Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1712 - Chương 1712 - Được Bán

Chương 1712 - Được bán
Chương 1712 - Được bán

Trước đó Thẩm Tường còn tưởng rằng chín ngôi sao tai họa kia là một đoàn năng lượng, không nghĩ tới lại là ngôi sao (tinh thần) thật, hơn nữa còn rất to lớn, đang tự mình xoay tròn một cách chậm rãi, tỏa ra ánh sáng màu đỏ, mà loại ánh sáng này cũng không phải là những ngôi sao này tự phóng ra, mà là bởi vì ở bên ngoài được một cái kết giới năng lượng bao bọc lấy mà hình thành.

Phi Bàn của Bành Nhân Nghĩa có tốc độ phi hành rất nhanh, thoáng cái đã tới gần ngôi sao tai họa thứ nhất.

"Bành lão ca, pháp bảo này của ngươi rất lợi hại nha, nếu như ta phi hành hết tốc lực cũng xa xa không lợi hại bằng cái phi bàn này của ngươi." Thẩm Tường nhìn vào linh văn bên ngoài của Phi Bàn, phát hiện những linh văn này đều không tầm thường, đều thâm ảo giống như ở bên trong bản "Thần Thư" vậy.

"Ta là thương nhân, thường xuyên phải chạy qua chạy lại, có một thứ tốc độ nhanh có thể để cho ta tiết kiếm rất nhiều việc! Nếu như ngươi muốn thì ta có thể làm một cái giúp ngươi, giá cả thương lượng là được." Bành Nhân Nghĩa cười nói: "Phi bàn dưới chân ta này có giá trị hai đồng thần tiền, là người khác đưa cho ta."

Mặc dù chỉ hai đồng thần tiền, nhưng sau khi Thẩm Tường biết kiếm được thần tiền không hề dễ thì biết đây là một khoản rất lớn.

"Nói như vậy, đồ chơi này là Thần khí?" Thẩm Tường hỏi.

"Đương nhiên a, đồ vật trị giá một đồng thần tiền trở lên đều là Thần khí, chỉ có điều có tốt có xấu, ở bên trong Thần Minh giới, Thần khí giá trị hơn trăm vạn thần tiền cũng có." Nói đến đây, mặt mũi Bành Nhân Nghĩa tràn đầy ước mơ: "Nếu như có Thần khí loại cấp bậc kia, ở Thần Minh giới cũng sẽ rất lợi hại."

Thần khí trị giá ngàn vạn thần tiền! Thẩm Tường không dám tưởng tượng đó là như thế nào, tóm lại Phi Bàn trị giá hai đồng thần tiền này đã rất lợi hại rồi.

"Giống như cây đao này của ta thì có trị giá bao nhiêu thần tiền?" Thẩm Tường lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra.

Sau khi Bành Nhân Nghĩa nhận lấy thì thiếu chút nữa tuột tay, bởi vì quá nặng.

"Một cây đao không tệ, không nghĩ tới ngươi lại có thứ tốt này, ta thấy trị giá ít nhất hơn mười thần tiền đi! Ngươi là lấy được ở nơi nào? Theo lý thuyết loại Thần khí này sẽ không xuất hiện ở nơi nào bên ngoài Thần Minh giới." Bành Nhân Nghĩ hơi kinh ngạc, hắn quan sát kỹ một chút, nói ra: "Hai mươi đồng thần tiền có lẽ sẽ có người mua."

Ở bên trong thế giới Cửu Thiên và Thiên Vực Vô Tận thì Thanh Long Đồ Ma đao này thế nhưng là Thần đao rất lợi hại, nhưng ở nơi này chẳng qua là chẳng qua chỉ là thứ trị giá có hai mươi đồng thần tiền, Thần binh trị giá ngàn vạn động thần tiền ở trên Thần Minh giới chẳng phải còn lợi hại hơn rất nhiều lần so với Thanh Long Đồ Ma đao này sao?

Lúc này Thẩm Tường càng bội phục Khương Thánh hơn, không hổ là Thần Tượng, không có Thần Cách vậy mà có thể luyện chế ra loại Thần binh tương đối lợi hại này.

"Muốn kiếm được hai mươi đồng thần tiền thì phải mất bao lâu?" Thẩm Tường hỏi: "Theo tốc độ kiếm của người bình thường."

"Ta hơn mười vạn năm làm hơn năm mươi đồng, đây coi như là tương đối không tệ! Người bình thường, muốn kiếm được hai mươi đồng khả năng cần hơn mười vạn năm đi." Bành Nhân Nghĩa suy nghĩ một chút nói: "Thần tiền không dễ kiếm, rất nhiều người ở chỗ này ngay cả ngân tiền cũng không đủ tiêu."

"Ngân tiền cần lượng lớn Hắc Thánh thiết mà chế tạo ra, Hắc Thánh thiết nơi này chẳng lẽ đều là vô chủ? Có thể khai thác tùy ý sao? Có thể xảy ra xung đột gì hay không?" Thẩm Tường hỏi, hắn cũng muốn đi trải nghiệm chế tạo một số ngân tiền, hoặc là cho Đông Phương Hinh Nguyệt Liễu Mộng Nhi các nàng đi làm, các nàng là người trong nghề phương diện này.

"Nếu như chỉ là ở ngôi sao thảm họa số một (Tai Tinh số một), tuyệt đối sẽ không xảy ra xung đột, Tai Tinh số một là có trật tự, ngươi tốt nhất ở lại Tai Tinh số một là được rồi, ở trên tám Tai Tinh khác đều không quá hài hòa." Bành Nhân Nghĩa nói.

Thẩm Tường nhíu nhíu mày, có một loại cảm giác như đang bị lừa: "Trước đó không phải ngươi nói ở nơi này rất thoải mái sao?"

Bành Nhân Nghĩa ho khan vài tiếng: "Ta nói chỉ là Tai Tinh số một, ta cam đoan ngươi ở trên Tai Tinh số một thì tuyệt đối sẽ không có phiền phức, Tai Tinh khác thì nha ... khó mà nói được."

"Mập mạp chết bầm, ngươi đến cùng còn giấu diếm ta chuyện gì? Sao ta cảm thấy như sắp bị ngươi bán đi vậy." Thẩm Tường trừng mắt nhìn Bành Nhân Nghĩa.

Phi Bàn đã bay vào bên trong lồng khí màu đỏ của Tai Tinh số một, trên không trung có thể trông thấy phía dưới có một vùng biển lớn rộng mênh mông, mà ở trên đất liền thì có rất nhiều khu vực xanh tươi, có lẽ là thực vật.

"Đúng a, ta quả thực muốn bán ngươi, tuy nhiên ngươi yên tâm, ta rất có lương tâm, ta sẽ bán ngươi với cái giá tốt, rồi chia cho ngươi một nửa, nếu như gặp phải gia hỏa có lòng dạ hiểm độc khác thì ngươi ngay cả một đồng cũng không có." Bành Nhân Nghĩa vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường cười nói: "Ta đủ nhân nghĩa rồi chứ!"

"Nhân nghĩa cái đại gia ngươi!" Thẩm Tường rất muốn đạp con hàng này xuống dưới, bảo bán người ta mà còn nói nhân nghĩa rất hoành tráng, còn cảm thấy như là đang giúp người khác một cái đại ân vậy.

"Ta muốn đi, ta không muốn để cho ngươi bán!" Thẩm Tường muốn rời khỏi, lại bị một bàn tay của Bành Nhân Nghĩa giữ bả vai lại, hắn lập tức không thể động đậy, thực lực của Bành Nhân Nghĩa này vượt quá xa hắn.

"Anh bạn nhỏ, ngươi không cần quá lo lắng, ta bán ngươi đi là muốn tốt đối với ngươi!" Bành Nhân Nghĩa hiện ra vẻ mặt thành thật.

"Đây là lý do tồi tệ nhất buồn cười nhất mà ta nghe được từ trước tới nay, tại sao ngươi không nói rằng ngươi bán ta đi thì đó là phúc đức mà ta tu luyện ba đời mới có được?" Thẩm Tường bĩu môi nói.

"Ta đang muốn nói như thế!" Bành Nhân Nghĩa cười hắc hắc: "Được ta, nói thật cho ngươi biết, ta bán ngươi cho một gian tiền trang, chỗ đó là nơi chuyên môn sản xuất chế tác ngân tiền, ta bán ngươi vào chỗ đó ngươi chỉ cần làm công việc ở đó là được rồi, hơn nữa sẽ không bị ngược đãi mà còn có tiền cầm."

Bành Nhân Nghĩa đột nhiên hạ thấp giọng: "Thật ra thì ... nếu như tay chân ngươi linh hoạt thì còn có thể trộm một số ngân tiền, đây chính là một cái cơ hội rất tốt, tuy rằng trông ngươi khá bình thường, nhưng ngươi vẫn rất lợi hại, ta tin tưởng ngươi ở nơi đó chắc chắn có thể lấy được rất nhiều ngân tiền."

Thẩm Tường cúi đầu trầm tư một chút, nếu như đưa hắn vào bên trong một cái tiền trang thì quả thật có thể mang tới cho hắn một cái cơ hội rất tốt để có thể kiếm được lượng lớn ngân tiền.

"Thật ra thì cũng không hản là ta bán ngươi đi, chính là đề cử ngươi tới đó làm việc, mà loại công việc này rất ít người đi làm, cho nên bọn họ sẽ cho ta một số phí đề cử, tổng cộng là hai vạn ngân tiền, ta cho ngươi một vạn." Bành Nhân Nghĩa nói xong thì lấy ra một cái túi trữ vật đưa cho Thẩm Tường: "Ngươi xem một chút, đây chính là ngân tiền, nhãn lực ngươi không tệ, có lẽ có thể nhìn ra được là thật hay giả."

Thẩm Tường lấy ra mấy cái, ở trên lóng lánh ánh sáng bạc, đúng là dùng Hắc Thánh thiết tinh luyện mà ra.

"Không đúng, trước đó không phải ngươi nói một tháng mới có thể làm ra một đồng ngân tiền sao? Ngươi cho ta một vạn cái, nói như vậy ta phải làm việc ở trong tiền trang kia ít nhất một vạn tháng sao?"

Bành Nhân Nghãi nói ra: "Chỉ trong trường hợp một cá nhân độc lập tìm kiếm Hắc Thánh thiết và chế tạo một cách độc lập thì mới cần một tháng tạo ra một cái, nhưng ở bên trong tiền trang thì khác, đó là một đám người, bọn họ lợi dụng các loại pháp bảo lợi hại tới hỗ trợ, chẳng mấy chốc thì có thể làm ra ngân tiền."

"Như vậy ta cần phải làm việc ở trong tiền trang này bao lâu?" Trong đáy lòng Thẩm Tường thực sự là muốn đi tới tiền trang kia.

"Mười năm, hơn nữa hàng năm sẽ có một ngàn ngân tiền, mười năm chính là một vạn, tăng thêm ta đưa một vạn này cho ngươi chính là hai vạn, ngươi tới nơi này mười năm đã có thể lấy được hai vạn ngân bạc, đây chính là chuyện rất không dễ dàng, nếu như ngươi ở bên trong đó mà có thể trộm được, nói không chừng sẽ còn càng nhiều! Ngươi phải biết a, rất nhiều loại tiểu quỷ có thực lực như ngươi, một năm cũng chỉ kiếm được mười mấy ngân tiền mà thôi." Bành Nhân Nghĩa vẫn như cũ bám lấy bả vai Thẩm Tường, không cho hắn chạy đi.

Thẩm Tường hừ một tiếng: "Phải một ức ngân tiền thì mới đổi được loại thần tiền kia, ta luyện đan mà nói sẽ kiếm được còn nhanh hơn so với đi làm ở tiền trang kia."

"Vậy thì tốt, ta nói tất cả cho ngươi, ta bán ngươi vào bên trong tiền trang còn có một cái mục đích khác nữa! Ta là xem ở trên việc ngươi tương đối đáng giá tin cậy, ta mới để cho ngươi tham dự vào, ta biết ngươi không phải là một tiểu quỷ đơn giản, bằng không ngươi cũng sẽ không có thanh Thần đao kia." Bành Nhân Nghĩa thu hồi nụ cười trên mặt, một mặt nghiêm túc mà nói.

P/S: ta thích nào ... chương 2.... đợt này lắm việc quá, anh em thông cảm nha,,, từ từ sẽ lại trở về dịch như trước đó.

Bình Luận (0)
Comment