Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1573 - Chương 1573 - Tiến Vào Đế Mộ

Chương 1573 - Tiến vào đế mộ
Chương 1573 - Tiến vào đế mộ

Thẩm Tường tiến vào sâu trong thông đao, lấy ra một viên Dạ Quang châu, chiếu sáng đằng trước, hắn trông thấy một cái cửa sắt màu đen lớn ngay ở phía trước, ở giữa cửa sắt có một cái bức phù điêu sư tử uy vũ, Thập Tiên đại đế là một đầu sư tử, đại môn mộ thất có bức phù điêu này cũng không kỳ quái.

"Chỉ có chủ nhân mới của Thanh Long Đồ Ma đao mới có thể tiến vào, không biết Thập Thiên đại đế vì sao lại sắp xếp như thế?"

Thẩm Tường nhìn ký cái đại môn này, hắn đột nhiên cảm nhận được một số công trình có luên quan với Thập Thiên đại đế, bao gồm con đường tiến vào Địa Tâm ở dưới vực sâu U Minh, đều là Thần Tượng kiến tạo.

Lúc hắn tiến vào Thánh Vực, truyền tống đài kia cũng cần Thanh Long Đồ Ma đao mới có thể mở ra, hắn từ một số lời nói mà chưởng môn Thần Vũ môn nói, có thể suy đoán ra năm đó đám người Thập Thiên đại đế bọn họ đi qua những cái Thiên Vực kia

"Xem ra mỗi quan hệ giữa Thần Tượng và Thập Thiên đại đế thật rất không tệ!" Thẩm Tường lấy Thần Tượng chùy ra: "Tại sao hắn sẽ lưu lại đồ vật trân quý như thế?"

Trấn Ma Thiên Tôn cũng giống như vậy, Trấn Ma thánh ấn, Trấn Ma tha đều là đồ vật rất lợi hại, còn có chính là đoàn kiếm của Ma Đế để lại, Kiếm Đế để lại hai thanh Thần kiếm...

Cửu Đế Ngũ Tôn năm đó, gần như đều để lại pháp bảo binh khí trân quý luôn mang theo bên mình, vấn đề này vẫn luôn để cho Thẩm Tường cảm thấy khó có thể hiểu được.

"Lần sau đi hỏi Bạch Hổ một chút, không biết cổ thư của Bất Tử tộc của sư phụ bọn họ có ghi chép về vấn đề này hay không." Thẩm Tường thầm nghĩ, hắn cảm thấy chuyện này chắc chắn có nguyên nhân, dù sao vậy cũng là tâm huyết của mình, không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không từ bỏ.

Thẩm Tường kiên nhẫn chờ đợi, cuối cùng cảm ứng được mặt đất có rung động rất nhỏ, rung động ba lần, đây là Long Đại báo tín hiệu cho hắn, bọn họ đã rời xa khỏi nơi này.

Thẩm Tường hít mạnh mấy hơi thở, nhìn vào đại một trang nghiêm túc mục kia: "Cuối cùng có thể bắt đầu!"

Trong lòng của hắn cũng có chút sợ hãi, trước đó một tên Lôi Long cũng đã nói, loại thực lực này của hắn muốn đi vào cũng chỉ là đi tìm chết.

"Chỉ mong ở chỗ này có thể tìm được chuyển cơ, có thể để cho Hàng Long môn ta vượt qua cửa ải khó khăn này!" Thẩm Tường vuốt vuốt nắm đấu, rồi song chưởng mới đặt ở trên cửa sắt to lớn kia, dùng sức đẩy ra.

Đại môn rất nặng, hắn dùng tới Thần Lực mới mở ra được một cái khe cửa đủ để hắn đi vào.

Từ khe cửa đi vào, bên trong vẫn một màu đen kịt như cũ, hắn vừa mới đi vào không được bao lâu, đại môn đằng sau hắn đã đóng lại, điều này làm cho nhịp tim hắn loạn lên, hắn bây giờ chỉ có thể tiến vào con đường này.

Nếu là lúc trước, có Tô Mị Dao Bạch U U làm bạn, có Long Tuyết Di ở đó hỗ trợ, lúc hắn đối mặt với loại hiểm cảnh này cũng sẽ không cảm thấy quá căng thẳng, nhưng bây giờ hắn là một thân một mình, lần đầu một mình đi mạo hiểm, sợ hải không phải nguy hiểm mà là loại sợ hãi của sự cô độc.

Sau khi hắn tiến vào thì đứng tại chỗ không hề động, hắn ổn định nhịp tim đang đập loạn của chính mình, lại lấy Dạ Minh châu ra, muỗn chiếu sáng trong này, nhưng quỷ dị chính là, Dạ Minh châu tuy rằng tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, nhưng xung quanh vẫn một màu đen kịt.

"Ta ở trong không gian hoàn toàn đen nhanh, xung quanh nơi này đều là đen nhánh!" Thẩm Tường còn tưởng rằng đi qua cánh cửa này sẽ còn ở trong băng nguyên, không nghĩ tới lại đi vào bên trong một cái không gian được kiến tạo độc lập.

Hắn lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, nhưng Thanh Long Đồ Ma đao không tiếp tục chỉ dẫn phương hướng cho hắn nữa, hắn chỉ có thể cầm Dạ Minh châu soi sáng ra một chút ánh sáng, để trong lòng dễ chịu một chút, rồi mới đi thẳng về phía trước.

"Đế mộ này quả nhiên không đơn giản, loại thủ pháp này chắc chắn là của Thần Tượng, hóa ra thi thể của Thập Thiên đại đế đã được đưa tới nơi này, không chỉ có Băng Long và Thái Cổ Hỏa thú, còn có Thần Tượng!" Thẩm Tường rất chắc chắn không gian đen nhánh này chính là một loại trận phá trên bản Thần Thư, là một loại hình dáng huyền cảnh.

Hắn đi về phía trước được một lát, bỗng nhiên trông thấy có chút ánh sáng ở đằng trước, điều này làm cho hắn vô cùng hưng phấn, bước nhanh chạy tới, hắn xác nhận điểm sáng kia chính là lối ra.

"Nơi này còn chưa tính là đế mộ, có lẽ là một cái không gian đặc thù bảo vệ đế mộ." Thẩm Tường thầm nghĩ, hắn cách cái lối ra kia rất gần, có một cái cửa hang ở đằng trước, nhưng loại ánh sáng này không phải ánh sáng mặt trời.

Hắn tiến vào cửa hang kia, đi tới một cái lối đi rộng rãi được xây dựng bằng ngọc trắng sáng, có thể để cho mười mấy người đi song song với nhau.

Cái thông đạo này dài trăm trượng, Thẩm Tường có nhãn lực tốt, lúc tiến vào thông đạo, đã nhìn thấy ở cuối cùng của thông đạo có một cái cửa đá màu trắng, ở phía trên điêu khắc đầu của sư tử, đầu sư tử này há rộng miệng, miệng có một cái lỗ, có thể cắm Thanh Long Đồ Ma đao đi vào, chỉ cần có Thanh Long Đồ Ma đao mở ra cánh cửa này thì mới xem như chân chính tiến vào đế mộ.

Thẩm Tường đã có chút hưng phấn, tiến vào nơi này lâu như thế hắn đều không gặp phải nguy hiểm, hắn cảm thấy nếu như cầm Thanh Long Đồ Ma đao tiến vào đế mộ thì chắc chắn sẽ thông suốt, hắn bước nhanh đi về phía cánh cửa kia.

Cái thông đạo này là dùng một số gạch ngọc tạo thành, lúc Thẩm Tường bước nhanh đi qua bỗng nhiên cảm thâ chính mình giẫm lún xuống một khối gạch ngọc, nghe được một tiếng vang.

"Hỏng bét!" Trong lòng Thẩm Tường chợt lạnh, hắn biết mình giẫm lên một cái cơ quan, hắn vội vàng thả thần lực ra bao phủ bốn phương tám hướng.

"Tới là cái thứ gì?" Thẩm Tường giật mình, bởi vì một thứ gì đó bỗng nhiên xuất hiện, giống như xuyên qua không gian xuất hiện vậy.

Đang bay cực kỳ nhanh về phía hắn chính là một hạt châu màu xanh lục, lúc Thẩm Tường phát hiện ra thì cách không một chưởng, thần lực ngưng tụ chưởng lực cường đại, giống như tia chớp đánh về phía hạt châu màu xanh lục đang cách hắn hai ba mươi trượng.

Ầm!

Hắn đánh trúng viên hạt châu màu xanh lục, nhưng hạt châu lại nổ tung, bộc phát ra sóng năng lượng rất cường đại.

Lối đi này tuy rằng rộng rãi, nhưng đối với sóng năng lượng cường hãn bộc phát ra mà nói, lối đi này đã lộ ra rất nhỏ hợp, nhưng là lối đi này lại rất kiên cố, chỉ là hơi chấn động một cái, một chút tổn thương đều không có, ngược lại cỗ sóng năng lượng bộc phát kia đánh thẳng vào trên thông đạo, ngưng tụ cùng một chỗ xung kích ra lực lượng càng đáng sợ hơn.

"Thật là chết người!" Thẩm Tường đứng bất động ở nơi đó, mặc cho cỗ sóng năng lượng này tàn phá khắp nơi, Huyền Vũ Kim Cương giáp trên người hắn đã xuất hiện, Huyền Vũ giáp vàng óng ánh cảm nhận được có công kích cường đại tiếp cận, ánh sáng càng phát sáng hơn.

Cỗ sóng khí xung kích tới trên người Thẩm Tường, đánh bay Thẩm Tường đi, khiến cho hắn bay về phía đại môn ở cuối thông đạo kia, trong lòng của hắn vui mừng, cái này chính hợp ý của hắn, nhưng lúc tới gẩn cái đại môn kia, đại môn vậy mà tuôn ra một cỗ lực đàn hồi, lại đẩy hắn trở về, va chạm với cỗ sóng năng lượng kia, chấn động tới thân thể của hắn giống như muốn tan ra từng mảnh vậy.

Cỗ sóng năng lượng kia biến mất, hắn rơi xuống mặt đất, thân thể nặng nề lại đề nhiều khối gạch ngọc xuống, trong lòng của hắn lập tức thầm mắng, hắn lại xúc động mấy cơ quan.

Cái thông đạo này có rất nhiều phương diện đều rất kiên cố, nổ tung mãnh liệt vừa rồi đều không là hư hỏng cái thông đạo này, nhưng ở trên một mảng lớn núi băng lại bị rung chuyển và băng địa nứt ra!

Thẩm Tường còn chưa kịp trốn tránh, thân thể đã bị mấy hạt châu màu xanh lục bay vụt tới đánh trúng, mấy tiếng nổ mãnh liệt cùng lúc xuất hiện, chấn động tới Thẩm Tường đau nhức kêu lên một tiếng, miệng phụ ra từng đợt máu tươi, miệng phun ra từng đợt máu tươi, ngũ tạng lục phủ trong cơ thể xuất hiện vết rách.

Hắn bị nổ bay lên, ở sau khi cỗ sóng năng lượng kia biến mất, giữ vững thân thể không để cho mình rơi xuống mặt đất, miễn cho lại xúc động những cơ quan kia, chỉ mới ở trước cái cửa này mà đã chơi tới bị trọng thương, để hắn không thể không ăn một cánh Ngọc Long hoa và mười mấy viên Bích Nguyên đan tới chữa thương.

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment