Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1549 - Chương 1549 - Đan Thánh

Chương 1549 - Đan Thánh
Chương 1549 - Đan Thánh

"Đúng!" Thẩm Tường trả lời.

"Có thể nó với ta một chút về tình hình hiện tại của thế giới đó không? Ta rất tò mò, theo lý thuyết thế giới Cửu Thiên không thể phục nhưng nhanh tới như vậy, nhưng là ngươi có thể ở trong thời gian thật ngắn luyện chế ra tám vạn viên Bích Nguyên đan, thiên tài giống như ngươi, e là cho dù Thánh đan Đế Tôn cũng không sánh bằng ngươi." Trên mặt Phùng Vũ Khiết tràn đầy vẻ tò mò, chờ đợi câu trả lời của Thẩm Tường.

Thẩm Tường sớm đã nghi ngờ, cường giả nơi này năm đó đã từng gặp gỡ với những Cửu Đế Ngũ Tôn này.

"Thế giới Cửu Thiên nha ... ta đã tới đây hơn hai trăm năm, chỗ đó bây giờ biến hóa rất nhanh, hơn nữa Đế Thiên đang dần dần khôi phục, Hỏa Đế năm đó bây giờ còn ở trạng thái bán tàn, Cửu Đế Ngũ Tôn khác, tung tích đều không rõ, còn như ta, đây chẳng qua là một cái ngoại lệ, ta chỉ ưa chơi đùa đan dược, cho nên ở trên phương diện này tương đối có thành tựu." Thẩm Tường cười cười một tiếng.

Phùng Vũ Khiết này làm chưởng môn Thần Vũ môn, có thể liếc mắt nhìn ra tám vạn viên Bích Nguyên đan kia là xuất ra ở trong tay một người, cũng là chuyện rất bình thường.

Phùng Vũ Khiết khẽ cười nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi không trung thực gì cả, ngươi không chỉ có riêng đang chơi đùa về mặt đan dược có thành tựu"

Thẩm Tường cười lém lỉnh nói: "Phùng đại nương, chẳng lẽ tiểu tử còn có ưu điểm nào sao? Có thể nói cho ta hay không?"

Sau khi bước vào Hóa Thánh cảnh, đan điền của Thẩm Tường đã dung nhập vào bên trong thần hải, hắn cảm thấy mình ẩn nấp đi sẽ giống như một người bình thường, rất khó nhìn ra được.

"Đan đương của ngươi không không tìm thấy, nhưng ngươi lại cố ý làm một chút lực lượng ở nơi đó phát ra khí tức mê hoặc người khác! Ta không đoán sai, trước ngươi là một tên tu thần, sau khi tiến vào Hóa Thánh, đan điền dung nhập thần hải, cho nên mới sẽ xuất hiện loại tình huống này." Phùng Vũ Khiết cười duyên mà nói, nói ra chuyện Thẩm Tường là người tu thần.

Thẩm Tường cười ha hả, nói ra: "Hoá ra đây cũng là ưu điểm a."

Phùng Vũ Khiết hừ nhẹ nói: "Ngươi đã muốn cầu ta, nên thành thật một chút."

Thẩm Tường thu lại dáng tươi cười, nghiêm túc nói ra: "Được a, dù sao thực lực của ta kém ngươi nhiều như vậy, trong mắt ngươi ta cũng chỉ là một con cừu non chỉ có thể chờ làm thịt, ngươi muốn biết chuyện gì? Ta sẽ ngoan ngoãn mà trả lời ngươi."

"Ngươi từ thế giới Cửu Thiên tới đây như thế nào?" Phùng Vũ Khiết hỏi.

"Ta là..."

Phùng Vũ Khiết trông thấy ánh mắt của Thẩm Tường có chút ba động, lườm hắn một cái: "Đừng nói láo!"

