Thẩm Tường lấy ra một cái Phương đỉnh: "Không chống cự ta, ta phải để ngươi vào trong này, vật này không phải rất lợi hại, coi như ngươi đi vào cũng có thể tránh thoát, không cần sợ hãi."
"Không được, ta không yên lòng." Cơ Linh Nhi lập tức từ chối: "Ta cho ngươi một trăm vạn cân Thánh thạch, để ngươi yên tâm hợp tác với ta, nhưng ngươi lại muốn để ta tiến vào bên trong thứ này, nhỡ đâu ngươi không mang ta đi thì làm sao đây? Thực lực của ta còn mạnh hơn so với ngươi, trong lòng ngươi chắc chắn sau khi ra ngoài, ta sẽ giết chết ngươi."
Thẩm Tường gật nhẹ đầu: "Ngươi lo lắng thật có lý!"
Đột nhiên, căn phòng truyền đến một chút tiếng động nhỏ bé, Cơ Linh Nhi biến sắc: "Nhanh nghĩ biện pháp khác, để cho ta trốn vào bên trong đồ chơi kia là không được, bọn họ đã mở cửa, chẳng mấy chốc sẽ đi tới đây."
Cơ Linh Nhi lo lắng không phải là không có lý, Thẩm Tường sợ hãi sau khi ra ngoài thì sẽ bị nàng ta diệt khẩu, cho nên sau khi Thẩm Tường bảo nàng ta vào Phương đỉnh, rồi sau đó để Phương đỉnh ở lại nơi này.
"Được, vậy tiếp theo ngươi nhất định phải phối hợp với ta!" Thẩm Tường nghiêm túc nói.
"Không thành vấn đề, chỉ cần không đưa ta vào bên trong cái bếp lò kia là được." Cơ Linh Nhi đã nhìn ra được Thẩm Tường là một gia hỏa giảo hoạt, nàng ta lo lắng mình sẽ bị âm.
Thẩm Tường hơi hít sâu một hơi, phogs xuất ra một cỗ Thần lực, bao phủ ở trên người Cơ Linh Nhi, rồi mới truyền âm cho Cơ Linh Nhi: "Thả lỏng thân thể, buông lỏng tất cả lực lượng trong cơ thể mình, không được phản kháng ta!"
Cơ Linh Nhi hít sâu đều đều, dựa theo Thẩm Tường mà làm, sau đó chỉ cảm thấy thân thể của mình có một loại cảm giác kỳ diệu, giống như đang dần dần thu nhỏ lại, ở trong lúc nàng ta kinh ngạc, lực lượng trong cơ thể theo bản năng phản kháng lại.
"Buông lỏng." Thẩm Tường khẽ nói.
Cơ Linh Nhi đè nén lực lượng của mình xuống, lúc này nàng ta chỉ cảm thấy Thẩm Tường càng lúc càng trở nên lớn hơn, mà chính mình thì lại càng ngày càng nhỏ đi, trước đó đồ vật trong phòng này rất nhỏ, ở trong mắt nàng bây giờ lại trở nên rất lớn.
"Được rồi!" Thẩm Tường nhìn thấy một chú chim non đáng yêu, mỉm cười, rồi chính mình cũng biến thành một chú chim nhỏ.
Cơ Linh Nhi trông thấy Thẩm Tường một tên gia hảo lớn như vậy đột nhiên biến thành một con chim nhỏ, lập tức hiểu chính mình cũng bị Thẩm Tường biến thành chim nhỏ, cũng hiểu mười lăm người kia tại sao sẽ mất tích lặng yên không một tiếng động.
"Trong đầu của ngươi nghĩ về việc vỗ cánh, nhưng khi ngươi bay thì ngươi có thể sử dụng phương thức ban đầu, dùng lực lượng trong cơ thể ngươi nâng thân thể của mình phi hành là được rồi." Thẩm Tường vừa truyền âm cho Cơ Linh Nhi xong, Cơ Linh Nhi đã bay lên, bay về phía lỗ thông khí kia bay đi.
Thẩm Tường cười ôi ôi một tiếng, đi theo, Cơ Linh Nhi nắm giữ được rất tốt, tốc độ bay rất nhanh, Thẩm Tường cũng có chút không theo kịp nàng ta, dù sao thực lực của mình và Cơ Linh Nhi cách biệt quá xa.
"Ngươi là một con Long?" Cơ Linh Nhi truyền âm cho Thẩm Tường, trong nội tâm nàng rất hiếu kỳ, nàng ta nghe nói qua Long mới có loại thần thông này, mà Thẩm Tường lại có Thanh Long Đồ Ma đao.
"Không phải, ta là nhân loại! Ngươi nhanh dẫn ta bay khỏi nơi này đi."
Thẩm Tường bây giờ không có tâm tư đi ngắm nhìn phong cảnh Thiên Đô này, bởi vì hắn đã cảm ứng được bên trên tòa tháp kia truyền tới một trận khí tức cuồng nộ, có lẽ là những lão giả kia sau khi phát hiện ra bọn họ đã mất tích, bởi vì tức giận quá mức mà không khắc chế được lực lượng trong cơ thể.
"Có thể dạy ta không? Ta là tu thần đạo được một đoạn thời gian." Cơ Linh Nhi cảm thấy rất hứng thú đối với thuật biến hóa này: "Không cần sợ, ta nghĩ chúng ta chẳng mấy chốc có thể an toàn."
"Có thể dạy ngươi, nhưng có học được hay không thì phải xem chính ngươi, có điều ta không thể vô duyên vô cớ mà dạy ngươi, ngươi cũng không phải người của ta."
