Quan hệ giữa Khương Thánh, Tề Thí với nam tử hắc bào này trông có vẻ rất tốt, nhưng là Long Tuyết Di lại không biết nam tử hắc bào này! Long Tuyết Di truyền âm cho Thẩm Tường, để hắn cẩn thận với nam tử hắc bào này một chút.
Thẩm Tường nhìn xung quanh, phát hiện một số dấu chân, trong đó có cái kiểu loại dấu chân to mà lúc trước hắn từng nhìn thấy, nhưng bên trong những bùn đất trong những dấu chân này lại không phải là màu đen, không giống loại tình huống trước đó hắn nhìn thấy, điều này làm cho trong lòng của hắn càng nghi ngờ.
"Vị này chính là Thẩm Tường khiến đám gia hỏa kia phải nhức đầu đi." Nam tử hắc bào vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường, cười cười nói.
Tề Thí cười ha ha một tiếng, nói với Thẩm Tường: "Lão Hắc ở bên trong Thánh Thú cổ vực thế nhưng là gia hỏa rất mạnh, ngay cả sư phụ ta cũng đánh giá rất cao đối với hắn, chớ nhìn hắn mặt đen lại mặc một thân áp đen, thật ra thì hắn là một con sư tử tuyết sử dụng lực lượng băng hàn."
Lão Hắc kia khẽ cười nói: "Ta tới lần này là muốn dò xét Hàn Phong lâm ở bên trong rừng Sinh Mệnh này một chút, nhìn xem có thể có chỗ tốt đối với việc tu luyện của ta hay không."
"Như vậy a, như vậy chúng ta cùng nhau tiến vào nhìn xem." Một tay Tề Thí khoác lên vai Thẩm Tường nói: "Có muốn đi cùng hay không, tuy rằng ngươi có thể mang tới không ít phiền phức cho chúng ta, nhưng đây chính là ý muốn của ta, tới đây lâu như vậy, không đánh lên một hai trận thì không đã nghiền một chút nào."
Thẩm Tường cười nói: "Ta còn dự định nán lại ở Tử Diệp lâm này một đoạn thời gian,c ác ngươi đi Hàn Phong lâm trước đi, tới lúc đó ta sẽ liên lạc lại với các ngươi!"
Sau khi Tề Thí, Khương Thánh cáo biệt với Thẩm Tường thì rời đi cùng với Lão Hắc kia.
Tuy rằng trong Hàn Phong lâm có Thánh Thú, chỉ có điều Thánh Thú không có nhiều như Tử Diệp lâm ở bên ngoài, Thánh Thú ở Tử Diệp lâm đều là từng bầy, mới có thể thỏa mãn khẩu vị của hắn.
Hắn ở Tử Diệp lâm muốn tìm kiếm Tà Đế, muốn giết chết hắn đi, còn có một nguyên nhân khác chính là hắn hiện tại không hiểu rõ Lão Hắc thần bí kia, tuy rằng Khương Thánh và Tề Thí có quan hệ rất không tệ đối với hắn, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác không đáng tin cậy.
"Lão Hắc kia ta chưa nghe nói qua, tuy nhiên tuyệt đối có vấn đề, trước đó dấu chân ở gần Tề Thí ta có thể xác định cùng dấu chân màu đen mà chúng ta nhìn thấy giống nhau như đúc, chỉ có điều sau khi hắn gặp được Tề Thí thì thu liễm lực lượng tà ác của chính mình." Long Tuyết Di nói ra: "Lực lượng mà hắn sử dụng bây giờ tuyệt đối không phải là lực lượng băng hàn!"
Thẩm Tường lấy ra một khối ngọc phù truyền tin, truyền tin cho Tề Thí, chỉ cần khoảng cách không phải quá xa thì đều có thể truyền đạt qua được, hắn nói lo nghĩ trong lòng ra cho Tề Thí, để Tề Thí cẩn thận một chút.
Tề Thí không trả lời, Thẩm Tường cũng không lo lắng cho Tề Thí và Khương Thánh, bọn họ đều là lão ngoan đồng, lúc này được hắn nhắc nhở như vậy thì chắc chắn sẽ cảnh giác một chút.
Thẩm Tường tiếp tục tìm kiếm đàn thú ở bên trong Tử Diệp lâm, sau khi gặp đám người Tề Thí, hắn tìm hơn ba ngày, cuối cùng phát hiện dấu tích bầy thú, phát hiện này khiến hắn lập tức kích động lên, giống như là đói khát lâu ngày đột nhiên phát hiện một bữa tiệc vậy.
"Lần theo dấu chân dưới mặt đất truy tung đi lên, Thẩm Tường chẳng mấy chốc có thể đuổi theo đàn thú, đám Thánh Thú này chỉ có năm sáu vạn, đều là những con báo trên người điểm lấm tấm màu tím, đang dùng tốc độ cực nhanh mà chạy."
"Xem tình huống có lẽ là đi chém giết, thời gian này có thể là thời gian mà đàn thú hưởng thụ thịnh yến." Đông Phương Hinh Nguyệt nói.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường đã cảm ứng được khí tức của một bầy thú ở bên khác, hắn từ cỗ khí tức kia phán đoán, số lượng và thực lực đều cường đại hơn so với đám báo mà hắn đuổi theo này.
"Là một đám lão hổ màu tím, số lượng còn nhiều như vậy!" Thẩm Tường sợ hãi than nói, trong khu rừng phía trước đều là loại lão hổ màu tím vằn kia, đang gầm nhẹ, toàn thân đằng đằng sát khí.
Long Tuyết Di cười nói: "Còn có gia hỏa khác ở đằng xa!"
