Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1450 - Chương 1450 - Mộng Nhi Chi Dạ

Chương 1450 - Mộng Nhi chi dạ
Chương 1450 - Mộng Nhi chi dạ

Cứu thành công Liễu Mộng Nhi ra ngoài, nhưng tình cảnh mọi người đều không ổn, hiện tại thế nhưng là đắc tội mấy cái thế lực cường đại, mà Thẩm Tường càng chọc giận Hỏa Đế.

"Không cần lo lắng Hỏa Đế, Băng Long nhất tộc chúng ta cũng không phải ăn chay!" Long Tuệ San cười vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường, người đệ đệ này của chính mình có thể cứu người ra ngay trước mắt Hỏa Đế, để nàng ta cảm thấy rất tự hào.

Tất cả mọi người đã rời khỏi Thiên Kiếm thành, qauy trở về tiên cung của Băng Long, lúc này đang chúc mừng trong đại sảnh của Long gia.

Đang trò chuyện ăn uống vui mừng, cười cười nói nói vui vẻ, mấy canh giờ cứ như vậy trôi qua, khi trời vừa sáng, mọi người cũng thi nhau rời đi.

Hoàng Cẩm Thiên mang theo Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh, cũng không nói đi nơi nào, chỉ nói mang theo bọn họ đi xông pha Thiên giới, Đoạn Minh và Đoạn Sùng tiếp tục mang theo những tên tiểu quỷ Vân Tiểu Đao này tiến hành đặc huấn đối với bọn hắn, bởi vì trong hành động lần này, đám người Vân Tiểu Đao những người trẻ tuổi này đều bị thương, thực lực còn chưa đủ, có điều bọn hắn phối hợp tới rất ăn ý.

Thẩm Tường nói lời tạm biệt với mọi người, đưa tiễn bọn họ đi, mà hắn còn ở lại bên trong Long gia.

Bên trong đại trạch của Long gia có một cái đình viện nhỏ, Thẩm Tường và các nàng Liễu Mộng Nhi đều ở chỗ này.

"Mộng Nhi tỷ, cha mẹ của ngươi đâu? Bọn họ sẽ không có chuyện gì chứ?" Thẩm Tường trông thấy Liễu Mộng Nhi dường như có tâm sự thì nhẹ giọng mà hỏi.

"Bọn họ không có việc gì, có lẽ đều rời khỏi Thần Tượng sơn trang, ban đầu ở trong chuyện của ta, bên trong Thần Tượng sơn trang xuất hiện hai phe, sư phụ của cha mẹ ta là bên phản đối dùng ta đi trao đổi, tuy nhiên lão nhân gia quả thật ít người không đánh lại đông, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ mang cha mẹ ta đi, lo lắng cha mẹ ta làm ra chuyện điên rồ." Liễu Mộng Nhi than nhẹ một tiếng: "Lão nhân gia ông ta cũng đã nói sẽ tới cứu ta, có thể là thấy các ngươi xuất thủ, cho nên hắn mới không động thủ a."

"Sư phụ, bây giờ ngươi muốn đi tìm bọn họ sao? Ngươi vẫn là không nên chạy loạn, trước tiên ở nơi này tránh né qua cơn sóng gió này đi đã!" Lãnh U Lan một mặt tràn đầy nụ cười hì hì nói: "Ta hiện tại rất lợi hại, nói không chừng có thể đánh thắng sự phụ tỷ tỷ."

Liễu Mộng Nhi cười khẽ một tiếng, trìu mến mà vuốt ve mái tóc trắng trơn mềm của nàng ta, khẽ cười nói: "U Lan, cám ơn ngươi đã tới cứu ta!"

"Khách khí với ta làm cái gì, ngươi cũng coi là thê tử lão ca ta, lại là sư phụ ta, ta đương nhiên phải đi." Lãnh U Lan cười to nói, còn đẩy Liễu Mộng Nhi về phía Thẩm Tường, cái này khiến mặt mũi Liễu Mộng Nhi đầy vẻ thẹn thùng.

Hoa Hương Nguyệt trông thấy cảnh này, cười duyên nói: "Ta còn có chút việc, đi trước đây."

Long Tuệ San cũng đi theo Hoa Hương Nguyệt rời khỏi, nàng ta cũng biết Hoa Hương Nguyệt và Thẩm Tường có loại quan hệ đó, hơn nữa còn rất sâu, lần trước Hoa Hương Nguyệt và Thẩm Tường ở ngay tại Long gia một đoạn thời gian, khi đó bọn họ cứ mỗi lúc trời tối thì đều ngủ chung một chỗ...

Lãnh U Lan bây giờ cũng đã hiểu chuyện rất nhiều, trông thấy Long Tuệ San và Hoa Hương Nguyệt đi ra cửa tiểu viện, nàng ta tùy tiện tìm cái cớ liền đi theo các nàng Hoa Hương Nguyệt đi ra.

Tiết Tiên Tiên cũng ở nơi này, bầu không ít ít nhiều có chút xấu hổ, ngay vào lúc nàng ta muốn rời đi, Liễu Mộng Nhi giữ nàng lại.

"Tiên Tiên ... ngươi đừng đi, bằng không tiểu bại hoại này sẽ khi dễ ta." Khuôn mặt Liễu Mộng Nhi đỏ thắm mà nói.

Tiết Tiên Tiên cười khúc khích: "Mộng Nhi tỷ, như vậy ý của ngươi là muốn ta và ngươi cùng nhau khi phụ cái tên tiểu bại hoại này?"

Thẩm Tường hít vào một hơi thật dài, xem tình huống này, hắn biết tối nay sẽ phải chịu đựng.

"Hay là ta gọi nha đầu Hoa Hương Nguyệt tới, nàng ta thế nhưng là nữ nô của ta, để nàng ta tới hầu hạ chúng ta." Thẩm Tường xoa xoa tay cười xấu xa nói.

Tiết Tiên Tiên nghịch ngợm cười nói: "Có muốn gọi cả Lãnh U Lan tới không?"

"Cái này... Đương nhiên được!" Thẩm Tường cười nói.

"Các ngươi muốn làm cái gì?" Liễu Mộng Nhi cau mày hỏi, nàng ta có một loại dự cảm không tốt, nàng ta biết Tiết Tiên Tiên tuy rằng nhìn dịu dàng như nước, nhưng cả ngày ở chung với Lãnh U Lan, cũng trở nên rất nghịch ngợm, huống chi còn là thê tử của tên tiểu bại hoại Thẩm Tường này.

"Hắc hắc!" Thẩm Tường chỉ là nở nụ cười xấu xa một tiếng, giang hai cánh tay ra ôm Liễu Mộng Nhi và Tiết Tiên Tiên, rồi mới đi vào trong phòng.

Trong phòng tắm, hơi nóng lượn lờ, ở trong bồn tắm, có một nam một nữ, Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đang ngâm thân thể ở chỗ này.

Tiết Tiên Tiên cũng không ở cùng một chỗ, nàng ta trước đó chỉ làm bầu không khí giảm đi sự xấu hổ, dù sao đây là lần đầu tiên của Liễu Mộng Nhi, hơn nữa Liễu Mộng Nhi lại thẹn thùng như vậy, có người ngoài ở bên cạnh chắc chắn sẽ rất không thoải mái.

"Mộng Nhi tỷ, còn nhớ rõ lúc lần đầu tiên chúng ta gặp mặt không?" Trong bồn tắm, Thẩm Tường ở trong nước ấm áp, dựa vào trên thân thể như ngọc trắng như tuyết của Liễu Mộng Nhi, cảm nhận được loại mềm mại và trơn bóng trên người nàng.

"Đương nhiên nhớ rõ, khi đó ngươi còn là một tên tiểu quỷ đầu mới lớn, khi đó ta căn bản sẽ không nghĩ tới, nam nhân của ta vậy mà lại là một gia hỏa như thế." Liễu Mộng Nhi cũng nhẹ nhàng vuốt ve lồng ngực cân đối chắc nịch kia của Thẩm Tường.

