Thanh Long bảo Thẩm Tường chớ suy nghĩ quá nhiều, hắn tuy rằng rất tự tin có thể ứng phó được, nhưng Thẩm Tường vẫn là không thể không lo lắng.
Thẩm Tường ở chỗ này mấy ngày, Liễu Mộng Nhi các nàng chúng nữ đã cùng nhau luyện chế xong Thần Cách kia.
"Hiện tại những Huyền Thần và Chiến Thần kia đều chưa xuống đây, ta lại không thể rời khỏi nơi này quá nhanh, giết chết Vu Phiền thì Hình Phạt Thiên Thần sợ rằng sẽ xuất hiện." Thẩm Tường nhìn vào Thần Cách trong tay có chút do dự.
"Thần Cách này sẽ phát nổ vào năm ngày sau, coi như đặt ở bên trong pháp bảo trữ vật cũng sẽ phát nổ, chủ yếu là dẫn nổ lực lượng cường đại ẩn chứa bên trong Thần Cách, cho nên ngươi chỉ có khoảng thời gian năm ngày!" Tiết Tiên Tiên nói ra: "Tới lúc đó đi hỏi Thanh Long gia gia một chút, nhìn xem làm như thế có thể khiến Hình Phạt Thiên Thần biết hay không! Vu Phiền săn bắt Thần Cách ở chỗ này cũng là chuyện làm trái với quy tắc, bị làm chết cũng là đáng đời đi."
Thanh Long nói ra: "Không có chuyện gì, chỉ cần không phải ngươi tự mình động thủ, Hình Phạt Thiên Thần không có gì để nói, tuy nhiên tới lúc đó sẽ có chút phiền phức, dù sao Vu Phiền là người ở trên Thần Minh giới được phái xuống, nếu như Phong Thần truy cứu thì khó nói, nhưng cái này cũng cần thời gian, tới lúc đó ngươi sớm đã cao chạy xa bay rồi."
Thẩm Tường nghe được lời này của Thanh Long, cứ yên tâm cầm viên Thần Cách này tới Phong Thần tiền trang, tìm được Vu Phiền.
Vu Phiền trông thấy Thẩm Tường đi tới, trong lòng âm thầm vui mừng, ít ra bây giờ hắn đã kiếm được một cái Thần Cách, hắn cũng đang lo lắng đám Huyền Thần ở trên Thần Minh giới kia xuống tới, hắn cho rằng tới lúc đó thì chính là ngày chết của Thẩm Tường.
"Có mục tiêu mới hay không?" Thẩm Tường cười nói: "Lần này tiến triển tương đối thuận lợi!"
"Tạm thời không có, ngươi chờ qua một đoạn thời gian đi!" Vu Phiền trước đó đã suy tính thật kỹ, quyết định không tiếp tục để Thẩm Tường săn bắt Thần Cách giúp hắn nữa, miễn cho đêm dài lắm mộng.
"Vu đại nhân, ta bây giờ cần gấp một chút thần tiền mua sắp pháp bảo thần binh tốt, trước có thể cho ta một chút hay không?" Thẩm Tường cũng muốn nhân dịp này vớt một món tiền nhỏ.
"Muốn bao nhiêu?" Vu Phiền hỏi.
"Tám trăm thần tiền!" Thẩm Tường muốn lấy thần tiền này là vì Thái Cường, hắn đã đáp ứng muốn giúp Thái Cường trở về Thần Minh giới, tốt xấu gì Thái Cường cũng đã giúp việc cho hắn.
"Tạm thời ta chỉ có bảy trăm!" Vu Phiền suy nghĩ một chút, cho Thẩm Tường bảy trăm thần tiền.
Thẩm Tường cầm bảy trăm thần tiền rồi lập tức đi tìm Thái Cường, Thái Cường từng lưu lại ám ký ở chỗ này, hắn chẳng mấy chốc đã biết được vị trí hiện tại của Thái Cường, là ở một tòa thành thị nhỏ gần đây.
Đi tới tòa thành thị nhỏ kia, sau khi Thẩm Tường tìm thấy Thái Cường, không nói hai lời đã kín đáo đưa túi trữ vật kia cho Thái Cường.
"Trong này có bảy trăm thần tiền, có lẽ là đủ để ngươi rời khỏi nơi này!" Thẩm Tường truyền âm cho Thái Cường: "Ta bây giờ bị rất nhiều chuyện phiền toái quấn thân, ngươi nhanh chóng rời đi đi! Tuyệt đối đừng bị Vu Phiền để mắt tới, lúc trước hắn đã muốn diệt khẩu ta."
Thái Cường rất cảm kích Thẩm Tường, hắn cũng không nghĩ tới Thẩm Tường một người vừa mới đi vào nơi này không bao lâu đã lấy được nhiều thần tiền như vậy, giúp đỡ hắn rời khỏi Thần lao.
"Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, cáo từ!" Thái Cũng đi cũng rất nhanh chóng.
Nhìn vào Thái Cường rời đi, Thẩm Tường hy vọng sau này đi tới Thần Minh giới, Thái Cường này sẽ trở nên càng mạnh hơn!
"Cần phải trở về, vẫn là ở bên cạnh Thanh Long sẽ an toàn một chút." Thẩm Tường trở về Tai Tinh số hai, trông thấy Thanh Long cả ngày cứ đứng ở trên đỉnh núi, một mặt chờ mong, chờ những Huyền Thần kia đi tới.
Sau khi Thẩm Tường trở về, Thanh Long mới từ trên đi xuống, hắn bị giam ở cái này này quả thực rất nhàm chán, ngoại trừ tu luyện ra thì hắn chính là muốn tìm kiếm một số việc vui.
"Tiền bối, trả lại cái này cho ngươi!" Thẩm Tường trả lại Thanh Long phi phong cho Thanh Long.
"Sau này ngươi cũng đừng chạy loạn khắp nơi, chỉ cần ta cảm ứng được đám gia hỏa kia đi tới thì ta sẽ lập tức mang ngươi rời đi, chỉ cần ở bên cạnh ta thì ngươi sẽ không có chuyện gì." Thanh Long nhận lấy phi phong, phi phong này là một kiên thần khí rất không tệ, trước đó Liễu Mộng Nhi các nàng đều đã nghiên cứu qua, đã vẽ ra được bản vẽ, chừo sau này lại đi luyện chế.
Hiện tại mấy người Tiết Tiên Tiên ở trung U Dao giới chuyên tâm luyện chế Thần thuyền, đối với các nàng mà nói dung luyện Đỉnh Thiên thạch kia là tương đối khó khăn, may mắn Thẩm Tường trước đó từng mua một cái Thần lô cho các nàng, ở lúc dung luyện có thể tạo được tác dụng rất lớn, hơn nữa Thanh Long cũng ở bên trong rót vào một đám hỏa diễm, các nàng chỉ cần khống chế hỏa diễm là được rồi.
Ba ngày trôi qua, Thẩm Tường dựa lưng vào trên một thân cây để nghiên cứu Thiên Luyện thuật, lúc này trời vừa sáng vừa bắt đầu ngày mới, Thanh Long đã kinh hô một tiếng, bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Thẩm Tường, hắn vung tay một cái nắm lấy vạt áo Thẩm Tường.
"Đến rồi!" Mặt mũi Thanh Long tràn đầy kích động: "Tiểu quỷ, chúng ta cứ cáo biệt như vậy đi, chăm sóc tiểu nha đầu kia cho thật tốt, tuyệt đối đừng để nàng ta lại chết thêm lần nữa!"
Thanh Long nói xong, phóng xuất ra lực lượng Long Thần rất cường đại, chỉ thấy không gian đằng sau hắn bắt đầu nổi lên gợn sóng!
Để Thẩm Tường cảm thấy khiếp sợ là, hắn từ bên trong cỗ lực lượng Long Thần kinh khủng này của Thanh Long cảm ứng được một loại lực lượng pháp tắc, bởi vì hắn có được Huyền Châu Không Gian pháp tắc, cho nên hắn rất quen thuộc đối với loại lực lượng pháp tắc này, tuy rằng không phải pháp tắc giống như của hắn.
"Là Thời Gian pháp tắc!" Trong lòng Thẩm Tường vô cùng kinh ngạc, Thanh Long vậy mà nắm giữ lấy Thời Gian pháp tắc, khó trách hắn có thể từ nơi này đưa hắn ra ngoài.
"Gặp lại!" Thanh Long nói xong, vội vàng xoay người, ném Thẩm Tường vào cái thông đạo không gian mà hắn mở ra kia.
Thẩm Tường còn chưa kịp cáo biệt với Thanh Long thì đã đi vào trong một khu rừng tràn đầy ánh sáng tím!
