Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1696 - Chương 1696 - Long Đế Chi Tranh

Chương 1696 - Long Đế chi tranh
Chương 1696 - Long Đế chi tranh

Long Tuyết Di vốn có chút lo lắng Thẩm Tường không giải quyết được những Thánh Tôn này, cho nên ở trong lúc chiến đấu nàng vẫn luôn lưu ý bên Thẩm Tường, nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà lại đột nhiên sử dụng ra loại chiêu số mà trước kia nàng ta cũng chưa từng thấy qua, hơn nữa còn rất lợi hại.

Đặc biệt là chiêu đang dùng bây giờ! Đang sinh ra một loại lực hút kỳ lạ, kéo những tên Thánh Tôn kia qua từng chút xíu một, làm cho những Thánh Tôn này khó mà tránh thoát.

Mắt thấy những Thánh Tôn này sắp bị diệt tất, chưởng giáo Thái Thánh môn đang chiến đấu với Khương Thánh vội vàng đánh ra một làn sóng khí, phương hướng là đánh về phía Thẩm Tường, nhưng này còn chưa tới gần Thẩm Tường thì đã bị Khương Thánh ngăn lại.

"Đối thủ của ngươi là ta, nhúng tay vào chiến đấu của người khác thì đây là hành vi rất không lễ phép." Khương Thánh cười ha ha một tiếng, dùng Thần Đỉnh gnăn cản lực lượng cứu viện của chưởng môn Thái Thánh môn.

Không chỉ chưởng môn Thái Thánh môn chú ý tới chiến đấu bên Thẩm Tường, đám người Lôi Đế cũng đều luôn chú ý tới, Thánh Tôn có thể đi cùng bọn hắn đều là rất xuất sắc, là một cỗ lực lượng rất mạnh trong thế lực bọn hắn, tuy nói bọn họ vây công Thẩm Tường không có áp lực lớn cỡ nào nhưng bọn hắn lại không ngờ tới Thẩm Tường vậy mà sử dụng ra loại chiêu số kỳ quái này, hơn nữa còn rất đáng sợ, vừa rồi đã tổn thất mấy tên Thánh Tôn.

Bọn họ trông thấy Thái Cực trận đồ đang xoay tròn ở dưới chân Thẩm Tường, trông như một cái vòng xoáy đang thôn phệ Thánh Tôn xung quanh, trong lòng lập tức gấp, bọn họ từ chiêu số trước đó của Thẩm Tường tới xem, nếu như bị hút đi vào thì chắc chắn sẽ hóa thành một viên đan dược.

"Bọn họ không cứu nổi!"

Thẩm Tường đột nhiên cảm ứng được khí tức mấy đợt lực lượng từ đằng xa đánh tới, cười lạnh một tiếng, chỉ thấy Thái Cực trận đồ đột nhiên trở nên lớn hơn, tốc độ xoay tròn càng nhanh hơn, ở trước khi những lực lượng kia đánh tới bao phủ đám Thánh Tôn này lại.

Rầm rầm rầm!

Mấy tiếng vang dội, sau khi công kích của mấy tên cường giả Đế cấp tiến vòa bên trong Thái Cực trận đồ thì đều trong nháy mắt hạ xuống đánh vào mặt đất, sau khi sinh ra vài tiếng nổ vang thì không còn tiếng động nào nữa.

"Vô Cực luyện!"

Trận văn ở bên trong Thái Cực trận đồ đột nhiên lóe lên hào quang, từ mặt đất trôi nổi lên, hơn nữa bản thân trận đồ tái tạo ra rất nhiều, hình thành một chùm các đường linh văn lấp lóe theo chiều dọc thẳng đứng lên.

"A —— "

Từng tiếng kêu hoảng sợ vang lên không ngừng, thân thể những Thánh Tôn kia bắt đầu bị hòa tan dần dần, bị luyện hóa thành năng lượng tinh thuần, rồi mới dâng lên tới trên đỉnh đầu Thẩm Tường, ngưng tụ thành một quả cầu phát sáng, rồi nhanh chóng thu nhỏ lại cuối cùng hóa thành một viên đan dược.

Cứ như vậy, những Thánh Tôn vây công Thẩm Tường kia, sau khi quần nhau với Thẩm Tường một phen thì toàn bộ đều bị luyện hóa thành đan!

Những người khác chiến đấu vẫn đang tiến hành như cũ, ai cũng không ngờ tới người kết thúc chiến đấu nhanh nhất lại là Thẩm Tường, còn nhẹ nhõm như vậy, hơn nữa còn có thu hoạch rất lớn, luyện rất nhiều Thánh Tôn thành đan, nghĩ thôi cũng biết những viên đan kia có phẩm chất chắc chắn không thấp.

Thẩm Tường kết thúc chiến đấu, điều này làm cho Địa Ngục Hoàng Tử và đám người Lôi Đế cảm nhận được áp lực không nhỏ, bởi vì chỉ cần Thẩm Tường tham gia vào chiến đấu bọn họ thì bọn họ rất có thể sẽ không địch lại, thậm chí sẽ bị giết chết.

Nhưng là sau khi Thẩm Tường luyện những Thánh Tôn kia đi thì không có động tác tiếp theo, mà là xếp bằng ngồi xuống mặt đất, tiến vào trạng thái tu luyện, lúc này hắn còn đang không ngừng cảm ngộ Thiên Luyện thuật, hắn không muốn cứ như vậy cắt đoạn để đi làm chuyện khác.

Bên trong Thần Cách của hắn còn có một số thần hồn Đế cấp còn chưa luyện hóa xong, nếu như tiêu hóa hết hoàn toàn thì khoảng cách thần hồn của hắn tới Đế Hồn sẽ gần hơn.

Trông thấy Thẩm Tường bình tĩnh nhàn nhã tu luyện ở nơi đó, đám người Lôi Đế thiếu chút nữa tức điên lên, bởi vì đan mà Thẩm Tường vừa mới ăn hết vào, chính là những Thánh Tôn mà bọn họ mang tới kia, đây đều là tâm huyết của bọn họ, vậy mà biến thành đan dược giúp người khác tăng thực lực lên.

Trong lòng đám người Tề Thí tuy rằng cao hứng, nhưng vẫn có chút khó chịu, bởi vì bọn hắn đánh tới vất vả như vậy, Thẩm Tường lại còn đang ngồi tu luyện ở chỗ đó, tuy nhiên bọn hắn rất bội phục Thẩm Tường, ở bên trong chiến trường đang chiến đấu kịch liệt này vậy mà còn có thể tĩnh tâm đi tu luyện.

Thẩm Tường tuy rằng đang tu luyện, nhưng hắn vẫn đang ở vào trạng thái cảnh giới, một khi có gió thổi cỏ lay nào thì hắn lập tức có thể tỉnh lại, cho nên hắn không cần để ý tới nơi này có phải là chiến trường hay không.

Hắn tu luyện bây giờ là sử dụng tâm pháp tu luyện bên trong Thiên Luyện thuật, trước đó đều là dùng những tâm pháp tu luyện khác trong nhiều năm, hiện tại lập tức thay đổi tâm pháp tu luyện khác, hắn cần phải tìm ra được phương pháp nhanh nhất tới thích ứng, bây giờ hắn dựa vào sự thần kỳ của Ngộ Đạo thạch để có thể từ từ thích ứng, cho nên hắn nhân trạng thái bây giờ mượn nhờ Ngộ Đạo thạch bắt đầu hiểu rõ Luyện Thần thiên bên trong Thiên Luyện thuật, để sau này lúc hắn vận chuyển tâm pháp không cần phí sức như vậy.

Long Tuyết Di dùng Bạch Long kiếm chiến đấu kịch liệt với Long Đế, tuy rằng nhìn tương xứng, nhưng Long Tuyết Di lại hiểu rõ, nếu như cứ tiếp tục dây dưa như vậy thì rất bất lợi đối với nàng, thực lực của nàng ta bây giờ không yếu, chỉ có điều không lợi hại như lúc trước có được Thần Cách, nếu như nàng ta thật có thực lực cường đại để đơn đấu với Long Đế này thì trước đó lúc nàng ta ở trên Thiên Long Vực sớm đã động thủ rồi.

Hiện tại nàng ta chỉ hy vọng Thẩm Tường có thể kết thúc tu luyện nhanh một chút xong tới giúp nàng ta, hiện tại thế nhưng là một cái cơ hội tốt để giết chết Long Đế, nàng ta không muốn bỏ qua cơ hội này.

"Đế Hồn của ta sẽ là như thế nào đây? Tuyết Di từng nói sẽ có quan hệ rất lớn đối với công pháp tu luyện của chính mình, cùng một lối tu luyện vững chắc trong lòng mình!" Lúc này Thẩm Tường đã qyết định toàn tâm tu luyện Thiên Luyện thuật, hắn rất mong chờ đối với năng lực Đế Hồn của mình, hắn hy vọng có trể trợ giúp hắn luyện đan.

Thời gian trôi đi từng chút một, những cường giả kia chiến đấu với nhau vẫn vô cùng kịch liệt, không giảm đi chút nào, cuộc chiến này đã trải qua liên tục mấy canh giờ, bên trong quá trình chiến đấu hai bên đều bị thương, tuy nhiên vấn đề không lớn vẫn như cũ có thể chiến đấu tiếp tục.

Thẩm Tường vẫn một mực đang lĩnh hội Thiên Luyện thuật, lúc này đã giảm dần việc tu luyện, càng ngày càng để ý nhiều hơn tới quan sát tới chiến đấu.

"Thiên Luyện thuật không chỉ là luyện đan, còn có thể luyện người, luyện người đến mạnh hơn, đây chính là nội dung quan trong hơn ở bên trong Thiên Luyện thuật!"

"Thiên Luyện thuật này có quá nhiều pháp môn, bao quát tất cả, xem ra sau này phải thường xuyên tới lĩnh hội mới được."

Thẩm Tường khẽ thở ra một hơi, mắt thường có thể trông thấy trong miệng hắn phun ra từng làn khói đen nhàn nhạt, đây chính là tạp chất mà lúc hắn sử dụng Thiên Luyện thuật tới tu luyện ra được.

Hắn từ từ đứng lên, nhìn vào chỗ Long Tuyết Di, Long Tuyết Di lúc này có chút khó khăn, lúc trước Long Đế kia liên hợp với Hoàng Long khác giết chết Long Tuyết Di khiến nàng trùng sinh, hơn nữa Long Đế kia còn thu hoạch được bộ phận Chí Tôn Long Mạch, đi qua nhiều năm như vậy, thực lực hắn trở nên càng cường đại hơn, sau khi Long Tuyết Di trùng sinh, tuy rằng dựng dục ra Chí Tôn Long Mạch, nhưng vẫn như cũ còn chưa thể nào thắng được Long Đế kia, nàng ta có thể đánh với Long Đế tới lâu như vậy thì đã rất khó có được rồi.

Trình độ khôi phục của Long Tuyết Di sớm đã vượt qua dự đoán của Long Đế, khiến cho trong lòng hắn càng muốn giết chết Long Tuyết Di đi, bởi vì một khi cho Long Tuyết Di thời gian trưởng thành, sau này chắc chắn sẽ vượt qua hắn.

"Không nghĩ tới ngươi không có Thần Cách mà còn có thể có loại thực lực này!" Long Đế cau mày nói: "Hôm nay bất kể như thế nào ta cũng không thể để cho ngươi còn sống, lần này ta sẽ hoàn toàn giết chết ngươi!"

P/S: Ta thích nào... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment