... chương 8

Bình Luận (0)
Comment