Thẩm Tường vì có thể hoàn thành nhiệm vụ nhanh chóng một chút sử dụng lực lượng cực hạn, phóng xuất ra ba cái huyễn pháp bảo lô, lại thêm bản thân hắn có Viêm Long bảo tô và Thất Tinh bảo lô, tổng cộng là năm lô!
Dù vậy, hắn mỗi ngày cũng chỉ có thể luyện chế mười lăm lô như vậy, tổng cộng phải luyện chế bảy ngàn lô, cần thời gian tương đối dài, đặc biệt là đối với những luyện đan sư khác mà nói, không có rất nhiều năm thì không cách nào làm được.
Thẩm Tường còn ngại bây giờ đang rất chậm, đây chỉ là đối với hắn mà nói, đối với người ở Thiên Đô này, luyện chế nhiều lò đan như vậy thì coi như dùng mười mấy hai mươi năm đều là chuyện rất bình thường.
Hiện tại hắn không chỉ phải khống chế năm lò luyện đan, còn phải hấp thu Thánh Linh khí trong Thánh thạch mà hắn bày ra ở xung quanh hắn, rồi sau đó ở trong miệng ngưng tụ Sáng Tạo thần dịch.
Thẩm Tường mỗi một ngày đều tái diễn những việc này, nhưng là với hắn mà nói không tính là gì, bởi vì hắn bây giờ tương đương với việc kiếm lấy Thánh thạch, còn có thể đề cao trình độ luyện đan, hắn đã rất thỏa mãn.
Cứ như vậy, ngày qua ngày, hơn một năm trôi qua, những Ngọc Linh duẩn mà Hồng Hà đưa cho hắn kia đã được hắn luyện chế toàn bộ thành Vũ Tiên đan, bởi vì phải cùng lúc điều khiển năm cái lò luyện đan luyện chế Tiên đan nhị phẩm, độ khó rất lớn, bản thân cũng cần lực lượng rất mạnh, cho nên hắn tổng cộng thấy bại mấy chục lô.
Nhưng so sánh hắn sử dụng thời gian và số lượng xuất đan mà nói, thất baị mấy chục lò kia căn bản không đáng được nhắc tới.
Thẩm Tường ngẩn người luyện đan ở bên trong mật thất này chính là hơn một năm, cũng không đi ra, hắn mở cửa đá mật thất ra, không thể không cảm khái, hắn không nghĩ tới chính mình luyện đan trong lúc bất tri bất giác đã trôi qua lâu như vậy hắn có chút lo lắng cho Bạch U U và Tô Mị Dao.
Thẩm Tường và các nàng là lần đầu tiên tách ra khoảng thời gian lâu như vậy, hắn đã không kịp chờ đợi muốn đi xác nhận sự an toàn của hai nữ.
Hồng Hà vẫn như trước đây, cả ngày ở chỗ này khảo hạch đệ tử và một số luyện đan sư muốn gia nhập môn phái bọn họ, nàng ta trông thấy Thẩm Tường đi tới thì để cho một người tới thay thế nàng ta, rồi mới mang theo Thẩm Tường đi vào trong một gian mật thất.
"Có phải không chịu được nữa đi ra hít thở không khí hay không?" Hồng Hà cười hỏi, vội vàng rót cho Thẩm Tường một chén trà thơm để tỉnh táo.
Hồng Hà vẫn như trước kia, một thân ăn mặc quần áo đều màu đỏ, chỉ có điều quần áo màu đỏ bây giờ là hành trang thuận tiện cho việc chiến đấu, xem ra lúc nàng ta khảo hạch người khác, thi thoảng sẽ trải qua một hai chiêu.
"Không phải chỉ là hơn một năm thôi sao? Có cái gì mà không sống được?" Thẩm Tường cười ôi ôi một tiếng, lấy ra hai cái túi trữ vật, ném cho Hồng Hà.
"Bên trong phân biệt chứa bảy ngàn viên Vũ Tiên đan, thất bại hơn mấy chục lô tuy nhiên tính là của ta."
Sau khi Hồng Hà nhận lấy, sửng sốt một lúc lâu, bảy ngàn Ngọc Linh duẩn, chỉ dùng thời gian hơn một năm đã được hắn luyện chế toàn bộ thành Vũ Tiên đan.
"Chuyện này ... quá làm cho người ta kinh ngạc." Hồng Hà ngớ người ra một lúc mới phản ứng lại, sợ hãi than nói.
Thẩm Tường cười nói: "Ta bây giờ phải ăn hết những Vũ Tiên đan này, sau khi thực lực của ta tăng lên, còn có thể càng nhanh hơn, tới lúc đó ta cần thì lại tìm ngươi tới giúp một tay."
"Ừm, tới lúc đó nhất định phải tới tìm ta." Hồng Hà thu hai túi trữ vật này lại, mặt mũi tràn đầy vẻ hưng phấn, nàng ta không nghĩ tới thời gian chỉ hơn một năm, nàng ta không làm gì nhiều đạt được bảy ngàn viên Vũ Tiên đan, cầm lấy đi bán ra mà nói, có thể đổi được một khoản Thánh thạch, nếu như nàng ta cần nhờ vào bản lãnh của mình đi kiếm chỉ sợ cần rất nhiều năm.
Thẩm Tường vội vàng rời khỏi Tam Hà lâu, tiến về động phủ của Cơ Linh Nhi, thời gian một năm đối với Cơ Linh Nhi loại cường giả cấp bậc này mà nói khả năng tương đương với một tháng vậy, cho nên lúc nàng nhìn thấy Thẩm Tường cũng không có quá nhiều kích động, ngược lại là Tô Mị Dao bổ nhào vào trong ngực Thẩm Tường, cùng hắn ôm chặt lấy nhau, Bạch U U đối với hắn cũng ném tới một loại ánh mắt phức tạp.
Các nàng rời khỏi Thẩm Tường lâu như vậy cũng rất không quen, sẽ không thể không nhớ Thẩm Tường.
"Kiểm tra một chút đi, nhìn các nàng một chút xem có mất đi cái gì không!" Cơ Linh Nhi cười hì hì nói.
Thẩm Tường nhếch miệng cười cười, hôn lên bờ môi anh đào của Tô Mị Dao một cái rồi mới đi vào trong sảnh.
"Những ngày này các ngươi đều đang làm gì đó?" Thẩm Tường tò mò hỏi, hắn bảo Cơ Linh Nhi lấy ra một số đồ ăn ngon dễ uống, hơn một năm qua hắn đều đang luyện đan, cả ngày ăn một chút đan, hơn nữa còn phải ngưng tụ Sáng Tạo thần dịch, miệng ngày nào cũng đắng chát đắng chát.
Bạch U U nói ra: "Chính là đi chơi khăp nơi, ăn khắp nơi, Thiên Thánh khi này thật sự là một nơi tốt."
Thẩm Tường cười nói: "Có phải không nỡ đi rồi hay không?"
"Là có một chút, tuy nhiên chúng ta ở thế giới Cửu Thiên còn có chuyện quan trọng, nhưng sau này nhất định sẽ tới nơi này." Bạch U U nhắc tới chuyện ở thế giới Cửu Thiên thì vẻ mặt nặng nề.
Thẩm Tường tự nhiên biết các nàng muốn đi báo thù, tuy nhiên đối với các nàng mà nói thì khả năng này rất khó khăn, bởi vì các nàng nhiều năm qua đều không thể tăng thực lực lên, mà kẻ thù của bọn họ lại càng ngày càng cường đại hơn.
"Yên tâm, chuyện thế giới Cửu Thiên chẳng mấy chốc sẽ có thể giải quyết, ta lại ở chỗ này trở nên càng cường đại hơn." Thẩm Tường kiên định mà nói, rồi mới nhìn về phía Cơ Linh Nhi: "Trên tay của ta đã có hơn hai vạn viên Vũ Tiên đan, hiện tại có thể bắt đầu tu luyện, lần này nhất định phải đột phá!"
Cơ Linh Nhi gật đầu nói: "Ta sẽ dốc hết toàn lực trợ giúp cho ngươi tiêu hóa hết những viên Vũ Tiên đan này, tới lúc đó những cửa hàng đan dược khác có lẽ cũng trồng ra một nhóm, cũng không biết Tam Hà lâu có xuất thủ đi gom hàng nữa hay không."
Bạch U U và Tô Mị Dao tiến vào U Dao giới, các nàng cũng rất nhớ Long Tuyết Di, Long Tuyết Di bởi vì là một con Long, bản thân nàng lo lắng sau khi đi ra ngoài sẽ bị một số gia hỏa lợi hại để mắt tới, cho nên nàng mới không có ý định đi ra nhìn xem.
Sau khi Cơ Linh Nhi phong bế động phủ lại, cùng Thẩm Tường tiến vào mật thất luyện công, bắt đầu trợ giúp Thẩm Tường luyện công.
"Linh Nhi, những Thánh nữ lợi hại như các ngươi, bình thường đều là thế nào mới có thể nhanh chóng kiếm được Thánh thạch?" Thẩm Tường hỏi, hắn đối với chuyện này có chút hiếu kỳ, bởi vì Hồng Hà giống như rất thiếu Thánh thạch, chỉ là bảy ngàn viên Vũ Tiên đan đã để cho nàng ta rất kích động rồi.
"Trước kia ta nói rồi, muốn nhanh một chút thì chỉ có đi săn giết Thánh Thú, hoặc là tranh thủ thu hoạch được quyền quản lý khu mỏ quặng, bằng không làm một số chuyện nhỏ ở trong gia tộc, rất khó lập tức kiếm được lượng lớn Thánh thạch." Cơ Linh Nhi thở dài nói: "Không nói những nữ nhân như chúng ta, mà coi như nam nhân cũng giống vậy, trừ khi có có được người cha có quyền có thế, bằng không rất khó hưởng thụ cuộc sống vinh hoa phú quý."
"Như vậy các ngươi tu luyện thì lấy đâu ra tài nguyên? Cũng dựa vào chính mình tranh thủ sao?" Thẩm Tường tiếp tục hỏi.
"Cứ mỗi một đoạn thời gian, gia tộc hoặc là bên trong môn phái sẽ tổ chức một lần khảo hạch, đạt được thứ hạng cao thì có thể thu hoạch được phong phú tài nguyên tu luyện, tuy nhiên bên trong khảo hạch này bình thường đều có chuyện ẩn ở bên trong, nếu như người đằng sau không có chỗ dựa hoặc là bản thân không đủ lợi hại, tám chín phần mười đều sẽ không có được thành tích cao."
Hai tay Cơ Linh Nhi dán ở trên ngực và bụng của Thẩm Tường, rót vào lực lượng cường đại mà hùng hậu của nàng ta, ngăn cản dược lực mấy trăm viên Vũ Tiên đan cùng lúc bộc phát ra ở bên trong cơ thể Thẩm Tường.
"Chúng ta đều là có bản lĩnh thật sự, cho nên ở lúc khảo hạch vẫn luôn có thể tranh thủ được tài nguyên tương đối phong phú, nhưng so ra vẫn kém hơn nữa gia hỏa có chỗ dựa lợi hại kia, bởi vì cha ta là Tộc trưởng, cho nên hắn bị rất nhiều trưởng lão nhìn chằm chằm vào, cũng không dám âm thầm giúp ta, nếu như bị phát hiện thì phải xử trí theo gia quy." Giọng nói của Cơ Linh Nhi tràn ngập bất đắc dĩ: "Chúng ta tuy rằng có thực lực tương đối mạnh, nhưng vĩnh viễn không đạt được sự coi trọng quá lớn, chẳng qua là cảm thấy lúc ngươi có tác dụng thì sẽ hơi coi trọng ngươi một chút."
P/S: Ta thích nào ... chương 4