Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1774 - Chương 1774 - Tác Dụng Của Thần Cốt

Chương 1774 - Tác dụng của Thần cốt
Chương 1774 - Tác dụng của Thần cốt

Cửu Thần Vương giấu Phùng Vũ Khiết không ít chuyện, bằng không Phùng Vũ Khiết sẽ không nói ra lời như vậy.

"Ngươi biết ta tháng này đi nơi nào không?"

"Chẳng lẽ là Cửu Thiên ma điện, không phải Long Cửu Thiên nói ngươi đi Địa Tâm à." Phùng Vũ Khiết tuy hỏi như vậy nhưng lại không tin tưởng chút nào, nếu như Thẩm Tường thực sự đi Cửu Thiên ma điện, coi như có thể trở về thì cũng không thể trở về nhanh như vậy.

Thẩm Tường cười nói: "Ta là đi Địa Tâm, hơn nữa ở dưới đó ta tìm được một cái cung điện... Ở bên trong ta nhìn thấy một cái bàn lớn hình tròn làm từ ngọc, còn có chín cái ghế ngọc rất đẹp rất uy vũ..."

Nghe tới đó, toàn thân Phùng Vũ Khiết run lên, kinh hô: "Là chỗ đó, ta và Cửu Thần Vương ở cùng một chỗ rất nhiều năm, nhưng ta chỉ đi tới có vài chục lần, bình thường không phải bọn họ gọi ta vào thì ta cũng không dám đi vào, bởi vì có một lần Tiểu Cửu muội xông vào thì bị mắng cho một trận."

"Nha đầu Tiểu Cửu chính là Mị Đế đi." Thẩm Tường hỏi: "Ngươi đoán xem ta ở trong đó còn nhìn thấy cái gì!"

"Ngươi trông thấy Cửu Thần Vương."Phùng Vũ Khiết lúc này đã không còn kinh ngạc như trước, nàng ta giống như đã đoán ra được chút gì đó.

Thẩm Tường khẽ gật đầu, sau đó hắn nói ra những gì hắn biết được ở trong cung điện đó.

Sau khi nghe xong, Phùng Vũ Khiết thở dài nói: "Tiểu Cửu muội nếu như không gặp phải loại chuyện này thì tình cảm giữa ta và nàng rất tốt, ta cũng biết Tiểu Cửu muội sớm đã chết đi, hiện tại người kia chẳng qua là Tà Linh đang khoác lên thể xác của nàng."

"Tà Linh này cũng có người chỉ đạo đi, hơn nữa gia hỏa có thể đặt Tà Linh này vào trong cơ thể nàng ta thì chắc chắn cũng không phải tồn tại bình thường, ngươi biết là ai không?" Thẩm Tường hỏi: "Ta đã được Chí Tôn Thần cốt, vậy thì ta cũng coi như là đạt được ân huệ của Cửu Thần Vương, cho nên chuyện này bây giờ có quan hệ với ta."

Phùng Vũ Khiết lắc đầu: "Ta không biết, trừ khi ta có thể ở trên Thần Minh giới một đoạn thời gian, ta sẽ cố gắng điều tra ra, lúc ta và Cửu Thần Vương ở cùng một chỗ đã biết Cửu Thần Vương kiến tạo thế giới Cửu Thiên chịu tới rất nhiều phương diện phản đối cùng ngăn cản, cho nên Tiểu Cửu muội mới có thể bị người xuống tay."

"Ta từng hỏi Cửu Thần Vương, cũng chính là lần hỏi đó mà ta bị bọn họ mắng, bọn họ rất ít khi nghiêm khắc mắng ta như vậy, hiển nhiên là lo lắng ta biết sự tồn tại của những người kia, hắn chỉ là nói cho ta, để cho ta sống thật tốt là được rồi, không cần phải để ý tới nhiều như vậy, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên."

Thẩm Tường vỗ vào bả vai của Phùng Vũ Khiết, thở dài: "Lúc bọn họ nói chuyện cũng hy vọng ngươi có thể sống thật tốt, bọn họ cũng coi là phụ thân của ngươi, tuy rằng bọn họ nói như vậy, nhưng ta có thể hiểu được tâm tình của ngươi, ngươi chắc chắn không muốn cứ sống mãi như thế này."

Phùng Vũ Khiết ngẩng đầu nhìn Thẩm Tường, nhìn nhau với Thẩm Tường một lát thì mỉm cười: "Không sai, ta nhất định phải báo thù cho Tiểu Cửu muội."

Thẩm Tường cười nói: "Xem ra tình cảm tỷ muội các ngươi rất sâu, bằng không dựa vào thực lực của ngươi có lẽ sớm đã thu thập Mị Đế kia rồi."

"Ta không hạ thủ được." Bên trong đôi mắt của Phùng Vũ Khiết hiện lên một chút đau khổ.

"Vậy thì để ta tới ra tay đi, ngươi và Cửu Thần Vương có lẽ đều không hy vọng Tà Linh kia cứ giày xéo thân thể Tiểu Cửu muội ngươi như vậy." Thẩm Tường một mặt chân thành nói ra: "Ta bây giờ có thể đi giải quyết nàng ta."

Phùng Vũ Khiết thở dài một tiếng, thật lâu không nói, giống như là đang suy nghĩ chuyện gì.

"Được, sau khi ngươi ... giết nàng ta, đừng tới nói với ta sớm." Phùng Vũ Khiết suy tính một lát thì làm ra quyết định.

"Tuy nhiên nàng ta bây giờ đã đi Thần Minh giới, ngươi muốn giết nàng thì phải đi Thần Minh giới." Phùng Vũ Khiết nói lời bổ sung.

Đi Thần Minh giới, Thẩm Tường đã làm tốt chuẩn bị, chỉ có điều ở trước khi hắn đi phải đi gặp một số lão bằng hữu một chút.

"Ta chẳng mấy chốc sẽ đi, ngươi chừng nào thì đi Thần Minh giới." Thẩm Tường hỏi.

"Ta muốn qua một thời gian nữa, bảo đảm vận chuyển của Thần Nữ điện ở nơi này được bình thường, về phần Tiên Tine các nàng thì ngươi không cần lo lắng quá nhiều, ta cam đoan ở lúc ta đi Thần Minh giới cũng sẽ mang các nàng đi theo, để các nàng có được thực lực thông qua con đường thông thần."

Phùng Vũ Khiết là Đan Thánh, Thẩm Tường vẫn tương đối yên tâm.

"Nếu có thể, ngươi tốt nhất liên lạc với Lữ Kỳ Liên, bản thân nàng cô đọng không ít linh dịch, còn lợi hại hơn so với ta nhiều, nói không chừng nàng ta có thể giúp ngươi phục chế càng nhiều dược liệu Thánh cấp hơn, ngươi cũng có thể luyện chế một số Thánh đan giúp nàng." Thẩm Tường nói.

Phùng Vũ Khiết cười hì hì nói: "Ngươi và Lữ Kỳ Liên đến cùng có quan hệ như thế nào, nhìn nàng ta đối với ngươi lạnh như băng, nhưng bây giờ trông, quan hệ giữa ngươi và nàng hình như rất tốt nha."

"Nàng ta là nữ nhân của ta." Thẩm Tường nhếch miệng: "Ngươi cũng đừng nói lung tung khắp nơi, đây là bí mật giữa ta và nàng ta."

Phùng Vũ Khiết đánh một quyền vào ngực Thẩm Tường: "Khá lắm, đủ phong lưu, vấn đề này Mị Dao và U U biết không, không nghĩ tới Lữ Kỳ Liên loại nữ nhân kiêu ngạo lạnh lùng này cũng bị ngươi cầm xuống."

"Ta muốn đi gặp Tiên Tiên và Mộ Nhi tỷ các nàng, sau đó lại đi dạo chơi Tru Ma thần điện, rồi chuẩn bị đi Thần Minh giới." Thẩm Tường nói.

Sơn động to lớn dưới vực sâu U Minh cũng kiến tạo một số phòng ốc, đây là mấy người Hoàng Cẩm Thiên trước đó làm ra.

Phùng Vũ Khiết nhìn xung quanh cũng cảm thấy nơi này là một nơi tốt.

"Được vậy ngươi ở chỗ này chờ ta."

Phùng Vũ Khiết đang muốn đi, Thẩm Tường đột nhiên gọi nàng lại: "Chờ một chút ... ngươi trước tiên đưa một mình Hinh Nguyệt tới, hơn nữa không được nói cho nàng biết là ta muốn tìm nàng ta, cũng không được để Mộng Nhi và Tiên Tiên biết."

"Tại sao?" Phùng Vũ Khiết vừa mới hỏi thì lập tức nghĩ tới một số chuyện, nàng ta biết Đông Phương Hinh Nguyệt là nữ nô của Thẩm Tường, nhưng vẫn là thân nữ nhi, hiện tại suy nghĩ liền biết tại sao Thẩm Tường muốn làm như vậy.

"Bại hoại." Phùng Vũ Khiết khẽ hừ một tiếng, người nhẹ nhàng lướt đi.

Thẩm Tường đợi không bao lâu thì Phùng Vũ Khiết đã mang theo Đông Phương Hinh Nguyệt tới, Đông Phương Hinh Nguyệt rất tin tưởng Phùng Vũ Khiết, mặc dù không nói cho nàng là muốn làm gì nhưng nàng ta vẫn là đi theo tới.

Đi xuống vực sâu U Minh, trông thấy Thẩm Tường ở chỗ này, Đông Phương Hinh Nguyệt đi qua nhíu mày hỏi: "Lén lén lút lút, muốn tìm ta thì cứ nói thẳng đi, có chuyện gì nói nhanh một chút, ta còn muốn trở về luyện chế chiếc thần thuyền kia cho ngươi đây."

Thẩm Tường đột nhiên ôm lấy eo Đông Phương Hinh Nguyệt, cười hắc hắc nói: "Tiểu nữ nô, đương nhiên là để ngươi chăm sóc ta."

Đông Phương Hinh Nguyệt vùng vẫy mấy lần, sau đó nhìn Phùng Vũ Khiết một chút, nàng ta không nghĩ tới Phùng Vũ Khiết vậy mà giúp Thẩm Tường làm ra loại chuyện này.

Phùng Vũ Khiết thè lưỡi, lách mình rời đi.

"Ngươi sắp đi sao?" Đông Phương Hinh Nguyệt bị Thẩm Tường ôm vào bên trong một gian phòng, đầu dựa vào lồng ngực Thẩm Tường, bàn tay ngọc đã vươn vào trong quần áo Thẩm Tường, nhẹ nhàng vướt ngực Thẩm Tường.

"Ừm trước khi ta đi phải chăm sóc nữ nô đại nhân của ta một chút." Thẩm Tường nhẹ nhàng đặt Đông Phương Hinh Nguyệt xuống trên một chiếc giường mềm mại sạch sẽ.

"Hừ, muốn làm chuyện xấu với người ta xong thì mới đi." Đông Phương Hinh Nguyệt khẽ hừ, quần áo trên người đã bị Thẩm Tường cởi ra, lộ ra phần thân trên đầy đặn vô cùng xinh đẹp.

Hai mắt Thẩm Tường tỏa ra ánh sáng, tham lam mà hưởng thụ thưởng thức mỹ nhân trước mắt này, đồng thời yêu thích không buông tay nhẹ nhàng vỗ về làm cho Đông Phương Hinh Nguyệt khẽ cười cũng thỉnh thoảng rụt thân thể lại.

Đông Phương Hinh Nguyệt cũng không chịu ăn thua thiệt, cũng cởi quần áo Thẩm Tường xuống, dùng lực véo vào thân thể cường tráng kia của Thẩm Tường, sau đó thì hai người quấn lấy nhau không giữ lại chút nào, hôn nhau với cảm xúc mạnh mẽ rồi vuốt ve .... theo một tiếng thống khổ trộn lẫn với những cảm xúc phức tạp khác nhau, hai người cuối cùng kết hợp với nhau...

P/S: ta thích nào ... chương 6

Bình Luận (0)
Comment