"Có phải khi đó ngươi rất xem thường ta hay không?" Thẩm Tường cười tà một tiếng, ôm lấy eo của Liễu Mộng Nhi, để cỗ ngọc thể hoàn mỹ không có một chút tỳ vết nào lộ rõ ra hoàn toàn, lúc này đang nhỏ xuống từng giọt nước, thân thể uyển chuyển mềm mại trắng như tuyết ướt át kia, càng nhìn càng thêm động lòng người.

"Tiểu quỷ thối, ngươi muốn làm cái gì?" Liễu Mộng Nhi hét lên một tiếng, chân thon dài kia đá lên để Thẩm Tường càng khó có thể cầm giữ được.

Thẩm Tường nở ra nụ cười xấu xa, một đôi mắt tham lam nhìn vào mỹ nhân ôm trong ngực.

Liễu Mộng Nhi biết giờ khắc này sớm muộn sẽ tới, đối với loại chuyện này nàng ta cảm thấy nội tâm rất phức tạp, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng lại có chút chờ đợi, nàng ta cảm nhận được hô hấp của Thẩm Tường trở nên gấp rút, nàng ta không thể không duỗi tay ngọc ra, nhẹ nhàng vuốt ve lồng ngực của Thẩm Tường, trấn an tâm tư xao động kia, nhưng là trái tim của nàng nhảy lên lại không chậm hơn so với Thẩm Tường.

Thẩm Tường bế Liễu Mộng Nhi ướt át dầm dề lên giường, hai người thâm tình mà nhìn nhau, hai bờ môi bất tri bất giác tới sát gần nhau, sau đó dán vào cùng một chỗ.

Thẩm Tường vừa mới vươn đầu lưỡi đi ra, cảm nhận được chiếc lưỡi thơm tho của Liễu Mộng Nhi có chút run rẩy, hiển nhiên là có chút kích động.

Ở lúc hôn nhau, Thẩm Tường lại bị đối phương áp chế, hoàn toàn ở vào trạng thí bị động, nhưng là hắn cũng cảm thấy rất hưởng thụ.

Hô hấp của hai người trở nên dồn dập lên.

"Mộng Nhi tỷ, giao cho ta đi!" Thẩm Tường nói khẽ bên tai của nàng.

"Ừm!" Liễu Mộng Nhi nhẹ nhàng đáp.

Sau đó, trong phòng truyền ra từng tiếng than nhẹ rất nhỏ...

...

Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đang mây mưa trong phòng, mà bên ngoài Long gia lại đột nhiên có một vị khách không mời mà tới, lại là Điện chủ Hỏa Thần điện kia, cũng chính là đại đồ đệ của Hỏa Đế.

Từ sau sự kiện kia, bọn họ biết Thẩm Tường chắc chắn sẽ ở chỗ Long gia, Điện chủ Hỏa Thần điện này cũng không phải là tới nơi này để đánh nhau, nhưng mấy tên trưởng lão của Long gia đều rất cảnh giác.

"Không cần lo lắng, ta không phải tới gây chuyện, sư phụ ta bảo cho ta tới nơi này nói chuyện với các ngươi." Điện chủ Hỏa Thần điện nói, hắn đứng ở bên ngoài đại môn của Long gia.

Long Tuệ San lập tức đi tới cửa, đối với người này, bọn họ rất cảnh giác, nhưng nếu như muốn nói chuyện thật tốt thì nhất định phải mời hắn vào bên trong Long gia.

"Để hắn vào đi, nếu là Hỏa Đế phái tới, ta nghĩ hắn sẽ không lén lút." Bên trong Long gia truyền ra một giọng nói già nua.

Nghe được giọng nói này, sắc mặt của Điện chủ Hỏa Thần điện thay đổi, hiển nhiên là không ngờ tới Long gia lại còn tồn tại Long rất mạnh.

Long Tuệ San mời Điện chủ Hỏa Thần điện này đi vào, tuy nhiên nàng ta có chút không yên lòng, bảo mấy trưởng lão này nhìn chằm chằm hắn, để tránh hắn làm loạn ở bên trong.

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment