Hoa Đế cũng không dùng hết toàn lực, chỉ là nhìn rất hung mà thôi, xem ra nàng ta chỉ muốn giáo huấn Thẩm Tường một chút, để Thẩm Tường ăn chút đau khổ.
Nhưng Thẩm Tường cũng không phải một tên chịu cúi đầu, hắn lập tức xuyên qua không gian, muốn tránh đi một kiếm này, nhưng không ngờ tới vậy mà không thành công, không gian nơi này rất vững chắc, hắn lập tức ý tức được chính mình ở bên trong lực lượng linh vực của Hoa Đế, một kiếm kia đã đâm tới.
Thẩm Tường xuyên qua không gian thất bại, đã bở qua thời cơ tránh né, bưởi vì đây chẳng qua chỉ là chuyện trong nháy mắt, hắn chỉ cảm thấy sườn trái đau xót, rồi thân thể bay lên, hắn bị một kiếm cường hãn này đánh bay.
Hoa Đế có chút giật mình, giật mình, nàng ta không nghĩ tới kiếm của mình vậy mà không đân thủng thân thể Thẩm Tường, ở trong nháy mắt vừa rồi, nàng ta có thể cảm nhận được trên người Thẩm Tường có một cái hộ giáp rất kiên cố, nàng ta không biết đó là thứ gì, nhưng hộ giáp có thể gánh được một kiếm này của nàng ta thì chắc chắn rất cường hãn.
Cổ họng Thẩm Tường ngòn ngọt, thiếu chút thổ huyết, một kiếm vừa rồi chấn động tới khiến nội tạng trong cơ thể hắn co rút chặt vào một chỗ, nếu không phải nhục thân của hắn cường hãn, tăng thêm có Huyền Vũ Kim Cương giáp thì chắc chắn sẽ trọng thương, ngũ tạng lục phủ đều sẽ bị thương nặng.
"Nữ nhân này thật sự lợi hai, không nghĩ tới lực lượng linh vực của nàng vậy mà cường hãn như vậy!" Nếu như hắn vừa rồi sử dụng xuyên qua không gian mà dùng những phương thức khác mà nói thì nói không chừng còn có thể tránh thoát, ít ra không bị tổn thương nghiệm trọng giống như bây giờ.
Mới vừa rồi Thẩm Tường là chịu một số tổn thương, nhưng Ngọc Long huyết mạch trong cơ thể hắn cùng với một chút xíu Phượng Hoàng huyết để hắn nhanh chóng khôi phục thương thế bên trong cơ thể.
Hoa Đế trông thấy trên người Thẩm Tường có một cái hộ giáp lợi hại như vậy thì càng yên tâm công kích hơn, xoát một cái, nhẹ nhàng chém ra một kiếm, nhìn rất phiêu dật nhẹ nhàng nhưng ở trong mắt Thẩm Tường lại rất kinh khủng, để hắn giống như bản thân đang ở dưới Địa Ngục vậy.
Để hắn cảm nhận được một cỗ kiếm thế rất mạnh, hắn không nghĩ tới Hoa Đế này cũng là cường giả dùng kiếm, một kiếm này đã đăng phong tạo cực, kiếm thế bức người này bao phủ tới, giống như có thể nghiền nát hắn vậy.
"Sắp xong đời!" Mà ngay cả Long Tuyết Di cũng không biết nên tránh một kiếm này đi như thế nào, nơi này là lực lượng linh vực của Hoa Đế, vô luận trốn tránh thế nào, một kiếm này của nàng ta đều giống như quỷ mị đuổi theo ngươi.
Thẩm Tường linh cơ khẽ động, vội vàng gọi Thần đỉnh kia ra, để Thần đỉnh đảo ngược lại, để hắn chui vào bên trong đóng nắp lại.
Hoa Đế thấy sắp đánh trúng Thẩm Tường, nhưng lại đột nhiên xuất hiện một cái đại đỉnh che Thẩm Tường lại, điều này làm cho nàng ta âm thầm tức giận, mà một kiếm này của nàng ta cũng đã chém vào trên chiếc Thần đỉnh cứng rắn kia, phát ra "đông" một tiếng vang vọng, chấn động đến toàn bộ rừng cây nhỏ đều rung động theo.
Thẩm Tường thu nhỏ Thần đỉnh kia lại, từ bên trong chạy ra, khắp khuôn mặt là nụ cười đắc ý, thấy Hoa Đế đang tức giận.
Ngay vào lúc Thẩm Tường dương dương đắc ý, Hoa Đế lách mình đi tới bên cạnh hắn, kềm kiếm lê trên cổ của hắn.
"Hoa Đế, ngươi đã nói chỉ có ba chiêu, ta đã hóa giải ba chiêu của ngươi, ngươi nói chuyện nhất định phải giữ lời a." Thẩm Tường không dám loạn động, hắn nhìn ra được nữ nhân này đang rất tức giận.
Hoa Đế chỉ là trong lòng rất khó chịu, bởi vì nàng ta không làm cho Thẩm Tường phải sử dụng thanh Thanh Long Đồ Ma đao lợi hại kia, càng không làm cho Thâm Tường sử dụng Thiên Địa Sát Phạt thuật, những cái này mới là thứ lợi hại nhất của Thẩm Tường, nhưng là Thẩm Tường lại dùng một cái chùy và một cái đỉnh ra để giao thủ với nàng, để nàng ta rất không phục.
"Ngươi là tiến vào như thế nào? Nhiều năm qua đi như vậy, người muốn trà trộn vào nơi này không ít, nhưng không một ai thành công, ngươi tới đàng hoàng nói cho ta, bằng không ngươi cũng đừng nghĩ mà ra ngoài." Mặt mũi Hoa Đế tràn đầy sương lạnh, lạnh giọng hỏi.
Thẩm Tường âm thầm cảm thấy Hoa Đế này có chút hẹp hòi, hắn cho rằng Hoa Đế còn đang so đo chuyện thanh Thần kiếm kia, nếu như không phải hắn đột nhiên xuất hiện, Thần kiếm nói không chừng chính là của nàng, sẽ không bị Đoạn Minh cướp đi.
"Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra? Vậy ngươi làm sao biết được ta trốn ở chỗ đó?" Thẩm Tường tò mò mà hỏi, hắn cho rằng Hoa Đế có thể nhìn ra hắn biến thành một cái lá.
"Ta cảm nhận được, hoa cỏ cây cối nơi này đều là do một tay ta trồng ra tới, có liên hệ vi diệu với ta, tuy rằng ta không nhìn thấy ngươi, nhưng ta cảm nhận được ngươi ở chỗ đó."
Kiếm mà Hoa Đế cầm trong tay kề sát trên cổ Thẩm Tường, nàng ta vốn là muốn cắt da của Thẩm Tường ra để hù dọa hắn một chút, nhưng ai ngờ tới da của Thẩm Tường rất dày rất cứng cỏi, nàng ta giằng co một lát cũng không cắt được.
"Mau nói!" Hoa Đế ép hỏi.
Thâm Tường quả thực đuối lý, bởi vì hắn tự tiện đi vào địa bàn của người ta, Hoa Đế không giết hắn coi như đã tốt rồi, bây giờ muốn tìm kiếm sơ hở cũng là chuyện rất bình thường.
"Ngươi nhất định phải giữ bí mật, không được để cho những người khác biết, bằng không sau này ta lại dùng chiêu này sẽ mất linh."
Thẩm Tường đứng ở rất gần, không kiêng kỵ một chút nào mà nhìn chằm chằm vào dung nhan tuyệt mỹ kia của Hoa Đế, ánh mắt tham lam kia để Hoa Đế rất không dễ chịu, trong lòng rất không thoải mái, bởi vì có rất ít người dám lớn mật nhìn nàng ta như vậy.
Hoa Đế sớm đã nghe nói một mình Thẩm Tường phá hủy đi Thần Tượng sơn trang, nàng ta biết trận phap phòng hộ của Thần Tượng sơn trang chỉ có mạnh hơn chứ không yếu hơn so với Bách Hoa cung của nàng.
"Được, ta sẽ không nói ra ngoài." Hoa Đế rất muốn biết Thẩm Tường làm cách nào mà trà trộn vào trong này không có một tiếng động nào, hơn nữ còn âm thầm dò xét nàng ta, nếu như không phải nàng ta tu luyện thần hồn, có thần thức cường đại thì nàng ta nói không chừng cũng sẽ không phát hiện ra lực lượng dò xét nàng.
Nếu như nàng ta không ở trong Bách Hoa cung, mà có người như vậy trà trộn vào tới, nàng ta nghĩ thôi cũng cảm thấy sợ hãi.
Thẩm Tường dùng ngón tay tách thanh kiếm kia mua nàng ta ra một chút, cười nói: "Nếu như ngươi có thể rút đi lực lượng lĩnh vực của ngươi thì ta có thể biểu diễn cho ngươi xem."
Hoa Đế trông thấy đôi mắt xấu xa của Thẩm Tường đang ngắm loạn trên người nàng, nàng ta hung hăng trừng mắt nhìn Thẩm Tường, đôi mắt đẹp bắn ra hai luồng sáng nghiêm khắc, để toàn thân Thẩm Tường run rẩy lên, thu liễm đi rất nhiều.
Nàng ta cất thanh kiếm của mình đi, thu hồi lại lực lượng lĩnh vực mà nàng thả ra, rồi mới nhìn vào Thẩm Tường, ra hiệu Thẩm Tường có thể bắt đầu.
"Ngươi muốn chạy?" Hoa Đế trông thấy Thẩm Tường còn chưa bắt đầu, trong tay lại xuất hiện một thanh kiếm: "Ngươi bây giờ thế nhưng là tự tiện xông vào địa bàn của ta, nếu như không phải bởi vì Thiến Hương, ngươi sớm đã chết rồi, nếu như ngươi không thể để cho ta biết rõ ngươi tiến vào đây như thế nào thì ta sẽ không khách khí."
Thẩm Tường cắn răng, đột nhiên biến thành một con chim nhỏ, bay quanh trên đầu Hoa Đế, điều này làm cho Hoa Đế xem tới ngây ngẩn cả người, tới khi Thẩm Tường hạ vào trên vai của nàng, nàng cũng không có đuổi đi.
Sau đó Thẩm Tường lại biến thành một sợi tóc, dính vào phần lưng của Hoa Đế, cuối cùng thì Thẩm Tường biến trở lại bản thể, đứng ở trước người nàng ta.
"Bây giờ ngươi chắc đã biết rồi chứ, tuy nhiên chiêu này đối với ngươi mà nói không dùng được, ngươi chắc chắn có thể phát hiện ta, nhưng những người khác thì khó nói, cho nên ta cứ như vậy tiến vào, tuy rằng gia hỏa biết loại thủ đoạn này không nhiều, tuy nhiên ngươi tốt nhất nghĩ biện pháp đề phòng một chút, tránh cho sau này trúng chiêu lại trách tới trên đầu của ta."
Thẩm Tường đột nhiên trở nên rất nghiêm túc, trầm giọng nói: "Đừng đi khắp nơi nói lung tung ta biết được loại bản lĩnh này!"
Hoa Đế hừ lạnh nói: "Thuật biến hóa của Hoàng Long tộc, không nghĩ tới ngươi còn tu luyện thần đạo."
Thẩm Tường cười thầm: "Đúng vậy, ngươi có lẽ cũng tu luyện thần đạo đi, tuy nhiên ngươi còn là một tên lính mới! Ngươi có muốn học thuật biến hóa hay không?"
"Không muốn!" Hoa Đế trả lời rất dứt khoát.
"Hắc hắc, coi như ngươi muốn ta cũng không dạy cho ngươi." Thẩm Tường nở ra nụ cười nghịch ngợm mà nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 6