Hiện tại hai bên đối chiến lại là người quen, tuy nhiên là đối thủ cũ.
Nếu như thực lực tương đương, bọn họ không cách nào giải được ân oán ở chỗ này, tuy nhiên đầu lĩnh đám Thiên Long này lại vô cùng tin tưởng, nam tử cao gầy của Thiên Tà Chi Vực kia lại có chút sợ hãi.
Lúc lão giả chủ trì kia sắp hô bắt đầu thì không trung đột nhiên đánh tới một trận uy áp rất mạnh, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tên trung niên uy vũ, chân đạp lôi điện, từ khoảng không đằng xa chạy tới, khiến cho trên bầu trời phát ra từng đợt tiếng sấm sét trầm muộn.
Trông thấy người này tới, người của Thánh Lôi Thiên Vực thi nhau đi tới trên một khu đất bằng, khom người hành lễ, hô lớn: "Cung nghênh Lôi Đế!"
Người tới lại là Lôi Đế, cái này làm trong lòng mọi người nhảy lên một cái, đây chính là cường giả Đế cấp hàng thật giá thật, tuy nói không phải chủng loại Cửu Đế Ngũ Tôn năm đó, nhưng quả thực là người mạnh nhất của Thánh Lôi Thiên Vực, bằng không cũng không dám tự xưng Lôi Đế.
Thẩm Tường nhìn vào Lôi Đế mặt mũi đầy vẻ uy nghiêm bá khí mười phần kia, trong lòng hơi thấp thỏm, hiện tại ai nấy đều thấy được, Lôi Đế này đột nhiên xuất hiện ở đây, chắc chắn là bởi vì chuyện của nam tử áo trắng trước đó mà tới, một tên bộ hạ quan trọng bí đánh cho tàn phế, Lôi Đế hiện thân ở đây cũng rất bình thường.
Đám người Thánh Lôi Thiên Vực kia sau khi hành lễ thì lập tức bẩm báo chuyện nơi đây, có mấy tên ngồi đối diện chỗ Thẩm Tường còn chỉ trỏ về phía Thẩm Tường, vừa nhìn đã biết là đang nói cho Lôi Đế, nam tử áo trắng bị đả thương kia chính là Thẩm Tường làm.
Lôi Đế tới, để Bạch Diệu Vĩ và Tề Thí ẩn giấu ở nơi này ngo ngoe muốn động, bởi vì đây đáng giá là đối thủ để bọn họ nhìn thẳng vào, thực lực rất mạnh.
Bọn họ cũng đều biết thân phận Thẩm Tường, cho nên cảm thấy vẫn là chờ có cơ hội xuất thủ, chỉ cần Lôi Đế này động thủ với Thẩm Tường thì bọn họ nhất định sẽ xuất thủ bảo vệ Thẩm Tường.
Lôi Đế này nhìn vào Thẩm Tường một chút, thần sắc bình thản, nhưng ai cũng có thể cảm nhận được cỗ sát ý kia!
"Tiểu quỷ ngươi phiền toái rồi, Lôi Đế này xem bộ dáng có lẽ là lão cha của gia hỏa vừa rồi." Hoàng Cẩm Thiên cười nói.
"Ngươi làm sao mà biết?" Thẩm Tường hỏi.
"Nhìn loại sát khí kia của hắn thì biết, không phải lão gia gia hỏa đó thì chính là sư phụ, xem dung mạo bọn hắn vẫn là có mấy phần tương tự, gia hỏa mà vừa rồi ngươi đánh tàn phế kia thế nhưng là thái tử gia của Lôi Đế." Hoàng Cẩm Thiên nói lời trêu chọc: "Chuẩn bị sẵn sáng đánh nhau một trận với Lôi Đế này đi, để cho ta nhìn xem thực lực bây giờ của ngươi."
"Yên tâm đi, tới lúc đó không tới lượt ta xuất thủ." Thẩm Tường cười cười một tiếng, không lo lắng chút nào, vẻ mặt tự nhiên như cũ, nhưng Hứa Đằng ngồi ở bên cạnh hắn thì toàn thân đã là mồ hôi lạnh rồi, bởi vì luồng sát khí này của Lôi Đế chính là hướng về phía bọn họ mà tới.
Lôi Đế tới, để cường giả Thiên Vực khác đều thấp giọng bàn tán, Thẩm Tường nghe được câu chuyện ở những lời bàn tán kia thì biết được thân phận của nam tử áo trắng lúc này, quả đúng là con trai của Lôi Đế.
Nếu là con trai của Lôi Đế, vậy thì không phế bỏ, làm một Lôi Đế, chắc chắn quen biết Đan Thánh, nói không chừng trong tay đã có Thánh đan.
Mà những cường giả Đế cấp này trước đó không tới, và họ đã có một thỏa thuận riêng để không gây áp lực cho những người trẻ này.
Thẩm Tường cảm thấy Lôi Đế kia nên cảm tạ hắn, bởi vì hắn đã lưu thủ, trước đó đầu lĩnh của Thiên Long ra tay còn tàn nhẫn hơn nhiều so với hắn, lập tức giết chết thiếu niên của Tinh Thần Thiên Vực kia, ngay cả cơ hội tàn phế cũng không có.
Lôi Đế ngồi ở trên một cái ghế rộng rãi, phất phất tay, ra hiệu có thể tiếp tục bắt đầu, cũng không biết hắn đến có ý đồ gì, khẳng định không phải tới để quan chiến, mọi người cảm thấy rất có khả năng là hướng về phía Trấn Ma thần điện mà tới, Trấn Ma thần điện không có cường giả Đế cấp làm chỗ giựa, tiếp theo rất có thể sẽ bị Thánh Lôi Thiên Vực diệt đi.
Thánh Lôi Thiên Vực diệt đi Trấn Ma thần điện, không ai dám nói cái gì, ai cũng không muốn kết thù với một cường giả Đế cấp.
"Bắt đầu!"
Đồng hồ cát khẽ đảo tới, mang ý nghĩa giao đấu bắt đầu tính thời gian, nhưng là đầu lĩnh của Thiên Long tức Thiên Long trung niên kia và nam tử cao gầy của Thiên Tà Chi Vực lại không động thủ ngay, không giống những giao đấu trước đó, ngay từ đầu đã triển khai công kích mạnh mẽ.
Hai người mặc dù không động thủ, nhưng bọn họ lại đang điên cuồng súc tích lực lượng, đặc biệt là đầu lĩnh của Thiên Long tộc kia, ngay ở trên khoảng không trên đầu của hắn đang ngưng tụ một cỗ thánh linh khí nồng đậm, khiến cho không trung nhấp nhô một tầng mây màu vàng kim dày đặc, những đám mây kia là từ bốn phương tám hướng mà hút tới, va chạm kịch kiệt lóe lên tia chớp màu vàng kim, một cỗ Long thế tràn ngập uy áp, áp lực đề xuống không ngừng, để mọi người có chút thở không nổi.
"Đây là Thiên Long pháp ấn!" Thẩm Tường liếc mắt một cái là nhìn ra: "Có lẽ là Tru Tà thánh ấn, chuyên môn dùng để đối phó tà ma!"
Bên Thiên Tà Chi Vực lập tức có áp lực rất lớn, đặc biệt là nam tử cao gầy trên đài kia, vẻ mặt ngưng trọng, tuy nhiên hắn cũng không cam chịu yếu thế, trên người hiện ra một tầng sương mờ màu tím nhàn nhạt, mang theo môt cỗ khí tức chí tà, từ thân thể của hắn phun tung tóe mà ra, cuối cùng ở trước ngực hắn ngưng tụ thành một khối không khí màu tím đen, khối không khí này dần dần sản sinh biến hóa, biến thành một khối hình cầu lóe lên ánh sáng màu tím đậm, thoạt nhìn như là ở bên trong ngưng tụ tà lực vô cùng cường hãn vậy.
Hai người họ dường như có một sự hiểu biết ngầm, vậy mà không tiến hành loại đối kích điên cuồng kia, mà là đang chuẩn bị một kích mạnh nhất của chính mình, ỏ thời khắc cuối cùng nhất đó chính là một chiêu quyết định thắng thua.
Trông thấy hai người này sắp thi triển một kích liều mạng, mọi người đều thi nhau chuẩn bị cẩn thận ngăn cản, để tránh chờ một chút nữa lại bị ảnh hưởng tới.
Cát trong đồng hồ cát chẳng mấy chốc sẽ trôi xuống hết, lực lượng hai người tích súc đều đã rất cường hãn, cho dù không xuất kích nhưng hai cỗ năng lượng này lại đều sinh ra cộng minh, một loại cộng minh tràn ngập đối địch, khiến cho mặt đất rung động, giống như lúc nào cũng có thể thể làm nứt ra vô số kẽ nứt dưới đất vậy.
Tất cả mọi người đã làm chuẩn bị tốt nhất, phóng xuất lực lượng ra tạo thành một cái vòng bảo hộ tới ngăn cản.
"Bắt đầu!" Thẩm Tường cũng không giống những người khác đi làm động tác chuẩn bị ngăn cản như thế, nhục thể của hắn cường hãn như vậy, căn bản không cần phải dùng thần lực để đi bảo vệ mình.
Trong khoảnh khắc cát trong đồng hồ cát rơi hết, một tiếng long khiếu vang vọng như là tiếng sét đánh nổ vang rền, đột nhiên chấn động mà tới, người xung quanh đài tỷ thí đều giống như trái tim của mình bị tiếng long khiếu kia làm vỡ nát vậy, huyết dịch cả người đều sôi lên cuồn cuộn.
Thiên Long đã phát động công kích, tầng mấy lóe lên tia sáng vàng kim ở trên không đột nhiên hóa thành một con Kim Long lập lòe chói mắt, hình thể tuy rằng không phải rất to lớn, nhưng cỗ khí thế kia thật lớn lại cường đại tới dọa người, từ trên cao lao xuống, đánh về phía nam tử cao gầy của Thiên Tà Chi Vực kia, lúc trùng kích vào tới, đài tỷ thí đột nhiên nứt ra, lưu động như là nước biển chập trùng vỡ vụn.
Quả cầu ánh sáng màu tím ở trước ngực nam tử Thiên Tà kia đột nhiên mất đi loại ánh sáng màu tím yêu dị kia, ngược lại khói đen bừng bừng, ở giữa quả cầu đen xuất hiện một cái vòng xoáy, giống như là có thể thôn phệ vạn vật vậy, hắn giơ cao quả cầu đen kia lên cao, chỉ thấy lúc đầu Kim Long kia xông tới, một cỗ lực lượng lớn đều bị quả cầu đen này thôn phệ hết.
Thiên Long kia sử dụng chính là Tru Tà thánh ấn, lực lượng đối phó tà ma này có tăng phúc tổn thương, va chạm vào trên quả cầu màu đen kia chấn động ra từng làn sóng khí, xuyên thấu kết giới kia, chấn động tưới mặt đất quảng trường xuất hiện rất nhiều vết nứt, những tảng đá lớn thật dày làm gạch nền trên quảng trường này, phần lớn đều đã vỡ vụn.
Cát trong đồng hồ cát chỉ còn một chút, lúc mắt thấy là phải đánh ngang nhau, quả cầu đen mà nam tử Thiên Tà dùng hai tay giơ cao lên, nổ tung ra một đám khói đen, sau đó ở trên không trung lại có một co phi long màu vàng kim bỗng nhiên lao xuống, đâm vào đầu của nam tử Thiên Tà kia, khiến cho hắn phun ra một ngụm máu đen.
P/S: Ta thích nào ... chương 8