Thẩm Tường từng nghe nói về Tà Sát sâm lâm, đây là tồn tại từ rất nhiều năm trước, ở thời kỳ Trấn Ma Thiên Tôn, vốn là hắn còn tưởng rằng trong này rất khủng bố, ai biết vậy mà vô cùng mỹ lệ, trong rừng rậm có rất nhiều hóa hoa xinh đẹp tỏa ra hương thơm làm say lòng người.
Chim chóc kêu líu ríu ở trên rừng cây, ở trên cây cối cao lớn thi thoảng có cơn gió nhẹ lướt qua, thổi rơi xuống một số lá cây, ánh nắng mặt trời xuyên thấu qua cành lá thưa thớt tới phía dưới gốc cây, để cho người ta cảm thấy rất ấm áp, nhìn thế nào cũng không giống như là Tà Sát sâm lâm để cho người nghe tin thôi cũng đã sợ mất mật.
Mọi người nhìn những đóa hoa đủ loại màu sáng kia cũng hoài nghi có phải là truyền tống tới nhầm nơi rồi hay không, bởi vì nơi này cũng không có kinh khủng như những gì bọn họ tưởng tượng.
Bọn họ phải trong vòng năm ngày, săn giết một đầu tà thú ngưng tụ ra tinh hạch, thời gian rất gấp rút, bọn họ chỉ là hơi thương lượng một chút rồi thi nhau rời đi, tiến vào sâu trong rừng rậm tìm kiếm những tà thú kia.
"Tiểu Lệ Chi, ngươi có giết ta hay không a? Dưới loại tình huống này, ta chắc chắn phải đề phòng ngươi, nếu như gặp phải những tà thú kia, ta chỉ sợ cũng không dám buông tay buông chân đi đánh." Thẩm Tường cười nói, hắn hấp tấp đi theo đằng sau Tiểu Lệ Chi, nhìn dáng vẻ hắn như vậy cũng không tính là hợp tác với Tiểu Lệ Chi này.
"Nếu như ngươi nhắc lại, nói không chừng ta sẽ giết chết ngươi thật đấy!" Tiểu Lệ Chi rất chán ghét tên hỗn đản này, nàng ta quay đầu quát một tiếng chói tai, nếu như không phải bởi vì chuyện này, nàng ta nói không chừng cũng không cần tới đây.
Bây giờ nàng ta thế là đang trợ giúp Bách Hoa Thiên Đế kia trở thành Điện chủ, cho nên tâm lý lúc này của nàng thật không tốt.
"Còn có, ngươi đừng gọi ta là Tiểu Lệ Chi, đây không phải là người nào cũng có thể gọi." Tiểu Lệ Chi lạnh mặt trợn mắt cảnh cáo hắn.
"Tiểu Lệ Chi, Tiểu Lệ Chi ... ta lại muốn gọi như vậy, ngươi có thể bắt ta ra sao?" Thẩm Tường làm một cái mặt quỷ đối với nàng, Tiểu Lệ Chi tức giận tới vung tay lên một bàn tay muốn quất tới, dáng vẻ Thẩm Tường bây giờ quả thật là thích ăn đòn.
Thẩm Tưởng không còn đùa nàng ta, trở nên nghiêm túc hơn, hắn cũng lo lắng sẽ bị Tiểu Lệ Chi này hành hung cho một trận.
"Ngươi biết nơi nào có Tà thú không? Chúng ta đi tìm lung tung khắp nơi thế này cũng không phải là phương pháp." Thẩm Tường nói ra: "Ngươi đã từng tới nơi này bao giờ hay chưa?"
"Chưa từng!" Tiểu Lệ Chi lạnh lùng đáp.
"Nơi này làm sao trông không giống như là nơi có Tà thú a, tiên khí nồng đậm, phong cảnh mỹ lệ, chẳng nhẽ những lão gia hỏa kia truyền tống sai rồi?" Thẩm Tường hái một đóa hoa xuống, từ nhị của đóa hoa đó gạt ra mật hoa ngọt ngào.
"Ngươi cho rằng những tà thú kia có kích thước rất lớn sao? Tà thú Hóa Thánh cảnh, hoặc là cấp bậc Thú Vương đều có thể hóa thành hình người." Tiểu Lệ Chi nói.
Thẩm Tường nhếch miệng, nói ra: "Tóm lại ta cảm thấy nơi này rất kỳ quái, thậm chí rất nguy hiểm."
Tiểu Lệ Chi không để ý tới hắn, nàng cứ tiếp tục đi, Thẩm Tường đành phải đi theo sau nàng ta, bởi vì nàng ta đánh thắng Thẩm Tường, Thẩm Tường phải nghe sự chỉ huy của nàng.
Sau khi bọn họ tiến vào nơi này khoảng nửa canh giờ, Long Tuyết Di đột nhiên đưa ra cảnh cáo: "Có thứ gì đó đang tới gần, rất cường đại, nhưng giống như không phải thú loại."
"Không phải thú loại thì là cái gì? Chẳng lẽ là những người khác?" Thẩm Tường vội vàng hỏi, bắt đầu vận chuyển lực lượng trong cơ thể.
"Không biết, cái đồ chơi này rất tà dị, nhìn giống như là một đám khói đen vậy, có lẽ không phải là thứ có máu thịt." Long Tuyết Di nói.
Tiểu Lệ Chi cũng không biết, nhưng nàng lại đột nhiên cảm ứng được Thẩm Tường chứa đầy lực lượng, nàng ta đột nhiên xoay người lại, cảnh giác nói: "Ngươi muốn làm cái gì?"
Tiểu Lệ Chi cho rằng Thẩm Tường muốn đánh lén nàng ta, hai người bọn họ vốn là bất hòa, một đường đi tưới đều đang cảnh giác đối phương đột nhiên xuất thủ, cho nên Tiểu Lệ Chi mới có nghi ngờ này.
"Có cái gì đó đang đi về phía chúng ta, thứ kia rất lợi hại!" Thẩm Tường hạ thấp giọng nói, nhìn vào một cái phương hướng: "Chính ở đằng kia, nếu không ngươi tới đối phó đi, ngươi lợi hại hơn ta."
Tiểu Lệ Chi khẽ nhíu mày, chuẩn bị sẵn sàng.
Quả nhiên, nàng ta đột nhiên cảm ứng được khí tức cực kỳ nguy hiểm tới gần, vừa mới cảm ứng được cỗ khí tức này, một cơn gió mạnh thổi tới, chỉ thấy một thứ gì toàn màu đen đang phóng tới với tốc độ như ánh sáng vậy, tốc độ nhanh tới làm cho người líu lưỡi.
"Để cho ta tới!" Tiểu Lệ Chi quát to một tiếng, đã rời khỏi tại chỗ, lướt tới trước mặt Thẩm Tường, ngọc quyền tỏa ra khí màu vàng bừng bừng, đập về phía luồng khí đen kia, lại là Trấn Ma thần quyền.
Trấn Ma thánh lực hùng hậu phối hợp với Trấn Ma thần quyền, uy thế ngập trời, thần quyền vừa ra, gió thổi mây bay, cả vùng đất rung động, Trấn Ma thần quyền mà Tiểu Lệ Chi sử dụng lúc này lợi hại hơn nhiều so với trước đó lúc đánh Thẩm Tường, bởi vì nàng ta không cần cố kỵ nhiều như vậy, toàn lực công kích luồng khói đen kia.
"A..."
Thần quyền đánh vào trên khí đen kia, trong rừng rậm đột nhiên vang lên một tiếng rít gào bén nhọn, như thể là lệ quỷ kêu thảm vậy, để cho người ta rùng mình, trong rừng rập cũng nổi lên một cơn gió mát âm trầm, thổi tới khiến Thẩm Tường rùng mình một cái.
"Đó là thứ gì?" Thẩm Tường vội vàng hỏi, tuy rằng hắn đứng ở một bên quan sát, nhưng lại có thể cảm ứng được sự cường đại của thứ đó, hắn cảm thấy nếu như là hắn, chỉ sợ sẽ phải dây dưa một đoạn thời gian rất dài.
"Chí Tà Chi Linh, chuyên môn thôn phệ linh hồn người khác, đoạt xa thân thể, là thứ rất nguy hiểm, xem ra nơi này đúng là Tà Sát sâm lâm, tà thú nơi này cũng đã tìm được một loại đồ vật có thể để cho bọn chúng tăng lực lượng lên, mà không cần phải đi tìm ở trong rừng." Vẻ mặt của Tiểu Lệ Chi trở nên nghiêm túc, hướng Tà Linh bay tới kia mà đi tới: "Đi bên kia nhìn xem trước!"
Thẩm Tường chú ý đi theo đằng sau nàng ta, hỏi: "Ý của ngươi là nói, nơi này có thứ gì có thể để cho những Tà thú kia không cần quá cực khổ liền có thể tăng thực lực lên sao?"
"Năm đó Tà Tinh rơi xuống chỗ này, tinh hạch ở bên trong Tà Tinh khổng lồ, có lẽ là thứ quan trọng để duy trì những Tà thú này trưởng thành." Trong tay Tiểu Lệ Chi nắm lấy một thanh kiếm có thân rộng, ở trên chứa đầy Trấn Ma thánh lực, có thể xuất kích bất cứ lúc nào.
"Tinh hạc kia có lẽ là rất nhỏ, nếu như có thể lấy được thì tốt, cũng không biết có tác dụng gì." Thẩm Tường cười nói, Tiểu Lệ Chi không hiểu vì sao hắn còn có thể cười được, bởi vì nơi này hiển nhiên là một cái nơi rất nguy hiểm.
"Nơi này có Tà Linh khủng bố như thế, tinh thạch kia có lẽ là có thể tăng cường linh hồn của con người, Tà Linh sinh ra, đều từ tàn hồn vỡ vụn sinh trưởng mà thành, nếu như không chiếm được tẩm bổ, không cách nào trưởng thành nhanh chóng, mà Tà Lihn vừa rồi ta tiêu diệt là thuộc về một loại rất cường đại, nếu như biết tu hành thì sớm đã tạo ra nhục thân rồi, rồi sau đó độ Tán Tiên kiếp."
Giọng nói của Tiểu Lệ Chi mang theo một loại nghiêm túc, nàng ta hy vọng Thẩm Tường có thể nghiêm túc một chút.
Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng lên, cười nói: "Xem ra tinh hạch kia mới thật sự là đồ tốt, tinh hạch ở bên trong cơ thể Tà thú căn bản chính là đồ bỏ đi, tuy nhiên những lão gia hỏa Trấn Ma thần điện kia chắc chắn là rất muốn đạt được."
"Tinh hạch Tà thú chỉ lớn nhỏ cỡ hạt cát, nhưng lại rất trân quý, ta cũng chỉ là nghe nói, tác dụng cụ thể ta cũng không hiểu rõ, tóm lại tinh hạch mà chúng ta đạt được, nhất định phải giao cho Trấn Ma thần điện, xem ra Trấn Ma thần điện không thua thiệt chút nào." Tiểu Lệ Chi nói ra: "Ngươi tốt nhất đừng đánh chủ ý với tinh hạch kia, chỗ đó thế nhưng là ổ của Tà thú, gần đây chắc chắn có lượng lớn Tà thú."
"Đây không phải là càng tốt sao? Hốt gọn một mẻ a, nhiều Tà thú như vậy, chỉ chọn lợi hại tới giết thì có thể đạt được lượng lớn tinh hạch, đến lúc đó chỉ cần cho Trấn Ma thần điện một hạt là được rồi." Thẩm Tường kích động nói, hận không thể lập tức bay tới cái ổ của Tà thú kia.
P/S: Ta thích nào ... chương 9