Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1676 - Chương 1676 - Thần Lâm Bí Ẩn

Chương 1676 - Thần Lâm bí ẩn
Chương 1676 - Thần Lâm bí ẩn

Tấm bản đồ tiến về rừng Sinh Mệnh mà trước đó Thẩm Tường vẽ ra, lại thêm sự chỉ dẫn của Đông Phương Hinh Nguyệt, hắn muốn đi tới rừng Sinh Mệnh sẽ nhanh hơn thuận lợi hơn.

Tuy rằng Địa Ngục Ma Đế có thể nắm giữ vị trí di động của Thẩm Tường, có thể kịp thời nói cho những tên Thánh Tôn kia biết, nhưng đám người này không có cách nào ngay lập tức tới bên cạnh Thẩm Tường, cho nên coi như bọn họ có được pháp môn ẩn nấp cao minh thì cũng không có dễ mà bắt được Thẩm Tường.

Thẩm Tường chỉ cần không dừng lại ở một chỗ trong thời gian dài, liên tục tiến hành xuyên qua không gian trong cự ly xa thì sẽ không dễ dàng bị bắt được, mà bây giờ hắn muốn đi vào bên trong rừng Sinh Mệnh để tìm kiếm Chu Tước, ở nơi đó sẽ khá an toàn.

Thẩm Tường đi tới một cái thành thị trên mặt nước, nơi này không có truyền tống trận, đám người Lôi Đế kia cũng sẽ không tới nơi đây được nhanh như vậy.

"Hinh Nguyệt, ta nghe nói ở bên trong rừng Sinh Mệnh có một nơi rất nguy hiểm, lúc đó ngươi ở trong đó làm sao tìm được Chu Tước?" Thẩm Tường tiến vào thành thị cỡ nhỏ trên mặt nước này, vừa đi vừa nghỉ ngơi ở chỗ này, xuyên qua không gian nhiều lần liên tục hắn cũng rất mệt mỏi.

"Bên trong quả thực rất nguy hiểm, lúc đó ta gặp phải mấy lần nguy hiểm, may mắn đúng lúc lão tổ Chu Tước đi ra ngoài đi dạo, ta mới có thể gặp được nàng ta, bằng không khi đó ta đành phải từ bỏ." Đông Phương Hinh Nguyệt nói ra: "Lão tổ Chu Tước từng nói, bên trong rừng Sinh Mệnh có một nơi tương đối thần bí, chính nàng cũng chưa từng vào xem."

"Các loại nguyên tố lực lượng ở thế giới Cửu Thiên đều tới từ những Thiên Vực Vô Tận này, mà năng lượng ở bên trong Thiên Vực Vô Tận này cũng là từ nơi khác mà tới, làm đầu nguồn của lực lượng Sinh Mệnh, ở bên trong rừng Sinh Mệnh thật không đơn giản."

Thẩm Tường nói ra: "Ta còn tưởng rằng Hầu gia kia nắm trong tay toàn bộ rừng Sinh Mệnh, không nghĩ tới chỉ là ở bên ngoài rừng Sinh Mệnh mà thôi."

"Chỉ dựa vào thực lực của bọn hắn, đừng nói là ở bên trong rừng Sinh Mệnh, ngay cả Tử Diệp lâm (rừng lá tím) ở khu vực gần bên ngoài bọn họ cũng không dám chui vào một cách tùy tiện." Đông Phương Hinh Nguyệt hừ một tiếng: "Lúc trước lúc mà ta đánh cho tên thiếu chủ Hầu gia kia thành tàn phế thì có mấy tên Thánh Tôn truy sát ta, sau khi ta tiến vào Tử Diệp lâm thì bọn họ không dám tiếp tục đuổi theo ta nữa!"

"Tử Diệp lâm? Trong đó có cái gì lợi hại?" Thẩm Tường rất tò mò, có rất nhiều bí mật ở bên trong rừng Sinh Mệnh, hắn muốn đi tìm tòi hư thực.

"Cây cối hoa cỏ ở khu vực đó đều có lá màu tím, cho nên gọi là Tử Diệp lân!" Đồ vật ở khu vực này đều rất kỳ quái, chim thú trùng cái gì thì đại đa số đều là màu tím! Chỗ tương đối lợi hại của Tử Diệp lân này có lẽ là những Thánh Thú ở bên trong đó!

"Thánh Thú? Nhân loại có thực lực Thánh Tôn không phải đối phó Thánh Thú rất dễ dàng sao?" Thẩm Tường gặp được rất nhiều Thánh Thú, tuy rằng thực lực đều không tệ, nhưng ở trước mặt Thánh Tôn của nhân loại thì lại không chịu nổi một kích.

"Chủ yếu ở bên trong đó có rất nhiều Thánh thú, hơn nữa hình thể rất nhỏ, cả đám tấn công dễ dàng, chỗ đáng sợ nhất của đám Thánh Thú màu tím đó chính là bọn chúng có loại thánh lực màu tím rất kỳ lạ, rất dễ phá được phòng ngự của những người khác, rồi mới tiến hành đồn tấn công trí mạng, những Thánh Tôn kia chủ yếu là sợ điểm này đi." Đông Phương Hinh Nguyệt nói lời giải thích.

"Hinh Nguyệt, ngươi không sợ chỗ đó sao? Vậy mà cũng dám xông vào." Long Tuyết Di hỏi.

"Ta đương nhiên không sợ, trên người của ta có huyết mạch của Chu Tước, khí tức phát ra sẽ để cho đám Thánh Thú đó tưởng lầm là lão tổ Chu Tước, lão tổ Chu Tước ở trong đó cũng coi là tương đối lợi hại." Đông Phương Hinh Nguyệt nói ra: "Tử Diệp lâm chỉ là bức bình phong thứ nhất ở bên ngoài rừng Sinh Mệnh, mà bức bình phong thứ hai là Hàn Phong lâm, ở trong đó có loại gió rất lạnh, Thánh Thú sinh sống ở nơi đó đại đa số đều có Huyền Hàn Tà Độc, cho nên một mình ta cũng không dám tiến vào nơi này, đều là lão tổ Chu Tước mang ta đi vào."

Rừng Sinh Mệnh này không có đơn giản như Thẩm Tường tưởng tượng, chỉ là hai bức bình phong ở bên ngoài thôi mà đã kinh khủng tới như vậy rồi!

"Như vậy Chu Tước ở vị trí nào trong rừng Sinh Mệnh?" Long Tuyết Di hỏi.

"Ở một bức bình phong sau Hàn Phong lâm, tên là Thần Hỏa lâm, cây cối ở trong đó rất kỳ lạ, tự mình thiêu đốt liên tục quanh năm, phóng xuất ra hỏa diễm rất mạnh, chỉ có ở Thánh Thú tương đối cường đại ở trong Hàn Phong lâm thì mới có thể hành tẩu ở khu vực này, coi như Thánh Thú ở Tử Diệp lâm cũng không dám tiến vào một cách tùy ý, hỏa diễm chỗ đó rất khủng bố." Đông Phương Hinh Nguyệt nói tới hỏa diễm nơi đó thì giọng nói lộ ra một chút e ngại: "May mắn là lão tổ Chu Tước mang ta đi vào, nếu như tự ta xông vào thì nhất định sẽ bị thiếu đến ngay cả tro cũng không còn."

Thẩm Tường không e ngại hỏa diễm, lúc này hắn đang tràn ngập chờ mong với rừng Sinh Mệnh này.

"Sau Thần Hỏa lâm thì là khu vực gì? Còn gì nữa không?" Thẩm Tường hỏi, đối với hắn mà nói, Tử Diệp lâm, Hàn Phong lâm và Thần Hỏa lâm đều không có tính khiêu chiến gì.

Đông Phương Hinh Nguyệt lắc đầu: "Ta không rõ lắm, ta từng hỏi lão tổ Chu Tước, nàng ta chỉ nói chỗ đó là Hắc Ám lâm, ta hỏi nàng đã từng đi vào chưa thì nàng ta không trả lời mà nàng ta cố ý tránh nói về khu vực đó."

Long Tuyết Di cười nói: "Chu Tước thế nhưng là một tên gia hỏa rất mạnh mẽ, nơi mà ngay cả nàng cũng không dám xông vào thì chắc chắn rất lợi hại."

Sau khi Thẩm Tường nghỉ ngơi đầy đủ ở thành thị nhỏ này, vội vàng đứng dậy đi vào rừng Sinh Mệnh, hắn vừa mới đi được không bao lâu thì đám người Loi Đế liền xuất hiện ở đây.

Địa Ngục Ma Sứ đi theo đám Lôi Đế vừa tới nơi này thì cũng vừa đạt được tin tức Địa Ngục Ma Đế truyền tới.

"Thẩm Tường đã rời khỏi nơi này, xem ra hắn muốn đi rừng Sinh Mệnh!" Địa Ngục Ma Sứ kia nói.

"Rừng Sinh Mệnh?" Người hỏi là Tà Đế mới tới từ Thiên Tà Chi Vực, mặt mũi hắn tràn đầy vẻ nghiêm túc: "Nghe nói chỗ đó rất quỷ dị, nếu như Thẩm Tường chạy vào bên trong thì chỉ sợ rất phiền phức."

Địa Ngục Ma Sứ khẽ gật đầu nói: "Đại Đế vừa rồi cũng đã nói, hắn sẽ từ truyền tống một số Ma Tướng từ Địa Ngục tới, ngăn cản Thẩm Tường một đoạn thời gian, chúng ta phải đuổi theo Thẩm Tường bắt lấy hắn trước khi hắn tiến vào bên trong rừng Sinh Mệnh, bằng không sẽ có phiền phức lớn rồi."

...

Khương Thánh và Tề Thí cũng đi theo tới thành thị này, đám người Lôi Đế cũng vừa mới rời đi!

"Biết đây là nơi nào không, tiểu tử kia thực sự có thể chạy, chúng ta những lão già này đều kém chút bị hắn giày vò." Khương Thánh cảm thán nói.

"Chúng ta tạm thời ở chỗ này chờ sư phụ lão nhân gia ông ta tới đây đi, nói không chừng hắn có biện pháp nhanh chóng đuổi kịp tiểu quỷ kia." Những ngày qua Tề Thí truy tìm Thẩm Tường, cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, vốn là bọn họ còn có chút lo lắng Thẩm Tường sẽ bị bắt được, mà bây giờ lo lắng của bọn hắn là dư thừa.

Tề Thí và Khương Thánh ở trên mặt nước trống trải, bọn họ ở chỗ này chờ đợi Bạch Hổ.

"Nước biến thành màu đen!" Khương Thánh đột nhiên kinh hô lên, ngay vào lúc hắn và Tề Thí vội vàng né tránh thì một vũng nước màu đen đột nhiên dâng trào ra một đám khói đen, rồi mới nhanh chóng ngưng tụ thành một người.

"Sư phụ!" Tề Thí vội vàng hô.

"Đại Hoa Miêu, ngươi không có Sát Thần Chi Tâm, còn lợi hại như vậy a!" Khương Thánh trông thấy thủ đoạn mà Bạch Hổ vừa lộ ra ngoài kia thì rất giật mình.

"Đây đều là dựa vào phúc của Thẩm Tường!" Bạch Hổ cười một tiếng, hắn có thể có được huyền châu Hắc Ám pháp tắc, chưởng khống lực lượng Hắc Ám pháp tắc, để lực lượng của hắn lúc này còn cường đại hơn so với năm đó, cho nên sau khi hắn biết được Thẩm Tường gặp nạn ở chỗ này thì vội vàng tới đây.

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment