Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1623 - Chương 1623 - Chuyển Ký Ức

Chương 1623 - Chuyển ký ức
Chương 1623 - Chuyển ký ức

Dưới sự dẫn dắt của Lữ Kỳ Liên, Thẩm Tường cảm thấy chính mình như đi vào một biển hoa, bên trong Thần Hải của Lữ Kỳ Liên cũng tu luyện ra một thế giới nhỏ, lúc này hắn đi vào một cái thung lũng ngập tràn màu sắc, xung quanh thung lũng là núi cao phủ đầy những bông hoa xinh đẹp và tuyệt đẹp.

Thần hồn của Lữ Kỳ Liên ngồi ở trên một đóa hoa sen màu trắng trong đầm nước trong thung lũng, toàn thân mặc quần áo màu trắng, giống như hòa làm một thể với bông hoa sen màu trắng, trông thánh thiện và xinh đẹp.

"Thần Hải của ngươi thật đẹp." Thẩm Tường tán thán nói: "Quả nhiên Thần Hải mỗi người đều là không giống, có liên quan lớn tới tâm hồn của mỗi người!"

"Lần trước ta ở bên trong Thần Hải của ngươi đạt được rất nhiều gợi ý, lại tu luyện ... cùng với ngươi, cho nên lập tức đã đột phá bình cảnh trở ngại ta nhiều năm, đột nhiên tăng mạnh, ngưng ra thế giới bên trong Thần Hải của mình." Lữ Kỳ Liên nhẹ nhàng, giọng nói dịu dàng, dáng vẻ nhàn nhã, cũng không còn loại lạnh lùng cao ngạo như trước đây.

Thời gian trước, nàng ta thật sự kiến thức tới tồn tại rất cường đại trong thiên địa, thực lực của cha nàng lại để cho nàng ta cảm thấy kính nể, mà Thẩm Tường đã từng nhỏ yếu hơn so với nàng rất nhiều, lúc này càng vượt qua nàng ta.

Đối với thực lực lúc này của Thẩm Tường, nàng ta đã kính thể từ trong đáy lòng, bởi vì ở lúc Thẩm Tường rất yếu trước đây, đã từng cứu nàng ta, hạ độc chết một con Thánh Thú, cho nên Thẩm Tường bây giờ càng sâu không lường được.

Lữ Kỳ Liên nhẹ nhàng bay từ đóa hoa sen to lớn kia lên trôi nổi về phía Thẩm Tường: "Thần hồn chân chính của ngươi còn đang ở bên trong Thiên Long Vực sao?"

"Ừm, chẳng lẽ thần hồn bây giờ của ta không được sao?" Thẩm Tường nhìn vào khuôn mặt tuyệt mỹ mang theo nụ cười nhàn nhạt, lúc này Lữ Kỳ Liên tuy rằng đã không còn loại ngạo khí kia, nhưng nàng vẫn mang tới cho người một loại cảm giác thánh khiết mà không thể khinh nhờn.

Lữ Kỳ Liên nhẹ nhàng cười một tiếng: "Ngươi là đang sợ cái thế giới nhỏn trong Thần Hải của ta không chứa nổi ngươi sao?"

Sau đó nàng ta nghiêm mặt nói: "Tâm đắc tu luyện Sinh Sát thuật có rất nhiều, một sợi thần hồn này của ngươi khó mà lập tức xung nạp được."

Thẩm Tường không biết tại sao, đối mặt với Lữ Kỳ Liên lúc này đột nhiên có chút áp lực.

"Vậy thì tốt, vậy ta sẽ để cho thần hồn của ta tới!" Thẩm Tường nói ra: "Trước hết để cho ta ra ngoài, xác định vị trí."

"Nhục thân cũng phải cùng tới ..."

"Nhục thân?" Thẩm Tường lập tức suy nghĩ miên man.

"Đừng nghĩ lung tung!" Lữ Kỳ Liên gắt một cái: "Nhanh lên!"

Thẩm Tường rời khỏi Thần Hải của Lữ Kỳ Liên, lúc này hắn ở trong phòng của Lữ Kỳ Liên, đây là một gian mật thất được xây dựng ở sâu dưới mặt đất.

Long Tuyết Di trông thấy Thẩm Tường mở to mắt, trán lại có chút mồ hôi thì vội vàng hỏi: "Thế nào rồi? Bị Hoa Đế ngược đãi?"

Thẩm Tường hít sâu vài ngụm: "Ngược đãi ta, ta có lẽ sẽ dễ chịu một chút, nhưng nữ nhân này lại quá tốt rồi, còn bảo ta cho cả nhục thân tới!"

Long Tuyết Di lập tức kích động lên: "Đây là đang lấy thân báo đáp đối với ngươi sao? Không được, ta muốn đi cùng với ngươi, tận mắt nhìn ngươi thu nữ nô này!"

"Thôi đừng chém gió, lão cha nàng ta thế nhưng là Trấn Ma Thiên Tôn, ta đây là muốn chết a." Thẩm Tường lắc đầu: "Đừng nghĩ lung tung, nàng ta khả năng chỉ là muốn hướng dẫ ta công đọng những linh dịch kia."

"Cả ngày chạy tới chạy lui, thật mệt mỏi a!" Thẩm Tường lại mở thông đạo không gian ra, đi tới trong phòng của Lữ Kỳ Liên.

Trông thấy Thẩm Tường tới dễ dàng như vậy, Lữ Kỳ Liên hơi kinh ngạc: "Ngươi đối với việc chưởng khống không gian còn lợi hại hơn nhiều so với sự tưởng tượng của ta, cha ta nói, hắn làm không tới loại trình độ như ngươi."

Ngày đó Thẩm Tường đi theo Long Đế vượt qua không gian tiến về Thiên Long Vực đã để cho rất nhiều cường giả ở đây phải sợ hãi mà thán phục liên tục.

"Có phải ngươi dung hợp một loại huyền châu pháp tắc hay không? Nắm Không Gian pháp tắc vào trong tay?" Lữ Kỳ Liên chợt nhớ tới chuyện gì đó, hết sức tò mò mà hỏi.

Đây chính là bí mật của Thẩm Tường, hắn còn chưa nói cho ai biết về chuyện này, Lữ Kỳ Liên vậy mà biết!

"Làm sao ngươi biết được?" Thẩm Tường nói ra: "Coi như ta khống chế không gian rất mạnh, ngươi có lẽ là sẽ không nhìn ra!"

Lữ Kỳ Liên lườm hắn một cái, cúi đầu nói khẽ: "Lần trước ... lúc chúng ta tu luyện cùng một chỗ, ta thế nhưng là cảm ứng được rất nhiều thứ ở ngươi."

Nhớ tới lúc tu luyện Thần Hợp thuật với Lữ Kỳ Liên, quả thực khi đó sẽ lộ ra rất nhiều thứ.

"Chúng ta bắt đầu đi, thần hồn của ngươi tiến vào bên trong Thần Hải của ta!" Lữ Kỳ Liên đi tới bên giường, xếp bằng ở trên, trông thấy Thẩm Tường đứng bất động ở nơi đó, nàng ta thúc giục nói: "Còn không nhanh đi vào?"

Thẩm Tường ngẩn người, đi tới ngồi xuống, rồi nhắm mắt lại, phóng thần hồn ra ngoài, tiến vòa thế giới bên trong Thần Hải của Lữ Kỳ Liên, đi vào bên trong cái thung lũng kia.

"Thần hồn của ngươi lại mạnh hơn!" Lữ Kỳ Liên có thể cảm nhận được rất rõ ràng, thế giới bên trong Thần Hải của nàng ta lúc này đang run rẩy, bởi vì Thần Hải của Thẩm Tường thật sự là quá mạnh.

Thẩm Tường lập tức đè nén lực lượng thần hồn xuống, hắn đạt được một cái Thần Cách, thần hồn tự nhiên trở nên rất khủng bố.

"Chỉ dùng loại phương thức này, mới có thể để cho ngươi nhanh chóng đạt được tâm đắc mà ta tu luyện Sinh Sát thuật, có thể để ngươi vận dụng nhanh chóng!" Lữ Kỳ Liên nói, mi tâm của thần hồn nàng ta bắn ra một luồng ánh sáng trắng, đánh vào trong mi tâm của Thẩm Tường rồi mới nói khẽ: "Không nên chống lại, ta sẽ cố gắng cộng hưởng giữa trí nhớ (ký ức) của ta cùng với tư tưởng của ngươi, nếu như thuận lợi thì ngươi có thể nhanh chóng có được tất cả những gì mà ta nắm giữ về Sinh Sát thuật."

"Cám ơn ngươi!" Thẩm Tường rất cảm kích, hắn biết Lữ Kỳ Liên đã hy sinh rất nhiều, bởi vì chuyện này tương đương với việc mở rộng tất cả những gì nàng ta giấu ở trong đáy lòng ra với Thẩm Tường mà không giữ lại một chút nào.

Thẩm Tường đột nhiên giống như biết Lữ Kỳ Liên đang suy nghĩ cái gì, tuy nhiên Lữ Kỳ Liên khống chế tư tưởng của mình được rất tốt, lộ ra rất bình tĩnh

Lúc này, một số thứ có liên quan tới Sinh Sát thuật đột nhiên xuất hiện ở trong đầu của Thẩm Tường, giống như đang dung hợp với trí nhớ của hắn vậy.

Thẩm Tường nhìn thấy một tiểu nữ hài rất xinh đẹp, đang chau mày suy nghĩ nhìn về phía sườn đồi kia, sườn đồi kia chính là lúc trước chính là nơi mà Thẩm Tường học tập Sinh Sát thuật, tiểu nữ hài này rất rõ ràng chính là Lữ Kỳ Liên khi còn bé.

Tất cả những ký ức giữa giữa Lữ Kỳ Liên và Sinh Sát thuật, có thể khiến cho Thẩm Tường đối với Sinh Sát thuạt có cảm ngộ càng sâu càng triệt để hơn! Những ký ức này đều đang nhanh chóng hiện lên trong não hải của Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại có thể cảm nhận được tiểu nữ hài này trải qua khoảng thời gian dài đằng đẵng, từ hình dáng tiểu nữ hài tớ thiếu nữ yêu kiều duyên dáng, cuối cùng lớn lên thành một mỹ nhân có dáng vẻ thành thục thướt tha, trải qua rất nhiều năm mới có cảm ngộn rõ ràng đối với Sinh Sát thuật.

Lượng lớn ký ức dung nhập vào trong đầu của Thẩm Tường, đây chính là kinh nghiệm mà Lữ Kỳ Liên trải qua hàng ngàn hàng vạn năm tu luyện Sinh Sát thuật, cũng chỉ có hai người có được thần hồn cường đại, ở thần hồn tiếp xúc khoảng cách gần mới có thể hoàn thành.

Những ký ức này của Lữ Kỳ Liên đều rất buồn tẻ không thú vị, nhưng về sau, có một đoạn ký ức để Thẩm Tường khắc sâu, chính là lúc Lữ Kỳ Liên và hắn hôn nhau ở bên trong Thánh Vực, khi đó Sáng Tạo thần dịch của hắn và linh dịch của Lữ Kỳ Liên giao hòa cùng một chỗ, hai người đều vận chuyển công pháp ngưng tụ linh dịch, bọn họ hôn trong khoảng thời gian rất dài, hơn nữa sau lần đó Lữ Kỳ Liên lại còn có suy nghĩ mấy lần muốn nếm lại, những chuyên này đều được Thẩm Tường đọc tới.

"Được rồi, có thể thu lấy được bao nhiêu thì xem chính ngươi." Khuôn mặt của Lữ Kỳ Liên có chút ửng đỏ, bởi vì nàng ta không nghĩ tới, chính mình vậy mà không che giấu được đoạn ký ức kia, để Thẩm Tường thấy được, còn có loại suy nghĩ mãnh liệt kia của nàng.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment