Những Đại Đế này đều là mới, đã không còn là Cửu Đế Ngũ Tôn năm đó kia, còn như thực lực của bọn họ so với Cửu Đế Ngũ Tôn cổ xưa kia so ra ai kém ai yếu hơn thì cái này rất khó để có thể nói, không có đánh qua thì không ai biết cả.
Ở chỗ này khó chịu nhất có lẽ là Hỏa Đế, mặc dù không có Đại Đế mới nào thay thế vị trí của hắn, nhưng là thực lực của hắn vào lúc này rất xấu hổ, cái này khiến cho hắn càng căm hận Thập Thiên đại đế hơn, đồng thời cũng hối hận khi là kẻ địch của Thập Thiên đại đế.
Thẩm Tường còn phát hiện một chuyên tương đối có ý tứ, chính là lúc năm Đại Đế mới này tới nơi này, đều liếc mắt nhìn về phía Hỏa Đế, sâu trong ánh mắt đều toát ra một loại thương hại và trào phúng, xem ra năm đó năm Đại Đế mới này đều biết Hỏa Đế, thực lực chắc chắn cũng không bằng Hỏa Đế năm đó.
Nhưng là Hỏa Đế của bây giờ nhưng lại xa xa không bằng bọn họ, loại cảm giác này cũng làm cho trong lòng bọn họ trở nên rất dễ chịu.
Năm Đại Đế mới, lại thêm Tề Thí, Bạch Diệu Vĩ, Hỏa Đế ba lão Đại Đế thời xưa này, nơi này đã có tám Đại Đế, chờ một chút nữa còn có Khương Thánh vị Binh Tôn này tới, chỉ sợ ở thời kỹ viễn cổ, đều có rất ít lần loại tụ hội của cường giả Đế cấp này.
Bạch Diệu Vĩ và Tề Thí đều ẩn giấu đi, năm Đại Đế mới này đều không phát hiện, Thẩm Tường nhìn vào Tề Thí một chút, phát hiện ánh mắt của hắn rất nhẹ nhàng.
Tề Thí là dùng một đạo tàn hồn sống lại, đã không còn loại thực lực bễ nghễ Cửu Thiên năm đó, tuy nhiên hắn từng nói, coi như với thực lực bây giờ của hắn, muốn xử lý một hai cái Đại Đế loại này vẫn là có thể, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, huống chi Tề Thí không "Gầy" chút nào, Thiên Địa Sát Phạt thuật kia cũng không phải là để chơi đùa.
Ở trong chỗ ngồi của Băng Long nhất tộc, bất tri bất giác nhiều thêm một nam tử anh tuấn khác, mang trên mặt nụ cười hì hì, đây chính là Thần Tượng đại danh đỉnh đỉnh năm đó!
Hắn nói qua chính mình không cần dịch dung, bởi vì năm đó hình dạng của hắn chính là một lão già, hắn ở bên trong đế mộ kia ngâm rất nhiều năm, phản lão hoàn đồng, trở nên rất trẻ tuổi, chỉ có lão bằng hữu hết sức quen thuộc với hắn thì mới có thể nhận ra hắn.
"Đánh a ... Làm sao lại không đánh? Ta tới đây chính là xem đánh nhau a!" Khương Thánh mới vừa tới đây, trông thấ nhiều cường giả tụ tập như vậy, lập tức hạnh phúc, la hét càn rỡ, hắn giống như vô cùng thích xem người khác đánh nhau.
Bởi vì đột nhiên có mấy vị Đại Đế tới, không khí bây giờ rất kiềm chế, không ai dám nói câu nào, hoàn toàn ở bên trong yên tĩnh, giọng nói hoạt bát lém lỉnh kia của Khương Thánh lộ ra rất thanh thúa, để tất cả mọi người lập tức nhìn về phía hắn.
Tề Thí lập tức đánh một cái, lúc trước lúc Khương Thánh ra ngoài bắt Long ăn, thế nhưng là thả chạy mấy con Thiên Long, nói không chừng còn ở ngay bên trong đám Thiên Long ở đây.
Khương Thánh không bị phát hiện, cười ôi ôi gác chéo chân.
"Tỷ thí tiếp tục tiến hành, mời lên trận." Một lão giả hắng giọng một cái rồi cao giọng hô.
Thẩm Tường ngược lại là rất bình tĩnh, đi tới đài tỷ thí khắp nơi là cảnh hoang tàn này, Thiên Nô kia cũng không cảm thấy áp lực gì, vuốt ve đường vân trên mái đầu trọc của mình, bước từng bước một đi lên.
Còn chưa có hô bắt đầu, Thiên Nô kia mở rộng hai tay ra, ngửa mặt lên trời hô to một tiếng: "Thần Ma đại đế!"
Tiếng rống chấn thiên kia vừa hạ xuống, không trung lập tức mây đen dày đặc, một đạo Cuồng Lôi đột nhiên nhắm đánh vào trên người của hắn, chỉ thấy thân thể Thiên Nô này đột nhiên bành trướng, cơ bắp đôt nhiên căng tràn, hai con mắt tối sầm lại, nhìn rất quỷ dị rất dọa người.
Làm cho tất cả mọi người thay đổi sắc mặt chính là, cỗ lực lượng Thần Ma chí cường trên người hắn, đặc biệt là lực lượng tà ma, rất dày đặc, để Tà Đế ở đây chau mày, mà khí thế của cỗ thần lực kia càng làm cho người tu thần ở đây cảm nhận được linh hồn đang phát run.
"Ta là Thần Ma đại đế, tiểu tử, ngày chết của ngươi tới rồi." Giọng nói của Thiên Nô trở nên rất khàn, giống như hai người đang nói đều một câu vậy.
Thẩm Tường lùi lại mấy bước, lực lượng của đối phương thật sự là rất đáng sợ, hắn cảm thấy đối phương chính là hai cường giả Đế cấp dung hợp lại với nhau vậy, có hai cái linh hồn cường đại.
Mà gnay cả Long Đế và mấy Đại Đế ở đây, mặt mũi cũng tràn đầy vẻ ngưng trọng, hiển nhiên là bọn họ không ngờ rằng sẽ có gia hỏa cường đại như thế xuất chiến.
"Coi như ngươi nắm giữ Trấn Ma thần công rất mạnh, ngươi cũng không làm gì được ta, người nhục ta kẻ đó chết!" Hai tay Thiên Nô nổi lên gân xanh, có thể trông thấy bên trong đang có từng luồng từng lường lực lượng màu trắng đen đang lưu động, rất dọa người.
Khương Thánh mới vừa rồi còn cười ôi ôi, lúc này một mặt nghiêm túc lên, hắn biết người trên đài kia chính là Thẩm Tường, mà đối thủ của Thẩm Tường lại lợi hại như thế, để hắn không thể không lo lắng.
"Còn chưa bắt đầu sao?" Thiên Nô hướng về phía lão giả còn đang kinh ngạc tới ngây người kia hét lớn một tiếng.
"Bắt ... bắt đầu!" Lão giả kia phản ứng lại, hô.
Chiến đấu bắt đầu! Mặt đất trên đài tỷ thí đột nhiên xuất hiện một đám chất lỏng màu đen, đó là lực lượng tà ma rất nồng đậm, Thẩm Tường đột nhiên nhún nhảy, tránh cho bị thẩm thấu vào trong cơ thể, nhưng là không trung đột nhiên xuất hiện một cái bàn tay màu vàng kim thần thánh, đột nhiên giáng xuống, bao trùm toàn bộ đài tỷ thí, để Thẩm Tường không có chỗ trốn tránh.
Ầm!
Một tiếng vang trầm đục, đài tỷ thí chấn động một cái, những chất lỏng màu đen dưới mặt đất kia hóa thành sương mù, bốc hơi không thấy, nhưng Thẩm Tường cũng không bị ép tới, hắn xuyên qua không gian đi tới trên cái bàn tay kia.
"Hỗn đản này, thật giống như đột nhiên có thứ lợi hại gì đó bám vào cơ thể, để hắn lập tức trở nên lợi hại như vậy."
Thẩm Tường nhíu lông mày nhìn về phía dưới, nếu như là Thiên Nô trước đó, hắn có lẽ không có một chút áp lực nào, nhưng gia hỏa bây giờ đối mặt là Thần Ma đại đế gì đó kia, điều này làm cho hắn cảm thấy rất bất lực.
Có thể ở vừa rồi tránh thoát khỏi bàn tay kia, đồng thời lơ lửng tới không trung, chỉ có xuyên thấu không gian mới có thể làm tới, nhưng là vừa rồi bàn tay kia áp xuống dưới lại thêm cỗ ma sát vô cùng tà ác ở dưới mặt đất kia, khiến cho không gian rất không ổn định, nhưng Thẩm Tường vẫn có thể xuyên qua, loại bản linh nắm giữ đối với không gian để trong lòng mọi người âm thầm sợ hãi thán phục.
"Thần Ma lĩnh vực!" Thiên Nô hét lớn một tiếng, chỉ thấy toàn bộ đài tỷ thí đột nhiên xuất hiện một viên cầu to lớn màu trắng đen, che đậy Thẩm Tường và Thiên Nô vào bên trong, lực lượng Thần Ma cường đại, gia cố không gian bên trong, để Thẩm Tường không còn cách nào dễ dàng xuyên qua không gian.
"Tiểu tử này mới vừa rồi còn phách lối như vậy, hiện tại chết chắc đi!"
"Không nghĩ tới Thiên Nô này thật là có chút tài năng, nói không chừng chúng ta nhìn thấy trước đó chỉ là một cái phân thân của Thần Ma đại đế, hiện tại bản tôn tới rồi!"
"Nói như vậy hắn đối mặt chính là một tên cường giả Đế cấp?"
Mọi người trông thấy quả cầu màu trắng đen hơi mờ kia vô cùng kiên cố, thi nhau kinh ngạc bàn tán lên.
"Yên tâm, ta sẽ kết thúc sớm thôi, ta sẽ để cho ngươi ở trong thời gian ngắn nhất, hưởng thụ tra tấn thống khổ nhất trên thế gian này." Thiên Nô kia cười lên ha hả, song chưởng bay múa, chưởng ảnh màu đen màu vàng như là sóng triều, rạp trời kín đất phóng tới Thẩm Tường.
"Ngươi thật sự cho rằng ta dễ đối phó như vậy sao? Tên ngớ ngẩn tự xưng nô tài!" Thẩm Tường cười lạnh nói, trên người đột nhiên xuất hiện một cái lồng khí, ở trên lồng khí tràn đầy linh văn thần thánh thâm ảo, lập lòe ra trân trận ánh sáng mạnh, những chưởng ảnh kia đánh vào phía trên, toàn bộ được tịnh hóa.
Thẩm Tường thu hoạch được Thần Cách, chiến đấu hết mình, không dễ để đối phó chút nào.
P/S: Ta thích nào ... chương 10