Hiệu quả mà Thẩm Tường muốn đã đạt được, một tên cường giả của Thái Thánh môn bị xử lý ở chỗ này, tiếp theo sẽ có động tác như thế nào? Có thể bắt đầu tiến công Viêm thành hay không?
Thẩm Tường bây giờ không lo lắng những chuyện này một chút nào, bởi vì Viêm thành liên hợp lại với Thần Vũ môn, căn bản không sợ Thái Thánh môn, lại thêm hắn tham dự vào, tới lúc đó âm thầm làm cái gì đó thì sẽ để cho Thái Thánh môn chết càng nhanh hơn.
Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã bán xong bốn mươi lăm viên Lục Nguyên Thiên Thanh đan, tiếp theo chính là Hoàng Cẩm Thiên và Miêu Nhi bắt đầu bán những Tiên đan cấp thấp kia, cũng có được rất nhiều thánh thạch.
"Chín ức cân Thánh thạch a, nhiều thánh thạch như vậy không biết phải đào bao nhiêu cái khoáng mạch mới có thể có được." Trong lòng Thẩm Tường rất là kích động.
Thế lực có thể mua được Lục Nguyên Thiên Thanh đan thì đều là thuộc thế lực cỡ lớn, cũng nắm giữ rất nhiều thánh thạch, hai ngàn vạn cân đối với bọn họ mà nói còn chưa phải quá nhiều.
Hắn chỉ biết luyện chế Tiên đan lục phẩm thì đã có thể thu hoạch được nhiều thánh thạch nhanh như vậy, có thể tưởng tượng lúc hắn trở thành Đanh Thánh, chỉ cần hắn có lượng lớn Thánh đan, đầy đủ để hắn hô phong hoán vũ tại thế giới Cửu Thiên, cho nên hắn bây giờ càng không cần phải lo lắng cho Thần Vũ môn.
Phùng Vũ Khiết trở thành Đan Thánh đã từ rất lâu rồi, đến loại cấp bậc như nàng ta, thánh thạch gì đó căn bản không đả động được nàng ta, nàng ta chỉ cần luyện chế Thánh đan cho người khác hoặc là Tiên đan bát phẩm cửu phẩm thì có thể để người khác nợ nàng ta một cái ân tình rất lớn, hơn nữa nàng ta thông qua việc luyện đan giúp người khác, khẳng định đã thành lập một cái mạng lưới quan hệ rất mạnh, rất nhiều cường giả tới lúc đó đều phải tới giúp nàng ta.
Đây chính là lý do tại sao Thái Vũ môn vẫn còn ở bên trong Thái Cổ thánh thành, nhưng lại không bị Thái Thánh môn khống chế!
Hoàng Cẩm Thiên và Miêu Nhi bán xong những viên Tiên đan kia, một số người còn hởi thăm Thẩm Tường vào lúc nào lại mở bán, bởi vì bọn hắn trông thấy trong cửa hàng của Thẩm Tường rất trống trải, vừa nhìn thì biết chỉ là ngẫu nhiên bán một lần mà thôi.
"Mỗi tháng một lần thì tốt, hiện tại đan dược ở những nơi khác đều rất đắt." Một nữ tử nói.
"Mỗi tháng bán ra một lần thì khẳng định không được, ta thu mua Tiên dược cấp cao, lại thêm thời gian luyện chế, một tháng khó mà làm được." Thẩm Tường mỉm cười lắc đầu, coi như hắn toàn lực đi ứng phó luyện đan, chí ít cũng phải hai ba tháng mới có thể có bán ra quy mô như hôm nay.
Mọi người đã tán đi, Thẩm Tường đã đáp ứng bọn họ, nếu như mở bán, trước tiên sẽ tuyên truyền một phen.
Để Thẩm Tường tương đối kỳ lạ là, hắn giết chết lão giả Thái Thánh môn kia cũng được lâu như vậy rồi, bên Thái Thánh môn kia còn chưa phái người tới, điểm này đều không phù hợp với tác phong của Thái Thánh môn.
"Chuyện này rát không bình thường, Thái Thánh môn càng như vậy thì mang ý nghĩa sau này bọn họ trả thù sẽ càng lợi hại hơn." Thẩm Tường cau mày nói.
"Đám người Thái Thánh môn kia không ngốc, bọn họ chắc chắn đã biết ngươi liên hợp với Viêm thành, Ưng Hoàng đã giao thủ qua với Thiên Long đại đế, biết thực lực của nàng không tầm thường, nếu như bây giờ bắt đầu tiến đánh Viêm thành, coi như có thể đánh hạ thì Thái Thánh môn và Viêm thành đều sẽ lưỡng bại câu thương, lúc này Thần Vũ môn và những thế lực khác sẽ có thể nhân lúc này mà nhảy vào." Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Ta cảm thấy bên Thái Thánh môn chắc chắn là đang làm chuẩn bị đầy đủ, chuẩn bị tụ lực đánh một kích, ngay cả Thần Vũ môn cũng diệt trừ luôn!"
Long Tuyết Di gật đầu nói: "Ta cũng nghĩ như vậy, nói không chừng những Địa Ngục Ma Sư skia đã trở về Địa Ngục, thỉnh cầu Địa Ngục Ma Đế trợ giúp lực lượng, bằng không Thánh Vực này khó mà cầm xuống!"
Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Hiện tại xem ra, Thái Thánh môn muốn cầm xuống Thánh Vực này không có đơn giản giống như những gì bọn họ nghĩ, đây cũng là bởi vì có sự xuất hiện của các ngươi, bọn họ chắc chắn sẽ rất hận các ngươi, các ngươi phải cẩn thận."
Long Tuyết Di cười hì hì nói: "Nếu như tiểu bại hoại này lợi hại hơn một chút nữa, ta liên thủ với hắn, thỉnh thoảng đi tới Thái Thánh môn làm rầm rộ một trận thì không bao lâu nữa có thể vượt qua bọn họ."
"Vậy ta yên tâm, Miêu Nhi, chúng ta đi thôi!" Hoàng Cẩm Thiên cười ha ha một tiếng: "Hiện tại chúng ta có rất nhiều thánh thạch, phải đi dạo chơi Thái Cổ thánh thành thống trị Thánh Vực nhiều năm này một phen."
Hoàng Cẩm Thiên và Miêu Nhi vừa đi, Long Tuyết Di cũng trở về bên trong U Dao giới, Thẩm Tường đi lên tiếng chào hỏi với Viêm thành, rồi yêu cầu Viêm gia để ý một số tiên dược cấp cao cho hắn.
Trên dưới Thần Vũ môn, lúc này dáng vẻ đều trở nên rất khẩn trương, nhưng chỉ có Thẩm Tường biết, Phùng Vũ Khiết là cố ý để đệ tử trong môn phái khẩn trương như vậy, từ cung ứng đán dược không ngừng thì có thể nhìn ra được, nội tình của Phùng Vũ Khiết rất thâm hậu.
"Phùng đại nương, ngươi giấu Tiểu Linh Nhi và Hà tỷ đi đâu rồi?" Lúc này Thẩm Tường tiến vào nơi ở của Phùng Vũ Khiết rất dễ dàng, đều là di chuyển tức thời mà vào.
"Ta để các nàng đi tìm U U và Mị Dao, Mị Dao tương đối quen thuộc đối với thuật luyện đan kia của ngươi, mới bắt đầu do nàng ta tới hướng dẫn Linh Nhi và Hồng Hà tương đối tốt."
Phùng Vũ Khiết quệt mồm, nũng nhịu khẽ nói: "Tại sao ngươi có biểu hiện này? Có phải lão thái bà ta không bằng những nha đầu yểu điệu kia?"
Thẩm Tường nhếch miệng: "Ngươi lộ ra khuôn mặt chân chính là có thể mê hoặc người tới thần hồn điên đảo, muốn ngừng mà không được, khẳng định tốt hơn so với các nàng! Tuy nhiên các nàng Tiểu Linh Nhi vẫn tương đối tốt hơn một chút, chí ít các nàng có thể để cho ta chiếm chút tiện nghi."
Nói xong, Thẩm Tường quan sát thân thể thành thục đẫy đà kia của Phùng Vũ Khiết một chút, dáng người rất phong cách, lắc đầu thở dài.
"Được rồi, biết ngươi sẽ lưu luyến không quên đối với dung mạo của ta." Phùng Vũ Khiết cười khúc khích, rồi mới lấy ra một tờ chân dung tới, đưa tới trước mặt Thẩm Tường: "Đây chính là dung mạo lúc đầu của ta, ngươi muốn biết dáng dấp ta như thế nào thì chỉ có thể thông qua loại phương thức này."
Thẩm Tường nhìn chằm chằm vào chân dung kia, khuôn mặt tuyệt mỹ được vẽ ra kia, quả thực cho người ta một loại cảm giác xung kích rất kỳ diệu, cái loại cảm giác này khó mà hình dung.
Mặc dù chỉ là trong bức tranh, nhưng khuôn mặt nở ra nụ cười kia lại mang tới cho người ta một loại cảm giác ấm áp, mà dạng nụ cười nhu tình như nước này lại mang theo một loại quyến rũ câu hồn đoạt phách, mà nhìn kỹ vào đôi mắt của nàng, lại cảm thấy một loại một sự kiêu ngạo lạnh như băng.
Chỉ là một tấm chân dung vậy mà để Thẩm Tường nhìn tới xuất thần, nhìn một chút, hắn đột nhiên cảm thấy nữ tử trong tranh này giống như đang sống vậy, nhưng lại bao phủ một tấm khăn che thần bí, để hắn không cách nào nhìn thấu, không thể không tập trung nhìn vào để mà cố gắng bóc lớp che mặt thần bí kia, hiểu nữ tử thần bí này.
"Cảm giác thật là kỳ quái!" Thẩm Tường nhíu mày, đưa chân dung trả lại cho Phùng Vũ Khiết.
Phùng Vũ Khiết cảm thấy ngoài ý muốn, nói khẽ: "Ngươi không sao?"
"Có chuyện gì sao?"
Thẩm Tường có chút không hiểu: "Chẳng phải chỉ là một tấm chân dung thôi sao?"
Phùng Vũ Khiết khẽ cười nói: "Đúng vậy, chẳng qua chỉ là một tấm chân dung, nhưng ngươi lại nhìn ba ngày ba đêm!"
"Cái gì?" Thẩm Tường cả kinh đột nhiên đứng lên: "Chuyện này không có khả năng đi, ta làm sao không biết? Ta có lẽ chỉ là nhìn mấy lần mà thôi!"
"Là thật! Ta cũng bị mệ chặt hơn một canh giờ, gương mặt này rất thần kỳ!" Long Tuyết Di nói ra: "Xem ra nàng ta quá khiêm tốn, nàng ta có lẽ là lợi hại hơn nhiều so với Mị Đế!"
Phùng Vũ Khiết cất chân dung đi, cười hì hì nói: "Bây giờ ngươi còn muốn xem dung mạo chân chính của ta không?"
Lúc này Thẩm Tường đột nhiên giật mình, hắn vậy mà nhớ không nổi gương mặt trong bức chân dung kia! Mặc dù hắn cố gắng thế nào thì trong đầu không thể xuất hiện gương mặt kia.
Hắn hít sâu một hơi, cái này đã vượt qua những gì mà hắn biết, khó trách Phùng Vũ Khiết không dám lộ chân dung ra ngoài, vậy chắc chắn sẽ để một đám người điên mất!
P/S: Ta thích nào ... Chương đầu tiên của 1 năm.....Chúc mọi người năm mới vui vẻ....