Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1458 - Chương 1458 - Lữ Bà Bà

Chương 1458 - Lữ bà bà
Chương 1458 - Lữ bà bà

Thẩm Tường rất muốn ở lại để nhìn xem Kỷ Viễn mới tới một đại nhân vật như thế nào, tuy nhiên trông thấy sắc mặt của Lữ Kỳ Liên thì biết hắn nhất định phải rời khỏi Bách Hoa cung.

Nàng ta và Thẩm Tường là quan hệ hợp tác kín đáo, cho nên nàng cũng không muốn để cho thế lực nào khác biết, để tránh dẫn tới phiền phức không cần thiết cho nàng.

Mục Thiến Hương kéo theo Thẩm Tường bước nhanh tới một gian nhà đá dưới đất.

"Lão ca, ngươi nhất định phải cẩn thận, ngươi mất tích trăm năm, ta rất lo lắng cho ngươi." Mục Thiến Hương ôm Thẩm Tường, hôn một cái vào trên má của hắn.

Thẩm Tường cười cười, sờ soạng khuôn mặt của nàng một chút: "Ừm, những gia hỏa kia không có biện pháp bắt ta, ngươi phải chiếu cố tốt cho bản thân mình."

Thẩm Tường bước vào truyền tống trận, Mục Thiến Hương vẫn còn có chút không bỏ, khẽ cắn bờ môi, nhìn vào Thẩm Tường biến mất ở bên trong truyền tống trận.

Đi tới một nơi không người, Thẩm Tường mở tấm bản đồ mà Lữ Kỳ Liên đưa cho hắn, bản đồ này có thể để cho hắn tìm được Sinh Sát thuật.

Tuy rằng đó là một cái nơi rất nguy hiểm, nhưng là Thánh Thú cổ vực cấm địa nguy hiểm nhất hắn cũng đã đi qua, chứ đừng nói bây giờ hắn đã là một tên Tiên Vương, cho nên hắn cũng dám đi tới cái chỗ kia.

"Bản đồ này có chút hố a, căn bản không biết ở nơi nào!"

Thẩm Tường nhìn vào bản đồ, tuy rằng được miêu tả tới rất kỹ càng, nhưng cũng chỉ miêu tả một khối khu vực nhỏ, Cửu Thiên rộng lớn như vậy, căn bản không nhìn ra được ở khu vực được miêu tả trên bản đồ là ở nơi nào, ở trên lại không có nhắc nhở.

"Nữ nhân này thật là, chẳng lẽ còn muốn ta quay lại một chuyến sao?" Thẩm Tường cảm thấy rất đau đầu, bản đồ trước đó đi Thánh Thú cổ vực kia đã để cho hắn đau đầu một lúc lâu rồi.

"Mị Dao tỷ, các ngươi có biết đây là nơi nào không?" Thẩm Tường hỏi.

"Nhìn rất quen mắt, nhưng có chút không có khả năng." Tô Mị Dao không quá xác định.

"Bản đồ này rất mới, có lẽ là vừa vẽ xong không lâu, chẳng lẽ Hoa Đế sớm đã đoán ra ngươi sẽ đi tìm nàng? Cho nên mới đưa bản đồ này cho ngươi?" Bạch U U nói ra: "Nhìn vào quả thực quen mắt, những nơi vẽ ra ở trên, rát giống tòa chủ cung bên trong Bách Hoa sơn mạch."

"Sinh Sát thuật ngay ở chỗ này?" Thẩm Tường có chút không tin: "Đi trước nhìn xem, chỗ đó nguy hiểm không?"

"Không nguy hiểm, tuy nhiên chỗ đó đã từng là nơi Bách Hoa cung trồng trọt dược liệu, cuối cùng không biết tại sao lại bỏ hoang." Tô Mị Dao cũng cảm thấy rất nghi hoặc: "Sau đó, chỗ đó cũng không nguy hiểm a, Hoa Đế thế nhưng là nhắc nhở ngươi, chỗ đó rất nguy hiểm."

Thẩm Tường trở về phố xá sầm uất, ở chỗ này mua một quyển sách, ở trên vẽ có rất nhiều bản đồ, đều là chủ cung Bách Hoa tiên cung này, hắn chẳng mấy chốc đã tìm được Bách Hoa sơn mạch kia, cách nơi này cũng không phải rất xa.

Hắn so sánh bản đồ một chút, thật đúng là Bách Hoa sơn mạch!

"Vậy mà gần như vậy." Sau khi Thẩm Tường xác định, lập tức tiến về Bách Hoa sơn mạch.

Bách Hoa sơn mạch bởi vì ở bên trong tiên cung này, cho nên chỗ đó rất an toàn, không có yêu thú gì.

Ở bên trong một tòa tiên cung, là không có chỗ nguy hiểm, bởi vì tiến vào bên trong tiên cung thì đều là người cầu được an toàn.

Thẩm Tường dựa theo bản đồ, ở trên không trung thi triển Súc Địa bộ, đạp vào hư không, bay tới trên bầu trời sơn mạch, hướng điểm đỏ được biểu thị ở trên bản đồ mà chạy tới.

"Nơi này cũng không có sườn đồi a, chẳng lẽ nữ nhân kia chơi đùa ta sao? Nàng ta cũng quán nhàm chán đi!" Thẩm Tường đã đi tới trên cái điểm kia, hắn từ trên cao nhìn xuống dưới, chỉ nhìn thấy một số kiến trúc hoang phế, mà cái điểm đỏ được biểu thị ở trên bản đồ kia thì ở ngay trên đỉnh một ngọn núi.

Thẩm Tường tới đây, còn phát hiện một cái hiện tượng kỳ lạ, chính là tiên khí ở chỗ này rất mỏng manh, theo lý thuyết tiên khí ở bên trong một cái tiên cung, có lẽ là tương đối nồng đậm, coi như những tiên khí trên cánh đồng hoang kia, đều muốn nồng đậm hơn nhiều so với nơi này, chứ đừng nói nơi này còn có rất nhiều đại thụ cao chọc trời.

Thẩm Tường đáp xuống trên ngọn núi kia, ở chỗ này có một gian phòng nhỏ và một cái đình viện nhỏ được bao quanh.

Nơi này vậy mà có người ở lại, Thẩm Tường lập tức hiểu, Lữ Kỳ Liên kia muốn để hắn tới đây tìm người.

Thẩm Tường nghĩ như vậy đi qua gõ cửa, cửa mở ra, một bà lão mặc áo bào đen có khí sắc rất tốt, chống một cây bạch ngọc trường trượng, chậm rãi đi tới.

Lão bà bà này có mái tóc màu bạc trắng chải chuốt tới rất chỉnh tề, đeo trang sức cũ kỹ, làn da như ngọc, được bảo dưỡng vô cùng tốt, chỉ là khóe mắt có một chút nếp nhăn, mà trông có vẻ hơi già, nhưng nhìn cả người nàng trông rất có sức sống.

Cây Bạch Ngọc trường trượng trong tay bà ta lại rất xinh đẹp, trên đỉnh trường trượng là một con thỏ sinh động như thật, Bạch Ngọc trường trượng có khói trắng vờn quanh, nhìn giống như có sinh mệnh vậy.

"Ngươi tìm tới ta có chuyện gì không?" Lão bà bà kia nhẹ giọng hỏi thăm, giọng nói rất mềm mỏng, không có bất kỳ uy nghiêm gì, nàng ta mặc dù không cười, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác rất hiền hòa.

"Hoa Đế cho ta một tấm bản đồ, rồi sau đó ta đi tới nơi này!" Thẩm Tường đưa tấm bản đồ kia ra, lúc này hắn rất tò mò thân phận của lão bà bà này, xem ra có lẽ là một người rất mạnh, nhưng là hắn và Long Tuyết Di đều không cảm ứng được lực lượng ba động trên người bà ta, giống như là một phàm nhân vậy.

Thẩm Tường đưa bản đồ tới, lúc lão bà bà đưa tay ra nhận, cái tay chỉ hơi già kia đột nhiên run lên một cái.

Vào lúc này, Thẩm Tường cũng cảm ứng được có một số thứ gì đó chui vào trong cơ thể của hắn, nhưng chẳng mấy chốc biến mất trong thân thể của hắn.

Thẩm Tường đột nhiên thu tay lại, lùi lại mấy bước, mặt mũi tràn đầy vẻ cảnh giác.

"Ngươi làm cái gì đối với ta?" Thẩm Tường nhíu mày hỏi, giọng điệu mang theo một chút tức giận, thân thể của hắn phòng ngự cực mạnh, mà vừa rồi cỗ năng lượng không hiểu kia lại có thể dễ dàng tiến vào trong cơ thể của hắn.

"Ngươi lại là truyền nhân của Trấn Ma Thiên Tôn, không nghĩ tới sau Trấn Ma Thiên Tôn lại còn có người có thể tu luyện ra Trấn Ma chi thể, vừa rồi ta chỉ dùng một chút độc nhỏ tới xác nhận một chút, ngươi bây giờ không có chuyện gì, nguyên nahan đều là bởi vì Trấn Ma kin thân."

Thẩm Tường cau mày nói: "Ngươi là Lữ bà bà trong truyền thuyết phải không?"

Lữ bà bà hơi kinh ngạc mà nói: "Ngươi biết thật không ít, nha đầu Kỳ Liên này bảo ngươi tới tìm ta là để cho ta nói nơi cất giấu Sinh Sát thuật cho ngươi, bình thường chỉ có người mà nàng ta cực kỳ tin tưởng, nàng ta mới có thể làm như thế? Ngươi và nàng có quan hệ gì? Chẳng lẽ ngươi là nam nhân của nàng?"

"Nhưng cái này không đúng rồi, thực lực của ngươi kém nàng rất xa, nàng ta có lẽ sẽ không tìm một nam nhân có thực lực yếu hơn so với nàng làm phu (chồng)."

"Ngươi không thể trực tiếp đi hỏi nàng ta được sao?" Thẩm Tường hơi không kên nhẫn, hắn đối mặt thế nhưng là một lão độc phụ hàng thật giá thật, hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

"Không được, ta không thể rời khỏi nơi này, mà nàng ta không thể vào đây, cũng không thể nói chuyện với ta." Lữ bà bà cười cười một tiếng: "Ta với nàng từng đánh cược, cho nên ta phải dựa theo nàng ta nói đi làm!"

"Tiểu hỏa tử đừng sợ, ngươi có Trấn Ma kim thân, ta muốn giết ngươi cũng dễ dàng."

Thẩm Tường vốn không sợ, nhưng khi nghe bà ta nói như vậy, hắn ngược lại bắt đầu sợ.

"Lữ bà bà ... ngươi biết Sinh Sát thuật ở nơi nào sao? Nhanh nói cho ta đi, ta đang vội đi tìm đây a!" Thẩm Tường nặn ra một nụ cười nói.

"Ô ô, ngươi không nói cho ta biết ngươi và nha đầu kia có quan hệ gì, ta sẽ không nói cho ngươi." Lữ bà bà cười nghịch ngợm nói, ròi sau đó ngồi ở trên một cái ghế đá.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment