Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1771 - Chương 1771 - Địa Tâm Cung Điện

Chương 1771 - Địa Tâm cung điện
Chương 1771 - Địa Tâm cung điện

Chúng thần vừa mới từ Thần Minh giới xuống cùng với mấy người ở trên thuyền của Khương Thánh kia tuy rằng đã rời xa long mạch, nhưng lúc này vẫn cảm ứng được chỗ đó truyền tới một cỗ khí tức rất nóng bỏng.

"Loại cảm giác này rất quen thuộc, rất giống với Địa Tâm Hỏa Vực." Khương Thánh nói, hắn rất mẫn cảm đối với hỏa diễm, hơn nữa hắn cũng có nghiên cứu qua đối với Địa Tâm Hỏa Vực.

"Chẳng lẽ nói Thẩm Tường đã lấy long mạch kia đi." Tề Thí nói ra: "Long mạch kia lợi hại cỡ nào a, những Thần Minh kia đều không thể rung chuyển, nếu như tiểu tử Thẩm Tường này đạt được long mạch thì chẳng phải là rất mạnh sao."

Mỹ phụ Thần Nữ điện kia nói ra: "Thực lực bây giờ của Thẩm Tường còn chưa thể thừa nhận lực lượng của long mạch kia, coi như ta hay là một tên Thiên Thần thì khả năng cũng không thể thừa nhận được."

Phùng Vũ Khiết thở dài: "Long mạch này trường thành rất không bình thường, đã vượt ra khỏi kế hoạch năm đó của Cửa Thần vương, lại biến thành như thế nào thì ta cũng không biết."

Lữ Kỳ Liên đột nhiên hô: "Có gia hỏa rất mạnh đang tới gần."

Lúc này mọi người cũng cảm ứng được, lập tức đề phòng, ngay cả mỹ phụ lợi hại của Thần Nữ điện kia cũng hiện ra vẻ tràn đầy ngưng trọng, bởi vì cỗ khí tức này khiến cho nàng ta cảm nhận được một cỗ áp lực rất lớn.

Lúc mọi người ở đây vô cùng gấp gáp, một tên thiếu niên mặc áo bạc mặt như quan ngọc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.

"Các ngươi có ai biết Hoàng Cẩm Thiên ở nơi nào không?" Thiếu niên này chính là Long Cửu Thiên.

Mọi người rất kinh ngạc, người này nhìn chỉ là một thiếu niên, nhưng thực lực lại cường đại như thế, may mắn hắn không có bất kỳ địch ý nào, hắn đới đây chỉ là vì tìm người.

Hoàng Cẩm Thiên trầm tư suy nghĩ, cũng không nghĩ ra được bản thân mình có quen biết với một nhân vật nào mà lợi hại như vậy, chỉ có miêu nhi cũng có dáng vẻ thiếu niên là hắn tương đối quen thuộc, nhưng không có cường đại tới như vậy.

"Chính là ta, ngươi tìm ta có việc gì không? Chúng ta quen biết nhau à?" Hoàng Cẩm Thiên đứng ra, dò hỏi.

"Ta là Long Cửu Thiên, là Thẩm Tường bảo ta tới tìm ngươi, bởi vì ta vừa mới tới thế giới này còn thiếu rất nhiều chuyện không hiểu, cần tìm ngươi thỉnh giáo, hắn nói ngươi là sư phụ của hắn, cho nên mới để cho ta tới." Thiến niên kia nói với Hoàng Cẩm Thiên.

Người ở trên chiếc thuyền này đều không ngốc, cùng lúc nghĩ tới một cái khả năng.

"Tên ngươi là Long Cửu Thiên." Long Tuyết Di nói ra: "Chẳng lẽ ngươi là cũng là Long, ta đây cũng là Long, tuy nhiên khí tức trên người của ngươi không giống với ta."

"Tên là Thẩm Tường đặt cho ta, long thể của ta có cấu tạo khác với ngươi, long thể của ta chủ yếu là Địa Tâm thai nghén, mà long thể của ngươi có lẽ là dùng lực lượng hỗn độn nguyên thủy dựng dục ra." Long Cửu Thiên nói.

Long Tuyết Di khẽ nói: "Chuyện đặt tên hẳn là để cho ta tới đặt, cái tên Thẩm Tường này."

Lữ Kỳ Liên hỏi: "Nói như vậy thì ngươi chính là long mạch hóa thành, như vậy thì Thẩm Tường đâu, làm sao mà hắn không đi cùng với ngươi."

Phùng Vũ Khiết có chút lo lắng mà hỏi: "Thẩm Tường có phải đã xảy ra chuyện rồi hay không?"

Đông Phương Hinh Nguyệt ở ngay tại bên cạnh, nàng ta nói ra: "Hắn không sao cả, hắn mà có chuyện gì thì ta cũng sẽ có chuyện."

Bởi vì khế ước chủ phó giữa nàng ta và Thẩm Tường còn chưa có giải trừ, Thẩm Tường mà chết đi thì nàng ta cũng sẽ hương tiêu ngọc tổn.

"Thẩm Tường không có chuyện gì, hắn chỉ là rơi xuống dưới Địa Tâm." Khuôn mặt Long Cửu Thiên hiện ra vẻ hoài nghi, hắn không biết những người này vì sao lại hoài nghi Thẩm Tường sẽ xảy ra chuyện.

Trong lòng mọi người lập tức thầm mắng, rơi xuống dưới Địa Tâm còn gọi là không có chuyện gì a.

Khương Thánh, Hoàng Cẩm Thiên và Tề Thí ba người này đều rất hiểu Địa Tâm bây giờ, bởi vì bọn hắn ở dưới vực sâu U Minh đã thử qua việc muốn đi vào Địa Tâm, tuy nhiên những thông đạo kia đều đã bị chặn lại, coi như không có bị chặn lại thì lúc tới gần, loại sức nóng kia cũng không phải là bọn họ có thể chống lại.

"Cái gì? Thẩm Tường rơi xuống Địa Tâm." Nơi xa truyền tới tiếng kinh hô vội vã, đây là tiếng hô của Long Tuệ San, Thẩm Tường thế nhưng là đệ đệ của nàng, hơn nữa nàng ta cũng biết sự lợi hại của Địa Tâm, nàng ta sao có thể không vội cho được.

Long Tuệ San lúc này cùng một đám Băng Long cường đại chạy tới, bọn họ xác thực tới rất muộn, đã giải tán mới đến.

Trông thấy nhiều Băng Long đi tới như vậy, nội tâm Long Cửu Thiên đột nhiên có một loại cảm giác rất thân thiết.

"Hắn nói chính hắn muốn đi Địa Tâm, lúc ấy ta giúp hắn đi lên, hắn kiên quyết không lên." Long Cửu Thiên nói.

"Các ngươi thực sự không cần lo lắng, trên người Thẩm Tường có Hỏa Long kiếm và Huyền Vũ Kim Cương giáp, đầy đủ để hắn đối phó với hoàn cảnh ác liệt kia của Địa Tâm, chúng ta tuy rằng lợi hại hơn so với hắn một chút, nhưng không có Hỏa Long kiếm thì chưa chắc có thể sống sót ở Địa Tâm." Phùng Vũ Khiết nói, nàng ta có hiểu rõ nhất định đối với Cửu long thánh kiếm.

Long Tuệ San hỏi: "Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?"

"Đại tỷ, ta nói cho ngươi biết." Lãnh U Lan kéo Tiết Tiên Tiên bay tới, kể lại những chuyện vừa xảy ra cho Long Tuệ San.

Long Cửu Thiên cũng ở một bên kiên nhẫn lắng nghe.

Lúc này mọi người quyết định, trước tiên đi tới Thần Vũ thánh quốc, sau đó lại thương lượng về chuyện sau này.

...

Sau khi Thẩm Tường rơi vào Địa Tâm thì lấy Hỏa Long kiếm và phóng thích Huyền Vũ Kim Cương giáp ra, giống như lần trước hắn tới, dung nham nơi này toàn bộ đều tránh hắn, hơn nữa hắn cũng không cảm ứng được sức nóng.

"Thoáng vừa rồi quả thật đã làm cho nhục thể của ta mạnh lên không ít, nhưng còn chưa vượt qua cấp bậc Tử Kim cốt, ta phải tu luyện ra Ngọc cốt mới được."

Dựa theo phán đoán của Long Cửu Thiên thì một thoáng vừa rồi có lẽ có thể để cho nhục thân của Thẩm Tường trở nên rất mạnh mới đúng, chỉ là hắn không biết, nhục thân của Thẩm Tường rất đặc biệt.

"Địa Tâm này có lẽ là bí mật của Đế Thiên, ta tiến vào chỗ sâu xem sao." Thẩm Tường đi về chỗ sâu phía dưới, chỗ sâu của Địa Tâm hắn còn chưa từng đi tới, hắn mượn cơ hội lần này tới tìm tòi hư thực.

Không ngừng lặn xuống chỗ sâu của Địa Tâm, kéo dài cả ngày, Thẩm Tường cũng đã mất đi tính nhẫn nại, ngay vào lúc hắn muốn từ bỏ thì lại đột nhiên va vào một thứ gì đó rất cứng, hắn nhìn kỹ thì đó là một bức tường, còn có thể trông thấy rõ ràng gạch đá màu xanh trên bức tường đó.

Ở chỗ này lại có một bức tường, Thẩm Tường cảm thấy vui mừng không thôi, lập tức lần theo bức tường này mà đi.

Hắn nghi ngờ đây không phải là tường kín, có thể là một tòa kiến trúc.

Kiến trúc ở dưới Địa Tâm này chắc chắn không phải là bình thường, tuy rằng thoạt nhìn là gạch xanh bình thường, nhưng ở dưới Địa Tâm lâu như vậy mà không bị đốt tan thì có thể thấy được loại gạch xanh này không phải là gạch bình thường.

Thẩm Tường lên lên xuống xuống mấy lần, xác định đây là bức tường bên ngoài một tòa kiến trúc, cao khoảng mười trượng đổ lại, hiện tại hắn bắt đầu tìm kiếm lối đi vào bên trong.

Tòa kiến trúc này được dung nham bao bọc lại, lâu dài đều là như vậy, điều này làm cho Thẩm Tường càng cảm thấy tò mò hơn, kiến trúc này là do ai tạo ra, tại sao phải xây dựng ở nơi này.

Chẳng mấy chốc hắn đã đoán được là Cửu Thần Vương năm đó tạo ra, bởi vì thế giới Cửu Thiên này chính là bọn họ sáng tạo ra, đây là chuyện rất có khả năng.

Hắn dùng thời gian nửa ngày tới tìm tòi, rốt cuộc tìm được một cánh cửa lớn.

"Ta mở cánh cửa này ra thì những dung nham kia không biết có chảy vào hay không?" Thẩm Tường đang suy nghĩ có nên mở cửa hay không, sau khi hắn suy nghĩ một chút, cảm thấy người trước đây kiến tạo tòa kiến trúc này chắc chắn đã có cân nhắc về vấn đề này, cho nên chắc chắn sẽ không xuất hiện ra chuyện mà hắn lo lắng.

Hắn suy nghĩ một chút, thế là mở cửa lớn này ra.

Cánh cửa này tuy rằng rất lớn, nhưng lúc Thẩm Tường đẩy ra lại không tốn sức, rất nhẹ nhàng là đã mở ra được một khe hở.

Đúng như hắn suy đoán, khi cửa lớn này mở ra một cái khe hở, bên trong hiện ra một cỗ lực lượng có thể phòng ngừa dung nham nóng bỏng ở bên ngoài chảy vào.

Thẩm Tường còn chưa mở hoàn toàn đại môn này ra, chỉ là mở ra một cái khe hở đủ để cho hắn đi vào.

Sau khi tiến vào bên trong thì đại môn từ từ đóng lại, lúc này hắn ở bên trong một cái thông đạo rất lớn, hai bên thông đạo này có hai hàng cột lửa chỉnh tề, ở trên thiêu đốt lên liệt hỏa, chiếu sáng toàn bộ thông đạo.

"Có lẽ là Cửu Thần Vương kiến tạo, những thứ này đều rất cổ xưa." Thẩm Tường tiến tới thì có thể cảm nhận được cỗ khí tức rất lâu đời.

Cái cung điện thần bí giấu ở bên trong Địa Tâm này vậy mà rất mát mẻ, tuy rằng nơi này rất yên tĩnh, nhưng Thẩm Tường lại không cảm thấy sợ hãi, ngược lại cảm thấy nơi này rất an toàn.

Thẩm Tường đi tới cuối lối đi lại trông thấy một cái đại môn nữa, sau khi hắn mở ra đi vào trong một gian đại sảnh, ở bên trong đại sảnh có một cái bàn ngọc hình tròn rất lớn, bên cạnh bàn ngọc bày ra chín cái ghế chế từ ngọc, điều này làm cho Thẩm Tường càng khẳng định hơn, nơi này chính là Cửu Thần Vương kia kiến tạo.

"Phùng Vũ Khiết có lẽ biết về chuyện cung điện này đi." Thẩm Tường cẩn thận quan sát đại sảnh này, ngoại trừ cái bàn ngọc ghế ngọc kia ra, những thứ khác đều rất bình thường, đều là đồ vật làm bằng đá.

Ở giữa bàn ngọc tròn có bày ra một cái hộp, Thẩm Tường không mở hộp ra mà là đi vòng quanh cái bàn tròn này, cẩn thận quan sát chín cái ghế kia, sau khi hắn lượn quanh một vòng thì phát hiện bảy cái ghế trong đó đều có một cái lỗ khảm, sau khi trông thấy những lỗ khảm này, hắn vô thức lấy Thiên Long kiếm ra, vậy mà có thể cắm vào.

"Nói như vậy, nơi này có hai cái ghế không có lỗ khảm, chẳng lẽ Độc Long kiếm và Ngọc Long kiếm còn ở nơi này." Thẩm Tường vui mừng trong lòng.

"Lúc trước lúc tập hợp đủ Thất Long thánh kiếm, Thất Long thánh kiếm này chỉ dẫn ta tới một chỗ, chẳng lẽ chính là chỗ này." Thẩm Tường lập tức lấy ra toàn bộ những Thất Long thánh kiếm khác, phân biệt cắm vào lỗ khảm ở trên những ghế dựa khác, toàn bộ đều khớp.

"Chuyện gì xảy ra, tại sao không có phản ứng." Thẩm Tường ở một bên chờ đợi một lát phát hiện không có động tĩnh gì.

"Chẳng lẽ là mỗi thanh kiếm được đặt vào các lỗ khảm không phù hợp." sau khi Thẩm Tường rút Thất Long thánh kiếm ra, sau đó quan sát cẩn thận những chiếc ghế kia, cuối cùng phát hiện một số manh mỗi, ở trên mỗi một cái ghế đều có một số chữ cổ giống với trên bề mặt của Thất Long thánh kiếm.

"Lần này có lẽ sẽ không sai." Thẩm Tường so sánh những chữ cổ này, cắm từng cái Thất Long thánh kiếm vào một lần nữa.

Sau khi hắn cắm thanh kiếm cuối cùng vào thì chín cái ghế ngọc cùng với cái bàn tròn ngọc lớn kia đột nhiên sáng lên một chùm sáng màu trắng nhạt.

Thẩm Tường vội vàng lui về phía sau mấy bước, bởi vì sinh ra một cỗ lực lượng rất mạnh, khiến hắn không thể không lui lại mấy bước.

Cảnh tượng sau đó khiến Thẩm Tường trợn to mắt lên, trên mặt chín cái ghế kia đột nhiên xuất hiện chín người mặc áo bào trắng tóc dài tới eo, dung mạo của bọn họ được một chùm ánh sáng trắng nhàn nhạt bao phủ lại, nhìn không thấy dung mạo của bọn họ.

"Đây chẳng lẽ chính là Cửu Thần Vương." Trong lòng Thẩm Tường cả kinh nói, hắn đã nhìn ra, trước mắt đây đều là hình ảnh, chẳng qua là truyền đạt một số tin tức.

"Nếu như Phùng Vũ Khiết ở đây thì tốt, nói không chừng thứ mà nàng ta biết tới còn nhiều hơn so với ta." Sau khi Thẩm Tường nghĩ tới đang muốn mở ra một cái thông đạo không gian kéo Phùng Vũ Khiết tới thì ai ngờ lực lượng không gian của hắn vô hiệu ở chỗ này.

Chín người ngồi trên ghế kia, không nói gì, giống như đang đợi cái gì đó, lúc này đột nhiên có một thân ảnh bay tới, lại là một nữ tử, đây không phải người nào khác, chính là Mị Đế kia, nàng ta đứng ở đằng sau một vị Thần Vương.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment