Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 171 - Chương 171 - Thần Binh Ngủ Say

Chương 171 - Thần binh ngủ say
Chương 171 - Thần binh ngủ say

Liễu Mộng Nhi đã quyết định để cho Thẩm Tường xem Chu Tước thần binh của nàng, nhưng lúc này vẫn còn có chút thẹn thùng, muốn bảo nàng ở trước mặt Thẩm Tường cỡi y phục xuống, thật sự là có chút khó khăn, nàng đưa lưng về phía Thẩm Tường, nâng dũng khí lên, chậm rãi cởi quần áo bó màu trắng trên thân thể nàng ra.

Thẩm Tường nín thở, trợn mắt lên nhìn tư thái ưu mỹ kia của Liễu Mộng Nhi, vô cùng mê người, ở trong lòng hắn kích thích một đợt rồi lại một đợt gợn sóng.

Liễu Mộng Nhi chỉ cởi quần áo nửa người trên, dù vậy, cũng làm cho Thẩm Tường nhìn đến thất thần, bờ vai trắng mịn, eo thon dịu dàng, tất cả đều mê hoặc Thẩm Tường, Thẩm Tường có thể nhìn thấy rõ ràng một tầng vải rất mỏng trong suốt vòng quanh trên người Liễu Mộng Nhi, nhìn lộ ra càng thêm mê người.

Hai tay Liễu Mộng Nhi giao nhau che ở trước ngực, khuôn mặt hồng hào càng xinh đẹp hơn, nàng cắn răng, thấp giọng nói:

"Đến thử xem có thể để Chu Tước thần binh này thức tỉnh hay không đi!"

Lúc này Thẩm Tường mới phục hồi lại tinh thần, đặt lực chú ý ở trên mảnh vải trong suốt kia, vừa nãy hắn chỉ nhìn tấm lưng đẹp miên man của người ta mà đã mơ tưởng viển vông, hắn xoa xoa đôi bàn tay, đi tới.

Cảm nhận được Thẩm Tường đang chậm rãi tới gần, Liễu Mộng Nhi không thể không khẩn trương lên, nếu như không phải nàng và Thẩm Tường đi cùng nhau nhiều ngày như vậy, hiểu rõ đối với Thẩm Tường, nàng cũng không dám làm chuyện mạo hiểm như vậy.

Ở một bên, Thẩm Tường có thể thấy tay ngọc của Liễu Mộng Nhi căn bản không che giấu được đôi tuyết lê mềm mại trắng như tuyết kia, điều này làm đầu Thẩm Tường nhồi máu một lúc.

Lúc này Thẩm Tường cũng hận không thể từ mặt sau ôm tuyệt đại mỹ nhân này vào lòng, tuy nhiên hắn chỉ là nghĩ mà thôi, hắn đưa tay sờ lên mảnh vải trên người Liễu Mộng Nhi, chỉ thấy bờ vai giống như tuyết ngọc kia của Liễu Mộng Nhi run lên, phát ra một tiếng than nhẹ.

Vuốt ve tấm lưng ấm áp trắng mịn cách mảnh vải kia, Thẩm Tường âm thầm than thở, không nhịn được nhẹ nhàng xoa xoa mấy cái, hưởng thụ cảm giác tuyệt mỹ này, Liễu Mộng Nhi cắn chặt đôi môi thơm, trái tim đập thình thịch, ngượng ngùng không thôi.

Tay vuốt ve, Thẩm Tường không thể không đưa đầu tới gần, khoảng cách gần hít mùi thơm tỏa ra từ trên cơ thể mỹ nhân.

Cảm nhận được một hơi nóng tiếp cận, Liễu Mộng Nhi nghiêng đầu lại, kêu lên:

"Ngươi đang làm gì?" Nàng thấy Thẩm Tường đưa đầu lại đây, lập tức nổi giận không thôi, nhưng cũng không thể làm gì, chỉ có thể cắn răng thầm mắng.

Thẩm Tường biết không được quá phận, hắn tiếp tục nhẹ vỗ về mảnh vải kia, nhưng cũng không có tình huống khác thường nào xảy ra, trước đây chỉ cần hắn chạm vào thì những Tứ Tượng thần binh này, sẽ phát sinh dị biến, nhưng hiện tại lại không có.

"Chẳng lẽ phải rót Chu Tước chân khí vào?" Tô Mị Dao hừ một tiếng, thấy Thẩm Tường chiếm tiện nghi của người ta, nàng hết sức xem thường, âm thầm khó chịu.

Thẩm Tường bắt đầu vận chuyển Chu Tước chân khí, tuy nhiên lúc này Long Tuyết Di kia lại mô phỏng giọng nói của Thẩm Tường để nói chuyện: "Mộng Nhi tỷ, vóc người của tỷ thật đẹp, có thể cho ta ôm tỷ một cái không?"

"Nha đầu chết tiệt kia, ngươi lại lắm mồm!" Thẩm Tường vội vàng dùng thần thức mắng.

Thân thể mềm mại của Liễu Mộng Nhi run lên, lúc này hai tay của nàng che lồng ngực, cũng không dám tùy tiện lộn xộn, nàng lo lắng nàng lấy tay ra, Thẩm Tường sẽ chạy đến trước mặt nàng.

"Thẩm Tường, ngươi đừng được voi đòi tiên!" Liễu Mộng Nhi cắn răng nói, có chút tức giận, nàng không nghĩ tới Thẩm Tường đột nhiên lại chơi lưu manh.

"Nói giỡn thôi!" Thẩm Tường cười khan nói, vội vàng hướng về mảnh vải kia rót vào Chu Tước chân khí.

"Đây là chân khí?" Giọng nói của Liễu Mộng Nhi run rẩy lên, mang theo sợ hãi, Thẩm Tường có thể dùng chân khí, nàng căn bản không phải đối thủ, nếu như hiện tại Thẩm Tường muốn làm cái gì đối với nàng, nàng căn bản không cách nào chống lại.

Thẩm Tường bĩu môi nói: "Tỷ vẫn chưa tin ta sao? Tuy rằng ta có chút xấu, nhưng chuyện đại nghịch bất đạo này ta là làm không được!

Đột nhiên, Thẩm Tường chau mày lên, bởi vì Chu Tước chân khí của hắn đang nhanh chóng trôi đi, hắn biết Chu Tước thần binh này được “Kích hoạt “, lúc hắn đạt được Thanh Long Đồ Ma đao và Huyền Vũ Kim Cương giáp, cũng xảy ra chuyện như vậy.

Liễu Mộng Nhi cũng vô cùng giật mình, bởi vì nàng có thể cảm nhận được mảnh vải bao vây ở trên lồng ngực nàng đang tỏa ra hào quang màu đỏ rực, một dòng nước ấm tràn vào bên trong thân thể của nàng, làm cho nàng cảm nhận được Chu Tước thần binh này cường đại, điều này làm cho nàng phảng phất cảm thấy hợp thành một thể với Chu Tước thần binh.

Thẩm Tường lùi lại mấy bước, trên mặt mang theo vẻ kinh hãi nhìn hào quang màu đỏ rực bao quanh người của Liễu Mộng Nhi, hắn kinh hô một tiếng:

"Mộng Nhi tỷ, tỷ thế nào rồi?"

"Ta không sao. . . Ta cảm thấy Chu Tước thần binh này muốn dung hợp với ta.

Giọng nói của Liễu Mộng Nhi mang theo vẻ kích động và hưng phấn, Chu Tước thần binh này ở với nàng nhiều năm, cùng nàng đã có cảm tình thâm hậu, chỉ là thiếu mất Chu Tước chân khí để Chu Tước thần binh thức tỉnh, vừa nãy Thẩm Tường rót Chu Tước chân khí vào, mới làm cho cảnh tượng này xảy ra.

Thẩm Tường ngồi trên mặt đất, nhìn Liễu Mộng Nhi chìm đắm trong vui sướng được ánh lửa lượn lờ, trong lòng thở dài một tiếng, nguyên bản hắn là muốn tập hợp Tứ Tượng thần binh, hiện tại đã xác định Chu Tước thần binh không thể thuộc về hắn.

"Tuyệt không có thể thiếu như thế, ta phải tự mình luyện chế một cái!" Thẩm Tường nắm chặt nắm đấm quyết định, hắn biết điều này cần thời gian rất dài.

"Thẩm Tường, nữ nhân này đạt được chỗ tốt to lớn như vậy, ngươi nên bảo nàng cho ngươi một chút hồi báo, ví dụ như cởi sạch quần áo cho ngươi xem, hoặc là hôn nhẹ ngươi. . . Hì hì!

Long Tuyết Di nghịch ngợm cười nói, trong tiếng cười tràn ngập châm chọc.

"Nha đầu chết tiệt kia, ngươi xem ta thành người gì vậy hả? Ta đối với nàng hoàn toàn là thưởng thức, cũng không có lòng xấu xa gì!" Thẩm Tường thấp giọng mắng: "Ngươi chờ đó cho ta, tốt nhất không để cho ta tìm được cơ hội, bằng không ta sẽ đánh mông nhỏ của ngươi."

"Nhân gia rất sợ đó, Mị Dao tỷ tỷ, U U tỷ tỷ, các ngươi phải giúp ta!"

Long Tuyết Di cố ý dùng giọng nói sợ sệt để nói, điều này làm cho Thẩm Tường âm thầm cắn răng, hắn biết Tiểu Long Nữ nghịch ngợm này đã thành một đội với với Tô Mị Dao và Bạch U U, bình thường bọn họ dùng thần thức trò chuyện, Thẩm Tường căn bản không cách nào thám thính được các nàng nói cái gì.

Vầng sáng màu đỏ lượn lờ ở trên người Liễu Mộng Nhi biến mất rồi, nguyên bản mảnh vải bao vây ở trên người nàng cũng biến mất không còn tăm hơi, Liễu Mộng Nhi mở mắt ra, trên khuôn mặt mỹ lệ tràn đầy vui mừng, này tăng thêm cho nàng mấy phần quyến rũ.

Liễu Mộng Nhi xoay người lại, quay về phía Thẩm Tường dịu dàng cười nói:

"Cảm tạ ngươi, để cho ta đạt được một Thần binh như thế!"

Trong chốc lát này, cả người Thẩm Tường nóng lên, cảm giác được một dòng nước ấm xông lên đầu, suýt chút nữa làm hắn chảy máu mũi! Bởi vì hắn nhìn thấy chính diện của Liễu Mộng Nhi, nhìn thấy hai toà tuyết phong mềm mại đẫy đà, phía trên có hai điểm đỏ hồng càng đẹp mắt, không hề che dấu mà hiện ra ở trước mặt hắn.

Loại cảnh đẹp này làm cho Thẩm Tường cảm thấy tim đập và hô hấp đều ngưng lại, toàn bộ thế giới đều phảng phất như dừng lại, loại xung kích này làm não hải của hắn nhất thời trống rỗng, bất quá hắn cũng là người gặp gỡ sóng gió, trước đó nhìn thấy ngọc thể của Bạch U U và Tô Mị Dao, hắn đã có được sức chống cự nhất định.

"Mộng Nhi tỷ, tỷ trước tiên mặc quần áo tử tế rồi nói sau, tỷ như vậy sẽ khiến ta rất ngượng ngùng!

Thẩm Tường qua trong giây lát đã phục hồi tinh thần lại, nét mặt đỏ bừng, vừa lúng túng cười nói, vừa nghiêng đầu đi.

Liễu Mộng Nhi phản ứng lại, trên mặt lập tức cực kỳ nóng bỏng, hồng đến mang tai, lúc này nàng mới nhớ tới nàng còn đang cởi trần, mới vừa rồi nàng bởi vì vui sướnglàm đầu óc choáng váng, dung hợp một Thần khí lợi hại, nhất thời vui vẻ quên mất chuyện này. Nàng ngây ngốc một lúc, vội vàng xoay người sang chỗ khác mặc quần áo.

P/S: Ta thích nào...chương 15

Bình Luận (0)
Comment