"Là Tử Diệp lâm! Ta trở về!" Thẩm Tường hạ xuống ở trên một nhánh cây, đánh hạ xuống một mảnh lá cây phát ra ánh sáng màu tím.
...
Sau khi Thanh Long đưa Thẩm Tường rời khỏi đây, trên đầu hắn đột nhiên xuất hiện một chùm ánh sáng rực rỡ, chỉ thấy hơn trăm tên Huyền Thần trên người mặc Thánh giáp tỏa ra các loại ánh sáng, trong tay cầm Thần binh xuất hiện, cưỡi mây đạp gió mà tới.
Trước khi bọn họ tới thì đã biết Thanh Long là cường giả như thế nào, mà bây giờ trông thấy Thanh Long chẳng qua là một lão giả nhỏ bé, trong lòng khó tránh khỏi có chút khinh thường.
"Các ngươi muốn tìm Thẩm Tường đúng không, hắn đã đi!" Thanh Long cười nói: "Các ngươi đi một chuyến không công, các ngươi có lẽ là phải biết, tiến vào Thần lao một năm mới có thể giap nạp thần tiền để rời đi, nói cách khác, các ngươi còn phải ở chỗ này một năm!"
"Ta không phải tới tìm Thẩm Tường, chúng ta nhận được nhiệm vụ là tới nơi này để đánh bại ngươi, phé bỏ ngươi." Một tên đại hán nói với giọng nói lạnh lùng con thạch sùng.
Đại hán kia nói xong thì có mười mấy tên Huyền Thần đứng ra: "Chúng ta là tới đối phó Thẩm Tường."
Khoảng trăm tên Huyền Thần này phân biệt chấp hành nhiệm vụ khác nhau.
"Bất kể có phải là hay không, các ngươi đều phải ở chỗ này một năm!" Thanh Long cười to nói: "Thời gian trong một năm này đủ để ta đánh bại các ngươi, phế bỏ các ngươi!"
Thanh Long nói xong thì đại chiến lập tức nổ ra...
Thẩm Tường về tới bên trong rừng Sinh Mệnh của Thánh Thủy Thiên Vực, hắn có chút lo lắng cho Thanh Long, chỉ là lo lắng cũng không dùng để làm gì!
"Thanh Long hắn nắm giữ Thời Gian pháp tắc, tuy nhiên hắn khả năng chỉ nắm giữ được sơ bộ, bằng không hắn chắc chắn có thể rời khỏi Thần lao." Thẩm Tường nói.
"Lão Thanh Trùng thật lợi hại, năm đó ta nhưng còn mạnh hơn hắn một chút, hiện tại đã bỏ xa ta." Long Tuyết Di thổn thức không thôi: "Sau này nói không chừng có thể vấn đỉnh Thiên Thần chi vị."
Thẩm Tường nhìn xung quanh: "Chúng ta có thể đi về, hiện tại cho dù có một đám lớn cường giả Đế cấp tới bắt ta cũng không thể làm gì được ta!"
Sau khi trở về, Thẩm Tường có thể sử dụng lực lượng Không Gian pháp tắc, hắn mở ra một cái thông đạo không gian, quay trở về Đế Thiên!
"Đây là Đế Thiên sao?" Thẩm Tường hoảng sợ nói.
"Có phải ngươi tính sai nơi nào rồi hay không? Lâu không sử dụng lực lượng Không Gian pháp tắc lâu một chút mà đã dùng không tốt rồi?" Long Tuyết Di cũng vội vàng nói.
Vị trí hiện tại của Thẩm Tường mặc dù là ở một khu rừng, nhưng cỗ Thánh linh khí nồng đậm ở nơi này giống như là ở vị trí tốt nhất bên trong những Thiên Vực Vô Tận kia, như là đang ở trên một mỏ thánh thạch tốt nhất, khiến Thẩm Tường không thể không nghi ngờ dưới chân hắn như có một cái long mạch thánh thạch vậy.
"Không sai, nơi này chính là Đế Thiên!" Thẩm Tường rất chắc chắn: "Chẳng lẽ nói nơi này đi qau thời gian rất lâu mới trưởng thành tới như thế này!"
"A?" Lãnh U Lan có chút lo lắng: "Như vậy chúng ta chẳng phải sẽ thua kém những người khác sao?"
"U Lan, ngươi có huyết mạch Bạch Long ta, ngươi không cần phải lo lắng sẽ thua kém, có lão ca ngươi tên Đan Thánh này ở đây, chẳng mấy chốc thì ngươi có thể vượt qua." Long Tuyết Di cười hì hì nói.
Thẩm Tường nói ra: "Nơi này trước kia có lẽ là một tòa thành thị, bây giờ lại không còn ở đây, Đế Thiên này đến cùng đã trải qua bao lâu?"
Thẩm Tường lơ lừng giữa không trung, một lần nữa mở ra một cái thông đạo không gian, lần này ahứn đi tới một tào thành thị rất to lớn!
"Thành thị của Bách Hoa cung, vậy mà trở nên rộng lớn như thế này!" Thẩm Tường lơ lửng ở trên không, quan sát khiến trúc mênh mông vô bờ phía dưới kia.
"Hộ thành đại trận thật mạnh, ta vậy mà không cách nào sử dụng lực lượng không gian đi xuyên qua!" Thẩm Tường lại là sợ hãi than, sau đó hạ xuống mặt đất, đứng ở trước mặt cửa thành rộng rãi to lớn kia nhìn vào bốn chữ to lớn "Bách Hoa thánh quốc."
"Đến cùng đã trôi qua bao nhiêu năm?" Thẩm Tường từ bốn chữ kia có thể thấy được, nơi này đã hoàn toàn được Lữ Kỳ Liên chiếm lấy, hơn nữa nàng ta cũng trở thành Hoa Đế danh xứng với thực.
Thẩm Tường đi vào cửa thành, cần nói rõ lai lịch và thân phận, hơn nữa trước đó hắn còn phát hiện, có rất nhiều người dịch dung, lúc đi vào đều sẽ bị một tấm gương lớn bày ở một bên cửa thành soi ra tới.
Thẩm Tường lấy ra một tấm lệnh bài mà trước đây Hoa Đế cho hắn đưa cho thị vệ thủ thành, thị vệ kia xem xét rồi lập tức cung kính đối với Thẩm Tường!
"Thời gian qua lâu như vậy, tấm lệnh bài này vẫn còn có tác dụng như thế a!" Thẩm Tường thu hồi lệnh bài, rất nhàn nhã tiến vào cửa thành.
Sau khi đi vào cửa thành, bên cạnh có một cái quảng trường rộng lớn, kiến tạo rất nhiều truyền tống trận, có hai cái khu vực, một cái là khu vực truyền tống vào bên trong Bách Hoa thánh quốc, cái còn lại chính là truyền tống rời khỏi Bách Hoa thánh quốc.
Thẩm Tường đi tới bên cạnh khu vực truyền tống thì thấy Băng Long thánh quốc, Trấn Ma thánh quốc, Hỏa Thần quốc, Thánh Băng quốc, Thánh Lôi quốc ... hàng dãy rất nhiều thánh quốc, hắn từ những danh tự kia cũng có thể nhìn ra những Thánh quốc này vốn đều là những thế lực nào.
"Thần Vũ quốc! Phùng Vũ Khiết cũng tới nơi này!" Long Tuyết Di nói.
"Đế Thiên đến cùng là thế nào? Lực lượng thánh linh nồng đậm như vậy, những Thiên Vực Vô Tận kia đều từ xa xa mặt dạn mày dày chạy tới nơi này!" Thẩm Tường nói.
"Còn có Phù Sinh thánh quốc, đây chẳng lẽ là Phù Sinh thành một trong tam bá chủ của Thánh Thủy Thiên Vực sao? Lúc trước Liễu Phù Sinh người thành chủ này cũng không tệ, giúp ngươi ngăn lại đám cường giả Đế cấp truy sát ngươi." Long Tuyết Di nói.
"Hầu gia một trong tam bá chủ có lẽ là Thánh Hầu quốc kia, cũng ở nơi này!" Đông Phương Hinh Nguyệt cắn răng nói, lúc trước nàng ta chính là bị Hầu gia truy nã.
"Còn có Thái Thánh quốc, Thánh Tà quốc ... những gia hỏa này tới đúng lúc, tránh khỏi ta chạy khắp nơi đuổi giết bọn hắn!" Thẩm Tường cười lạnh nói.
Lãnh U Lan nói ra: "Lão ca, làm sao lại không có Hàng Long thánh quốc?"
P/S: Ta thích nào ... chương 3