Thẩm Tường cũng cảm thấy rất đáng tiếc, tuy nhiên đây đều là thần tiền của Địa Ngục Ma Đế, đau lòng hơn chính là Địa Ngục Ma Đế.
"Bọn họ kiếm nhiều như vậy cũng phải có mạng tiêu mới được." Thẩm Tường nhìn vào vết tích lưu lại của hai cỗ thi thể kia, lúc này đã bị ăn mòn tới sạch sẽ.
Thanh Long vuốt vuốt chòm râu, cười nói: "Lần này ta đánh tạm thời đỡ nghiện, nhiều năm qua như vậy, cuối cùng cũng có thể giãn gân cốt!"
Thẩm Tường nói ra: "Nếu như hai tên Chiến Thần này là Chiến Thần điện phái xuống, hiện tại chết mất, Chiến Thần điện có thể tiếp tục phái Chiến Thần xuống hay không?"
"Tùy bọn họ, dù sao tới một người giết một người, nếu như phái Huyền Thần thượng vị tới, ta cũng dám liều mình chiến một trận, vừa vặn giúp ta đột phá bình cảnh." Thanh Long cười nói: "Trừ khi bọn họ phái Thiên Thần xuống, tuy nhiên Thiên Thần đưa vào Thần lao cũng không ở được chỗ của ta, Tai Tinh số hai này là một mình ta độc hưởng."
"Tại sao ngươi có thể độc hưởng Tai Tinh số hai?" Long Tuyết Di có chút không hiểu: "Thiên Thần cũng không có đãi ngộ đó mà ngươi lại có, coi như ngươi có quan hệ không tệ với Hình Phạt Thiên Thần thì cũng không có được loại đãi ngộ này đi."
"Ta nghe nói Tai Tinh số hai này là bố trí dành riêng cho gia hỏa tới từ thế giới Cửu Thiên, gia hỏa từ thế giới Cửu Thiên đi Thần Minh giới cũng không có mấy người, phạm tội bị mang vào Thần lao thì càng ít hơn, cho nên có thể nói là một mình ta độc hưởng."
Long Tuyết Di lại hỏi: "Vậy hai tên Chiến Thần được mang vào Thần lao có lẽ là đi Tai Tinh khác mới đúng, bọn họ làm sao có thể tự do vậy đây?"
Thanh Long cười nói: "Có thể là Hình Phạt Thiên Thần biết ta nhàm chán, cho nên cố ý để bọn hắn có được quyền tự do."
Thẩm Tường nhìn về phía Tai Tinh số một, nói ra: "Dương Ngạn con người này thật có ý tứ, chỉ mong ta và hắn thật có thể trở thành bằng hữu."
"Mang ta đi quan sát tên gia hỏa kia, nếu như có thể tin tưởng, xem hắn ta có thể mang tới cho ngươi một số đồ tốt từ Thần Minh giới xuống hay không." Long Tuyết Di cười nói: "Ta muốn nếm hương vị Thần quả một chút."
"Không phải ngươi đã từng nếm Địa Tâm thần quả rồi sao?" Thẩm Tường nhếch miệng: "Thần quả rất đắt, ta cũng không mua nổi."
"Ngươi có thể nghĩ biện pháp a!" Long Tuyết Di tiến vào U Dao giới: "Không cần biết có thể thành hay không, ngươi cũng phải hỏi hắn một chút có biện pháp gì có thể lấy được không."
Thanh Long vỗ vào bả vai Thẩm Tường, cười nói: "Bên cạnh có một con quỷ tham ăn như thế, sau này ngươi cố mà chịu."
Thẩm Tường một mặt bất đắc dĩ: "Ta đi Tai Tinh số một!"
"Ngươi cẩn thận một chút, nói không chừng Địa Ngục Ma Đế còn có hậu chiêu!" Thanh Long dặn dò một câu, Thẩm Tường cũng lập tức biến mất không thấy.
Phong Nhãn thành, Thẩm Tường lần này gặp được Dương Ngạn dễ dàng hơn nhiều, lần này Thẩm Tường được đưa vòa một phòng khách nhỏ lịch sự tao nhã có không gian yên tĩnh.
Dương Ngạn ở vài ngày trước, đã biết có hai Chiến Thần đi tới Thần lao, bây giờ nhìn thấy Thẩm Tường có thể bình yên vô sự mà đi tới chỗ này thì hắn cảm thấy hết sức kinh ngạc.
"Không hổ là Thẩm huynh! Nói thật ra, ta còn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi." Dương Ngạn cười ha ha một tiếng: "Hiện tại chúng ta có thể thống khoái uống vài chén!"
Thẩm Tường nhìn vào đại hán phong thái bất phàm trước mắt này, cũng cười lên ha hả, nói ra: "Ngươi không sợ ta mang đến phiền phức cho ngươi sao?"
"Ta đương nhiên không sợ, nơi này không người nào dám xông vào." Dương Ngạn đã gọi người lên, bày xong tiệc rượu, trông thấy trên bàn có rất nhiều thức ăn, Long Tuyết Di ngồi không yên, vội vàng từ trong U Dao giới đi ra.
Dương Ngạn trông thấy đột nhiên xuất hiện thêm một nữ tử xinh đẹp thì không thể không cảnh giác lên.
Thẩm Tường vội vàng nói lời giải thích: "Đây là ta..."
"Ta là nữ nhân của hắn, chờ lát nữa các ngươi cứ việc uống rượu là được rồi." Long Tuyết Di cười hì hì nói, đã ngồi xuống, bắt đầu lên kế hoạch xem nên ăn gì trước.
Thẩm Tường rất muỗn gõ cho nàng ta một cái, vậy mà đột nhiên xuất hiện.
"Dương đại ca, tiểu nữ tử ta có ảnh hưởng tới việc các ngươi uống rượu hay không?" Long Tuyết Di nhìn vào vẻ mặt kinh ngạc của Dương Ngạn thì thè lưỡi ra.
Dương Ngạn là không kịp phản ứng, hắn nghe thấy lời này của Long Tuyết Di thì vội vàng cười nói: "Vậy thì không phải, ngươi là thê tử của Thẩm huynh, ta đương nhiên hoan nghênh."
"Xin lỗi, tiểu nha đầu này chính là tham ăn, trông thấy một bàn đồ ăn này, nhịn không được mới nhảy ra ngoài." Thẩm Tường khẽ véo lấy má của Long Tuyết Di một cái.
"Không sao đâu, cứ ăn hết mình đi!" Dương Ngạn nói rất hào sảng, mà hắn vừa mới nói xong, Long Tuyết Di liền động, và một số lượng lớn các món ăn trên bàn đã được nếm thử.
Trong lòng Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, bởi vì bây giờ Long Tuyết Di không có loại tướng ăn ác liệt như hổ đói, khó được nàng ta dùng đũa thành thạo gắp thức ăn như vậy, miệng nhỏ nhấm nuốt, loại tướng ăn có chút ưu nhã này của nàng ta ở trong mắt Thẩm Tường thế nhưng là một đại kỳ quan.
Dương Ngạn mỉm cười, nâng chén lên dơ về phía Thẩm Tường, sau đó hai người vừa uống vừa nói chuyện, tốc độ dùng bữa của Long Tuyết Di cũng đang tăng tốc dần dần.
Dương Ngạn là người mở quán rượu, hơn nữa hắn mở quán rượu cũng không có ý định kiếm tiền, Thẩm Tường nhìn ra được hắn là một người rất thích kết giao bằng hữu, cho nên hắn cực kỳ hào phóng hào sảng, trông thấy Long Tuyết Di thích ăn uống như vậy còn đặc biệt gọi người tăng thêm một cái bàn, mang lên toàn bộ đồ ăn tương đối tốt trong quán rượu.
"Cũng là đồ tử đồ tôn của Tài Thần, sao lại khác biệt lớn như vậy! Vu Phiền kia rất âm!" Long Tuyết Di cũng không sợ nói ra những lời này ở trước mặt Dương Ngạn, bởi vì Dương Ngạn căn bản sẽ không để ý.
Dương Ngạn cười nói: "Chúng ta mặc dù là đồ tử đồ tôn của Tài Thần, có điều ta theo chính là Diệu Thần, Diệu Thần sư tổ làm người quang minh lỗi lạc, nghĩa bạc vân thiên, cho nên muốn trở thành đồ tử đồ tôn của Diệu Thần thì đầu tiên phải giống như hắn."
"Nói như vậy đồ tử đồ tôn của Diệu Thần chẳng phải là rất ít sao?" Thẩm Tường nói ra: "Vu Phiền kia từng nói, đồ tử đồ tôn của Phong Thần có rất nhiều, đều chưa từng gặp mặt Phong Thần."
"Bên Phong Thần kia đúng là như vậy, nhưng Diệu Thần tổ sư chúng ta có rất ít đồ đệ, sư phụ ta là đồ đệ nhỏ nhất trẻ tuổi nhất có thực lực yếu nhất của hắn, được đưa tới nơi này để lịch luyện, hắn không cần biết là đối với sư phụ ta hay là đối với ta đều rất tốt, có thời gian thì thường xuyên hướng dẫn chúng ta."
"Đúng rồi Dương đại ca, quản lý tiền trang đến cùng là phụ thân ngươi hay là sư phụ ngươi?" Thẩm Tường trước đó đạt được tin tức từ Vu Phiền, bọn họ là cha con.
"Là phụ thân ta cũng là sư phụ ta!" Dương Ngạn nói ra: "Ta là con trai độc nhất của phụ thân ta, tuy nhiên vì gia nhập môn hạ của Diệu Thần, ta bái hắn làm thầy! Diệu Thần chỉ có chín đồ đệ, còn như Phong Thần kia thì ta cũng không rõ, Phong Thần thu loạn đồ đệ ở khắp nơi, mà những đồ đệ này của hắn vì đạt được sự chú ý của Phong Thần cho nên lục đục với nhau, minh tranh ám đấu, tuy rằng như vậy có thể nuôi dưỡng được đệ tử rất mạnh, nhưng những đệ tử này đều có phẩm hạnh rất kém cỏi."
Long Tuyết Di rất đồng ý: "Vu Phiền kia chính là một ví dụ điển hình, một tên gia hỏa rất âm, nhất định phải giết hắn."
"Muốn giết hắn cũng không phải đơn giản! Hắn có Hình Phạt Thiên Thần bảo hộ, không dễ ra tay." Dương Ngạn lắc đầu cười nói.
"Không phải ngươi nói bắt hắn lại là được rồi sao?" Thẩm Tường cảm thấy đâyn không phải chuyện khó.
"Như thế thì không tệ, nhưng lúc ngươi bắt hắn lại, phải để hắn mất đi ý thức trong nháy mắt, để hắn không cảm nhận được cần phải cảnh giác làm hắn hôn mê rồi bắt hắn đi, bằng không khi hắn cảnh giác lên thì phát động thần niệm mà Hình Phạt Thiên Thần lưu lại ở trên người hắn, Hình Phạt Thiên Thần sẽ lập tức ra tay." Dương Ngạn nói ra: "Chuyện này vô cùng khó khăn."
"Tuyệt không thể để cho hắn không làm gì mà đạt được một cái Thần Cách." Long Tuyết Di một mặt tức giận.
"Đây là đương nhiên, tuy nhiên hắn tạm thời sẽ không rời khỏi nơi này, Thần Cách chỉ cần ở trên tay hắn thì có thời gian nghĩ biện pháp đoạt lại từ trong tay hắn." Dương Ngạn uống một chén rượu, cười cười: "Ta có lẽ có thể nghĩ giúp các ngươi một số biện pháp."
Long Tuyết Di cười nói: "Dương đại ca, nghe nói ngươi cũng làm hoạt động săn bắt Thần Cách, đây có phải là thật hay không?"
Trông thấy Long Tuyết Di không che đậy miệng như vậy, Thẩm Tường cũng có chút lo lắng, tuy nhiên hắn biết Dương Ngạn này cũng là loại người trực tiếp.
"Không sai, thật ra thì đây là cấp trên ngầm đồng ý, chỉ có điều có bản lĩnh từ nơi này lấy được Thần Cách không có lạc ấn cũng không phải là chuyện dễ dàng, trước đó từng có rất nhiều gia hỏa đều bị cắm! Chỉ cần không chạm tới ranh giới cuối cùng của Hình Phạt Thiên Thần, không nháo ra chuyện lớn thì đây đều là chuyện ở trên ngầm đồng ý."
"Nói như vậy người được phái xuống nơi này, chẳng phải có thể kiếm một khoản lớn sao?" Long Tuyết Di nói.
Dương Ngạn khẽ cười nói: "Có phải Vu Phiền đã nói cho các ngươi biết hắn được phái xuống đây là chuyện rất không may hay không?"
Thẩm Tường và Long Tuyết Di khẽ gật đầu, lúc trước Vu Phiền biểu hiện, giống như là được phái xuống tới để chịu tội vậy, hóa ra đây là một công việc béo bở a!
"Các ngươi khả năng còn không biết đi, Vu Phiền và sư phụ hắn đều là người được Phong Thần tương đối coi trọng, bằng không Vu Phiền làm sao có thể có được an bài tốt như vậy?"
Long Tuyết Di xì khinh miệt một tiếng: "Tên gia hỏa này, lúc trước nói chính mình tới đáng thương, nói chính mình trước được gặp qua Phong Thần như thế nào, còn nói thực lực mình yếu kém ra sao, sau này rời khỏi cái Thần lao này sẽ bị sư huynh đệ của mình bỏ xa."
Thẩm Tường nói ra: "Khó trách hắn có thể chọn ra được mục tiêu cho ta nhanh như vậy, hóa ra hắn sớm đã an bài xong, hắn chỉ thiếu một người thợ săn tốt."
Long Tuyết Di cười nói: "Dương đại ca đã là một tên nhà giàu, vậy ta sẽ không khách khí!" Nói xong, nàng ta bắt đầu ăn ngấu nghiến, nhìn Dương Ngạn cười ha ha.
"Dương đại ca, Thẩm Tường thế nhưng là một thợ săn không tệ, ngươi xem hắn một chút có thể hợp tác với ngươi hay không."
Dương Ngạn nói ra: "Đương nhiên có thể, ta có thể cung cấp mục tiêu tốt cho Thẩm huynh, hơn nữa ta không muốn cái gì, chỉ có điều Thẩm huynh ngươi phải hiểu được, ngươi giết quá nhiều người ở chỗ này, cuối cùng ra ngoài cũng sẽ không dễ dàng, đặc biệt là dính dáng gì tới Hình Phạt Thiên Thần kia thì còn có thể bị đưa vào nguy hiểm ở Địa Ngục! Ngươi không phải bị đưa vào Thần lao, Hình Phạt Thiên Thần bình thường sẽ không tự mình tìm tới."
"Ta cũng không muốn giết nhiều, ta chỉ muốn kiếm mấy cái Thần Cách! Rồi mới từ chỗ Dương đại ca kiếm chút thần tiền, lại nhờ Dương đại ca giúp ta mua một chút đồ từ trên Thần Minh giới, không biết có quá làm phiền ngươi hay không?" Trong tay Thẩm Tường đã có một cái Thần Cách, có thể đổi lấy không ít thần tiền, đầy đủ để hắn mua rất nhiều thứ.
"Đương nhiên không phiền, chỉ có điều ta mua đồ từ Thần Minh giới cần có một chút thời gian, hơn nữa mua đồ vật không thể quá trân quý, ví dụ như Thánh đan Thần đan gì đó, những thứ này cần thời gian dài hơn." Dương Ngạn nói.
"Dược liệu Thánh cấp hoặc là Thánh quả thì sao?" Thẩm Tường chỉ cần những thứ này, đặc biệt là Thánh quả thuộc tính Hỏa và thuộc tính Băng.
"Như vậy thì có thể lấy tới rất nhanh!" Dương Ngạn cười nói: "Chẳng lẽ Thẩm huynh có ý định ở chỗ này lâu để thực lực tăng lên rồi mới rời đi?"
"Là có ý nghĩ này!" Thẩm Tường là dự định tăng thực lực lên trước khi rời đi, nhưng sẽ không ở lại trong thời gian quá dài, nếu như hắn tu luyện ra Đế hồn, Liễu Mộng Nhi các nàng luyện chế ra Thần thuyền thì hắn ta gần như có thể rời khỏi Thần lao.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.