Thẩm Tường đi tới Kim Long tiên cung, lập tức biết được chuyện có liên quan tới Liễu Mộng Nhi, sau khi biết Liễu Mộng Nhi sắp gả cho La Nghị Đào, hắn căn bản không còn tâm trí đi nghe ngóng những chuyện khác, chỉ muốn giết tới Thiên Kiếm thành, diệt Thiên Kiếm thành đi.
"La Nghị Đào tên khốn kiếp này!"
Thẩm Tường nhớ tới năm đó lúc hắn bị mấy tên cường giả kia bắt được, La Nghị Đào đối phó hắn như thế nào thì lại khiến trong lòng của hắn tức giận, khi đó hắn đã thề, chính mình có đầy đủ lực lượng, đầu tiên sẽ phải diệt đi Thiên Kiếm thành.
Hắn không biết đám người Hoàng Cẩm Thiên có hành động gì, cũng không biết tại sao Thần Tượng sơn trang sẽ giao Liễu Mộng Nhi ra, hắn cũng không muốn biết, hắn thấy, việc cấp bách bây giờ chính là trước tiên đi diệt Thiên Kiếm thành.
"Còn có một ngày, may mắn ta đi ra nhanh!" Thẩm Tường bước vào truyền tống trận, đi tới Nhân Vương tiên quốc.
Hắn vừa tới nơi này, đã nhìn thấy rất nhiều chỗ dễ thấy có một số ám ký rối tung rối mù, đều là Hoàng Cẩm Thiên lưu cho hắn, sau khi hắn lần theo những ám ký kia tìm được một khối ngọc bài đưa tin, chỉ có điều không thể liên hệ với Hoàng Cẩm Thiên.
"Tại sao Thần Tượng sơn trang phải giam lỏng Mộng Nhi tỷ? Chẳng lẽ bọn họ là quyết tâm muốn gả Mộng Nhi tỷ cho La Nghị Đào kia? Chuyện này liên quan quái gì tới bọn họ, nói thế nào thì đó chính là chuyện của cha mẹ nàng a!"
Thẩm Tường ở chỗ này nghe được một số tình huống, hắn tiếp xúc qua Liễu Tông Dự còn có Tống Oánh, biết đôi vợ chồng này vẫn tính tiến bộ, tuy rằng năm đó ổn định hôn ước cho Liễu Mộng Nhi, nhưng bọn hắn bây giờ biết Liễu Mộng Nhi không thích La Nghị Đào một chút nào, sau khi biết đạo làm người của La Nghị Đào, chắc chắn sẽ không đẩy Liễu Mộng Nhi vào hố lửa.
Mà bây giờ, chuyện này lại bị Thần Tường sơn trang nắm vào trong tay!
"Thần Tượng sơn trang, ta bây giừo đi cứu Mộng Nhi tỷ ra!" Thẩm Tường lập tức đứng lên đi về phía Thần Tượng sơn trang, Thần Tượng sơn trang này ở ngay tại Nhân Vương tiên quốc, Thẩm Tường đã hiểu rõ, Nhân Vương tiên quốc có hơn phân nửa đều bị Thần Tượng sơn trang nắm trong tay.
Nhân Vương Vũ Thương Hoành chẳng qua chỉ là khôi lỗi, nếu như hắn không nghe lời thì sẽ gặp phải phiền phức rất lớn.
Bên ngoài Thần Tượng sơn trang, Thâm Tường chờ đợi một số nhân vật quan trọng đi ra, hắn bây giờ đã là Tiên Vương, mặc dù chỉ là Tiên Vương sơ kỳ, nhưng nếu như cùng cấp bậc Tiên Vương mà gặp phải hắn, chỉ là vừa đối mặt thì có thể bị hắn thu thập hết.
Thần Tượng sơn trang xây dựng ở vùng hoang dã, cả tòa sơn trang rất khổng lồ, nhân khẩu có lẽ là rất nhiều, hơn nữa hiện tại bọn họ còn đang đề phòng rất nghiêm ngặt, trận phá bảo hộ tòa sơn trang này càng là cường đại.
Linh văn trận pháp mà bọn họ sử dụng, đều là Thần Tượng năm đó truyền thừa, cường đại là điều chắc chắn.
Thời gian của Thẩm Tường rất gấp gáp, hắn đã chờ hơn nửa canh giờ, cũng không nhìn thấy có Tiên Vương đi ra, đành phải động thủ với một tên Tiên Quân.
Sau khi hắn đánh tên Tiên Quân kia ngất xỉu đi, sử dụng Nhiếp Hồn ma chú lục soát ký ức của Tiên Quân này, sau khi hiểu rõ một số chuyện ở bên trong Thần Tượng sơn trang thì biến thành dáng vẻ tên Tiên Quân này, nghênh ngang mà đi vào Thần Tượng sơn trang.
Tiên Quân này có dáng vẻ của một người trung niên, tên là Tưởng Đồng, Thẩm Tường từ ký ức của hắn đến xem, Tưởng Đồng này ở bên trong Thần Tượng sơn trang cũng không tính là nhân vật quan rtọng, tuy nhiên lại biết Liễu Mộng Nhi bị giam lỏng ở chỗ nào.
Liễu Mộng Nhi bị giam lỏng ở trong một ngọn núi ở Thần Tượng sơn trang, ở bên trong ngọn núi này có một cái động phủ, Tưởng Đồng này có tham gia xây dựng.
Thẩm Tường thi triển Thần Du Cửu Thiên, lơ lửng ở bên trong không gian, chẳng mấy chốc tìm được ngọn núi kia, nằm ở phía đông trong sơn trang, chỗ đố là nơi được canh phòng nghiêm ngặt nhất, coi như Tưởng Đồng loại nhân vật này cũng không được tới gần.
"Xem ra chỉ có Tiên Vương mới có thể tiến vào khu vực kia."
Thẩm Tường vừa rồi ở bên ngoài Thần Tượng sơn trang đã biết những đại trận kia rất khó đột phá, coi như hắn sử dụng lực lượng Không Gian pháp tắc cũng rất khó tiến vào.
Thần Tượng sơn trang như là một cái thành thị cỡ nhỏ, trong này có rất nhiều phòng ốc, trên đường đi tuy rằng hắn gặp được rất nhiều người, nhưng thực lực đều không phải rất mạnh, hắn chỉ muốn tìm một tên Tiên Vương tới giả mạo, như vậy thì có thể tiến vào bên trong khu vực kia.
Hắn đi tới bên ngoài khu vực kia, cuối cùng gặp được một tên Tiên Vương lâu năm từ bên trong đi ra, Thẩm Tường căn cứ vào ký ức của Tưởng Đồng này mà biết được, Tiên Vương này tên là Vương Vinh, hai năm trước còn là một tên Tiên Quân, bởi vì trở thành một tên Tiên Vương cho nên lập tức đạt được sự coi trọng của Thần Tượng sơn trang, có thể đi vào khu vực trung tâm.
Thẩm Tường đi theo đằng sau Vương Vinh, Vương Vinh chỉ nhìn hắn một cái rồi mới tự mình bước đi, người ở loại địa phương này nhiều như vậy, có người đi theo ở đằng sau cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng là sau khi Vương Vinh đi được một đoạn, phát hiện người ở đằng sau có chút không đúng, nhưng đúng vào lúc này, thức hải của hắn rơi vào công kích, hai mắt tối đen, lập tức hôn mê bất tỉnh.
Thẩm Tường bế quan tu luyện trăm năm, về mặt Thiên Địa Sát Phạt thuật thế nhưng bỏ ra rất nhiều công sức, mà Thần Sát thuật kia có thể để cho tinh thần công kích của hắn càng mạnh hơn.
Trong nháy mắt Vương Vinh ngất đi, Thẩm Tường vội vàng thi triển thuật biến hóa, biến ra một tên Vương Vinh, mà tên Vương Vinh thật thì bị hắn giam vào bên trong Phương đỉnh.
Ngay ở trước mắt bao người, hắn hoàn thành chiêu này, tốc độ rất nhanh, dẫn tới ở trong mắt những người khác, Vương Vinh chẳng qua là thiếu chút nữa ngã sấp xuống, căn bản không nhìn ra thủ đoạn của Thẩm Tường.
Sau khi thực lực cường đại lên, Thẩm Tường chơi thuật biến hóa cũng càng ngày càng cao minh, sau khi hắn tìm tòi ký ức của Vương Vinh rồi mới đi vào khu vực trung tâm kia, ở chỗ này thật giống như cần tiến vào một tòa thành thị vậy, tiến vào một cái đại môn.
Kiểm tra đối chiếu thân phận, Thẩm Tường thuận lợi tiến vào khu vực trung tâm này, lập tức chạy về phía động phủ giam lỏng Liễu Mộng Nhi.
"Cường giả của Thần Tượng sơn trang này thiếu rất nhiều, mà ngay cả Vương Vinh này cũng cảm thấy nghi hoặc, hắn cũng không biết tại sao thiếu đi nhiều cường giả như vậy, xem ra hắn còn chưa thể tiếp xúc được bí mật cốt lõi thực sự." Thẩm Tường đi trên đường lớn trong khu vực này, phát hiện nơi này có rất ít Tiên Vương xuất hiện.
Nếu như hắn lần đầu tiên tiến đến, cảm thấy nghi hoặc còn chưa tính, nhưng Vương Vinh đã ở chỗ này hai năm rồi, cũng cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, nhưng mà chuyện này mới chỉ diễn ra trong vòng vài ngày.
Thẩm Tường có dự cảm không tốt, vội vàng chạy về phía động phủ kia, động phủ không có người trông giữ, hắn tiến vào rất dễ dàng, nhưng mà bên trong lại không có một ai, chỉ để lại mùi thơm nhàn nhạt trên cơ thể Liễu Mộng Nhi.
"Đáng chết, bọn họ có lẽ là đã xuất phát từ sớm, đến cùng là vì cái gì để cho Thần Tượng sơn trang phải bí mật như vậy? Mộng Nhi tỷ đáng gió bọn họ làm như thế sao?" Thẩm Tường ngồi ở trên cái giường Liễu Mộng Nhi ngủ qua, tự hỏi vấn đề này.
"Chu Tước thần binh, Chu Tước Nhu Tình ti! Đây đáng giá để Thần Tượng sơn trang làm ra loại hy sinh này! Liễu Mộng Nhi có thể sử dụng Chu Tước Nhu Tình Ti, cha mẹ nàng chắc chắn biết, mà cha nàng nói không chừng lại nói cho người ở bên trong Thần Tượng sơn trang." Tô Mị Dao thở dài một hơi.
Bạch U U cười lạnh nói: "Bọn họ chắc chắn nghĩ trăm phương ngàn kế gỡ Chu Tước Nhu Tình Ti từ trên người Liễu Mộng Nhi xuống, nhưng lại làm không được, rồi sau đó nói cho Thiên Kiếm thành, trên người nàng ta có Chu Tước Nhu Tình Ti, như thế vừa đúng, bọn họ có thể dùng Liễu Mộng Nhi để đổi lấ rất nhiều đồ vật trân quý, phải biết Thiên Kiếm thành bây giờ giàu tới chảy mỡ, lại lấy được truyền thừa của Tà Đế!"
"Còn có thời gian, bọn họ cử hành đại hôn thời gian chắc chắn sẽ không đổi, bởi vì mời rất nhiều thế lực lớn, hiện tại chỉ là trước tiên bí mật tiến về Thiên Kiếm thành." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường cười âm hiểm một cái: "Thần Tượng sơn trang, hôm nay ta sẽ để cho các ngươi nếm một chút thứ mà Thần Tượng lão tổ các ngươi truyền thừa xuống có bao nhiêu lợi hại."
Hắn lấ Thần Tượng chùy ra, cùng với Thần đỉnh phong ấn Huyền Dương Hỏa nha!
P/S: Ta thích nào ... chương 6.