Một trái Thánh Tâm quả, ở dưới những linh dịch mà bọn họ dung hợp lại, chẳng mấy chốc đã biến thành hai trái.
"Cho ngươi." Thẩm Tường rất vui vẻ đưa cho Lữ Kỳ Liên một trái Thánh Tâm quả.
"Cám ơn!" Lữ Kỳ Liên cười một tiếng dịu dàng đối với hắn, để vào trong một cái hộp ngọc rồi cất đi, nói ra: "Tiếp theo ta bắt đầu ngưng tụ linh dịch cho ngươi, ngươi muốn bao nhiêu?"
Thẩm Tường suy nghĩ một chút, nói: "Ba ngàn giọt đi, một canh giờ ngươi có thể cô đọng mười giọt, một ngày tiến hành mười canh giờ thì có một trăm giọt, ba ngàn giọt này cần khoảng thời gian một tháng vậy có vất vả không?"
"Không có gì vất vả, một lần dài nhất của ta là liên tục nửa năm đây." Lữ Kỳ Liên cười nói: "Vất vả một tháng đổi lấy một trái Thánh Tâm quả, vậy thì vất vả này rất đáng giá."
Trông thấy Lữ Kỳ Liên cười tới ngọt ngào như vậy, để Thẩm Tường nhìn mà không chớp mắt.
Sau khi Lữ Kỳ Liên va chạm với ánh mắt nóng bỏng của Thẩm Tường thì thu hồi nụ cười, đạt được một trái Thánh Tâm quả, tâm tình của nàng quả thực rất tốt.
"Kỳ Liên tỷ ... ta cảm thấy có một biện pháp, nói không chừng có thể để cho linh dịch của chúng ta càng trở nên lợi hại hơn!" Não hải Thẩm Tường lóe lên, đột nhiên nói.
"Biện pháp gì?" Lữ Kỳ Liên nhíu mày hỏi, nàng ta trông thấy loại ánh mắt xấu xa kia của Thẩm Tường thì có một loại dự cảm không tốt.
Thẩm Tường vò đầu cười ngây ngô nói: "Còn nhớ rõ lúc chúng ta hôn lần trước ..."
"Không được!" Lữ Kỳ Liên đã biết biện pháp mà Thẩm Tường nói là gì, lập tức từ chối.
"Kỳ Liên tỷ, ta thật không có ý xấu khác ... ta chỉ là muốn chiệm chứng ý nghĩ trong lòng ta, ngươi và ta đều biết lần trước công lực của hai chúng ta đều chênh lệch rất lớn, hơn nữa ta cũng không biết Sinh Sát thuật, những linh dịch kia của ta và ngươi có chỗ khác biệt rất lớn, nhưng khác biệt bay giờ." Thẩm Tường đàng hoàng mà nói, vẻ mặt thành thật.
"Hiện tại ta đã tu luyện Sinh Sát thuật, thực lực cùng với ngươi không chênh lệch bao nhiêu, lúc chúng ta ngưng luyện ra linh dịch dung hợp, loại hiệu quả đó ngươi cũng chính mắt nhìn thấy."
Lữ Kỳ Liên có thể nghe hết là đã rất tốt, trên mặt nàng có chút tức giận, tuy rằng lời nói dụ dỗ này của Thẩm Tường nghe rất có đạo lý, nhưng nàng ta luôn cảm thấy Thẩm Tường muốn quanh minh chính đại chiếm tiện nghi của nàng.
"Đã như vậy, vậy vẫn là quên đi thôi." Thẩm Tường trông thấy Lữ Kỳ Liên là một mặt không tình nguyện thì hít sâu một hơi.
Ngoài mặt Lữ Kỳ Liên tuy rằng không tình nguyện, nhưng nội tâm vẫn là muốn thử xem, lần trước lúc Thẩm Tường và nàng hôn nhau, hai người cùng lúc vận công, ngưng tụ ra những linh dịch kỳ lạ kia để cho thương thế của nàng khôi phục một cách nhanh chóng, tuy nhiên để nàng ta tương đối nhớ vẫn là cái loại cảm giác dây dưa kéo dài kia.
