Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 150 - Chương 150 - Tiền Đặt Cược Mập Mờ

Chương 150 - Tiền đặt cược mập mờ
Chương 150 - Tiền đặt cược mập mờ

"Thẩm đại ca, đây là chuyện gì xảy ra?" Vân Tiểu Đao cả người đầy mồ hôi, hắn từng chút từng chút tăng cường chân khí của mình, nhưng kết quả vẫn là như vậy.

"Đây là ta dùng chân khí và thần thức dung hợp cùng lúc tác động, thế nhưng tiêu hao lại rất lớn!" Trán Thẩm Tường toát ra mồ hôi.

Mấy người Chu Vinh thất kinh, bọn họ nhìn ra được Thẩm Tường dùng lực lượng rất lớn, nhưng không hề có một chút lực lượng nào tản mát ra, hơn nữa còn kinh khủng như vậy, làm cho Vân Tiểu Đao nắm giữ song thiên mạch cũng không cách nào lay động chén rượu lơ lửng trên không kia.

Trời hoàn toàn tối, Vân Tiểu Đao buông lỏng tay ra, thở hồng hộc tựa lưng ngồi vào ghế, cả người đều là mồ hôi, mà Thẩm Tường chỉ là có chút mệt nhọc.

"Khà khà, ngươi thua rồi!" Thẩm Tường đắc ý cười nói, hắn không cần trả tiền, mà trong lúc này Chu Vinh và Từ Vĩ Long đều gọi rất nhiều đồ ăn ngon.

Hiện tại Vân Tiểu Đao chỉ là một mặt bội phục, đều cùng mới vào Chân Võ cảnh, nhưng lực lượng của Thẩm Tường mạnh hơn hắn rất nhiều! Từ Vĩ Long và Chu Vinh đều không nói gì, nguyên bản bọn họ nghĩ sau khi mình bước vào Chân Võ cảnh, sẽ thu nhỏ lại khoảng cách với Thẩm Tường, nhưng hiện tại xem ra, bất luận là lúc nào, Thẩm Tường đều là một tồn tại giống như biến thái!

Buổi tối, Thẩm Tường và Ngô Thiên Thiên đi trên đường, trở về Thái Đan vương viện, bọn họ đều là ở trong Thái Đan vương viện.

"Thẩm Tường, ngươi thật lợi hại, là một Luyện đan sư tứ đoạn!" Ngô Thiên Thiên nhẹ giọng nói.

Ở dưới ánh trăng chiếu xuống, Ngô Thiên Thiên mặc váy trắng có vẻ càng cao quý xinh đẹp hơn, khuôn mặt xinh đẹp thành thục kia mang theo ửng đỏ nhàn nhạt, có vẻ đặc biệt quyến rũ.

"Thiên Thiên, ngươi nắm giữ Lam Tinh Hỏa Hồn, sau này ở phương diện luyện đan diện nhất định sẽ đạt đến trình độ như ta." Thẩm Tường cười nói, lúc này hắn cảm thấy có chút lúng túng, hơn nữa bởi vì lần đùa dai trước đó của Long Tuyết Di, đã làm mỹ nhân này hiểu lầm hắn.

Làm cho Thẩm Tường yên tâm chính là, Ngô Thiên Thiên cũng không có nói lại chuyện lần đó, giống như chuyện ngày đó chưa từng xảy ra, một đường nói chuyện phiếm, Thẩm Tường biết được Đan trưởng lão hạ công phu rất lớn ở trên người Ngô Thiên Thiên, truyền thụ rất nhiều thuật luyện đan rất trân quý, nhìn ra được Đan trưởng lão đối với Ngô Thiên Thiên là vô cùng yêu thích.

Vừa bước vào Thái Đan vương viện, chỉ nghe thấy Long Tuyết Di kích động truyền âm nói:

"Thẩm Tường, cây kia đã kết quả, ta muốn ăn!" Trong lòng Thẩm Tường vui vẻ, nhìn Ngô Thiên Thiên cười nói: "Cây Thanh Huyền quả kết trái, chúng ta đi xem một chút đi."

Ngô Thiên Thiên sớm đã biết chuyện về cây Thanh Huyền quả, mà Đan trưởng lão cũng nhắc nhở qua nàng, bảo nàng đừng tiết lộ ra ngoài, bảo nàng tận lực hỏi Thẩm Tường mấy thứ.

Thanh Huyền quả trân quý đến mức nào, là một Luyện đan sư, Ngô Thiên Thiên rất rõ ràng, phải hỏi Thẩm Tường mấy thứ thì điều này làm cho Ngô Thiên Thiên vô cùng khó xử, hơn nữa nàng cũng không tiện mở miệng.

Đi vào trong sân, Thẩm Tường nhìn thấy Đan trưởng lão ngửa đầu nhìn hai mươi trái cây lập lòe ánh sáng xanh ở trên cây kia, nàng xuất hiện ở đây, Thẩm Tường cũng không hề kinh ngạc.

"Thẩm Tường, 30 vạn tinh thạch một quả, bán cho ta toàn bộ!" Đan trưởng lão dùng một kiểu giọng nói ép buộc mà nói.

"Tại sao phải bán cho ngươi?" Thẩm Tường hừ một tiếng, muốn mua đồ vật, lại còn bày ra vẻ mặt khó ngửi.

"Ta là dùng để luyện chế Trúc Cơ đan, mà ngươi không thể luyện chế! Thanh Huyền quả không thể đưa tới môn phái khác." Cách nói của Đan trưởng lão càng trở nên lạnh hơn, bất quá hiện tại nàng cũng không dám đối với Thẩm Tường làm ra chuyện gì quá mức, bởi vì Thẩm Tường là Tiểu sư thúc của nàng.

Thẩm Tường cười hì hì: "Nói như vậy, ta không thể luyện chế Trúc Cơ đan, thì nhất định phải bán cho ngươi?"

"Đây là đương nhiên, ngươi bán hay không? Ngược lại ngươi giữ lại cũng không dùng để làm gì! Ta luyện chế Trúc Cơ đan xong, có thể cho ngươi hai viên!" Đan trưởng lão cuống lên, tăng thêm ngữ khí.

Thẩm Tường đột nhiên tò mò, Đan trưởng lão này giống như rất cần Trúc Cơ đan, hắn đoán Đan trưởng lão là vì bồi dưỡng cỗ lực lượng bí mật kia của mình.

Lúc này, Thẩm Tường cũng có một loại ý nghĩ, chính là lợi dụng thiên phú luyện đan của mình, nắm giữ lượng lớn đan dược để bồi dưỡng thế lực của mình, chuyện này đối với hắn sẽ có tác dụng rất lớn!

"Không bán, ta cũng muốn luyện chế Trúc Cơ đan!" Thẩm Tường bĩu môi nói, bán đấu giá Trúc Cơ đan, chí ít có thể bán được 30 vạn một viên, mà một trái Thanh Huyền quả hắn có thể luyện chế ra bốn viên, nếu bán cho Đan trưởng lão thì hắn rất thiệt thòi.

"Hừ, ngươi còn lâu mới luyện được! Nếu như ta là ngươi, bây giờ trước hết ta sẽ luyện chế Chân Nguyên đan nhiều hơn một chút, tăng thực lực lên, làm cho hỏa diễm của mình càng lợi hại hơn, sau đó sẽ thu thập tài liệu, học tập luyện chế Trúc Cơ đan, ngươi bây giờ mà bắt đầu luyện chế, cho dù thất bại hơn trăm lần..."

Thẩm Tường đột nhiên cắt ngang nàng, nói: "Ví dụ như bây giờ ta có thể luyện chế ra, ngươi phải tháo mặt nạ xuống, cho ta xem dung mạo của ngươi!"

Ngô Thiên Thiên một mực im lặng ở bên cạnh không lên tiếng hoàn toàn ngây ngẩn cả người, nàng không biết Thẩm Tường từ đâu lấy ra dũng khí, vậy mà lặp đi lặp lại nhiều lần chống đối Đan trưởng lão, nàng xem ra Thẩm Tường không có sợ Đan trưởng lão chút nào, mà Đan trưởng lão cũng không dám làm gì với Thẩm Tường!

"Ngươi có thể luyện chế Trúc Cơ đan... Ha ha..." Đan trưởng lão ngửa đầu cười như điên, tuy rằng nàng biết Thẩm Tường rất có thiên phú luyện đan, nhưng cảm giác hiện tại Thẩm Tường muốn luyện chế Trúc Cơ đan vẫn còn quá sớm.

Đang lúc này, Long Tuyết Di nghịch ngợm lại giả mạo giọng nói của Thẩm Tường để nói chuyện.

"Nếu như ta luyện chế ra, ngươi phải cởi sạch quần áo cho ta xem..."

Tiếng cười của Đan trưởng lão đột nhiên dừng lại, Thẩm Tường và Ngô Thiên Thiên cũng sửng sốt, Ngô Thiên Thiên càng là dùng một loại ánh mắt không thể tin nổi mà nhìn Thẩm Tường, nàng biết Thẩm Tường không sợ Đan trưởng lão, nhưng cũng không nên dùng phương pháp không muốn sống này chứ a!

"Tiểu tử, lá gan của ngươi càng ngày càng to lớn rồi!" Giọng nói của Đan trưởng lão ở nên lạnh giá, mang theo một cỗ sát khí nhàn nhạt.

Thẩm Tường cũng không có đi trách cứ Long Tuyết Di kia, hắn chỉ là cười lạnh nói: "Ngươi có dám đánh cuộc hay không? Ngươi thua rồi, ngươi liền cởi sạch, kể cả mặt nạ! Ta thua, ta liền cho ngươi hai mươi trái Thanh Huyền quả, kể cả cây Thanh Huyền quả kia!"

Lúc này Ngô Thiên Thiên một thân mồ hôi lạnh, nàng rất lo lắng Thẩm Tường sẽ bị Đan trưởng lão này tung ra một chưởng đập chết bất cứ lúc nào, nàng hoài nghi mình có phải đang nằm mơ hay không, thậm chí lại có người dám đi khiêu khích cường giả đỉnh cao trên Thần Vũ đại lục như vậy.

Đan trưởng lão không hề trả lời, nàng thấy Thẩm Tường tự tin như thế, trong lòng không thể không có chút lo lắng, nàng biết Thẩm Tường là một người có thể sáng tạo kỳ tích, trước đó nàng cũng tận mắt nhìn thấy mấy lần, nhưng nàng vẫn cảm thấy hiện tại Thẩm Tường muốn luyện chế Trúc Cơ đan, đây căn bản là không thể nào.

Ngô Thiên Thiên cũng cảm thấy Thẩm Tường không có khả năng, nhưng từ loại tự tin này của Thẩm Tường đến xem, lại giống như là thật sự.

Ở trong nội tâm Đan trưởng lão không biến có nên đánh cược với Thẩm Tường hay không, nếu như mình thua, thì phải cởi sạch sành sanh cho Thẩm Tường nhìn, nếu như thắng, vậy thì có thể được một gốc cây Thanh Huyền quả có thể nhanh chóng kết quả, cộng thêm hai mươi trái Thanh Huyền quả, mặc dù nàng là một Niết Bàn cảnh, vào lúc này cũng không thể không động tâm.

"Cởi quần áo xuống cho nam nhân nhìn thì thế nào, đây là chuyện rất dễ dàng? Nếu như ngươi may mắn thắng, đây chính là hai mươi Thanh Huyền quả và một gốc cây Thanh Huyền quả." Thẩm Tường lặng lẽ cười nói.

Ngô Thiên Thiên cũng nghĩ đến, nếu như nếu đổi lại là nàng, nàng có thể đáp ứng tiền đặt cược như vậy hay không? Tuy nhiên nàng biết thân thể của mình không có giá trị cao như Đan trưởng lão, đây chính là thân thể của nữ cường giả Niết Bàn cảnh...

"Ta đánh cuộc!" Đan trưởng lão suy tính chỉ chốc lát sau, cắn răng nói.

P/S: Ta thích nào...chương 5

Bình Luận (0)
Comment