Vừa nãy linh văn mà Thẩm Tường cho Liễu Mộng Nhi xem là hắn lấy một phần từ Luyện khí bảo điển kia xuống, trước đó Tô Mị Dao và Bạch U U cũng đã nói linh văn trên Luyện khí bảo điển rất phức tạp, tuy các nàng không tinh thông đối với phương diện này, nhưng cũng biết những linh văn này là linh văn cường đại rất hiếm có, cuối cùng sau khi Thẩm Tường gặp phải Long Tuyết Di, lại lần thứ hai được chứng thực điểm này.
Lúc này hắn thấy Liễu Mộng Nhi nhìn chằm chằm không dứt, càng thêm vững tin linh văn kia không đơn giản, hơn nữa hắn còn có rất nhiều loại.
Thẩm Tường cất bước đi tới nơi phát ra tiếng nước chảy, Liễu Mộng Nhi đi ở sau lưng hắn, vẫn truy hỏi hắn chuyện về những linh văn này, nhưng hắn đều cười không nói, cũng không để ý tới Liễu Mộng Nhi, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Cuối cùng đi tới bờ sông, đây là một dòng sông rộng chừng trăm trượng, nước sông trong vắt lạnh lẽo, Thẩm Tường dùng nước sông rửa mặt.
"Những linh văn này là ngươi vẽ sao?" Liễu Mộng Nhi lại hỏi một lần nữa, khắp khuôn mặt đều là vẻ u oán, một đường đi đến, nàng hỏi Thẩm Tường rất nhiều vấn đề, nhưng Thẩm Tường đều không đáp, trực tiếp không đếm xỉa đến nàng ta, đây là lần đầu tiên nàng gặp phải tình huống như vậy.
Thẩm Tường mỉm cười, cuối cùng cũng trả lời vấn đề của nàng: "Không sai."
"Ai dạy ngươi?" Liễu Mộng Nhi vội vàng hỏi, khẩn thiết chờ đợi câu trả lời của Thẩm Tường.
"Ta nhặt được một quyển sách, trong đó có rất nhiều loại linh văn này, hơn nữa còn có các loại thủ pháp luyện khí, chỉ có điều ta vẫn đang tự mình tìm tòi.
Thẩm Tường suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định nói chuyện này cho Liễu Mộng Nhi.
Trong lòng Liễu Mộng Nhi cả kinh, khắp khuôn mặt là vẻ mừng như điên, nhưng cũng lập tức quệt mồm, một mặt ảo não, bởi vì nàng biết muốn chiếm tiện nghi của Thẩm Tường không dễ dàng, hơn nữa trước đó nàng lại từ chối yêu cầu của Thẩm Tường, lúc này nàng không thể đổi giọng.
"Nguyên bản ta muốn thỉnh giáo tỷ, ai... vẫn là quên đi, ai bảo tỷ có thành kiến đối với ta lớn tới như vậy." Thẩm Tường ra vẻ một mặt thất vọng mà nói, sau đó theo dòng nước đi về phía trước.
Liễu Mộng Nhi cũng đi theo sau lưng hắn, suy tính một lúc lâu, nhẹ cắn môi, nói: "Được rồi, là ta trước đó không đúng! Hiểu lầm ngươi, nhưng ngươi phải biết, ta cũng không phải là thật sự chán ghét ngươi, ai bảo ngươi cứ thích đùa giỡn người ta." Lúc này Liễu Mộng Nhi mới giống như tên của nàng, như một tiểu cô nương, vậy mà cũng có phong cách khác, làm cho Thẩm Tường hơi kinh ngạc.
"Ta đều gọi tỷ là Mộng Nhi tỷ, trước ta đương nhiên đều là đùa giỡn với tỷ!" Thẩm Tường cười hì hì nói: "Nguyên bản Đan trưởng lão cũng rất chán ghét ta, nhưng hiện tại a... Hắc hắc, còn không phải là bị ta nắm mũi dẫn đi sao!"
"Hừ, lại nữa rồi! Ý tứ mà ngươi nói là ta cũng bị ngươi nắm mũi dẫn đi sao?" Liễu Mộng Nhi hừ nói, trừng mắt nhìn Thẩm Tường một chút.
"Đương nhiên không phải, Mộng Nhi tỷ là sư phụ của Tiên Tiên, ta đương nhiên muốn làm tỷ vui lòng, như vậy tỷ mới tốt với Tiên Tiên!" Thẩm Tường cười nói: "Trước đó xảy ra chuyện không vui, coi như chưa từng xảy ra đi."
Có thể làm cho Nữ Đế vô cùng xinh đẹp ngạo thị quần hùng này đối với hắn như vậy, Thẩm Tường cũng biết đủ, hắn đương nhiên không muốn chuyển thành quan hệ xấu với Liễu Mộng Nhi, hơn nữa hiện tại hắn cảm thấy ở chung một chỗ cùng với Liễu Mộng Nhi có được cảm giác cũng không tồi, chí ít có thể thấy được một mặt đáng yêu khác của nàng, đây là rất khó nhìn thấy.
Thẩm Tường lấy ra mười tấm linh văn mà hắn trích ra, cũng chính là mười tấm đầu tiên bên trong Luyện khí bảo điển, bên trong sách giới thiệu nói, đây là trụ cột nhất của Luyện khí bảo điển, chỉ có khi nào tìm hiểu được toàn bộ mười loại linh văn này, mới có thể bắt đầu học tập thuật luyện khí trong Luyện khí bảo điển.
Liễu Mộng Nhi tiếp nhận mười tấm này, thì lập tức dừng bước, ở tại chỗ nhìn kỹ, khắp khuôn mặt thành thục xinh đẹp kia đều là vẻ mừng như điên, hiện lên từng đợt ửng đỏ say lòng người, làm cho nàng có vẻ càng thêm kiều diễm quến rũ, đủ loại phong tình.
Thẩm Tường cũng ở một bên vuốt cằm, thưởng thức dung nhan tuyệt đẹp kia, trong lòng âm thầm than thở, hận không thể đưa tay đi sờ một cái.
"Mộng Nhi tỷ, đừng xem, chờ tỷ trở lại Thần Binh Thiên quốc xem cũng được mà! Ta sớm tiến vào Huyền cảnh Huyền Vũ chính là vì đạt được Huyền Vũ Kim Cương giáp, không thể làm lỡ thời gian!" Thẩm Tường thúc giục.
Liễu Mộng Nhi không có nghe thấy hắn nói, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào tờ giấy tràn đầy linh văn trong tay kia, sóng mắt lấp loé, đại não đang nhanh chóng tính toán những linh văn này, tiến hành suy nghĩ rất phức tạp...
Thấy Liễu Mộng Nhi chăm chú như vậy, Thẩm Tường không thể không đưa tay đi xoa xoa gò má nàng một chút, cảm giác vô cùng tốt, giống như vuốt ve một khối mỹ ngọc trắng mịn, Thẩm Tường xoa một cái cũng là xoa tới nghiện luôn, hắn cũng không biết lấy lá gan lớn như vậy từ đâu tới, lại còn nhẹ nhàng nhào nặn.
Ngay lúc Thẩm Tường xoa tới mê mẩn, đột nhiên Liễu Mộng Nhi bắt lấy tay của hắn lại, lạnh lùng hỏi:
"Ngươi đang làm gì!" Thẩm Tường cả kinh, phục hồi tinh thần lại, gượng cười nói: "Mộng Nhi tỷ, trên mặt tỷ có vết bẩn, ta giúp tỷ lau đi... Đúng rồi, tỷ nhìn ra chút gì rồi sao? Ta nghiên cứu đã lâu, cũng xem không hiểu những linh văn này!"
Nói tới những linh văn này, trong con ngươi của Liễu Mộng Nhi tràn đầy kinh hỉ, hưng phấn nói: "Những linh văn này rất phức tạp, đều là linh văn cao cấp, không phải ở Phàm Võ giới này, ta nghĩ là đến từ Phàm giới khác! Ngươi phải biết, trên đời này không chỉ có Phàm giới của chúng ta, Phàm giới khác còn có rất nhiều, văn minh hơn chúng ta càng có không ít, chỉ có điều ở giữa thế giới và thế giới rất khó qua lại với nhau, có thể được đến đồ vật của bọn họ thật sự là quá tốt!"
Thẩm Tường cũng rất giật mình, nếu như hắn đạt được thuật luyện đan của thế giới khác, vậy hắn ở phương diện luyện đan có thể sẽ có tăng lên rất nhiều, đương nhiên, quan trọng chính là phương diện đan phương và dược liệu không dễ xử lí.
"Mộng Nhi tỷ, chúng ta trước tiên đi đi! Ta phải nhanh chóng tìm được Huyền Vũ Kim Cương giáp kia một chút!" Thẩm Tường nói.
Liễu Mộng Nhi coi mười tấm linh văn như bảo bối mà thu lại, nàng cũng biết muốn Thẩm Tường lấy Luyện khí bảo điển kia cho nàng là không thể nào, tuy nhiên có thể được tới những linh văn này, đã đủ cho nàng lăn qua lăn lại một quãng thời gian.
Liễu Mộng Nhi sờ sờ gò má của mình, kiều hừ nói: "Lá gan ngươi thật lớn, ngay cả ta mà ngươi cũng dám chiếm tiện nghi, trước đó là tình thế bất đắc dĩ vậy thì thôi, nhưng hiện tại ngươi vậy mà... Hừ hừ."
Thẩm Tường cười khúc khích nói: "Sau này nếu Mộng Nhi tỷ có tiến triển gì nên nói cho ta biết, linh văn trên mười tờ giấy này chỉ là trụ cột nhất, phải biết có được chúng nó, mới có thể bắt đầu học tập những tri thức luyện khí kia.
Liễu Mộng Nhi ở luyện khí cũng đã đạt tới bình cảnh, bây giờ có thể được đến loại linh văn này, như nhặt được chí bảo vậy, đối với chuyện Thẩm Tường sờ mặt nàng vừa nãy nàng cũng không có truy cứu, coi như là cho Thẩm Tường một chút ngon ngọt, huống hồ ở sâu trong nội tâm nàng cũng không có đối lập với Thẩm Tường như vậy, chỉ là cảm thấy có chút không tốt.
"Ừm, chờ ta xem hiểu những linh văn này, ta sẽ dạy ngươi luyện khí! Quãng thời gian này ngươi nên tìm hiểu rõ những linh văn này." Liễu Mộng Nhi gật đầu nói, giọng nói trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.
"Mộng Nhi tỷ tuyệt đối đừng nói chuyện tình nơi đây cho Tiên Tiên, bằng không ta nhất định sẽ bị tiểu nha đầu này khinh bỉ." Thẩm Tường cười khổ nói.
"Hừ, ngươi liền yên tâm đi! Ta nói ra đối với ta cũng có ảnh hưởng."
Liễu Mộng Nhi nhớ tới chuyện đã xảy ra trước đó, lại không khỏi tức giận lên: "Ngươi biết đường không?"
"Chắc là biết?" Thẩm Tường gật đầu.
"Nói kiểu gì vậy?" Đôi mi thanh tú của Liễu Mộng Nhi cau lại.
"Cứ đi theo là được rồi!" Thẩm Tường bĩu môi, hắn cũng không xác định được sư phụ điên kia của mình nói có đúng hay không.
P/S: Ta thích nào...chương 8.