Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1561 - Chương 1561 - Hiệu Quả Thần Hợp

Chương 1561 - Hiệu quả Thần Hợp
Chương 1561 - Hiệu quả Thần Hợp

Thẩm Tường ngồi ở trên tảng đá bên bờ, nhìn vào Thần Hải mỹ lệ của chính mình, nước biển cọ rửa chân của hắn, hắn nhìn vào Lữ Kỳ Liên, vẻ mặt trở nên nghiêm túc: "Vậy làm sao đây? Nếu như ngươi không rời khỏi Thần Hải của ta, ta cũng không có tâm tư đi làm chuyện của ta, hơn nữa còn sẽ chậm trễ ngươi."

"Biện pháp cứ từ từ suy nghĩ sẽ có, nhưng tuyệt không thể dùng biện pháp kia." Thái độ của Lữ Kỳ Liên rất kiên quyết, mặc dù chỉ là kết hợp ở trên thần hồn, nhưng nàng cũng tuyệt đối không thể khoan nhượng, tuy nói nàng ta không phải rất chán ghét Thẩm Tường.

Thẩm Tường nhẹ nhàng hít một hơi, giống như quyết định cái gì, đối với Lữ Kỳ Liên nói ra: "Coi như không thể, vậy không cho phép ngươi không được!"

"Ngươi muốn cưỡng ép tới?" Lữ Kỳ Liên lập tức nhảy dựng lên, cách xa Thẩm Tường: "Thẩm Tường, ta và ngươi trước kia là có chút mâu thuẫn, nhưng sau này không phải chúng ta đã hóa giải rồi sao? Hơn nữa hiện tại chúng ta chung đụng được rất tốt, ta sớm đã coi ngươi thành bạn tốt, ngươi lại là ân nhân cứu mạng của ta, sau này ta sẽ còn tiếp tục báo đáp ngươi."

Lữ Kỳ Liên nói ra lời này, chứng minh trong nội tâm nàng đang sợ hãi, nàng ta cũng không muốn thần hồn của mình bị Thẩm Tường xâm phạm.

"Được rồi, như vậy chúng ta cứ chờ đợi như vậy đi." Thẩm Tường thở dài một hơi, rồi mới nằm trên mặt đất, nhìn lên bầu trời.

Lữ Kỳ Liên thở phào nhẹ nhõm, nàng ta thiếu chút nữa bị Thẩm Tường hù chết, bởi vì trong này, nàng ta không có bất kỳ lực lượng phản kháng nào.

"Ngươi nói Thần Hợp thuật kia chỉ làm hôn môi thôi có phải không?" Sau khi Lữ Kỳ Liên hỏi ra thì khuôn mặt có chút đỏ.

"Hình như là thế, thử một chút xem sao, dù sao ở trên nhục thân chúng ta đã từng hôn nhau." Thẩm Tường bỗng nhiên lên tinh thần, để Lữ Kỳ Liên thầm mắng vài câu.

Hồi tưởng lại loại cảm giác trước đó này, Lữ Kỳ Liên vẫn còn có chút hoài niệm, lần này nàng ta tới gần Thẩm Tường, nàng ta nhỏ giọng nói: "Chỉ cho hôn, chớ làm loạn, đừng có thô bạo như vậy."

Vừa mới nói xong, Thẩm Tường đã kéo nàng ta tới, nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta, nhẹ nhàng sờ soạng một chút rồi mới cúi đầu hôn vào đôi môi thơm ngọt ngào kia.

Lần trước Lữ Kỳ Liên và Thẩm Tường từng hôn nhau đã cách một đoạn thời gian, đã không còn lưu loát như vậy, ở dưới sự hướng dẫn của Thẩm Tường, nàng ta trở nên rất thành thạo, chiếc lưỡi thơm tho nghênh hợp trêu chọc Thẩm Tường, quấn quanh mút vào...

Đi qua một lúc, Lữ Kỳ Liên muốn giãy giụa ra, bởi vì Thẩm Tường căn bản không phải đang luyện công mà là đang chiếm tiện nghi của nàng, để nội tâm của nàng sợ hãi chính là, nàng ta không biết tại sao lại có loại ham muốn kia.

"Không thể tiếp tục nữa."

Lữ Kỳ Liên đột nhiên cảm nhận được thân thể của mình đang phát nhiệt, Thẩm Tường cũng là như thế, còn nóng hơn so với nàng một chút.

"Tiểu quỷ, mau buông ta ra!" Quần áo của Lữ Kỳ Liên đã biến mất, ở dưới sự khống chế của tâm niệm Thẩm Tường, thần hồn của nàng đã biến thành trạng thái nguyên thủy nhất.

"Xong!"

Lữ Kỳ Liên cảm nhận được thân thể thần hồn của mình đang bị Thẩm Tường vuốt ve một cách nhanh chóng, biết Thẩm Tường đã hoàn toàn rơi sâu vào trong tà dục, nội tâm cũng tràn ngập khát vọng, nàng ta nghi ngờ đây là bởi vì ở bên trong Thần Hải của Thẩm Tường, chịu đến ảnh hưởng của loại tà niệm mãnh liệt kia của Thẩm Tường.

"Ta sẽ giết chết ngươi!" Lữ Kỳ Liên cắn răng nói, sau đó đau nhức hô một tiếng, mặc dù là thần hồn, nhưng loại cảm giác này lại rất chân thật.

Thẩm Tường và Lữ Kỳ Liên nằm quấn lấy nhau ở trên bãi cát ven bờ, sống biển vốn không ngừng ập vào trên người nàng, dần dần trở nên yếu đi rất nhiều, thần hồn của hai người đã kết hợp, ở bên trong một loại trạng thái rất mỹ diệu, loại sảng khoái này tới từ trên tinh thần, khiến cho hai người trầm luân vào trong đó.

Thẩm Tường bắt đầu vận chuyển Thần Hợp thuật, bởi vì ở dưới loại trạng thái này là tốt nhất!

Mười ngày cứ như vậy trôi qua, nhưng là Thẩm Tường và Lữ Kỳ Liên cảm thấy giống như vừa mới vượt qua một canh giờ vậy, loại cảm giác tuyệt vời này để cho bọn họ quên đi thời gian.

Thẩm Tường nhìn vào Thần Hải khô cạn kia, chay lấy đầu nói ra: "Không nghĩ tới lập tức xói mòn đi nhiều thần lực như vậy!"

Thẩn Hải trở nên rất nhạt, liếc nhìn lại có thể trông thấy một mảnh đất khô cạn rạn nứt, trời xanh đã được một mảnh vẩn đục bao trùm, những ngọn núi trên đảo vốn là một mảnh xanh ngắt, bây giờ trở nên trụi lủi.

Khuôn mặt Lữ Kỳ Liên thì trở nên hồng nhuận, cả người tràn ngập linh khí, thánh quang lượn lờ quanh thân, lúc này nàng ta đã có thể tự thả ra quần áo, nàng ta không còn bị thần niệm của Thẩm Tường khống chế nữa, nàng ta không nghxi tới Thần Hợp thuật lợi hại như thế, ở dưới tình huống Thẩm Tường không có bao nhiêu tổn thất có thể làm cho thần hồn của nàng tăng lên nhiều như vậy.

"Căn cơ không hề dao động, ngươi hấp thu một chút thánh lực, chẳng mấy chốc có thể sẽ khá hơn." Lữ Kỳ Liên dịu dàng an ủi, lúc này nàng ta quan hệ giữa nàng ta và Thẩm Tường trở nên rất vi diệu.

Thẩm Tường cười hắc hắc: "Bây giờ ngươi có thể rời đi rồi chứ!"

Lữ Kỳ Liên gật nhẹ đầu, dáng vẻ lúc này của nàng ta thật giống như trước đó chưa từng xảy ra chuyện như vậy với Thẩm Tường, sau đó nàng ta hóa thành một luồng ánh sáng trắng, biến mất ở bne trong Thần Hải của Thẩm Tường.

Trong sơn cốc, khe nước chảy tràn, chim chóc líu lo, hương hoa từng đợt, Lữ Kỳ Liên cuối cùng cũng từ bên trong Thần Hải của Thẩm Tường đi ra.

Nhìn vào thế giới thực này, nàng ta không thể không nghĩ về thế giới hư ảo bên trong Thần Hải của Thẩm Tường, nhưng chuyện xảy ra ở bên trong, chỗ cảm nhận tới lại rất thật, đặc biệt là cái loại mê say quyên cả đất trời lúc cùng Thẩm Tường quấn lấy nhau nằm ở trên bờ cát kia, để nàng ta cảm thấy giống như là bản thân mình trải qua vậy.

"Không phải nói ngươi sẽ giết chết ta sao?" Thẩm Tường trông thấy trên mặt Lữ Kỳ Liên hiện ra ửng đỏ, giống như xem thấu tâm tư của nàng, cười hì hì nói.

"Hừ!" Lữ Kỳ Liên hừ một tiếng, lấy một viên Vũ Tiên đan Tiên cấp tứ phẩm ra: "Mau ăn vào, ngươi bây giờ suy yếu tới kịch liệt."

Thẩm Tương cười hì hì há miệng ra, ra hiệu Lữ Kỳ Liên bón đan cho hắn.

"Tiểu quỷ đáng chết, ta thật rất muốn giết ngươi." Lữ Kỳ Liên khẽ mắng một tiếng, đưa Vũ Tiên đan để vào trong miệng của hắn.

"Không hổ là Bách Hoa đại đế, thiếu chút nữa thì bị ngươi ép khô!" Thẩm Tường nuốt viên đan dược kia vào, cười nói: "Ngươi bây giờ thế nhưng là không nỡ giết ta đi, chúng ta lại tới mấy lần, dựa vào tốc độ tu luyện của ngươi, thần hồn của ngươi chẳng mấy chốc sẽ đuổi kịp ta."

Lữ Kỳ Liên quay đầu sang một bên, khuôn mặt nàng ta đối diện với Thẩm Tường, khẽ nói ra: "Đối với ngươi thì như vậy thật không có chỗ xấu sao?" Loại tốc độ tăng lên này để Lữ Kỳ Liên không thể không lo lắng cho Thẩm Tường.

"Không có, nếu như thần hồn của chúng ta ngang nhau, tới lúc đó đều có chỗ tốt đối với hai người chúng ta, Thần Hợp thuật này tu luyện phải ở dưới tình huống thần hồn ngang nhau thì mới có thể phát huy ra, nếu có một bên chênh lệch quá nhiều, phía bên cường đại kia sẽ nhanh chóng trợ giúp bên yếu kia tới bù đắp." Thẩm Tường cười nói, lúc trước sau khi Long Tuyết Di và hắn tu luyện qua mấy lần, Long Tuyết Di thi thoảng sẽ tới tìm hắn lên một lần.

Lữ Kỳ Liên không nhiều lời, nội tâm của nàng rất phức tạp.

"Chúng ta trở về đi!" Nàng ta mang theo Thẩm Tường đi vào trên một cái truyền tống trận, rồi mới mở truyền tống trận ra, quay trở về mật thất bên trong Bách Hoa cung.

Thẩm Tường ăn viên Vũ Tiên đan kia, bên trong Thần Hải đã dần dần có chuyển biến tốt đẹp, trở nên phấn chấn lên.

"Ngươi bây giờ vội vàng trở về? Có muốn ta giúp một tay không?" Lữ Kỳ Liên hỏi.

"Không cần, Bách Hoa cung ngươi vẫn là ít tham dự vào loại chuyện này, ta cũng không muốn ngươi giống như Thập Thiên đại đế, bị một đám gia hỏa lợi hại để mắt tới." Thẩm Tường sờ vào mặt của nàng, cười cười: "Chuyện của ta, ta tới đối phó là được."

Lữ Kỳ Liên đẩy tay của hắn ra, thấp giọng nói: "Vậy ở lúc ngươi dùng độc thì tốt nhất phải cẩn thận, hiện tại những Thiên Vực kia đã tham dự vào, biết ngươi có kỳ độc lợi hại thì những cường giả kia sẽ ra tay."

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment