Thẩm Tường đợi gần nửa ngày, Cơ Linh Nhi và Hồng Hà đã đi ra, các nàng trông thấy Thẩm Tường ngồi ở trong sảnh, nhàn nhã uống trà thì biết hắn đã luyện chế toàn bộ Bích Ngọc hồ lô thành Bích Nguyên đan.
Thẩm Tường đặt hai cái túi trữ vật vào bên trên bàn nhỏ.
"Lần này ta thì không đi được, các ngươi có lẽ là có thể làm được đi." Thẩm Tường nhìn vào hai cái túi trữ vật đặt ở trên mặt bàn kia.
Trên mặt Hồng Hà và Cơ Linh Nhi tuy rằng tràn đầy nụ cười, nhưng trong lòng lại có một loại phiền muộn không nói ra được, bởi vì Thẩm Tường sắp đi, các nàng không nghĩ tới Thẩm Tường luyện chế nhiều Bích Ngọc hồ lô như vậy mà thời gian lại nhanh như vậy, các nàng còn tưởng rằng thời gian sẽ dài hơn so với lần trước.
Hai nữ không nhiều lời gì nữa, cầm lấy hai cái túi trữ vật, vội vàng rời đi.
Thẩm Tường đợi hơn một canh giờ thì các nàng đã trở lại, đưa cho Thẩm Tường một cái túi trữ vật, bên trong có hơn ba ngàn vạn cân thánh thạch.
"Hôm nay phải đi sao?" Trên mặt Cơ Linh Nhi tràn đầy vẻ không nỡ.
"Ừm, càng nhanh càng tốt, nơi này có truyên tống trận nào có thể trực tiếp truyền tống ra bên ngoài cùng hay không?" Thẩm Tường gật nhẹ đầu, ôm Cơ Linh Nhi vào trong ngực: "Sau này chúng ta sẽ còn gặp lại."
Hồng Hà cũng đi tới, ôm lấy Thẩm Tường: "Ngươi phải bảo trọng nhiều hơn!"
"Các ngươi cũng vậy." Thẩm Tường cười cười.
Hồng Hà nói cho hắn biết, ở trong Thần Vũ môn có một cái truyền tống trận, có thể truyền tống tới biên giới khu vực Thiên Đô, sau khi Thẩm Tường ôm hai thánh nữ một lúc lâu rồi thơm mỗi một Thánh nữ một cái rồi nói lời tạm biệt, vội vàng chạy tới Thần Vũ môn.
Hắn vốn định chào hỏi với Tô Mị Dao các nàng, tuy nhiên hắn vẫn không đi, hắn cảm thấy không bao lâu nữa hắn sẽ quay lại nơi này, chút thời gian này đối với các nàng mà nói căn bản không tính là gì.
Thẩm Tường có quan hệ không tệ với Thần Vũ môn, Phùng Vũ Khiết người chưởng môn này cũng giao phó cho phải chiêu đãi đám bọn hắn thật tốt, cho nên hắn rất dễ dàng đã đi tới cái truyền tống trận kia.
"Đây chính là truyền tống trận một chiều, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ, tới lúc đó dựa vào thực lực bây giờ của ngươi, muốn quay trở lại nơi này cũng không dễ dàng." La Kỳ cười nói, hắn đã biết Thẩm Tường là người thế giới Cửu Thiên.
"Bắt đầu đi, sau này ta muốn tới mà nói thì không có cái gì có thể ngăn cản được ta." Thẩm Tường ôm quyền đối với La Kỳ.
"Bảo trọng!" La Kỳ mở truyền tống trận ra, sau khi trước mắt Thẩm Tường lóe lên thì cảm thấy thân thể của mình đang nhanh chóng rơi xuống dưới, hắn vậy mà xuất hiện ở trên không, tuy nhiên hắn đã trông thấy màn sáng màu vàng kim nhạt rủ từ trên trời xuống kia.
Màn sáng này chia cắt Thiên Vực ra, lúc trước Thẩm Tường chính là thông qua một cái truyền tống trận rồi đi qua lớp màn sáng này đi tới bên này, rồi mới lại gặp những Thánh Giáp Cuồng Sư kia.
Sau khi hạ xuống mặt đất, Thẩm Tường lập tức chạy về phía màn ánh sáng kia, rồi mới dọc theo màn sáng tìm kiếm truyền tống trận, sau khi tìm được, truyền tống sang bên khác đó là khu vực được ánh sáng màu vàng kim nhạt bao phủ.
"Sẽ quay trở lại!" Thẩm Tường dựa vào ký ức của mình, chạy về phía cái truyền tống đài mà chỉ có hắn mới có thể sử dụng.
Nơi này không có biến hóa quá lớn, truyền tống đài vẫn đứng sừng sững như cũ ở nơi đó, được một cái kết giới cường đại bao phủ, hắn lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, mới có thể bước vào kết giới bảo vệ truyền tống đài.
Ngay vào lúc hắn chuẩn bị đi trở về, chợt trông thấy bên cạnh kết giới có một khối đá, mặt trên còn có một số chữ, hắn nhìn một chút, thầm mắng vài câu, bởi vì đây là Hoàng Cẩm Thiên nhắn lại cho hắn.
"Lão già điên này xem ra không thể chạy về, bị vây ở chỗ này, chỉ có chờ ta xuất hiện hắn mới có thể trở về đi." Thẩm Tường đá khối phiến đá kia văng ra mặt đất, rồi mới ngồi ở trên truyền tống đài kia, rất bất đắc dĩ mà chờ đợi Hoàng Cẩm Thiên, hắn suy đoán Hoàng Cẩm Thiên cứ cách mỗi một đoạn thời gian thì đều sẽ tới nơi này nhìn xem.
Long Tuyết Di cười nói: "Hắn bị vây ở chỗ này hơn hai trăm năm, nói không chừng hắn có thể mò được rất nhiều đồ tốt, lão già điên này cũng giống như ngươi, quỷ kế đa đoan."
"Sự nhẫn nại của ta có hạn, nếu như chờ không được mà nói thì tạm thời để hắn ở lại đây, dù sao thế giới Cửu Thiên thiếu hắn cũng không xoay chuyển được gì nhiều." Thẩm Tường rất khó chịu mà nói.
Mắt thấy là có thể trở về, lại trông thấy Hoàng Cẩm Thiên nhắn lại, để hắn không thể không ngồi chồm hỗm chờ đợi ở chỗ này, cái loại cảm giác này khó chịu giống như lúc hắn đang đi tiểu đang trong lúc rất sảng khoái thoải mái phê phê thì đột nhiên bị người bóp ngừng lại vậy.
Thẩm Tường ở chỗ này rất nhàm chán, đành phải lấy lò luyện đan ra tới luyện đan, đồng thời cô đọng càn nhiều Sáng Tạo thần dịch, trong tay hắn có một số dược liệu Tiên cấp tứ phẩm, nhưung số lượng không nhiều, hắn cũng không biết phải tới lúc nào mới có thể trở về, cho nên hắn trở về được thì đi tìm Lữ Kỳ Liên đòi lấy linh dịch của nàng, phục chế nhiều dược liệu Tiên cấp tứ phẩm một chút.
Hắn đã chờ một tháng, cuối cùng chờ udơcj Hoàng Cẩm Thiên.
Hoàng Cẩm Thiên rất tinh thần, trông thấy Thẩm Tường ngồi ở trên truyền tống đài cao cao kia, ở nơi rất xa đã điên điên khùng khùng mà cười lên ha hả.
"Hơn hai trăm năm, ta còn tưởng rằng tiểu quỷ ngươi chết rồi đây." Hoàng Cẩm Thiên đứng ở kết giới bên ngoài kia, cười lên ha hả: "Ngươi chẳng những không chết còn trở nên rất lợi hại, tiến vào Hóa Thánh cảnh."
Thẩm Tường tức giận nhìn vào hắn: "Sư phụ, ngươi không phải cũng không chết sao? Những năm qua ngươi sống như thế nào?"
Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Ta cùng với Miêu Nhị, ở dưới sự trợ giúp của Miêu Nhị, ta miễn cường có thể còn sống."
Thẩm Tường hừ một tiếng: "Sư phụ chắc chắn cả ngày sai sử hắn giúp ngươi săn giết Thánh Thú đi, gnươi bây giờ có lẽ là mập tới chảy mỡ."
"Không nói cái này, nhanh đưa ta vào a." Hoàng Cẩm Thiên hô: "Ta vốn là cứ mấy tháng đều sẽ tới một lần, sau đó chính là cách mỗi mấy năm, ngươi vừa vặn đụng phải thời gian ta trở về, bằng không ngươi phải chờ lâu mấy năm."
Thẩm Tường đi xuống truyền tống đài, bĩu môi nói: "Yên tâm đi, ta nhiều lắm chỉ chờ hai tháng thì đi, ai có kiên nhẫn đó mà ở chỗ này chờ ngươi tới mấy năm."
"Tiểu tử chết tiệt, ta thế nhưng là sư phụ ngươi." Hoàng Cẩm Thiên rất muốn hung hăng gõ vào đầu của Thẩm Tường, nhưng bất đắc dĩ có một cái kết giới lợi hại ngăn cách.
Thẩm Tường đi ra khỏi kết giới, lấy Thần đỉnh của hắn ra phóng lên rất lớn rồi nói: "Chỉ có phưogn phá này có thể mang theo ngươi rời khỏi nơi này, là sư phụ ngoan ngoãn đi vào hay là để ta bế sư phụ vào?"
Hoàng Cẩm Thiên thế nhưng là biết cái Thần đỉnh này của Thẩm Tường chuyên môn dùng để giữ xác chết gì đó, sắc mặt của hắn trở nên có chút mất tự nhiên: "Không có cái biện pháp nào tương đối có thể diện hay sao?"
"Đủ thể diện, nhiều nhất chỉ là chuyện nửa canh giờ!" Thẩm Tường nói ra: "Nhanh lên đi, nếu ta không phải vội vàng chạy trở về thế giới Cửu Thiên thì ta còn tiếp tục sống ở Thiên Đô."
"Cái gì? Ngươi vậy mà ở bên trong Thiên Đô kia? Tiểu tử khốn kiếp, vậy mà hưởng phúc hơn hai trăm năm ở bên trong, ta đây ở bên ngoài này cả ngày bị Thánh Thú đuổi theo đánh, có khá nhiều lần đều thiếu chút nữa thì chết mất, cái này quá không công bằng." Hoàng Cẩm Thiên hùng hùng hổ hổ nhảy vào bên trong chiếc Thần đỉnh kia.
Thẩm Tường thu nhỏ Thần đỉnh lại, đi vào trong kết giới, leo lên truyền tống đài, cắm Thanh Long Đồ Ma đao vào bên trong cái lỗ kia, mở truyền tống trận ra, trở về tới gian phòng đá ở sâu dưới mặt đất Lưu Tinh sơn mạch.
Sau khi lên mặt đất, Thẩm Tường nhìn xung quanh, cảm thấy không có biến hóa gì, có thì chính là hoa hoa cỏ cỏ ở nơi này trở nên nhiều hơn một chút, hắn thả Hoàng Cẩm Thiên ra.
"Sư phụ, thế giới Cửu Thiên này có biến hóa lớn gì sao? Tại sao ta có một loại dự cảm không tốt?" Thẩm Tường nhìn xung quanh, trong lòng có một loại kiếm chế không nói ra được.
Hoàng Cẩm Thiên bấm bấm ngón tay, giống như đang tính toán cái gì, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm túc.
"Không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy, Đế Thiên đã trở lại, mụ nội nó, hai thầy trò chúng ta quả qua ngày đó." Hoàng Cẩm Thiên mắng: "Không biết bây giờ biến thánh cái dạng gì."
P/S: Ta thích nào ...chương 9