Sau khi nói chuyện với lão giả này một lúc, Thẩm Tường mới biết những chiếc giày này là dùng một loại vật liệu đặc thù mà chế thành, loại tài liệu này ở chỗ này có rất nhiều, lão giả này bình thường lúc không có chuyện gì để làm thì làm những chiếc giày này, cửa hàng của hắn ở bên ngoài, tuy rằng rất nhiều người tới đây đều sẽ đi qua nơi này, nhưng vị trí này cũng không phải là nơi phồn thịnh nhất, hắn vì để lại ấn tượng với khách nhân sẽ tặng những giày này.
Cửa hàng của lão giả này chủ yếu là bán đồ ăn, đều là một số cá, chủ yếu bán một loại đồ ăn tên là Kim Ngọc Tiên Ngư, sau khi Long Tuyết Di nghe được thì vội vàng từ bên ngoài nhanh chóng đi vào, để lão giả này mang món ngon nhất ở nơi này lấy ra toàn bộ, bởi vì nơi này cũng dùng thánh thạch làm giao dịch, mà Thẩm Tường bây giờ không thiếu chính là thánh thạch, sau khi hắn bán đi Lục Nguyên Thiên Thanh đan thì kiếm được thánh thạch đều chưa dùng tới.
"Cửa hàng này nhìn không nhỏ nha, tại sao chỉ có một mình lão gia gia ngươi a!" Long Tuyết Di rất hiếu kỳ mà hỏi, nàng lúc này giống như là một thiếu nữ ngây thơ vậy, làm gì có chỗ nào nhìn ra được nàng ta là Thiên Long đại đế tồn tại ở thời thượng cổ.
Lão giả lấy ra rất nhiều Kim Ngọc Tiên Ngư, đây là một loại cá giống như được dùng vàng và ngọc khảm vào vậy, tuy nhiên sau khi trải qua tay nghề chế biến thức ăn cao siêu của lão giả này, được rót vào nhiều loại nước thơm ngon, trông rất ngon miệng, chỉ ngửi mùi thơm thôi cũng làm cho người ta chảy nước miếng.
Long Tuyết Di đã bắt đầu ăn ngấu nghiến, vừa ăn vừa ca ngợi để lão giả kia cười tới không ngậm miệng được.
Thẩm Tường đánh giá cẩn thận, những con cá này quả thực ăn rất ngon miệng, hơn nữa còn có thánh linh lực nhàn nhạt, nếu như ở bên trong Đế Thiên thì một con cá này đã có thể bán được rất đắt.
"Lão gia gia, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta!" Long Tuyết Di truy vấn.
Lúc đầu lão nhân gia không muốn trả lời vấn đề này, tuy nhiên tâm tình lúc này của hắn rất tốt, nhưng vẫn hít sâu một tiếng: "Cửa hàng của ta là một cửa hàng lâu đời, có một số khách cũ ở đây đã ăn hàng ngàn năm, tuy rằng những con cá này đều không phải là thứ cấp cao gì, nhưng sau khi ta tăng thêm một số gia vị thì có thể so sánh với Tiên đan nhất phẩm, hơn nữa hương vị rất không tệ, là một món ăn rất tốt để thư giãn, cho nên rất sống động, chỉ có điều đó là chuyện trước kia."
Long Tuyết Di gật đầu liên tục, lúc nàng ta bắt đầu ăn đã cảm thấy rất ngon miệng, những món ăn đặt ở trên mặt bàn kia chẳng mấy chốc đã được nàng ta quét sạch sẽ.
"Vốn ở chỗ ta có rất nhiều tiểu nhị, trong đó còn có hai tên đồ đệ của ta, sau khi ta truyền thụ tay nghề của ta cho bọn họ, ai ngờ bọn họ lại chạy vào bên trong Thiên Hải thành, tự mình mở cửa hàng, còn ở phía dưới nói xấu ta, nói cá của ta đều dùng độc dược mà bắt tới, vì đạt được mục đích, bọn họ còn cố ý bày ra chuyện có một số đông người trúng độc, lúc ấy trúng độc có mấy ngàn người, ta vào lúc đó đều đến hết tất cả thánh thạch, thanh danh của cửa hàng cũng hủy vào lúc đó."
"Nơi này mặc dù không có nhiều người, nhưng trước kia bởi vì cửa hàng của ta mà khiến cho nơi này rất náo nhiệt."
Nói xong, lão nhân gia thương tâm mà rơi nước mắt, nhìn thấy mặt mũi Long Tuyết Di tràn đầy vẻ tức giận.
"Hai tên đồ đệ của ngươi quá xấu rồi, nhất định phải giáo huấn bọn họ thật tốt một chút!" Long Tuyết Di vỗ vào bàn một cái, đứng dậy, sát khí trên người rất nặng.
"Lão nhân gia, Thiên Hải thành là ở nơi nào?" Thẩm Tường hỏi, nếu như lời nói của lão nhân gia này là thật, hắn sẽ thuận tiện thu thập hai tên gia hỏa kia.
"Hai vị, thôi được rồi, ta chỉ là một Thánh Quân mà thôi, không trêu chọc nổi bọn họ, hiện tại bọn họ thế nhưng là nhân vật lớn! Hơn nữa muốn đi tới Thiên Hải thành cũng không dễ dàng đi, đi vào thì phải mất trăm vạn cân thánh thạch." Lão giả này nói.
"Không tính là gì!" Thẩm Tường cười nói, trăm vạn cân thánh thạch với hắn mà nói không tính là gì.
Lão nhân gia này mở cửa hàng ra ở chỗ này rất nhiều năm, ánh mắt nhìn người rất chuẩn, Thẩm Tường và Long Tuyết Di là từ Thiên Vực khác tới, có thể tùy tiện đi tới một cái Thiên Vực khác thì chắc chắn không phải người bình thường, nhưng hắn lại không muốn hai người vì hắn mà dính vào phiền phức lớn.
Ở dưới sự truy vấn của Long Tuyết Di, lão nhân gia vẫn là nói vị trí của Thiên Hải thành cho Thẩm Tường và Long Tuyết Di.
"Hóa ra Thiên Hải thành nằm ở bên trong biển sâu, rất muốn đi xem một chút a!" Mặt mũi Long Tuyết Di hiện ra vẻ tràn đầy mong đợi.
"Lão nhân gia, ngươi có từng nghe nói qua về chuyện Chu Tước chưa?" Thẩm Tường hỏi.
Lão nhân gia này biết rất nhiều chuyện, quả nhiên không để cho Thẩm Tường thất vọng.
"Nghe nói qua, nàng ta thế nhưng là Thú Hoàng thuộc tính Hỏa rất mạnh, nhưng lại xuất hiện ở bên trong Thánh Thủy Thiên Vực này, rất kỳ lạ, ta cũng chỉ nghe nói mà thôi, còn như nàng ta ở nơi nào thì ta không biết được." Lão nhân gia trả lời.
Sau đó Thẩm Tường lại miêu tả dung mạo của Đông Phương Hinh Nguyệt một chút, muốn hỏi lão nhân gia này một chút xem có từng gặp qua hay không, lão nhân gia chỉ lắc đầu.
Đông Phương Hinh Nguyệt rất có thể sẽ dịch dung, cho nên lão nhân gia này coi như gặp qua thì cũng không có ấn tượng.
Sau khi Thẩm Tường và Long Tuyết Di chào tạm biệt với lão nhân gia này thì chui vào bên trong biển sâu, lão nhân gia không thu lấy thánh thạch của bọn họ, nhưng Thẩm Tường lại lặng lẽ để lại một cái túi trữ vật, bên trong chứa rất nhiều thánh thạch...
Thẩm Tường và Long Tuyết Di đều có được thực lực rất mạnh, chui vào biển sâu không phải là việc khó gì, chỉ có điều Thiên Hải thành kia rất sâu, Long Tuyết Di tiến vào bên trong U Dao giới, để một mình Thẩm Tường lặn xuống là được rồi.
Trân Châu và Khổng Bạch Linh vào lúc này tỉnh lại, Trân Châu quen thuộc biển sâu là hét muốn đi ra, Thẩm Tường đành phải cho nàng ra.
Sau khi đi ra, Trân Châu thả ra một cái vỏ sò rất lớn, mà bên trong thì có rất nhiều trân châu, san hô, vỏ sò này trang trí tạo thành một căn phòng rất đẹp, Long Tuyết Di và Khổng Bạch Linh đều được chứng kiến, Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên đi vào.
"Thật đẹp!" Thẩm Tường sờ lên đỉnh, cảm thấy rất kiên cố.
"Đây là thứ đi cùng với ta rất nhiều năm, hiện tại chính là một cái Thánh khí, coi như Thánh Tôn công kích cũng có thể ngăn cản được một lúc, lần trước lúc ta ngủ, quả thực là bị một đám gia hỏa cạy mở rồi bắt ta đi ra." Trân Châu ngồi ở trên một cái ghế xích đu, ra hiệu Thẩm Tường cũng tới thử một chút.
Chui vào biển sâu phải cần một đoạn thời gian, tuy nhiên ở trong gian phòng này ở cùng một thiếu nữ xinh đẹp cười toe toét, thời gian trôi qua rất nhanh.
"Sắp tới, chúng ta ra bên ngoài đi!" Trân Châu thu vỏ sò lớn của nàng lại, cùng Thẩm Tường đi vào trong nước, chỉ thấy phía dưới có ánh sáng mãnh liệt, bọn họ đã có thể trông thấy rõ ràng, có một tòa thành thị rất to lớn ở dưới đáy nước, được bao phủ ở bên trong một lồng ánh sáng hình bán nguyệt, từ phía trên nhìn xuống trông rất ngoạn mục.
Đây chính là Thiên Hải thành nằm ở dưới đáy biển sâu, muốn tiến vào loại thành thị này phải bỏ ra phí tổn rất cao, cũng không có gì lạ, bởi vì xây dựng ở nơi này có độ khó rất lớn.
Thẩm Tường nghĩ mãi mà không hiểu, tại sao phải xây dựng một tòa thành thị ở chỗ này, ở trên mặt nước xây dựng một tòa thành thị trôi nổi không phải rất tốt sao?
Tuy nhiên lúc mà Thẩm Tường tới gần thì phát hiện thành thị được xây dựng ở chỗ này là bởi vì càng dễ hấp thu thánh linh khí hơn, từ đó thu hoạch được lợi ích lớn nhất, có lẽ là thế lực ở trong thành.
Trân Châu nghe nói phí vào cửa cần hơn trăm vạn cân thánh thạch thì tiến vào bên trong U Dao giới, nàng ta cũng không hy vọng Thẩm Tường vì nàng mà lãng phí nhiều như vậy.
Thẩm Tường đi tới cổng của thành thị, sau khi giao ra một trăm vạn cân thánh thạch thì có thể đi vào, ở bên trong không có giới hại ở bao lâu, nhưng sau khi đi ra, muốn đi vào thì lại phải bỏ ra một lần nữa, điểm này rất hố người.
P/S: Ta thích nào ... chương 5.