"Thử một chút thì được, tuy nhiên ngươi nhất định phải đáp ứng ta, không được phép đụng loạn trên người của ta." Lữ Kỳ Liên giống như là làm ra một cái quyết định quan trọng, sau khi nàng ta nói ra thì đột nhiên có chút hối hận, nhưng lại có chút chờ mong, trong lòng rất chi là mâu thuẫn.
Thẩm Tường vui mừng trong lòng, lập tức gật đầu đáp ứng, cười nói: "Chúng ta vẫn là đi tới giường đi!"
"Nơi này là được rồi!" Lữ Kỳ Liên hừ nhẹ một tiếng: "Còn không nhanh một chút?"
Lữ Kỳ Liên ngồi ở trên một tấm thảm mềm mại, lúc Thẩm Tường đi tới, cảm thấy nơi này cũng không khác gì so với trên giường, hắn ngồi ở trước người Lữ Kỳ Liên, nhìn vào gương mặt xinh đẹp mang theo vẻ ngượng ngùng kia.
"Thả lỏng một chút, chúng ta cũng không phải chưa từng thử qua!" Thẩm Tường cười hắc hắc, ôm lấy eo nhỏ nhắn của Lữ Kỳ Liên, để Lữ Kỳ Liên không thể không ngang nhiên lao vào trong vòng tay của hắn.
"Hỗn đản!" Lữ Kỳ Liên ngẩng đầu nhìn Thẩm Tường, vừa mới khẽ mắng một tiếng thì miệng thơm đã bị Thẩm Tường chặn lại, nàng ta đã cảm nhận được một cái lưỡi ấm áp đang xâm nhập vào trong miệng của nàng ta, lúc Thần Hợp thuật, những chuyện càng thẹn thùng hơn đã làm qua, hơn nữa khi đó nàng ta đối với việc hôn càng thành thạo hơn, trong lòng thầm mắng vài câu, bắt đầu phối hợp với Thẩm Tường.
Ngay từ đầu, hai người bọn họ vậy mà nống nhiệt hôn nhau một cách rất ăn ý, ai cũng không nói tới chuyện cùng nhau vận chuyển Sinh Sát thuật, hơn nữa hai người ôm nhau càng chặt hơn, Lữ Kỳ Liên đã chủ động ôm lấy thân thể của Thẩm Tường, hai người đều hôn nhau tới quên mình...
Đi qua một lúc lâu, hai người tách môi ra, hai gò má của Lữ Kỳ Liên hơi đỏ lên, cúi đầu khẽ thở dồn dập, hiển nhiên vừa rồi nàng ta rơi vào một loại trạng thái rất phấn khích, nàng ta phát hiện sức chống cự của mình đối với Thẩm Tường càng ngày càng yếu.
Thẩm Tường nhẹ nhàng xoa mặt cảu nàng, cười nói: "Hiện tại bắt đầu đi, vừa rồi đã chơi đủ rồi, hiện tại mới có thể yên tâm tiến hành!"
Bộ ngực của Lữ Kỳ Liên phập phồng lên xuống, hít thở sâu mấy hơi, một ánh mắt có một chút biểu cảm, khẽ gật đầu, lần này nàng ta chủ động ngẩng đầu lên, hai người lúc này giống như là một đôi tình lữ, đôi môi của bọn họ không kìm lòng được mà đụng nhau, đầu lưỡi khẽ há ra, quấn lấy giao hòa cùng một chỗ.
Thẩm Tường nằm xuống, để Lữ Kỳ Liên nằm trên cơ thể nở nang cường tráng của hắn, truyền âm cho nàng: "Bắt đầu vận chuyển Sinh Sát thuật đi!"
"Ừm, ngươi bây giờ còn chưa thuần thục, ta sẽ phối hợp với ngươi." Lữ Kỳ Liên đáp lại, hai người bọn họ trước đó đã rất thỏa mãn, lúc này lại có thể thân mật cùng một chỗ như vậy, trong lòng đều đắc ý.
Vì nghiệm chứng chuyện cùng nhau tu luyện Sinh Sát thuật phải chăng có hiệu quả càng tốt hơn, bọn họ không thể không thu hồi loại cảm xúc kia, cùng nhau chuyên tâm vận chuyển Sinh Sát thuật.
Chưa tới một lúc, thân thể của bọn họ đều hiện lên một lớp ánh sáng màu trắng nhạt, trên đầu lưỡi bọn họ quấn lấy nhau kia chậm rãi ngưng luyện ra một loại năng lượng nhẹ nhàng mà khoan khoái.
"Có hiệu quả." Thẩm Tường ngạc nhiên truyền âm cho Lữ Kỳ Liên, cái này khiến cho hắn ôm lấy Lữ Kỳ Liên càng chặt hơn một chút.
"Nghiêm túc một chút." Lữ Kỳ Liên nhẹ nhàng truyền âm: "Bây giờ là thời khắc quan trọng!"
Thẩm Tường không dám động loạn, hai người cứ như vậy ôm lấy nhau, giống như thể là đang ngủ say vậy, ánh sáng màu trắng bao quanh bọn họ càng lúc càng nồng nặc, đây chính là lượng lớn thánh linh khí được bọn họ hấp thu một cách nhanh chóng mà tạo thành.
Hia người cứ kéo dài như vậy hơn nửa ngày, mấy canh giờ này bọn họ đều không nói chuyện, đều yên lặng mà hôn nhau, cũng rất hưởng thụ.
"Đã năm canh giờ, ta làm sao mà không cảm nhận được ngưng luyện ra thứ gì?" Thẩm Tường truyền âm cho Lữ Kỳ Liên: "Kỳ Liên tỷ, ngươi thì sao?"
Lữ Kỳ Liên hơi kinh ngạc: "Không có sao? Ta cảm thấy ở cổ họng của ta ngưng luyện ra thứ gì đó, hơn nữa còn là thể rắn, ta cảm thấy có lẽ là một hạt châu, kỳ quái, ngươi làm sao lại không có?"
Thẩm Tường cười nói: "Khả năng bởi vì ngươi là nữ tử đi, sinh con cái gì một nửa đều là do nữ tử."
Lữ Kỳ Liên nghe được điều này, bàn tay ngọc vẫn luôn đặt ở trên lưng Thẩm Tường, hơi dùng sức bấm một cái.
Bị những nữ nhân cấu véo trên người, đối với Thẩm Tường mà nói thì sớm đã thành quen, tuy nhiên đối với Lữ Kỳ Liên, hắn vẫn là phản kích một chút, bàn tay lớn kia chuyển tới bờ mông to thẳng dưới thắt lưng của Lữ Kỳ Liên, hơi dùng sức bóp một cái.
"Chớ đụng lung tung trên người của ta." Lữ Kỳ Liên tuy rằng tức giận, nhưng cũng chỉ có thể truyền âm dịu dàng mà mắng, xem ra cũng không phải là rất tức giận.
Đã sáu canh giờ, Lữ Kỳ Liên truyền âm cho Thẩm Tường: "Ta cảm nhận được hạt châu kia được cô đọng đã thành hình, có thể kết thúc đi!"
"Ừm, dù sao sau này vẫn còn có cơ hội." Thẩm Tường cười cười, rồi hai người mới tự giác tách ra.
Lữ Kỳ Liên lúc này dạng chân ở trên bụng Thẩm Tườngm hơi mở miệng thơm ra, chỉ thấy một viên hạt châu trong veo từ trong miệng của nàng bay ra, đây là một viên hạt châu trong suốt lớn chừng quả nhãn.
P/S: Ta thích nào ... chương 7