Chỉ chốc lát sau, một giọng nói ôn nhu cắt ngang bọn họ: "Khụ khụ, chắc đủ rồi nhỉ!"
Tiết Tiên Tiên đỏ bừng cả mặt, đầu chôn ở trong ngực Thẩm Tường, nàng quên sư phụ của nàng vẫn còn ở nơi này.
Thẩm Tường chỉ là cười hì hì, sờ sờ gò má của Tiết Tiên Tiên, sau đó quay về phía màn che nói: "Tiền bối vẫn khỏe chứ!"
Liễu Mộng Nhi vẫn là xinh đẹp như vậy, mặc một chiếc váy vàng rực rỡ, hiển lộ rõ cái uy của Đế Hoàng, vô cùng xinh đẹp, tư thái ưu mỹ cao quý, khiến người ta tự ti mặc cảm, không thể nhìn gần!
Liễu Mộng Nhi nhẹ nhàng nở nụ cười, nụ cười rung động lòng người: "Cũng chỉ có tiểu tử ngươi dám ôm đồ đệ ta hành lễ với ta, ngươi tuổi còn trẻ đã có thể nháo ra nhiều chuyện như vậy, cũng khó trách!"
Nét mặt Thẩm Tường không thể không đỏ lên, thả Tiết Tiên Tiên ra, cười khúc khích nói: "Những năm gần đây đa tạ tiền bối chiếu cố Tiên Tiên, tiểu nha đầu này không tạo cho người thêm phiền phức chứ? Đừng nhìn nàng như vậy, kỳ thực nàng rất nghịch ngợm!"
Tiết Tiên Tiên lè lưỡi, lườm Thẩm Tường một cái.
Liễu Mộng Nhi khẽ cười nói: "Chuyện này ngược lại là không có, nếu như ngươi là đồ đệ của ta, đó mới thực sự tạo cho ta thiêm phiền toái, ngươi đến bây giờ không có sư phụ cũng không phải là không có lý do!"
"Ta đã giúp ngươi chiếu cố tiểu thê tử của ngươi, ngươi phải đáp tạ ta thế nào?" Liễu Mộng Nhi trêu ghẹo nói, trên mặt mang nụ cười ôn hòa quyến rũ.
Điều này làm cho Tiết Tiên Tiên thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng, bởi vì nàng biết sư phụ này đối với những người khác đều là một khuôn mặt, bất kể là lúc nói chuyện hay là nhìn người khác, đều tràn ngập uy nghiêm, nàng rất hiếm khi thấy Liễu Mộng Nhi vừa nói vừa cười với người khác như thế.
Thẩm Tường có sư phụ, chỉ bất quá tên sư phụ của hắn còn biết gây sự hơn, vì tránh né phiền phức, dĩ nhiên không tiếc ở dưới hố sâu hơn vạn năm!
"Ta bây giờ là Luyện đan sư tứ đoạn, hơn nữa có thể luyện chế Trúc Cơ đan, nếu như tiền bối có cái gì cần, cứ mở miệng là được!" Thẩm Tường cười ngạo nghễ.
"Ồ?" Khuôn mặt mỹ lệ kia của Liễu Mộng Nhi không thể không hiện ra vẻ kinh ngạc: "Ngươi nói là sự thật? Ngươi có thể luyện chế Trúc Cơ đan?"
Tiết Tiên Tiên cũng có chút không tin, tuy nhiên nàng thấy trên mặt Thẩm Tường hiện ra vẻ tự tin, thì lập tức tin, đối với người mình yêu, nàng rất tin tưởng.
"Tiểu Tường ca, huynh thật lợi hại, không có làm cho ta thất vọng!" Trên mặt Tiết Tiên Tiên cũng tràn đầy sự tự hào, nhẹ nhàng nặn nặn cánh tay của Thẩm Tường, cười duyên nói.
Chuyện Thẩm Tường là Luyện đan sư tứ đoạn, Liễu Mộng Nhi cũng biết được, bởi vì Thẩm Tường là trượng phu của đồ đệ nàng, mà Tiết Tiên Tiên lại rất được nàng yêu thích, cũng là đồ đệ duy nhất của nàng, cho nên nàng rất quan tâm tới tương lai của Thẩm Tường.
Thẩm Tường cũng không để Liễu Mộng Nhi thất vọng, ngược lại còn vượt ra ngoài sự dự liệu của nàng ta, chỉ là Thẩm Tường trêu ra phiền phức làm cho nàng có chút lo lắng, tuy nhiên nàng cũng nhìn thấu một điểm gì đó, Trưởng Lão viện của Thái Vũ môn rất quan tâm đối với Thẩm Tường.
"Tiểu Tường ca, cảm tạ lần trước huynh để Đan trưởng lão đưa Trúc Cơ đan tới."
Tiết Tiên Tiên thấp giọng nói, bây giờ nàng có rất nhiều lời muốn nói với Thẩm Tường, chỉ có điều sư phụ nàng ở chỗ này, làm cho nàng có chút bất tiện.
Thẩm Tường nặn nặn cái mũi của nàng, cười cợt nói: " Ta ở đây còn có, nàng cầm đi!
Nói xong Thẩm Tường lấy ra bốn viên Trúc Cơ đan, đưa cho Tiết Tiên Tiên.
Nói cho liền cho, hơn nữa còn là bốn viên Trúc Cơ đan, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi và Tiết Tiên Tiên không thể không bắt đầu kinh ngạc!
Nhìn bốn viên Trúc Cơ đan kia, trong lòng Tiết Tiên Tiên ấm áp, nàng khẽ mỉm cười nói: "Tiểu Tường ca, huynh giữ lại cho mình dùng đi! Ta bây giờ không cần, đúng rồi, nghe nói huynh nhận một muội muội, chính ngươi không dùng tới, có thể cho nàng!"
Thẩm Tường sớm muốn đi tìm Lãnh U Lan, chỉ có điều vị trí Băng Phong cốc kia rất xa xôi, hơn nữa hắn vẫn không có liên hệ được với Lãnh U Lan.
"Qua một thời gian ngắn nữa ta sẽ đi Băng Phong cốc, nếu quả thật muốn cho mỹ nhân tóc bạc kia Trúc Cơ đan này, không ngại trước tiên giao cho ta, Băng Phong cốc không phải dễ đi như vậy, nếu như không có người dẫn dắt, rất khó đi vào." Liễu Mộng Nhi nói.
Thẩm Tường gật đầu, đặt bốn hạt Trúc Cơ đan ở bên trong một cái hộp, đưa cho Liễu Mộng Nhi.
"Làm phiền tiền bối rồi!" Thẩm Tường hơi ngượng ngùng nói.
Liễu Mộng Nhi khẽ mỉm cười: "Không cần phải khách khí, sau này lúc ta cần tìm ngươi luyện chế Trúc Cơ đan, ngươi đừng từ chối ta là được."
"Chuyện này làm sao có khả năng? Mộng Nhi tỷ đối với Tiên Tiên tốt như vậy, hơn nữa lại xinh đẹp như thế, muốn cự tuyệt tỷ cũng rất khó a!" Thẩm Tường mặt không đỏ tim không đập cười nói.
Điều này làm Tiết Tiên Tiên xì một tiếng, Liễu Mộng Nhi cười đến càng xinh đẹp tới làm rung động lòng người hơn: "Miệng lưỡi của tiểu tử ngươi thật ngọt, chẳng trách tiểu nha đầu Tiên Tiên này chung tình với ngươi như thế."
"Mộng Nhi tỷ, có phải tỷ cũng chạy đến tìm Huyền Vũ Kim Cương giáp hay không?" Thẩm Tường hỏi.
Thẩm Tường đã không gọi nàng là tiền bối, cải thành Mộng Nhi tỷ, mà Liễu Mộng Nhi cũng không từ chối, bởi vì đây là lần đầu tiên nàng nghe được có người xưng hô nàng như thế, điều này làm cho nàng có một loại vui thích kỳ lạ.
"Ừm, lẽ nào ngươi cũng vậy? Tuy nhiên ngươi chắc là theo đám người Cổ Đông Thần tới mới đúng, như vậy có thể làm cho ngươi an toàn một chút, đặc biệt là lúc mở cửa." Liễu Mộng Nhi nói tới chuyện này, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.
Thẩm Tường khe khẽ thở dài, nói: "Chuyện Huyền Vũ Kim Cương giáp này làm cho chưởng môn rất khổ não, giống như là hắn đối mặt tai nạn to lớn nhất, ta chỉ là đi tới nhìn một chút."
Tiết Tiên Tiên kéo tay Thẩm Tường thấp giọng nói: "Tiểu Tường ca, nếu không huynh đi với chúng ta, như vậy sẽ an toàn hơn một chút, lúc Cổ chưởng môn đến phải ứng phó rất nhiều người khiêu khích, không chiếu cố được huynh, hơn nữa huynh lại là cái đinh trong mắt Chân Vũ môn và Thú Vũ môn.
Liễu Mộng Nhi cũng gật đầu: "Ở cùng với chúng ta đi, không có gì đáng ngại! Thực lực của ta cũng không yếu hơn Cổ Đông Thần!
"Mộng Nhi tỷ, nói như vậy tỷ cũng muốn tranh đoạt Huyền Vũ Kim Cương giáp kia?" Thẩm Tường ngưng mắt nhìn tuyệt đại dung nhan kia.
"Ừm, này không có cái gì, nói chung đồ vật này không rơi vào tay môn phái ma đạo là được, tuy nhiên Chân Vũ môn và Thú Vũ môn từ xưa tới nay không chính không tà, cho nên Thái Vũ môn các ngươi rất để ý bọn họ.
Liễu Mộng Nhi gật đầu, thản nhiên ngồi ở trên một cái ghế, nhấm nháp trà nói.
"Chớ đứng ở chỗ đó, lại đây uống đi!" Liễu Mộng Nhi nở nụ cười ngọt ngào.
Có thể làm cho Nữ Đế Thần Binh Thiên quốc này châm trà cho hắn, trong lòng Thẩm Tường hơi kích động, lúc này Tiết Tiên Tiên cũng kéo tay hắn, đi tới bên bàn.
"Tiểu Tường ca, hoa trà này là ta trồng, ngươi nếm thử xem!" Tiết Tiên Tiên cười ngọt ngào, đưa cho Thẩm Tường một chén trà.
Trà thơm vào miệng, một cảm giác thấm vào lòng người xông lên đầu, làm cho Thẩm Tường không thể không than thở liên tục, cười nói: "Không nghĩ tới tiểu tiên nữ nghịch ngợm như nàng vậy mà có tay nghề này, chẳng trách Mộng Nhi tỷ cả ngày mang theo nàng ở bên người."
"Người ta mới không nghịch ngợm đó!" Tiết Tiên Tiên le lưỡi, cười cợt nói: "Ta nghịch ngợm cũng là học theo huynh!"
Nhìn vợ chồng trẻ này liếc mắt đưa tình, Liễu Mộng Nhi cũng lộ ra nụ cười mỉm, chỉ là lúc nàng nhìn Thẩm Tường, đôi mắt đẹp kia luôn lóe ra ánh sáng khác thường.
Liễu Mộng Nhi rời đi, để Thẩm Tường và Tiết Tiên Tiên vuốt ve an ủi nhau một phen, Thẩm Tường và Tiết Tiên Tiên cũng nói rất nhiều rất nhiều chuyện, nói những năm gần đây bọn họ đã trải qua.
P/S: Ta thích nào... chương 2