Thẩm Tường lập tức mở rộng phạm vi cảm ứng, thả thần hồn ra đi tìm, chẳng mấy chốc phát hiện một đám sói tím, đám sói tím này có số lượng rất nhiều, so với báo tím và lão hổ tím cộng lại còn nhiều hơn!
Đám sói kia cách nơi này có một khoảng cách, coi như muốn đi tới cũng cần một chút thời gian, nhưng bọn hắn thật giống như chúng không tới đây để giết những con báo và con hổ này, bọn chúng ở bên kia giống như là đang chờ đợi thời cơ xuất thủ vậy, muốn hành động một lần tiêu diệt hổ báo.
"Bắt đầu!" Long Tuyết Di có chút hưng phấn hô.
Hoàng giả của hai bên nổi giận gầm lên một tiếng, cuộc chém giết giữa hổ và báo bắt đầu, trận đại chiến này, còn tanh máu tàn khốc hơn nhiều so với đại chiến giữa khỉ tím và lợn rừng tím trước đó hắn nhìn thấy!
Ngay từ lúc mới khai chiến, hắn đã phóng ra một cái đại trận cấm hồn vô hình, phong cấm lại toàn bộ những thú hồn muốn bay đi kia, không cho những thú hồn kia rời khỏi khu vực này.
"Thú hồn của những con Thánh Thú này đều rất mạnh a!" Thẩm Tường chờ song phương Thú Hoàng rời xa thì bắt đầu thôn phệ lượng lớn thú hồn đang trôi nổi giữa không trung.
"Đám sói kia tới đây!" Long Tuyết Di nhắc nhở.
Thẩm Tường cũng đang một mực chú ý tới đàn sói, đúng như hắn dự đoán, chỉ cần hai bên khai chiến, vào lúc xuất hiện một phần nhỏ tử thương, đám sói tím kia sẽ tới, đàn sói cách nơi này rất xa, lúc bọn chúng lao tới, hổ báo cũng đã chém giết nhau đến gần đủ rồi, chắc chắn sẽ lưỡng bại câu thương, đàn sói bọc đánh thì có thể hưởng thụ thịnh yến!
Thú Hoàng của đàn hổ và đàn báo đang tiến hành đại chiến ở đằng xa, sau khi kéo dài cả ngày, khí tức dần dần trở nên yếu đi, nếu như tiếp tục nữa thì nhất định có một bên sẽ bị chém giết, mà nà đàn hổ đàn báo cũng chết đi hơn phân nửa, có thể còn sống sót đại đa số đều có vết thương chồng chất!
Lúc này, đàn sói đợi ở phía xa cuối cùng cũng đi tới, nắm bắt thời cơ tới rất chuẩn xác!
Cảm ứng được có đàn sói đi tới, Thú Hoàng của đàn báo và đàn hổ phản ứng lại, trong lòng tức giận, vội vàng trở về, nhưng lại bị Lang Hoàng ngăn cản, hai tên Thú Hoàng tổn hao rất nhiều nguyên khí, coi như cùng nhau cũng khó có thể đánh bại được Lang Hoàng ở trong thời gian ngắn.
Thẩm Tường trốn ở trong hốc cây, dùng Thần Du Cửu Thiên quan sát tình huống chém giết phía dưới, đàn hổ và đàn báo lưỡng bại câu thương, lúc này bị lượng lớn soi tím vây quanh trùng sát, trong chớp mắt lại chết đi hơn phân nửa, đám sói tím này giống như quỷ đói đầu thai vậy, ăn tới rất nhanh, hình thể của hổ báo tuy rằng lớn hơn so với sói tím, nhưng đại chiến trước đó đã tiêu hao rất nhiều sức lực của bọn chúng, lúc này gặp phải đàn sói cuồng mãnh như vậy thì căn bản không chống đỡ được.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường lại thu hoạch được lượng lớn thú hồn, chỉ là hắn trông thấy đám sói tím cũng không chết đi bao lâu, trong lòng cảm thấy có chút đáng tiếc!
"Ra tay đi! Xử lý toàn bộ đám sói tím này!" Long Tuyết Di cười nói: "Có muốn ta giúp một tay hay không?"
Vẻ mặt Thẩm Tường đột nhiên trở nên nghiêm túc lên, nói ra: "Không cần, tự ta có thể làm được!"
Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu vận chuyển Thiên Luyện thuật, trước đó hắn chính là dùng chiêu này tới đối phó Địa Ngục Ma Quân, bây giờ có thể đối phó đám sói tím không có chút phòng bị nào này!
"Bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở đằng sau!" Thẩm Tường chuẩ bị chỉ trong chốc lát, mỉm cười, chỉ thấy một cái lồng ánh sáng màu vàng rất lớn đột nhiên xuất hiện, bao phủ toàn bộ đám sói tím kia vào bên trong.
Sau khi cảm nhận được có biến, đám sói tím kia thi nhau gào lên, kêu gọi Lang Hoàng của bọn họh, nhưng lại không thể làm được chuyện, gì, bởi vì bên trong lồng ánh sáng bao phủ bọn chúng đột nhiên xuất hiện một cỗ hơi nóng cực cao, khiến cho phần lớn đám sói tím này trong nháy mắt tan ra, biến thành từng đợt năng lượng màu tím!
Ở dưới Thiên Luyện thuật của Thẩm Tường, không sai biệt lắm mười vạn con sói tím trong nháy mắt bị dung luyện, thần hồn và nhục thân đều được dung thành năng lượng, nhanh chóng dung hợp thành một viên đan dược màu tím.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.