Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1720 - Chương 1720 - Cuối Cùng Tới

Chương 1720 - Cuối cùng tới
Chương 1720 - Cuối cùng tới

Thẩm Tường mỗi ngày cứ theo lẽ thường mà làm việc, không có Điền Hạo vị tiểu Thần này coi chừng, hắn lại bắt đầu vung tay lấy ngân tiền.

Hắn từ nơi Thái tổng quản đó mà biết được, qua một tháng nữa thì Phong Thần tiền trang sẽ phải chấp hành quản lý nghiêm khắc hơn, hắn suy đoán rất có thể là vì ứng đối người mà Địa Ngục Ma Đế phái tới, nói như vậy hắn còn khoảng thời gian một tháng nữa.

"Nếu như tháng này có thể từ trong kho hàng này lấy được đủ ngân tiền, cũng không cần phải nghĩ biện pháp khác." Thẩm Tường bây giờ có hơn hai mươi ức ngân tiền, tương đương với hai mươi đồng thần tiền, nếu hắn muốn góp đủ một ngàn ngân tiền trong một tháng này thì mỗi ngày ít nhất phải hơn ba mươi ức ngân tiền mới được.

Chuyện cho tới bây giờ, Thẩm Tường chỉ có thể chờ đợi tới một tháng sau mới tính toán được, dù sao người của Địa Ngục Ma Đế còn chưa tới, hắn vẫn là thành thật ở chỗ này, nếu có lượng lớn ngân tiền, tới lúc đó nói không chừng sẽ có trợ giúp rất lớn đối với hắn.

"Đến lúc đó thực sự không được thì chỉ có thể đi bán Thánh quả! Thánh quả ở chỗ này có lẽ là rất đáng tiền." Sau khi Thẩm Tường kết thúc công việc, đi ở trên đường phố, thám thính giá cả dược liệu Thánh cấp ở nơi này.

"Thanh Long Đồ Ma đao của ta không phải chỉ mười mấy cái thần tiền, chắc chắn là Bành Nhân Nghĩa cố ý hạ thấp giá xuống." Thẩm Tường dĩ nhiên không phải muốn bán Thanh Long Đồ Ma đao, hắn chẳng qua là cảm thấy Bành Nhân Nghĩa kia thật sự quá khốn kiếp, nhìn từ bề ngoài trông thì không tệ, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, thì Bành Nhân Nghĩa vẫn luôn muốn tính toán hắn.

Dược liệu Thánh cấp nơi này tương đối có giá trị, tuy nhiên cũng chỉ có thể bán được hơn ngàn vạn ngân tiền mà thôi, trừ khi là loại dược liệu Thánh cấp có phẩm cấp cao.

Dược liệu Thánh cấp mà Thẩm Tường nắm giữ bây giờ đều là chủng loại cấp thấp nhất, tuy nhiên cái này lại cho hắn thêm một con đường kiếm lấy ngân tiền.

"Xem ra sau này phải mạo hiểm mới được." Thẩm Tường quyết định mỗi ngày từ trong kho hàng ngân tiền này lấy đi nhiều hơn một chút ngân tiền, nói không chừng một tháng sau thì có thể góp đủ.

Sau mỗi ngày làm việc xong, thời gian dư thừa hắn cũng không có nhàn rỗi, hắn đều đang cô đọng linh dịch.

"Nếu như chỉ là dược liệu Thánh cấp, giá cả chắc chắn rất thấp, nhưng nếu như là Thần cấp, vậy thì dược liệu Thần cấp kém cỏi nhất thì cũng có thể bán được một cái giá không tệ." Thẩm Tường nhìn vào mọt viên hạt châu màu đỏ rực, đây là hột Địa Tâm thần quả, trải qua hắn xác nhận, Địa Tâm thần quả là Thần quả hàng thật giá thật, chỉ có điều ở bên trong dược liệu Thần cấp coi như thuộc chủng loại tương đối kém.

Hiện tại hắn còn không biết giá cả như thế nào, nhưng chỉ cần hắn lấy ra tới lúc đó tìm được người muốn mua, nhất định có thể kiếm một món hời.

"Địa Ngục Ma Đế, ngươi cũng đừng cho là ta không đường có thể đi, chúng ta chờ xem." Thẩm Tường vắt hết óc, cuối cùng nghĩ ra mấy cái biện pháp có thể cung cấp hắn kiếm được ngân tiền, nếu như lại cho hắn nhiều thêm một chút thời gian thì hắn không có căng thẳng như vậy.

Hai mươi ngày trôi qua, Thẩm Tường ở trong kho hàng lấy được tổng cộng ba trăm ức ngân tiền, đồng thời hắn lợi dụng thời gian sau khi làm xong công việc ở kho hàng, chạy ngược chạy xuôi trao đổi thành thần tiền, hiện tại hắn đã có ba trăm đồng thần tiền!

Ở trong thời gian ngắn như thế, có thể lấy được nhiều thần tiền như vậy thì có thể nói là thần tốc, rất nhiều người ở chỗ này mấy chục vạn năm cũng không lấy được nhiều giống như hắn, đương nhiên, chuyện này phải quy công với nơi chế tạo ngân tiền dưới mặt đất kia.

Tuy rằng hắn có không ít thần tiền, nhưng là khoảng cách tới con số một ngàn này vẫn còn rất xa.

Vừa mới làm xong việc, Thẩm Tường đã đến trên đường phố, hắn đột nhiên trông thấy một trên một bức tường có chân dung của hắn!

Đó là lệnh treo giải thưởng bắt hắn, tổng cộng là ba vạn thần tiền!

