Nhân Vương tiên quốc, Cổ Đông Thần đang cùng với Vũ Khai Minh ở trong một quán rượu, tuy rằng trên mặt bàn bố trí một bán lớn có rất nhiều thức ăn đắt đỏ, nhưng hai người lại không cầm đũa, bọn họ ở chỗ này đã chờ hơn một canh giờ.
"Lão già điên kia có phải là đang cố ý đùa nghịch chơi chúng ta hay không? Hay là hắn nhớ nhầm thời gian, đợi lâu như thế mà còn chưa tới." Vũ Khai Minh sờ lên cái đầu trọc, có chút không kiên nhẫn mà nói.
"Chắc không phải vậy, lần này trông hắn rất gấp." Cổ Đông Thần lắc đầu nói.
Bọn họ đều biết nguyên nhân mà Hoàng Cẩm Thiên gọi bọn hắn tới, chính là ngăn cản La Nghị Đào cưới Liễu Mộng Nhi, Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh đều biết quan hệ giữa Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi, Hoàng Cẩm Thiên tự nhiên cũng biết.
Nếu như Thẩm Tường không mất tích lâu như vậy mà nói, bọn họ chắc chắn sẽ không lo lắng, bởi vì chính Thẩm Tường chắc chắn có thể làm được, nhưng bây giờ đã tới cái thời khắc mấu chốt như vậy rồi, Thẩm Tường còn không hiện thân, Hoàng Cẩm Thiên đã có chút nóng nảy.
Hoàng Cẩm Thiên tới, mang theo mũ rộng vành, dịch dung thành một lão già lưng còng, sau khi tiến vào, trước tiên hắn càn quét sạch đồ ăn trên mặt bàn, đánh ợ no nê một cái mới từ từ mà nói ra: "Hai gia hỏa các ngươi lớn lên rất nhanh, đều đã là Tiên Vương rồi a, nhưng cũng quá hẹp hòi đi, cũng không gọi tới một cái bàn lớn hơn một chút."
"Sư tổ, hiện tại chúng ta có thể gọi thêm một bàn đồ ăn tới." Cổ Đông Thần cười nói.
Hoàng Cẩm thiên không tìm Vương Uy Toàn và Thiệu Hiên Vân, là bởi vì vợ chồng bọn họ có quan hệ rất tốt với vợ chồng Liễu Tông Dự, hơn nữa Thẩm Tường cũng không muốn chuyện giữa hắn và Liễu Mộng Nhi để cho Vương Uy Toàn và Thiệu Hiên Vân biết được.
Lúc này, có một người đẩy cửa đi tới, là một nữ tử mặc váy tím có dáng người thướt tha, nàng ta gỡ mạng che mặt xuống, lộ ra khuôn mặt ngọc xinh đẹp quyến rũ, người này chính là Hoa Hương Nguyệt.
"Sư tổ, chẳng lẽ không gọi sư phụ và sư nương tới?" Thực lực của bọn họ đều rất mạnh, ngươi mở miệng, bọn họ nhất định sẽ đáp ứng." Hoa Hương Nguyệt nói, nàng ta ở Bách Hoa tiên quốc đạt được tin báo của Hoàng Cẩm Thiên cũng hỏa tốc mà chạy tới nơi này.
Hoàng Cẩm Thiên lắc đầu: "Uy Toàn và Hiên Vân vốn có một bé gái, giờ lại thêm một tiểu tử, chúng ta bây giờ không chỉ là chống lại Thiên Kiếm thành mà còn có mấy cái thế lực lớn, bọn họ bây giờ thế nhưng là cả nhà, không thể đưa bọn họ liên lụy vào, bởi vì bé gái và tiểu tử kia đều chưa trưởng thành."
"Mà chúng ta đều không chịu ràng buộc, coi như chọc phải chuyện lớn thì cũng sẽ không kéo theo họ, một thân một mình thì có thể chạy đi."
Hoa Hương Nguyệt gật nhẹ đầu: "Sư tổ nói đúng, chúng ta bây giờ tuy rằng đều đã là Tiên Vương, nhưng tới lúc đó đối mặt không chỉ là Thiên Kiếm thành, hay là ta dùng đan dược trong tay ta đi mời chào thêm một số trợ thủ?"
"Không cần, tiểu tử Thẩm Tường nay tuy rằng mất tích, nhưng đám tiểu quỷ Hàng Long môn kia của hắn vẫn còn, tuy rằng đều chưa phải là Tiên Vương, nhưng bọn hắn mà giở trò thì ngay cả Tiên Vương thì cũng bị bọn họ thịt, hơn nữa nhiều năm qua bọn họ đều đi theo Đoạn Sùng ... còn có cường giả thần bí cướp đoạt Thần kiếm kia." Hoàng Cẩm Thiên hạ giọng: "Tiểu nha đầu Tiên Tiên này đã chạy ra Thần Tượng sơn trang, hiện tại có lẽ là ở Long gia Băng Long, tới lúc đó bên đó chắc chắn cũng sẽ xuất thủ."
Vũ Khai Minh, Cổ Đông Thần và Hoa Hương Nguyệt, trong lòng đều âm thầm kinh ngạc, bọn họ không nghĩ tới lực lượng trợ giúp Thẩm Tường lại hùng hậu như vậy.
"Ba tiểu quỷ các ngươi tới lúc đó nếu như bị bại lộ ra thân phận thì các ngươi lập tức phủi sạch quan hệ với sư phụ các ngươi, nói mình gia nhập Hàng Long môn, như vậy sẽ không liên lụy tới cả nhà của sư phụ các ngươi." Hoàng Cẩm Thiên dặn dò.
Cổ Đông Thần nói ra: "Sao lại nói, chúng ta phải gia nhập Hàng Long môn rồi hả?"
Hoàng Cẩm Thiên cười cười: "Gia nhập Hàng Long môn có cái gì không tốt? Tiểu tử Thẩm Tường này nhưng giàu tới chảy mỡ, chờ sau này Đế Thiên xuất hiện ở trên Cửu Thiên, đầu long mạch kia thế nhưng đủ để khiến rất nhiều đại gia hỏa phải đỏ mắt, chớ nói chi những dược liệu quý giá trên người hắn."
Vũ Khai Minh thở dài: "Xem ra ta phải rời khỏi Vũ gia, không thể làm gì khác được, hiện tại Nhân Vương tiên quốc căn bản không dám trêu chọc Thần Tượng sơn trang, chứ đừng nói là Thiên Kiếm thành và Hỏa Thần điện những thế lực lớn này."
Hoa Hương Nguyệt tức giận nói: "Thần Tượng sơn trang này cũng thật là, không ngăn cản Mộng Nhi tỷ gả đi còn chưa tính, hết lần này tới lần khác còn nhốt Mộng Nhi tỷ lại, ngay cả cha mẹ nàng cũng bị người trông coi chặt chẽ, đám gia hỏa này đến cùng ăn nhầm phải thứ gì rồi?"
Vũ Khai Minh và Cổ Đông Thần cũng biểu thị không hiểu, bọn họ chỉ là nghe nói, truyền nhân Thần Tượng thua bởi người của Thiên Kiếm thành, cho nên phải thực hiện hứa hẹn.
"Sư tổ, chuyện này đúng như trong lời đồn sao? Hậu nhân của Thần Tượng đánh cưcọ thua cho Thiên Kiếm thành?" Cổ Đông Thần hỏi.
Hoàng Cẩm Thiên ở trong mắt ba người Cổ Đông Thần thế nhưng là tồn tại thần thông quảng đại, vẫn luôn không rõ thực lực của hắn, hơn nữa rất ít khi ăn qua thua thiệt, còn là Bất Tử tộc.
"Không phải như vậy!" Hoàng Cẩm Thiên hừ một tiếng, xem ra hắn biết nội tình rõ ràng: "Mấy lão gia hỏa bên trong Thần Tượng sơn trang bởi vì ham một vài thứ của Thiên Kiếm thành, cho nên mới đáp ứng gả Liễu Mộng Nhi đi."
"Bọn họ dùng Liễu Mộng Nhi đi đổi một số đồ vật rất trân quý, những thứ đó là Thiên Kiếm thành lấy ra từ trong đống đồ lấy được ở lăng mộ Tà Đế, cụ thể là gì thì ta cũng không biết."
Hoa Hương Nguyệt cau mày nói: "Thiên phú của Mộng Nhi mặc dù không tệ, nhưng nàng ta cũng không đáng giá Thiên Kiếm thành dùng đồ vật trân quý như vậy đi trao đổi đi!"
Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh vẫn luôn cảm thấy nghi hoặc đối với chuyện này, Liễu Mộng Nhi bây giờ đã có thực lực Tiên Vương, mà nữ tử Tiên Vuong cũng có không ít, xuất sắc hơn so với Liễu Mộng Nhi cũng có, chỉ dựa vào truyền thừa của Tà Đế mà nói, có thể để một số nữ Tiên Vương gả vào La gia Thiên Kiếm thành.
"Trên người Liễu Mộng Nhi có Chu Tức thần binh một trong Tứ Tượng thần binh!" Hoàng Cẩm Thiên thấp giọng nói: "Nghe nói thứ này vẫn luôn ở trên người Liễu Mộng Nhi, hơn nữa không cách nào lấ xuống, mặc dù như vậy, Thiên Kiếm thành vẫn là có ý định trước tiên lấy Liễu Mộng Nhi về, rồi sau đó bọn họ nếm thử lấy đi."
Sau khi Hoa Hương Nguyệt nghe được thì lập tức giận dữ: "Đám khốn kiếp này, đây là một vụ giao dịch, bọn họ coi Mộng Nhi thành cái gì rồi hả?"
Vũ Khai Minh nói ra: "Chu Tước thần binh kia ngay cả Thần Tượng sơn trang cũng không lấy xuống được sao?"
Cổ Đông Thần nói ra: "Nếu như lấy xuống được, bọn họ sẽ không giao Liễu Mộng Nhi ra để đổi lâ một số truyền thừa của Tà Đế, không biết tiểu sư thúc biết được chuyện này thì sẽ ra sao?"
Hoàng Cẩm Thiên cười lạnh nói: "Nếu như tiểu tử kia biết, Thiên Kiếm thành và Thần Tượng sơn trang sẽ không thể may mắn thoát khỏi, thực lực của tiểu tử kia tuy rằng không mạnh, nhưng chơi thủ đoạn thì ngay cả ta cũng mặc cảm không bằng, trị không chết bọn họ, nhưng làm bọn họ tàn tạ thì vẫn có thể."
"Được rồi, hiện tại chúng ta đi Long gia, trước tiên tập trung cùng với những người khác thảo luận quá trình cướp dâu."
Hoàng Cẩm Thiên nói xong, lại bổ sung thêm một câu: "Phí tổn truyền tống các ngươi tạm thời ứng ra giúp ta, túi của ta hôm qua thủng mất rồi."
Tiết Tiên Tiên vốn là cũng bị giam lỏng giống như Liễu Mộng Nhi, nhưng bây giờ đột nhiên chạy trốn, điều này khiến cho Thần Tượng sơn trang cảnh giác lên, tuy nhiên bọn hắn cho rằng Tiết Tiên Tiên không làm ra được sóng gió gì.
Mà Thẩm Tường, cái tên trời đánh này hắn còn đang ở bên trong Tà Thần điện, hắn dùng khoảng thời gian trăm năm mới hấp thu luyện hóa hết một cái rương Thánh Tương này.
P/S: Ta thích nào ... chương 4.