Thẩm Tường đứng đậy, đưa tay ra mời, nhìn Đan trưởng lão, bởi vì Đan trưởng lão là người giám sát hắn, chỉ có Đan trưởng lão lên tiếng mới có thể chứng minh hắn thật sự luyện chế ra hai loại Linh cấp thượng phẩm này.
Hai loại Linh cấp thượng phẩm này bất kể là độ khó trong quá trình luyện chế hay là giá cả đều vượt xa ba loại Linh cấp trung phẩm mà Lữ Chính Nam luyện chế ra!
Đan trưởng lão nói: "Đây là thật sự, ta tận mắt nhìn thấy quá trình hắn luyện chế, từ khi hắn xử lý dược liệu đến ngưng đan, ta đều nhìn ở trong mắt, hắn cũng không hề dối trá, hắn luyện chế ra đan dược vẫn còn ấm áp, mức độ tươi mới cũng có thể nhìn ra được.
Sắc mặt Lữ Chính Nam cực kỳ khó coi, bước nhanh đi lên, một số Luyện đan sư Chân Võ cảnh cũng dồn dập tập hợp lại, bởi vì có không ít Luyện đan sư Chân Võ cảnh cũng chỉ có thể luyện chế một loại Linh cấp thượng phẩm, hơn nữa tỷ lệ thành công rất thấp.
Một cái hộp ngọc, bên trong có chứa bột phấn óng ánh, tản ra một cỗ nhiệt hỏa, mùi thuốc nồng nặc từ trong hộp nhảy vào mũi, sau khi người ta ngửi được, tinh thần sảng khoái, đây là Bạch Ngọc tán phẩm chất thượng thừa hàng thật giá thật!
Trong một hộp ngọc khác, thì có năm viên đan dược long lanh lẳng lặng nằm ở đó, bên trong lại có một đoàn sương trắng, đây là Chân Nguyên đan, hơn nữa phẩm chất rất tốt, làm người ta kinh ngạc nhất chính là, vậy mà một lò luyện ra năm viên!
Nhìn hai loại đan dược tươi mới trong hộp ngọc, Lữ Chính Nam nắm chặt song quyền, ngón tay găm vào trong thịt, cả người hắn run rẩy, đầu đầy mồ hôi, trong miệng thì thào nói: "Không thể nào, ngươi không thể nào luyện chế ra hai loại Linh cấp thượng phẩm, không thể nào, không thể nào. . ."
Đừng nói hai loại Linh cấp thượng phẩm, cho dù là một loại, Thẩm Tường cũng có thể thắng hắn!
"Ngươi đang hoài nghi ta giám sát không chặt chẽ với hắn sao?" Đan trưởng lão nói một cách lạnh lùng.
Lữ Chính Nam nuốt nuốt nước miếng, lúc này loại người ngạo khí như hắn cũng không biết bay đi nơi nào, hắn làm cho mình cố gắng bình tĩnh lại: "Không phải. . . Ta không dám hoài nghi Đan trưởng lão, ta chỉ là cảm thấy Thẩm Tường dùng một số thủ đoạn dối trá không để cho ngươi nhìn ra."
"Đúng vậy! Thẩm Tường không thể nào luyện chế ra Linh cấp thượng phẩm, hắn lấy cái gì để luyện chế? Điều này cần rất nhiều dược liệu chống đỡ, huống chi đoạn thời gian hắn mất tích kia là chữa thương, khi đó hắn lại đang ở Phiêu Hương thành, hắn có thể luyện chế loại đan dược này, tại sao không đi kiểm tra." Phía dưới có một tên không muốn sống quát to lên, những người thua khá lớn khác cũng dồn dập quát lên.
Bởi vì đại đa số người đều là áp Lữ Chính Nam thắng!
Thẩm Tường cười lạnh, đi tới trước đài, lớn tiếng nói: "Không sai, tài liệu luyện chế hai loại đan dược này rất nhiều, nhưng các ngươi đừng quên lúc ta ở thế tục đã có Kim Linh quả, Thiên Văn quả, hơn nữa lúc tiến vào nội môn lịch lãm lại đạt được Thanh Huyền quả, ta bán đi những thứ này, đầy đủ mua được lượng lớn dược liệu!
"Khi đó ta quả thật bị Chân Vũ môn Liêu Thiếu Vân đánh trọng thương, nhưng bên người ta mang theo Bạch Ngọc tán, thương thế hồi phục rất nhanh, đoạn thời gian ta mất tích lâu như vậy chính là học tập luyện đan! Nếu như không tin, các ngươi có thể đi Đan Hương tháp hỏi Lý phu nhân, ta là ở chỗ của nàng mua rất nhiều dược liệu a!" Nói xong, Thẩm Tường lấy ra một khối ngọc bài, trên khối ngọc bài này có bốn đường vân màu vàng kim, sau lưng có mười một người dùng màu kí tên, đây là bằng chứng Luyện đan sư tứ đoạn.
"Lúc ấy ta có đi khảo hạch, đây là bằng chứng!" Thẩm Tường giơ cao ngọc bài trong tay, ở ban đêm, bốn đoạn hoa văn vàng rực rỡ kia bắt đầu lóng lánh, làm nhói mắt rất nhiều người. . ."
Lúc này phía dưới hoàn toàn yên tĩnh, Luyện đan sư tứ đoạn! Thẩm Tường so với Lữ Chính Nam còn trẻ hơn một chút, nhưng quả thật là tứ đoạn! Tuy rằng hắn và Lữ Chính Nam chỉ thua kém một đoạn, nhưng đây là một trời một vực!
Mọi người khiếp sợ, đồng thời cũng âm thầm mắng Thẩm Tường âm hiểm, vậy mà giấu dốt, mạnh mẽ gõ Lữ Chính Nam một vố!
Lữ Chính Nam dùng ngón tay run rẩy chỉ Thẩm Tường: "Ngươi. . . Ngươi vậy mà. . . vậy mà . . ."
“Phốc “ một tiếng, trong miệng Lữ Chính Nam đột nhiên phun ra một ngụm máu, hắn thua rất thảm, ba viên Trúc Cơ đan và một trái Cửu Dương Liệt Diễm quả! Này là tiền đặt cược rất lớn, trước hắn nghĩ mình sẽ thắng, cho nên mới dám đánh cược lớn như thế, nhưng này không có được gia tộc đồng ý, hắn biết sau này hắn sẽ gặp rất phiền phức.
"Nếu như ngươi hoài nghi Luyện đan sư Đan Hương tháp chứng thực, như vậy ta cũng không có cách nào! Có nhận thua hay không tùy ngươi, nhưng nếu như ta không thu được tiền đặt cược, cũng đừng trách ta sẽ làm ra chuyện gì.
Thẩm Tường hừ lạnh một tiếng: "Đánh cược không nổi thì đừng có đánh cược lung tung!"
Tiền đặt cược của Thẩm Tường đều là của mình, mà Lữ Chính Nam là của gia tộc, riêng một điểm này, đã nhìn ra được hai người chênh lệch với nhau rồi!
Lữ Chính Nam trừng mắt nhìn Thẩm Tường một chút, trong ánh mắt tràn ngập sát khí, sắc mặt Thẩm Tường nhất thời âm trầm, hắn có thể nghĩ tới Lữ Chính Nam sẽ có ý nghĩ gì!
Nếu như giết chết chủ nợ, như vậy mình nợ cũng không cần trả lại!
Phía dưới tuy có không ít người muốn mắng Thẩm Tường, nhưng cũng không dám thóa mạ, đây chính là Luyện đan sư tứ đoạn, Thái Vũ môn chỉ có chừng mười tên mà thôi, thân phận cao quý, nếu như đắc tội một Luyện đan sư có thực lực, như vậy hậu quả nhất định rất thảm.
Bởi vì Thẩm Tường tu luyện Thái Cực Hàng Long công, có thể nội liễm khí tức, vì lẽ đó những cường giả như Đan trưởng lão và Cổ Đông Thần không thể nhìn ra thực lực của Thẩm Tường, nguyên bản Đan trưởng lão cũng âm thầm hoài nghi Thẩm Tường nắm giữ thực lực Chân Võ cảnh, nhưng bây giờ nàng thấy Thẩm Tường vẫn có để lại ba viên Trúc Cơ đan, nên đã không hoài nghi nữa, nàng đoán Thẩm Tường chỉ là đến bình cảnh.
Lữ Chính Nam bị kích động đến phun máu, đây cũng là vô cùng hiếm thấy, có thể tưởng tượng ra được, hắn là hận Thẩm Tường tới cỡ nào, bất quá Thẩm Tường quả thật cũng chiếm tiện nghi rất lớn, dễ dàng mà thắng được nhiều đồ tốt đến như vậy, chỉ có thể trách Lữ Chính Nam quá non, thích lỗ mãng làm náo động, không biết Thẩm Tường âm hiểm, mới bị bại thảm như vậy.
Vừa bắt đầu, Lữ Chính Nam đã lấy hết lá bài tẩy ra, vẫn cho rằng không người địch nổi, mới theo Thẩm Tường gia tăng tiền đặt cược, cuối cùng thất bại thảm hại.
"Thẩm Tường. . . người chờ đó cho ta!"
Lữ Chính Nam thâm độc hét nhẹ một tiếng, đột nhiên phun thêm một ngụm máu, rời khỏi nơi này.
Thẩm Tường chỉ cười hì hì, từ Đan trưởng lão nhận lấy một trăm viên Chân Nguyên đan và một mười vạn tinh thạch, sau đó mang theo tâm tình hớn hở trở về Thái Đan vương viện.
Sau khi chiếm được một trăm viên Chân Nguyên đan, lập tức đã bị Long Tuyết Di lấy đi mười viên, điều này làm cho hắn có chút đau lòng, tuy nhiên sau khi Long Tuyết Di lấy đi mười hạt, sau đó thì khó khăn, bởi vì Thẩm Tường khống chế nghiêm ngặt, Chân Nguyên đan này cũng không giống như là Chân Khí đan dễ dàng mà luyện chế như vậy.
Thái Vũ thịnh hội vừa bắt đầu, liên tục hai hạng thi đấu đã kết thúc, người thắng lợi đều là Thẩm Tường, điều này khiến không ít đệ tử Chân Võ cảnh âm thầm đố kị Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường ở trong hai cuộc tranh tài này được đến đồ vật làm cho người đỏ mắt, huống chi Thẩm Tường còn có ba viên Trúc Cơ đan, chuyện này ý nghĩa sau này Thẩm Tường rất có thể trở thành một Chân Võ cảnh.
Thẩm Tường đã sớm là Chân Võ cảnh, chỉ có điều hắn ẩn giấu thực lực của mình mà thôi.
Cuộc tranh tài thứ ba là đấu võ, tuy nhiên phải ở mười ngày sau mới bắt đầu cử hành, đây là lời của chưởng môn, mà ở bên trong mười ngày này đều là đệ tử trong môn phái trao đổi lẫn nhau, và một số đệ tử Chân Võ cảnh công khai truyền thụ kinh nghiệm, hoặc là khoảng thời gian mà trưởng lão của Trưởng Lão viện giảng bài.
P/S: Ta thích nào... chương 15