Ba vạn thần tiền đối với Địa Ngục Ma Đế mà nói căn bản chính là chín trâu mất sợi lông, Địa Ngục Ma Đế trước đó treo thưởng Thẩm Tường tới bốn cái Thần Cách mới gọi là con số lớn, một cái Thần Cách ở Thần Minh giới có thể bán được một cái giá cả rất cao, ba vạn thần tiền kia lấy ra để mà so sánh với bốn cái Thần Cách thì không tính là gì cả.

Nhưng ở nơi này, ba vạn thần tiền là có thể để cho ba mươi cường giả tạo thành một tiểu đội tới đối phó hắn! Lệnh treo giải thưởng kia còn có một cái yêu cầu, chính là phải bắt sống, khả năng này có chút khó.

"Ta quá bất cẩn, nếu như trước đó biến thành một bộ dung mạo khác, ta bây giờ cũng không cần phải đau đầu như vậy." Thẩm Tường rất hối hận lúc trước lúc mới tiến vào nơi này không có thay đổi hình dạng, dẫn tới hắn sử dụng bộ mặt thật của mình cho tới bây giờ, bằng không hắn không cần phải lo lắng quá nhiều.

Vốn cho rằng có thời gian một tháng, nhưng bây giờ vậy mà tới trước thời hạn mười ngày, hiện tại hắn không thể trở về Phong Thần tiền trang!

Ba vạn thần tiền ở chỗ này cũng không phải là một con số nhỏ, người bị giam giữ ở nơi này, cố gắng cả đời chính là vì góp đủ một ngàn thần tiền để rời khỏi nơi này.

Khả năng chỉ có Vu Phiền loại người cấp bậc này mới không thèm để ý tới những thần tiền này, nhưng là Bành Nhân Nghĩa và Thái tổng quản thì khó nói, đặc biệt là Bành Nhân Nghĩa, Thẩm Tường cho là hắn bây giờ khả năng là đang đi tìm kiếm hắn ở khắp nơi.

Thẩm Tường vừa nhìn thấy chân dung treo thưởng của hắn thì lập tức thay đổi dung mạo của mình.

Hắn quay người đang định rời đi, lại trông thấy Vu Phiền đứng ở đằng sau hắn!

Vu Phiền nhìn vào hai mắt của hắn, rồi sau đó nhìn vào chân dung treo thưởng của hắn, rồi sau đó truyền âm nói với hắn: "Ta biết ngươi chính là Thẩm Tường!"

"Vu đại nhân, ngươi có lẽ sẽ không phải vì ba vạn thần tiền kia mà tới bắt ta chứ." Thẩm Tường trả lời.

"Nếu như là bốn cái Thần Cách, ta sẽ cân nhắc cân nhắc, tuy nhiên nếu như ta vì bốn cái Thần Cách mà bắt ngươi, ta sợ rằng sẽ bị trục xuất sư môn, ngươi đi theo ta." Vu Phiền quay người đi về phía Phong Thần tiền trang.

Thẩm Tường trước đó đã nghe qua cuộc nói chuyện giữa Vu Phiền và Điền Hạo sư phụ của hắn, Phong Thần và Địa Ngục Ma Đế có khúc mắc, Vu Phiền chắc chắn không dám giúp Địa Ngục Ma Đế bắt người.

Chuyện này truyền đi rất nhanh, Phong Thần tiền trang có rất nhiều người đều nhận biết Thẩm Tường, Thái tổng quản và Bành Nhân Nghĩa bây giờ đang tìm kiếm Thẩm Tường ở khắp nơi, nhưng lại không biết Thẩm Tường đã đi theo Vu Phiền trở lại Phong Thần tiền trang.

Vu Phiền ở nơi yên tĩnh nhất trong Phong Thần tiền trang, Thẩm Tường ngồi ở đối diện hắn, nhìn hắn bình tĩnh uống trà.

"Vu đạ nhân ..." Thẩm Tường muốn nói chuyện, lại bị Vu Phiền phất phất tay cắt ngang.

"Ta biết tình cảnh bây giờ của ngươi ... Thật ra thì trong khoảng thời gian này ngươi có lấy ngân tiền từ nhà kho đi, đúng không!" Vu Phiền bình thường lạnh như băng, cười cười đối với Thẩm Tường, hắn cười lên trông cũng không phải là rất khó coi.

Lúc Thẩm Tường trao đổi ngân tiền lấy thần tiền đều là thay đổi một bộ dung mạo, hắn tin chắc sẽ không có ai biết, coi như Vu Phiền nhìn ra hắn từ nhà kho trộm lấy ngân tiền thì chắc chắn cũng không biết có bao nhiêu.

"Thật xin lỗi, ta là bị bất đắc dĩ, ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này." Thẩm Tường thở dài một hơi.

Vu Phiền không ngốc, hắn biết Thẩm Tường lần trước ở nhà kho nghe được đối thoại giữa hắn và Điền Hạo thì biết được chuyện Địa Ngục Ma Đế sẽ tới nơi này.

"Ngươi từ nhà kho lấy đi bao nhiêu ta không quan tâm! Những ngân tiền đó ta căn bản không quan tâm." Vu Phiền nhàn nhạt nói, dùng một loại ánh mắt dò xét nhìn vào Thẩm Tường: "Địa Ngục Ma Đế đã từng dùng bốn cái Thần Cách tới treo thưởng ngươi, tuy nhiên sau đó ngươi chạy tới nơi này, hắn đã hủy bỏ đi treo thưởng kia, hiện tại chỉ cần dùng ba vạn thần tiền là có thể để số lớn cường giả xuất động!"

Điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy, Địa Ngục Ma Đế chính là vì buộc hắn tiến vào Thần lao này.

"Thẩm Tường, ngươi biết Địa Ngục Ma Đế loại Thần Minh cấp bậc này, tại sao sẽ làm to chuyện đuổi giết ngươi không?" Vu Phiền hỏi.

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment