Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1547 - Chương 1547 - Thần Vũ Môn

Chương 1547 - Thần Vũ môn
Chương 1547 - Thần Vũ môn

"Ta ở thế giới Cửu Thiên có việc gấp, đương nhiên là càng nhanh càng tốt, nhưng trước khi ta đi, phải lấy được lượng lớn thánh thạch, rồi mới để các ngươi ở nơi này không cần phải lo lắng về chuyện thánh thạch và đan dược." Thẩm Tường dựa đầu vào nàng ta.

Hồng Hà khẽ thở dài, Thẩm Tường và nàng chỉ có quan hệ là bằng hữu, nhưng lại nghĩ cho nàng như thế, để trong nội tâm nàng rất cảm động, các nàng mất đi thế lực cường đại nâng đỡ, sau này khó mà sống được an nhàn ở bên trong Thái Cổ thánh thành này, sẽ cả ngày vì chút thánh thạch mà bôn ba, nhưng Thẩm Tường đã hứa hẹn để các nàng không cần phải lo lắng những vấn đề này.

Thẩm Tường ngâm nước thánh nửa canh giờ, tinh thần thật giống như ngủ cả một ngày vậy, hơn nữa còn có hai giai nhân bên cạnh, thân thiết mà chăm sóc hắn.

"Những Bích Nguyên đan này, không sai biệt lắm có bốn ngàn viên đi, một ngàn phần trước đó ta đã luyện chế xong!" Thẩm Tường lấy ra một cái trúi trữ vật.

Nếu như là lúc trước, Cơ Linh Nhi và Hồng Hà chắc chắn sẽ bị kinh ngạc sửng sốt, bởi vì Thẩm Tường luyện chế là Bích Nguyên đan loại đan dược rất khó luyện chế này, vậy mà bây giờ luyện còn nhanh hơn cả so với Vũ Tiên đan, tuy nhiên bây giờ các nàng chỉ là trong lòng thán phục một tiếng mà thôi, cũng không ngạc nhiên quá, các nàng đã thành thói quen rồi.

Cơ Linh Nhi và Hồng Hà giao cho Thẩm Tường hai vạn Bích Ngọc hồ lô mà các nàng thu mua tới, Thẩm Tường không thể không bội phục năng lực của Hồng Hà, ở trong thời gian ngắn như vậy mà có thể lấy được, hơn nữa còn dùng giá cả rất thấp.

Thẩm Tường xưa nay không hỏi tới chuyện Thánh thạch, bản thân hắn còn đang nợ Cơ Linh Nhi hai trăm vạn, tuy nhiên bây giờ Cơ Linh Nhi cũng không nhắc tới, nàng ta biết Thẩm Tường mang tới chỗ tốt cho nàng không chỉ là hai trăm cân.

Sau khi hai nữ rời đi, Thẩm Tường trở lại trong mật thất, hắn sở dĩ liều mình luyện đan như vậy còn có một cái nguyên nhân khác, chính là vì tìm kiếm một cái cơ hội đi gặp Đan Thánh ở nơi này, nếu như có thể đàm phán ổn thỏa, Tô Mị Dao và Bạch U U chẳng mấy chốc liền có thể phục hồi như cũ.

Từ lần trước có người của Thái Thánh môn tìm tới, cho nên lúc Cơ Linh Nhi và Hồng Hà ra ngoài sẽ càng cẩn thận hơn, tuy rằng các nàng có hợp tác với một số thế lực lớn, nhưng một số thế lực lớn này cũng không biết địa chỉ của các nàng, cho nên cái động phủ nhỏ này không tiếp tục rơi vào quấy rối.

Mà Thái Thánh môn lại tìm kiếm Cơ Linh Nhi và Hồng Hà ráo riết hơn, bọn họ giống như đã biết hai Thánh nữ này ở cùng một chỗ, Hồng Hà cùng Thẩm Tường có được Thánh long Đồ Ma đao, ở trong mắt chưởng môn Thái Thánh môn chính là bảo vật vô giá, cho nên treo thưởng hai nàng lên con số càng cao hơn.

Nếu như không phải ra ngoài mua bán đan dược, Hồng Hà và Cơ Linh Nhi rất ít khi ra ngoài, đều sẽ luyện công ở bên trong động phủ, đồng thời chờ đợi Thẩm Tường luyện đan đi ra.

Mỗi lần Thẩm Tường đi ra thì mang ý nghĩa các nàng có việc làm, có thể rất nhanh đạt được một số lớn Thánh thạch.

Hồng Hà không còn tu luyện công pháp trước kia của nàng ta, hiện tại chuyên tâm tu luyện Hỏa Thần quyết, thực lực đột nhiên tăng mạnh, tu vi mặc dù không tăng lên, nhưng lại phát huy ra rất nhiều lực lượng ẩn giấu trong cơ thể mình, đặc biệt là đối với việc vận dụng Thánh Linh Hỏa Hồn kia, nàng ta rất rõ ràng, Hỏa Thần quyết loại công pháp này không phải dùng Thánh thạch là có thể cân nhắc được, trong nội tâm của nàng rất cảm kích Thẩm Tường.

Cơ Linh Nhi tu luyện thuật biến hóa cũng có đột phá không nhỏ, có thể làm cho nàng biến thành đủ loại người, cùng với một số thú loại nhỏ cỡ trung.

Các nàng luyện công ở trong cùng một cái mật thất, đều có thể trông thấy tiến bộ của đối phương.

"Hơn bốn tháng rồi, rất lâu không gặp được tiểu bại hoại kia, trong lòng ta rất muốn hắn." Cơ Linh Nhi ngồi chồm hỗm ở bên cạnh phòng tắm, nhẹ nhàng vỗ về nước thánh chuẩn bị cho Thẩm Tường, nhỏ giọng lẩm bẩm.

"Linh Nhi rung động trái tim rồi nha." Sau khi Hồng Hà nghe thấy thì cười duyên mà nói.

Cơ Linh Nhi nhìn nàng một cái, rồi mới hỏi: "Hồng tỷ, nếu như sau này hắn có thể luyện chế ra Thánh đan, hơn nữa còn là loại tốc độ này, như vậy chẳng phải là rất đáng sợ sao?"

"Đây là đương nhiên, tuy nhiên vấn đề là dược liệu Thánh cấp, hắn trở thành Đan Thánh, đó là chuyện sớm hay muộn mà thôi." Hồng Hà gật đầu nói.

"Không nghĩ tới chúng ta có thể làm bằng hữu của một Đan Thánh, đám lão gia hỏa Cơ gia kia sau này biết thì chắc chắn sẽ hối hận chết." Cơ Linh Nhi cười hì hì mà nói.

Hồng Hà đi tới bên cạnh nàng, véo lấy má của nàng một cái cười nói: "Nếu như thực lực hắn đủ mà nói thì có phải ngươi lấy thân báo đáp với hắn hay không?"

Cơ Linh Nhi lè lưỡi, hỏi: "Nếu như ngươi thì sẽ sao đây?"

Hồng Hà không trả lời, hai nữ đều trầm mặc một lúc, lúc này tiếng cười của Thẩm Tường truyền tới: "Các ngươi đang nói chuyện gì đây? Ta giống như nghe được cái gì mà lấy thân báo đáp, hai vị mỹ nhân Thánh nữ chúng ta nhìn trúng ai rồi?"

Thẩm Tường đi ra từ trong mật thất đi thẳng tới nơi này, một đường đi tới một đường cởi quần áo, rồi mới trần trùng trục đi tới bồn tắm, cũng không sợ Hồng Hà và Cơ Linh Nhi nhìn thấy.

Hồng Hà và Cơ Linh Nhi biết được chuyện các nàng vừa nói với nhau bị Thẩm Tường nghe được thì khuôn mặt có chút ửng đỏ, muốn rời đi, nhưng Thẩm Tường lại thả ra hai cái dây leo bằng nước, cuốn lấy bờ eo của các nàng, kéo các nàng vào trong bồn tắm, trên đến hai nữ duyên dáng kêu to.

"Ta luyện đan lâu như vậy, nhàm chán muốn chết, các ngươi hiện tại còn không có ý định nói chuyện với ta, các ngươi không thể tàn nhẫn như thế."

Thẩm Tường mỉm cười mà nhìn vào thân thể ướt sũng của các nàng, quần áo mỏng sau khi bị thấm ướt, dán chặt vào ngọc thể của các nàng, phác họa đi ra thân thể mềm mại uyển chuyển trông càng dụ hoặc hơn, lại thêm mái tóc dài của các nàng ướt sũng, để Thẩm Tường cười tới càng xấu xa hơn.

"Bại hoại chết tiệt." Cơ Linh Nhi kiều máng, muốn rời khỏi phòng tắm, ai ngờ eo thon của nàng ta đã được Thẩm Tường ôm lấy, Hồng hà cũng như vậy, làm cho các nàng thẹn thùng nhất chính là, bàn tay xấu kia của Thẩm Tường rất linh hoạt bơi tới chỗ ngực của các nàng, xâm phạm lấy đôi núi tuyết thần thánh kia của các nàng.

Ngay lập tức, Thẩm Tường toàn thân trần trùng trục ở trong bồn tắm chơi đùa với hai Thánh nữ quần áo mỏng tanh, chơi tới truyền ra từng tiếng quần áo bị xé rách ra, tiếng nữ tử kêu đùa cùng với cảnh xuân sắc tràn ngập đầy phòng.

Sau khi chơi đùa ầm ĩ trong phòng tắm, Thẩm Tường cũng chiếm được hết tiện nghi của hai nữ, Hồng Hà và Cơ Linh Nhi cũng chỉ có thể không ngừng hỗn dỗi mà nói hắn, các nàng không dám sử dụng một thân thánh lực đáng sợ của mình đi đối phó hắn, lo lắng sẽ làm hắn bị thương.

Trong sảnh, hai nữ đều đi qua một cách dễ dàng, các nàng biết Thẩm Tường luyện đan lâu như vậy thì chắc chắn sẽ luyện ra một nhóm lớn Bích Nguyên đan, nói không chừng đã luyện hết cả hai vạn Bích Ngọc hồ lô kia, các nàng sau đó phải ra ngoài bán Bích Nguyên đan.

"Lần này ta đi cùng với các ngươi, thuận tiện dọn dẹp nơi này một chút, chúng ta có thể sẽ không trở về." Thẩm Tường cười nói.

"Ngươi thật luyện chế hết Bích Ngọc hồ lô rồi?" Cơ Linh Nhi có chút kích động.

"Nếu thật là như vậy, sau này mua bán phải làm sẽ rất lớn, chúng ta sẽ lập tức có được số lớn thánh thạch!" Hồng Hà cũng giống như vậy, khó mà che giấu nổi sự kích động trong lòng.

Thẩm Tường ngược lại là rất bình tĩnh, bởi vì trong mắt hắn, chút Thánh thạch ấy chắc chắn còn chưa đủ.

"Tổng cộng tám vạn viên, một lò ta có thể ra bốn viên!" Thẩm Tường đưa cho các nàng hai cái túi trữ vật, bên trong đều là Bích Nguyên đan được xếp gọn gàng vào trong các bình ngọc, coi như muốn kiểm kê cũng phải mất một đoạn thời gian.

Mặc dù sớm đã chuẩn bị tâm lý nhưng Hồng Hà và Cơ Linh Nhi vào lúc này cũng không thể không ngây ra như phỗng, nếu như đổi thành Thánh thạch, vậy sẽ là vượt qua ngàn vạn cân thánh thạch.

"Bình tĩnh, các ngươi đã nghĩ ra phải bán cho người nào chưa?" Thẩm Tường cười cười: "Dựa theo hai trăm cân Thánh thạch một viên, ta đây có thể được tới một ngàn sáu trăm vạn cân thánh thạch, tới lúc đó dùng sáu trăm vạn cân mua một tòa nhà ở không tệ, còn lại đều đi mua dược liệu Tiên cấp tứ phẩm."

Sau khi Hồng Hà hít sâu một hơi, nói ra: "Yên tâm đi, muốn mua tòa nhà ở nơi nào chúng ta sớm đã tính kỹ, hiện tại chính là phải bán đi những Bích Nguyên đan này, đây không có vấn đề gì, thế lực lớn kia có thể trữ hàng nhiều Bích Nguyên đan như vậy thì cao hứng còn không kịp đây!"

Thẩm Tường thay đổi một bộ dung mạo, lại hỏi: "Các ngươi có tra được tin tức Đan Thánh không?"

Cơ Linh Nhi lắc đầu: "Chưa tra được, chỉ có cự đầu của những thế lực siêu lớn kia, mới có thể biết một chút manh mối, nhưng chúng ta hiện tại khó mà tiếp xúc tới bọn họ."

Thẩm Tường cau mày nói: "Bán cho hắn tám vạn viên Bích nguyên đan, chẳng nhẽ hắn sẽ không coi trọng một chút sao?"

Hồng Hà nói ra: "Coi trọng là coi trọng, tuy nhiên sẽ không ra mặt, bởi vì Bích Nguyên đan đối với chính hắn không có trợ giúp gì, giao cho một số trưởng lão phụ trách là được rồi."

"Thế lực hợp tác lâu dài với các ngươi này có tên là gì?" Thẩm Tường đi theo hai nữ tử này đi ra khỏi động phủ, hắn dự định muốn gặp đại lão của thế lực lớn này.

"Thần Vũ môn! Chưởng môn kia có thực lực rất mạnh, chưởng môn Thái Thánh môn cũng không địch lại hắn, là một trong ngũ đại thế lực ở Thiên Thánh khu này, bình thường chúng ta chỉ có thể gặp được một số trưởng lão, coi như trưởng lão Thần Vũ môn chỉ sợ cũng rất hiếm khí có thể gặp mặt chưởng môn bọn họ." Hồng Hà nói.

Thẩm Tường suy nghĩ một chút: "Ta sẽ có biện pháp gặp hắn!"

Hắn cảm thấy chưởng môn Thần Vũ môn có lẽ là nhân vật có thực lực ngang với những Cửu Đế Ngũ Tôn năm đó ở thế giới Cửu Thiên.

Cơ Linh Nhi biết Thẩm Tường muốn gặp Đan Thánh kia là vì Tô Mị Dao và Bạch U U, nàng ta rất rõ ràng tình cảm giữa Thẩm Tường và các nàng, nàng ta cũng không nghi ngờ lời nói của Thẩm Tường, chỉ là nàng ta nghĩ không ra Thẩm Tường sẽ có biện pháp gì đi gặp chưởng môn Thần Vũ môn.

Thần Vũ môn ở khu vực bên cạnh Thái Cổ thánh thành này, cái chỗ đó không tính là Thái Cổ thánh thành, ở nơi đó có một dãy núi lớn, bên trong dãy núi có từng tòa nhà đá to lớn xuyên thẳng trời cao, Thần Vũ môn là một trong năm thế lực lớn ở Thiên Đô, nội tình rất hùng hậu, ở rất nhiều nơi trong Thiên Đô đều có mỏ quặng Thánh thạch của bọn họ, sản nghiệp nào bọn họ cũng có.

Thẩm Tường và hai nữ tử bây giờ đang ở tầng cao nhất của một tòa nhà đá ở Thiên Thánh khu, ở đây có thể thấy khu vực có những tòa nhà bằng đá khổng lồ ở phía xa, đó chính là Thần Vũ môn, trông cực kỳ rung động, đứng từ đang xa liền có thể cảm nhận được khí thế to lớn địa vị bức người.

"Ba vị, bởi vì trong môn có một số việc phải xử lý, để các ngươi chờ hơi lâu, hết sức thông cảm." Một lão giả có khuôn mặt hiền lành bỗng nhiên xuất hiện ở đằng sau mấy người Thẩm Tường, mỉm cười mà nói.

Lão giả này là một trưởng lão của Thần Vũ môn, chủ yếu là quản lý trên phương diện làm ăn, tên là La Kỳ.

"La trưởng lão, không sao a! Lần này chúng ta mang tới rất nhiều Bích Nguyên đan, không biết các ngươi có thể mua lại toàn bộ hay không?" Hồng hà cười xòa nói.

La Kỳ nhìn vào Thẩm Tường, cũng không có trực tiếp nói tới chuyện giao dịch, mà là hỏi: "Vị này chính là luyện đan sư của các ngươi sao? Nhìn không giống, nhưng là hắn có thể đi theo cùng các ngươi, ta nghĩ có lẽ là hắn, quả nhiên người không thể xem bề ngoài a!"

"La trưởng lão, nếu như lần này chúng ta có thể đám phán thành công, ta còn có một khoản mua bán nhỏ, ta nghĩ chưởng môn của các ngươi khả năng sẽ cảm thấy hứng thú." Thẩm Tưởng cười một tiếng cởi mở, cho người ta một loại cảm giác cao thâm khó dò.

"Hy Vọng mua bán nhỏ kia của ngươi có thể để cho ta giật nảy cả mình, thật có thể để cho chưởng môn chúng ta phải để vào trong lòng, hắn nói hắn đối với chuyện trên thế gian này không có gì bận tâm, cảm ngày giam chính mình lại, có thể để cho hắn rời núi, vậy đối với Thần Vũ môn chúng ta mà nói thế nhưng là một chuyện tốt." La trưởng lão cười cười một tiếng, ngụ ý, chính là nói cho Thẩm Tường, chỉ có một số đồ vật rất khó lường thì mới có thể để cho chưởng môn bọn họ có hứng thú.

P/S: Ta thích nào ... chương 2 (Môn phái trước kia của Thẩm Tường là Thái Vũ môn, còn đây là Thần Vũ môn...)

Bình Luận (0)
Comment