Thẩm Tường thở dài một hơi: "Ta ở trong thế giới Cửu Thiên, tiến vào sâu dưới mặt đất, ở nơi đó có một gian nhà đá còn có một cái truyền tống đài, ta dùng Thanh Long Đồ Ma đao mở ra truyền tống đài thì đi tới nơi này, rồi mới ở bên ngoài gặp phải một số Thánh Thú lợi hại, mệnh của ta lớn cho nên tránh thoát, cuối cùng chạy trốn tới một cái quặng mỏ Thánh thạch, bị người trông coi quặng mỏ bắt được, nhưng dựa vào sự giúp đỡ của ta, ta và người trông coi quặng mỏ Thánh thạch đó lấy được ba trăm vạn cân thánh thạch, cuối cùng thì trốn vào nơi này luyện đan kiếm thánh thạch."

Phùng Vũ Khiết không cảm thấy kinh ngạc, cười nói: "Tiểu quỷ có thể có được Thanh Long Đồ Ma đao, quả nhiên không đơn giản, như vậy có thể đi qua đi lại."

"Phùng đại nương, ta nghe nói mấy thế lực lớn nơi này muốn tiến đánh thế giới Cửu Thiên, áp chế sự trưởng thành của thế giới Cửu Thiên, thông qua việc này tới cam đoan Thánh Vực này không bị xâm nhập sao?" Thẩm Tường hỏi, hắn tương đối lo lắng chính là chuyện này.

"Không sai bao nhiêu đâu, tuy nhiên các ngươi không cần lo lắng, thế giới Cửu Thiên lúc đó cũng sẽ không dễ dàng bị công phá, Cửu Đế Ngũ Tôn còn chưa chết sạch đâu, đúng không?" Phùng Vũ Khiết cười nhạt một tiếng: "Ngươi lo lắng cái gì? Sợ người khác đoạt Thanh Long Đồ Ma đao của ngươi sao? Người nào hơi hiểu rõ Thanh Long Đồ Ma đao đều biết, đao này là tự nhận người làm chủ, coi như từ trên người ngươi cách ly đi ra cũng vô dụng."

Thẩm Tường sợ chính là sau khi Đế Thiên xuất hiện lại, Tà Long táng địa bảo hộ long mạch kia sẽ bị rơi đài, long mạch kia thế nhưng là bảo bối của hắn.

"Đến lúc đó ngươi cũng sẽ xuất chiến sao?" Thẩm Tường lại hỏi.

"Ta đương nhiên sẽ không, tuy nhiên Thần Vũ môn ta sẽ, ta chỉ ở một bên xem kịch." Phùng Vũ Khiết một mặt là nụ cười nghịch ngợm.

"Cửu Đế Ngũ Tôn tàn thì tàn, chết thì chết, mất tích thì mất tích, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị các ngươi đánh bại." Thẩm Tường khẽ nói.

"Chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ có Thánh Vực chúng ta xuất thủ sao? Tới lúc đó những Thiên Vực khác cũng có người xuất hiện, chẳng qua là cường giả của những Thiên Vực kia coi thế giới Cửu Thiên như chiến trường, gián tiếp đánh một trận mà thôi." Phùng Vũ Khiết nói.

Thẩm Tường rất khó chịu mà nói ra: "Đánh nhau lại chạy tới thế giới Cửu Thiên chúng ta để đánh, không có lòng tốt, Cửu Đế Ngũ Tôn năm đó chính là như vậy mà bị làm đỏ a."

"Năm đó là bởi vì có một nhân vật Thập Thiên đại đế này, cho nên cường giả các Thiên Vực khác cuối cùng đều không thể chia cắt thế giới Cửu Thiên, nguyên khí đại thương, Thập Thiên đại đế cũng phải trả một cái giá rất thê thảm đau đớn, Đế Thiên là chiến trường chính, càng là vì vậy mà vỡ vụn, hóa thành nhiều cái thế giới nhỏ." Ánh mắt Phùng Vũ Khiết bỗng nhiên trở nên rất xa xôi, giống như là đang nhớ lại chuyện năm đó: "Hiện tại xem ra, giống như lại sắp xảy ra chuyện như vậy."

Thẩm Tường nói ra: "Phùng địa nương, ta thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ngươi, hiện tại có thể nói chuyện chính sự rồi chứ! Giải quyết, ta tặng Huyết Linh Lung quả cho ngươi."

Phùng Vũ Khiết vươn tay ra, nói ra: "Đưa Huyết Linh Lung quả kia cho ta xem một chút."

Thẩm Tường đành phải lấy ra, sâu trong đáy lòng của hắn có chút lo lắng Phùng Vũ Khiết sẽ không trả lại hắn, Phùng Vũ Khiết cầm ở trong tay, cẩn thận nhìn một chút, hơn nữa còn chơi vui, xem ra có vẻ như không muốn trả.

Trông thấy dáng vẻ đau lòng của Thẩm Tường, Phùng Vũ Khiết bật cười: "Ngươi đã nói đưa cho ta, hiện tại thế nhưng là của ta!"

Trong lòng Thẩm Tường lộp bộp nhảy một cái, vội vàng cười khan nói: "Phùng đại nương, ngươi còn chưa biết ta muốn nhờ ngươi giúp chuyện gì đâu!"

"Ngươi nói đi, ta nghĩ có lẽ sẽ không phải rất khó khăn, ta có lẽ có thể làm được." Phùng Vũ Khiết rất có lòng tin đối với mình, Huyết Linh Lung quả đã được nàng ta thu vào.

"Giúp ta tìm Đan Thánh, ta muốn luyện chế Thánh đan, dược liệu ta sẽ tự bỏ ra, ta sẽ cho hắn thù lao không tệ." Thẩm Tường trực tiếp nói ra: "Chuyện này đối với Phùng đại nương mà nói, có lẽ không phải là việc gì khó đi!"

Nghe được lời này của Thẩm Tường, Phùng Vũ Khiết nhíu mày lại, rồi mới thở dài: "Chuyện này chỉ sợ có chút khó, bên trong Thiên Đô này có Đan Thánh, tuy nhiên ta cũng không biết bọn họ, rất khó tìm được bọn họ giúp ngươi, ta chỉ sợ không giúp được ngươi, thật sự là rất xin lỗi."

Thẩm Tường ngơ ngác một chút, trong lòng âm thầm thở dài, vẻ mặt không phải rất dễ nhìn, hắn nhìn vào Phùng Vũ Khiết, muốn nói mà dừng, hắn muốn lấy lại Huyết Linh Lung quả, nhưng lại không dám mở miệng.

Trông thấy dáng vẻ này của hắn, Phùng Vũ Khiết nhịn không được cười hì hì.

"Thôi không đùa ngươi nữa, ta chính là một tên Đan Thánh, ta tuy rằng không thể giúp ngươi tìm Đan Thánh khác, nhưng ta có thể luyện đan giúp ngươi." Phùng Vũ khiết cười khanh khách mà nói.

Nhìn thế nào cũng không giống như là một người phụ nữ trung niên, ngược lại giống như nha đầu nghịch ngợm đùa chết người không đền mạng vậy, Thẩm Tường thầm mắng vài câu rồi mới nhoẻn miệng cười: "Phùng đại nương, ngươi chính là người có tính tình trẻ con, cũng có tâm thái của người trung niên, thật sự là dọa chết người..."

Phùng Vũ Khiết cười tới càng vui vẻ hơn, để trong lòng Thẩm Tường âm thầm khinh bỉ nàng ta, làm chưởng môn Thần Vũ môn, một chút dáng vẻ chưởng môn cũng không có, làm hại hắn lo lắng một lúc lâu, tới bây giờ hắn vẫn còn có chút không tin Phùng Vũ Khiết này chính là Đan Thánh.

P/S: ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment