Tiếng gào kia giống như là của một con viễn cổ cự thú phát ra, mang theo thê lương và sự thăng trầm, hơn nữa còn tràn ngập uy nghiêm, khiến người ta sợ hãi.
Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đều dừng bước, bọn họ âm thầm lo lắng bên trong hòn đảo nhỏ này có một con viễn cổ hung thú lợi hại, hiện tại bọn họ không thể dùng chân khí, gặp phải yêu thú lợi hại công kích, cũng chỉ có thể chạy trốn.
Liễu Mộng Nhi cầm trường thương, đi ở phía trước, một mặt nghiêm nghị, nàng cau mày nói: "Cẩn thận một chút, nếu như có yêu thú lợi hại công kích, ngươi cứ việc trốn là được, đừng để ý tới ta! Ta có biện pháp ứng phó!"
Thẩm Tường không hề trả lời, chỉ một mặt nghiêm túc cảnh giác xung quanh, bọn họ đã tiến vào trong rừng rậm, trong này rất yên tĩnh, yên tĩnh đến khiến người ta có chút sợ hãi.
Trong này mọc rất nhiều cỏ dại, hơn nữa rất khó chặt đứt, sức sống rất ngoan cường, thân cây cây cối cũng rất thô, làm cho Thẩm Tường có chút không rõ chính là, ở nơi linh khí nồng nặc như vậy, vậy mà không có dưỡng dục ra kỳ hoa dị thảo nào, tất cả đều là một số cỏ dại.
"Có động tĩnh!" Đột nhiên Liễu Mộng Nhi dừng lại, nắm chặt trường thương, tùy thời ra tay.
Hiện tại bọn họ đã tiến vào rừng rậm gần nửa canh giờ, chẳng mấy chốc sẽ đến trung tâm hòn đảo! Đến nơi đây, thần kinh bọn họ càng trở nên căng thẳng hơn, một khi có gió thổi cỏ lay gì, bọn hắn đều có thể biết được!
"Cẩn thận!" Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đồng thời phát ra một tiếng hô vội, nhanh chóng huy động binh khí trong tay, trường thương của Liễu Mộng Nhi đâm ra, đồng thời đại đao của Thẩm Tường cũng đã chém tới, bọn họ công kích đều là cùng một phương hướng, đều cùng sử dụng lực lượng mạnh nhất.
Ở trong suy nghĩ của bọn hắn, cho dù là Linh thú lợi hại cũng sẽ bị hai Thần binh này của bọn họ kích thương, nhưng ai biết chỉ là bùng nổ ra một tia lửa nhỏ, và một tiếng “ Coong “ vang giòn, bọn họ cảm nhận binh khí của mình công kích một thứ gì đó rất cứng ngắc!
Thẩm Tường kinh hãi không thôi, tuy rằng Thanh Long Đồ Ma đao của hắn không có rót chân khí vào, nhưng cũng rất sắc bén, dựa vào thân thể cường hãn kia của hắn huy động cây đao này, cho dù là Linh thú tam phẩm cũng có thể bị hắn dễ dàng chém giết. Liễu Mộng Nhi cũng kinh ngạc như thế, Ngọc Long Chi vẫn của nàng đã từng đâm thủng qua rất nhiều thân thể Linh thú cường hãn, nhưng hiện tại đâm tới thứ này, lại kiên cố lạ thường, làm cho nàng bị một lực phản chấn bắn ngược trở về, tay ngọc tê dại.
Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đồng loạt nhảy lên, lúc này bọn hắn đều thấy được thứ đột nhiên công kích bọn họ kia là thứ gì, đó vậy mà lại là một con như cự mãng.
"Đây là yêu thú thời kì Thái cổ, tên là Kim Cương Ngạc Mãng!" Ngữ khí Liễu Mộng Nhi ngưng trọng nói.
Kim Cương Ngạc Mãng này có thân thể thô như vại nước, một cái đầu giống như cá sấu, trên người có từng mảng từng mảng vảy màu xám, xem ra có chút giống da cá sấu.
Kim Cương Ngạc Mãng đang dùng một đôi mắt màu vàng óng nhìn Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi, nó đột nhiên há to miệng ra, lộ ra một hàm răng sắc nhọn, vô cùng đáng sợ.
Bọn họ có thể xác định, tiếng thú thần bí rít gào kia cũng không phải là Kim Cương Ngạc Mãng này tạo ra!
Trải qua công kích vừa rồi, Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi liền biết binh khí trong tay bọn họ đối với Kim Cương Ngạc Mãng này không hề có hiệu quả, con yêu thú này khắp toàn thân đều cứng rắn như kim cương!
Mặc dù gia hoả này có thân thể tráng kiện, nhưng không chậm chạp chút nào, lúc Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đề phòng, Kim Cương Ngạc Mãng này đã nhanh chóng vung vẩy cái đuôi lanh lảnh kia, lúc này cái đuôi kia giống như gai nhọn vậy, đâm thẳng tới Thẩm Tường, đồng thời còn dùng cái đầu lâu to lớn kia, táp về phía Liễu Mộng Nhi.
Kim Cương Ngạc Mãng này vậy mà có thể cùng sử dụng đầu đuôi, cùng lúc công kích hai địch nhân, bởi vì cả người nó đều cứng rắn như kim cương, vì lẽ đó cũng không sợ thân thể cực lớn kia của mình bị công kích.
Lúc này Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi chỉ có thể né tránh, nếu như bọn họ có chân khí, lúc này sẽ không khó khăn như vậy! Tuy nhiên mảnh giáp trên người Kim Cương Ngạc Mãng này lại làm cho Liễu Mộng Nhi rất hưng phấn, đây là tài liệu luyện khí tốt, cho dù là luyện chế bảo giáp hay là vũ khí, đều là tài liệu thượng thừa.
"Quả nhiên là yêu thú thời Thái cổ, mặc dù chỉ là Linh thú bốn, năm phẩm, nhưng dựa vào mảnh giáp từ lúc sinh ra đã mang theo, cứng rắn không thể phá vỡ, cũng làm người ta không có chỗ xuống tay!" Lúc này Long Tuyết Di vậy mà còn rất hưng phấn, điều này làm cho Thẩm Tường âm thầm mắng, Tô Mị Dao và Bạch U U cũng đang nghĩ biện pháp đối phó Kim Cương Ngạc Mãng này.
Tương truyền ở thời kì Thái cổ, linh khí trong thiên địa dồi dào, cường giả như mây, yêu thú vì sinh tồn, vì có thể thu được thực lực càng mạnh mẽ hơn, đều sẽ đi tìm một ít yêu thú có thể bù đắp khuyết điểm bản thân để kết hợp, sau khi sinh ra thú con, sẽ biến thành dị chủng, rất cường hãn, đại đa số Thái cổ dị thú đều là như vậy.
Tuy nhiên theo linh khí mỏng manh, nhân loại có công pháp tu luyện càng ngày càng cường đại, Thái cổ dị chủng đều biến mất một cách từ từ, yêu thú cũng thoái hóa đi rất nhiều, đại đa số yêu thú bây giờ đều là do một ít dã thú trong núi sâu tiến hóa mà thành.
"Gia hoả này không có nhược điểm sao? Cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp, sẽ tiêu hao hết thể lực của chúng ta!" Thẩm Tường không thể huy đao chém vào thân thể cứng ngắc kia, chỉ có thể lắc mình tránh né.
Kim Cương Ngạc Mãng này cả đầu lẫn đuôi công kích, đồng thời thân thể lại có thể di chuyển nhanh chóng, làm cho hai người Thẩm Tường liên tục lùi về phía sau, cũng phá hủy rất nhiều cây cối to lớn!
Liễu Mộng Nhi cũng ứng phó rất vất vả, bởi vì Kim Cương Ngạc Mãng này còn có thể từ trong miệng phun ra từng dợt nọc độc tanh tưởi, cây cối bị phun dính đều sẽ bị hòa tan trong nháy mắt, độc tính rất cường liệt.
"Ngu ngốc, không phải nhân loại các ngươi có câu nói đánh rắn đánh giập đầu sao! Tuy rằng con rắn này rất lớn, tuy nhiên cũng có chỗ yếu như rắn bình thường, ngươi xem chuẩn nơi mà đánh đi!" Long Tuyết Di hô: "Ta còn tưởng rằng các ngươi biết chứ, khó trách các ngươi đều không ra tay, hóa ra là bởi các ngươi không biết!"
Trong lòng Thẩm Tường cả kinh, trước hắn cũng nghĩ tới, chỉ có điều hắn cảm thấy chuyện này không thực hiện được ở trên người Kim Cương Ngạc Mãng, phải biết trên người Kim Cương Ngạc Mãng này đều là từng mảnh giáp cứng ngắc, huy đao chém tới, đều là tóe ra từng tia lửa, hơn nữa lực lượng của Kim Cương Ngạc Mãng này cũng rất lớn.
"Mộng Nhi tỷ, bảy tấc!" Thẩm Tường hô, lúc này hắn cũng chỉ có thể dựa theo Long Tuyết Di nói mà đi làm, Liễu Mộng Nhi thấy Thẩm Tường đã chuẩn bị kỹ càng, lúc này cũng không cân nhắc được nhiều như vậy, cũng theo Thẩm Tường thử xem.
Dưới chân Thẩm Tường trượt đi, thân hình như xà vọt đến chỗ bảy tấc sau đầu của Kim Cương Ngạc Mãng, cắn chặt hàm răng, giơ Thanh Long Đồ Ma đao lên cao, dùng hết sức mình, như tia chớp bổ xuống.
Bảy tấc chỉ là một khái niệm, là chỉ chỗ yếu của rắn, tuy rằng Kim Cương Ngạc Mãng này rất lớn, nhưng Thẩm Tường là luyện đan sư, vẫn có thể phán đoán ra “Bảy tấc“ của con rắn này ở nơi nào.
“Coong“ một tiếng vang giòn, tuy rằng vẫn là như cũ, nhưng một đao kia của hắn cũng làm cho thân thể Kim Cương Ngạc Mãng phải giãy dụa điên cuồng, thân thể to như vậy ở trong rừng lăn lộn giãy dụa, làm một đám cây cối bị san thành bình địa.
Liễu Mộng Nhi thấy có hiệu quả, nhẹ nhàng nhảy một cái, nhảy đến không trung, ngắm chuẩn chỗ bảy tấc của Kim Cương Ngạc Mãng, thẳng tắp hạ xuống, Bạch Ngọc Long cốt luyện chế thành đầu thương lập tức đâm vào trong thân thể Kim Cương Ngạc Mãng kia.
Kim Cương Ngạc Mãng giãy dụa càng kịch liệt hơn, nơi bị đâm không ngừng dâng trào máu tươi, Liễu Mộng Nhi đâm một cái đắc thủ, lập tức lui lại, mà Thẩm Tường lại lần thứ hai lao tới, huy đao chém mạnh, tuy rằng hắn không thể chặt đứt, nhưng nguồn lực lượng kia trùng kích có thể làm cho Kim Cương Ngạc Mãng đau nhức kịch liệt.
Cứ như vậy, Liễu Mộng Nhi và Thẩm Tường mỗi người một phát, công kích chỗ yếu hại của Kim Cương Ngạc Mãng liên tục không ngừng, chỉ một lát sau, ở trên đã nhiều thêm rất nhiều cái lỗ thủng, chỗ kia càng trở nên yếu đuối, theo Thẩm Tường ra sức một đao, thân thể Kim Cương Ngạc Mãng bị chém thành hai nửa.
P/S: Ta thích nào....chương 12......