Thẩm Tường cảm ứng được đằng sau có mấy đạo khí tức, vội vàng nói: "Bọn họ đuổi theo tới!"
"Xuống dưới, trốn vào trong rừng rậm, bọn họ hiện tại chỉ là tách đi ra tìm kiếm, cũng không phát hiện ra chúng ta." Cơ Linh Nhi nói rồi bay về phía rừng cây phía dưới.
Tiến vào trong rừng cây, Cơ Linh Nhi dừng ở trên một cành cây, Thẩm Tường đứng ở bên cạnh nàng, lúc này có mấy cỗ thần thức đảo qua trên người bọn họ, tuy nhiên không bị phát hiện, ở bên trong vùng rừng rậm này thì chim chóc có rất nhiều, chủng loại phong phú, hơn nữa bọn họ không biết Thẩm Tường và Cơ Linh Nhi biến thành chim.
"Nơi này là trọng địa của Cơ gia, dãy núi này cũng vậy, rời khỏi nơi này trước rồi nói sau." Cơ Linh Nhi bay lên, những lão giả tới tìm kiếm bọn họ đã đi xa.
Cơ Linh Nhi quen thuộc nơi này, cho nên Thẩm Tường chỉ có thể đi theo nàng ta, bọn họ bay suốt đêm, tới lúc trời gần sáng, Thẩm Tường và Cơ Linh Nhi đã cách xa trọng địa của Cơ gia, nhưng Cơ Linh Nhi cũng không dừng lại, bởi vì nơi này còn là địa bàn của Cơ gia.
Ở lúc trên đường bay theo Cơ Linh Nhi, Thẩm Tường cảm thấy nàng ta có chút hưng phấn, một mực bay như điên, thẳng tới ngày thứ ba, trông thấy một cái trấn nhỏ nàng ta mới thả chậm tốc độ.
"Nhanh biến ta trở về!" Cơ Linh Nhi nói ra: "Bây giờ chúng ta đã an toàn."
Thẩm Tường biến nàng ta trở về hình người, theo thực lực của hắn tăng lên, hắn đối với thuật biến hóa càng ngày càng tinh thông hơn, môn thần thông này để Cơ Linh Nhi rất thích.
"Nơi này đã an toàn thật chưa?" Thẩm Tường hỏi, Cơ Linh Nhi lúc này bắt đầu lấy ra một vài thứ tiến hành cải trang cách ăn mặc, động tác rất nhuần nhuyễn, nhìn ra được nàng ta thường xuyên làm loại chuyện này.
"Ừm, nơi này là địa bàn của Triệu gia, Cơ gia và Triệu gia có thù, bọn họ không dám đi vào địa bàn của Triệu gia một cách tùy tiện, nếu không sẽ tạo ra xung đột." Cơ Linh Nhi cải trang thành một nữ tử trung niên, cười nói: "Có thể nhận ra ta được hay không?"
"Đôi mắt của ngươi vẫn rất đẹp!" Thẩm Tường cười nói: "Chỉnh sửa lại đôi mắt của ngươi đi."
Cơ Linh Nhi lè lưỡi ra với hắn, lấy ra công cụ trang điểm đôi mắt, lẩm bẩm nói: "Ai bảo ngươi không dạy thuật biến hóa kia cho ta!"
"Ta và ngươi lại không quen, dựa vào cái gì phải dạy cho ngươi?" Thẩm Tường nói.
"Phải như thế nào mới tính là quen?" Cơ Linh Nhi ý thức được Thẩm Tường muốn một chút ngon ngọt: "Thực lực của ngươi bây giờ, một trăm vạn cân Thánh thạch kia đối với ngươi mà nói đã rất nhiều rồi, chẳng lẽ ngươi còn muốn nữa?"
Thẩm Tường cười nói: "Loại vật này ai cũng không ngại nhiều, tuy nhiên một trăm vạn cân đối với ta hiện tại mà nói quả thực đủ rồi, cho nên coi như ngươi cho ta Thánh thạch thì ta cũng sẽ không cân nhắc dạy ngươi."
"Chúng ta hợp tác vui vẻ, xin từ biệt đi!"
Ở lúc Thẩm Tường quay người muốn rời khỏi, Cơ Linh Nhi lách mình đi tới trước người của hắn, ngăn cản đường đi của hắn, nói ra: "Ngươi không được đi ... Ngươi còn chưa đưa mười lăm người kia ra cho ta đâu, ta tuy rằng rời khỏi Cơ gia, nhưng ta không muốn để cho Cơ gia biết ta lừa Thánh thạch của bọn họ, đây là ước định của chúng ta lúc trước."
Thẩm Tường nói ra: "Sau khi chúng ta hợp tác xong, ngươi sẽ không giết chết ta chứ?"
Cơ Linh Nhi lườm hắn một cái: "Nhìn ta giống như loại người đó sao? Huống hồ, ta muốn giết ngươi cũng không dễ dàng đi!"
Thẩm Tường thả mười lăm người kia ra, lúc này độc trên người bọn họ còn chưa giải được bao nhiêu, nhưng ý thức vẫn có, cũng có thể mở to mắt ra, bọn họ trông thấy Cơ Linh Nhi, khắp khuôn mặt là vẻ kinh ngạc.
Cơ Linh Nhi lấy trường kiếm ra, xoát xoát xoát, chỉ là mấy nhát, mười lăm người này đã bị giết chết toàn bộ, sau đó nàng ta còn thả ra một loại hỏa diễm màu đen, chốt cháy toàn bộ những thi thể này đi.
Thẩm Tường sớm đã chạy xa, Cơ Linh Nhi đã nói không giết hắn, nhưng hắn vẫn phải đề phòng.
P/S: Ta thích nào ... chương 9