Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1646 - Chương 1646 - Bí Mật Của Phùng Vũ Khiết

Chương 1646 - Bí mật của Phùng Vũ Khiết
Chương 1646 - Bí mật của Phùng Vũ Khiết

Trông thấy kiểu cười nghịch ngợm trên mặt của Phùng Vũ Khiết, Thẩm Tường thầm mắng vài câu, Phùng Vũ Khiết này tuyệt đối là cố ý.

"Phùng đại nương, con gái nuôi của ngươi có phải là hơi nhiều một chút hay không?" Thẩm Tường tức giận nói ra: "Ngươi là đang cố ý phải không?"

Cơ Linh Nhi và Hồng Hà không nghĩ tới Phùng Vũ Khiết vị Đan Thánh này lại muốn thu các nàng làm con gái nuôi, càng không nghĩ tới quan hệ giữa Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết lại có thể tới được như thế này, chỉ là tùy tiện tiến cử các nàng lên thì có thể trở thành con gái của Đan Thánh một cách dễ dàng!

Phùng Vũ Khiết cười hì hì nói: "Ta cần gì phải cố ý? Chỉ là ngươi mỗi lần mang nữ tử tới đều là xuất sắc như vậy, ta rất là thích, hơn nữa ta cũng bởi vì tin tưởng ngươi, tin tưởng ánh mắt của ngươi cho nên mới thu các nàng làm con gái nuôi a."

"Chỉ không biết các ngươi có nguyện ý làm con gái nuôi của ta hay không." Phùng Vũ Khiết nở nụ cười xinh đẹp đối với Hồng Hà và Cơ Linh Nhi, Phùng đại nương phong tình vạn chủng này, dáng vẻ quyến rũ nghịch ngợm này có một phen ý vị đặc biệt.

Hồng Hà và Cơ Linh Nhi đương nhiên nguyện ý, hai nữ vội vàng đi qua, kéo lấy hai tay của Phùng Vũ Khiết, cười cười nói nói, chỉ là không bao lâu thì đã hòa quen thuộc, trông các nàng không hề giống mẹ con, tỷ muội ngược lại thì lại rất giống.

Mặc dù Thẩm Tường gọi Phùng Vũ Khiết là Phùng đại nương, nhưng nàng không già chút nào, dung mạo tuy rằng bình thường, nhưng lại có một loại khí chất đặc biệt, sẽ không bởi vì dung mạo nàng ta không mỹ lệ mà kém.

"Lão yêu tinh này không đơn giản, trước đó ta cũng không nhìn ra, nàng ta vậy mà dịch dung! Không, có lẽ là sử dụng thuật biến hóa, khuôn mặt của nàng mà chúng ta thấy bây giờ cũng không phải là dáng vẻ vốn có của nàng ta." Long Tuyết Di đột nhiên nói ra: "Nữ nhân này quá âm hiểm, thu nữ nhân bên cạnh ngươi đều làm con gái, sau này ngươi làm sao đây? Nếu như ngươi và con gái nuôi của nàng tiến xa hơn, sau này nàng ta chính là mẹ vợ của ngươi!"

Nghĩ tới cái này, Thẩm Tường âm thầm nghiến răng, lúc này Phùng Vũ Khiết và Cơ Linh Nhi các nàng ở một bên nói chuyện cười toe toét, bản thân Phùng Vũ Khiết là một yêu tinh ngịch ngợm, Thẩm Tường rất lo lắng Cơ Linh Nhi và Hồng Hà bị nàng ta mang đi.

"Phùng đại nương!" Thẩm Tường đột nhiên quát lên một tiếng, vẻ mặt có chút nghiêm túc khiến cho Phùng Vũ Khiết và các nàng ngừng lại.

"Thế nào rồi?" Phùng Vũ Khiết hỏi.

"Phùng đại nương, các nàng nhận ngươi làm mẹ nuôi, mà ta và ngươi cũng quen thuộc như vậy, chẳng lẽ ngươi không thể lấy khuôn mặt thật tới đối mặt với chúng ta sao?" Thẩm Tường nói năng đàng hoàng, hắn rất muốn nhìn khuôn mặt thật của Phùng Vũ Khiết một chút.

Phùng Vũ Khiết cười duyên nói: "Không nghĩ tới vẫn bị ngươi nhìn ra, tuy nhiên ta chỉ cho con gái của ta xem, U U và Mị Dao đã từng thấy qua."

Nói xong, nàng ta còn rất nghịch ngợm mà lè lưỡi đối với Thẩm Tường, để trong lòng Thẩm Tường có chút tức giận.

"Ngươi đi làm việc của ngươi đi, ta sẽ dạy các con nuôi của ta luyện đan thật tốt." Phùng Vũ Khiết cười nói: "Ngươi cũng đừng sử dụng một số thủ đoạn tới nhìn lén ta, vô dụng đối với ta."

Thẩm Tường rất buồn bực thở dài một cái, trở về trong mật thất.

"Hay là ta chuẩn bị cho ngươi một chút loại thuốc này, đánh ngã Phùng đại nương này, khanh khách..." Long Tuyết Di cười xấu xa nói.

"Đừng biến ta trở thành loại người này, ta luôn cảm thấy Phùng đại nương này không chỉ đơn giản là Đan Thánh!" Thẩm Tường nói ra: "Bây giờ Thần Vũ môn đối mặt Thái Thánh môn, nàng ta vẫn còn nhẹ nhõm như vạy thì chắc chắn còn có hậu chiêu."

Long Tuyết Di nói ra: "Như vậy chuyện đối phó Thái Thánh môn giao cho nàng ta và Viêm gia là được rồi, ngươi chuẩn bị cẩn thận một chút đi Viêm thành bán đan là được rồi."

Thẩm Tường còn tưởng rằng ở nơi này của Phùng Vũ Khiết có Tiên dược thất phẩm, nhưng Phùng Vũ Khiết lại nói cho hắn biết, đoạn thời gian trước vừa mới được nàng ta luyện, hiện tại Tiên dược từ thất phẩm tới cửu phẩm đều rất thiếu, rất khó thu mua được.

Nếu như Thẩm Tường muốn lấy mà nói, chỉ có thể dùng lượng lớn Thánh thạch đi thu mua, cho nên hắn muốn bán đan dược kiếm lấy thánh thạch.

Một tháng, Thẩm Tường ở trong mật thất luyện chế rất nhiều tiên đan cấp thấp, đầy đủ hắn dùng để giữ thể diện, hắn từ trong mật thất đi ra ngoài thì vội vàng đi tìm Phùng Vũ Khiết.

Phùng Vũ Khiết trong tháng này tới hướng dẫn Hồng Hà và Cơ Linh Nhi luyện đan rất cẩn thận, Hồng Hà và Cơ Linh Nhi ở phương diện đan dược vốn có cơ sở rất không tệ, lúc này các nàng có được hỏa diễm lợ hại, học tập thuận buồm xuôi gió.

"Làm sao, không có lòng tin đối với ta sao? Lo lắng ta dậy các nàng không tốt sao?" Phùng Vũ Khiết trông thấy Thẩm Tường hỏi đủ thứ, giống như là đang khảo nghiệm Cơ Linh Nhi và Hồng Hà.

Thẩm Tường cười nói: "Ta nào dám nghi ngờ ngươi? Ta chỉ là muốn để ngươi truyền thụ các nàng một loại pháp môn luyện đan khác!"

Hắn rót phương pháp thần luyện và tâm đắc luyện đan nhiều năm qua của hắn rót vào bên trong một viên châu, tương đương với một loại truyền thừa.

"Phùng đại nương, ngươi tốt nhất nghiên cứu, nhìn xem phải kết hợp với thuật luyện đan của ngươi như thế nào, rồi mới tổng kết ra một bộ phương pháp tốt tới dạy các nàng." Thẩm Tường đưa truyền thừa châu kia cho Phùng Vũ Khiết.

Phùng Vũ Khiết vẫn luôn rất hiếu kỳ đối với thuật luyện đan của Thẩm Tường, nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường lại giao cho nàng một cách tùy tiện như vậy.

"Ngươi tin tưởng ta như thế?" Phùng Vũ Khiết cười một tiếng quyến rũ.

"Đúng vậy, chỉ là có người không tin tưởng ta mà thôi, ngay cả bộ mặt thật cũng không cho ta nhìn một chút." Thẩm Tường bĩu môi nói, giọng nói mang theo oán niệm.

Phùng Vũ Khiết cười duyên nói: "Ngươi để ý dung mạo của ta như vậy để làm cái gì?"

Thẩm Tường nói ra: "Ai để ý? Ta chỉ là muốn nhìn xem ngươi đến cùng có dáng dấp ra làm sao, tại sao không dám dùng bộ mặt thật?"

"Thật ra thì đây là vì ta muốn tốt cho ngươi, ta lo lắng ngươi không ngăn cản được loại hấp dẫn của ta, sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với ngươi sau này, cũng không phải là bởi vì ta tự đề cao nhan sắc của mình, mà là bởi vì ta sinh ra có năng lực giống với Mị Đế năm đó, chỉ có điều sở trường của nàng ta ở phương diện này, mà ta thì là đi theo con đường luyện đan." Phùng Vũ Khiết nói tới rất chân thành, không giống như là đang lừa gạt người.

"Mị Đế thật lợi hại như vậy sao? Liếc mắt nhìn là sẽ bị mê chặt? Ta còn lâu mới tin!" Thẩm Tường vô cùng tin tưởng đối với lực khống chế của mình.

Cơ Linh Nhi đi tới bên cạnh Thẩm Tường, thấp giọng nói: "Là thật, mẹ nuôi ta có loại năng lực kia thật rất thần kỳ, ta và Hà tỷ đều là nữ tử mà cũng khó mà chống lại ngươi vẫn là thôi đi!"

Hồng Hà cũng vội vàng nói ra lời khuyên: "Vẫn là đừng xem, thật rất nguy hiểm!"

Các nàng càng nói như vậy thì Thẩm Tường càng muốn xem.

Phùng Vũ Khiết cười một tiếng: "Thât ra thì nha, mặt của ta chỉ có thể cho nữ nhân xem, nam nhân xem thì chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra."

Thẩm Tường nói ra: "Phùng đại nương, ngươi nói năng lực này của Mị Đế còn lợi hại hơn so với ngươi?"

"Không sai, năm đó cường giả bị nàng ta mê hoặc nhiều vô số kể, cũng chỉ có Thập Thiên đại đến cái tên dã thú không biết yêu đương này là không sao cả, cường giả Đế cấp còn lại hơn phân nửa đều gặp nạn, đặc biệt là Hỏa Đế và Băng Đế, tuy rằng từng có loại quan hệ đó với Mị Đế, nhưng bọn họ vẫn là hòa thuận ở chung, đây đều là lực lượng của Mị Đế."

Phùng Vũ Khiết cười hì hì một tiếng: "Nếu như ngươi muốn chứng minh chính mình rất lợi hại, như vậy thì đi tìm Mị Đế thủ một chút thì biết, ta biết làm sao có thể tìm được nàng ta!"

Đúng như Long Tuyết Di suy đoán, Phùng Vũ Khiết thật không đơn giản, biết nhiều chuyện bí mật ở thế giới Cửu Thiên năm đó.

"Phải như thế nào mới tìm được nàng ta?" Thẩm Tường thật không sợ Mị Đế.

"Nàng ta bây giờ có lẽ là ở Đế Thiên, ngươi cầm cái này, sau khi trở lại Đế Thiên thì rót thần lực của ngươi vào, kích hoạt hạt châu này, nàng ta sẽ tới tìm ngươi." Phùng Vũ Khiết ném cho Thẩm Tường một hạt châu màu trắng: "Nhớ lấy, nếu như nàng ta xuống tay với ngươi thì lập tức bóp nát hạt châu này thì có thể cứu ngươi một lần, bằng không hậu quả rất nghiêm trọng."

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment