Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1786 - Chương 1786 - Phỉ Yên Thần Kiếm

Chương 1786 - Phỉ Yên thần kiếm
Chương 1786 - Phỉ Yên thần kiếm

Thẩm Tường bây giờ cũng không cần thiết phải mua cái Thần Lô giá trị năm trăm vạn thần tiền kia, đối với hắn bây giờ mà nói thì chỉ cần lò đan có thể ứng phó đan được Thánh Đan trung phẩm và Thánh Đan thượng phẩm là được rồi, Thánh khí tốt một chút thì cũng có thể ứng phó được, chứ đừng nói là lò đan Thần cấp.

Cho nên Thần lô hạ phẩm thấp kém trị giá ba mươi thần tiền đối với Thẩm Tường mà nói xem như rất không tệ cũng đã đủ rồi.

Nếu như hắn cần Thần lô tốt nhất thì đó chính là lúc hắn luyện chế Thần đan mới cần, mà khi đó hắn sẽ để cho Tiết Tiên Tiên các nàng chúng nữ luyện chế giúp hắn.

Ở Thần Minh giới, lò đan cũng không dễ bán, đặc biệt là loại Thần lô đắt đỏ kia, bởi vì luyện đan sư có thể sử dụng loại đan lô cấp bậc này đều sẽ có luyện khí sư giúp luyện chế miễn phí, cho nên hiện tại Viên Bách Binh rất cao hứng.

"Không cần, lò đan ba mươi thần tiền đã đủ ta dùng." Thẩm Tường vội vàng nói, hắn cũng không muốn để Vương Cẩn Thi phải tốn kém nhiều thần tiền như vậy, hơn nữa cũng sẽ tạo ra áp lực cho hắn.

Năm trăm vạn thần tiền này còn không bằng cho hắn dùng đi mua dược liệu luyện đan thì còn có ý nghĩa hơn so với đi mua đan lô.

"Bốn trăm tám mươi vạn." Viêm Bách Binh lập tức nói, trong lòng của hắn thầm mắng Thẩm Tường, có Vương Cẩn Thi người tiêu tiền như rác này bỏ tiền ra, vậy mà cũng không cần.

Vương Cẩn Thi nói ra: "Nhất định cần, ngươi thế nhưng là luyện đan sư, ngươi bây giờ tuy rằng còn chưa thể luyện chế ra Thần đna, nhưng ngươi có một cái đan lô tốt có thể để ngươi làm ít công to, ta cho ngươi mượn thần tiền, sau này ngươi trả lại cho ta chậm một chút cũng được, dù sao ta bây giờ cũng không cần dùng vội."

Trong nội tâm Thẩm Tường rất cảm kích Vương Cẩn Thi, nàng ta hào phóng như vậy, chênh lệch rõ ràng với Viên Bách Binh trước mắt này.

"Nhị sư thúc, lấy đan lô giá trị ba mươi thần tiền ra đi, ta muốn cái đó." Thẩm Tường nói, thái độ cũng rất kiên quyết.

Viên Bách Binh trông thấy mua bán làm không được có chút nóng nảy: "Anh bạn nhỏ, ta nói ngươi có phải là xem thường trình độ luyện khí của ta hay không? Có phải cảm thấy đan lô kia của ta không đáng số tiền này, nếu không phải xem ở sự ưu ái của sư phụ dành cho ngươi, ta sẽ không cho ngươi giá thấp như vậy, lần trước có người tới mua, sáu trăm vạn thần tiền ta cũng không bán, hiện tại bốn trăm năm mươi vạn bán cho ngươi."

Vương Cẩn Thi kinh ngạc trong lòng, Nhị sư huynh vẫn luôn hẹ hòi a, bây giờ một hơi hạ giá nhiều như vậy, loại chuyện này vô cùng hiếm thấy.

Thẩm Tường truyền âm cho Vương Cẩn Thi: "Sư tỷ, ta thật không cần lò đan kia, nói thật cho ngươi biết, thê tử của ta chính là luyện khí sư, sau này tới lúc ta thực sự cần lò luyện đan tốt, ta sẽ bảo nàng ta luyện chế giúp ta, nếu như ta không sử dụng đan lô các nàng luyện chế ra thì các nàng sẽ nổi nóng với ta."

Vương Cẩn Thi nghe được thì cau mày nói: "Các nàng, ngươi nhiều thê tử như vậy a."

"Hai ba người mà thôi, các nàng còn chưa tới Thần Minh giới, tuy nhiên sau này nhất định sẽ tới, hơn nữa các nàng đều là luyện khí sư xuất sắc, sau này ta sẽ giới thiệu cho ngươi biết." Thẩm Tường nói.

"Được a."

Sau khi Vương Cẩn Thi đáp ứng thì nói với Viên Bách Binh: "Nhị sư huynh, trên tay của ta bây giờ chỉ có hai trăm vạn thần tiền, trước có thể nợ hai trăm năm mươi vạn không?"

Viên Bách Binh nghe xong, giọng nói cũng trở nên phai nhạt đi mấy phần, cười nói đối với Thẩm Tường: "Anh bạn nhỏ, ngươi bây giờ cần đan lô cấp thấp sẽ tương đối phù hợp, vừa rồi ta suy nghĩ một chút, trình độ luyện đan của ngươi bây giờ dùng đan lô cấp cao không cách nào phát huy ra được."

Viêm Bách Binh rõ ràng là không muốn ký sổ, hắn lấy lò đan trị gái ba mươi thần tiền kia ra.

Thẩm Tường cười thầm trong lòng, Vương Cẩn Thi hiểu rất rõ người Nhị sư huynh này, kiểu nói này, vậy thì Viên Bách Binh sẽ không khăng khăng muốn để hắn mua.

Vương Cẩn Thi thanh toán ba mươi thần tiền giúp Thẩm Tường, sau đó dẫn theo đi xem những món đồ khác.

"Chẳng mấy chốc thì ta có thể trả thần tiền cho ngươi." Thẩm Tường nhìn vào lò đan nhỏ trong lòng bàn tay, lò đan này tuy rằng rẻ nhưng cũng có năng lực biến lớn biến nhỏ, không gian bên trong cũng tương đối lớn, hắn rất hài lòng đối với cái lò đan này.

"Một chút thần tiền mà thôi." Vương Cẩn Thi thật rất hào phóng, chỉ vào một cây đao nói ra: "Cây đao này không tệ, là cây đao tương đối tốt bên trong Thần Khí hạ phẩm, chỉ khoảng trăm vạn thần tiền mà thôi, ngươi xem một chút có thích hay không, ta tặng cho ngươi."

Vương Cẩn Thi thế nhưng là một Huyền Thần thượng vị, nhưng là mấy trăm vạn thần tiền đối với nàng ta loại Huyền Thần không hiểu luyện đan luyện khí này mà nói thì vẫn là một khoản lớn.

"Không được, ta không thích nó lắm." Thẩm Tường coi như muốn cũng không thể chiếm tiện nghi của Vương Cẩn Thi, dù sao Vương Cẩn Thi kiếm tiền không dễ dàng.

"Sư tỷ, thần tiền của ngươi bình thường là kiếm được như thế nào?" Thẩm Tường hỏi.

"Dựa vào ta chém chém giết giết khắp nơi, ta là Chiến Thần, ta có thể đi Chiến Thần điện hoặc là Tru Ma thần điện nhận lấy một số nhiệm vụ thưởng thần tiên tương đối nhiều tới làm, đừng nhìn ta bây giờ chỉ có mấy trăm vạn thần tiền ở trên người, ta cho người ta mượn thế nhưng có hơn một ức rồi." Vương Cẩn Thi nói.

Thẩm Tường rất tin tưởng nàng, vừa quen biết hắn không lâu đã muốn cho hắn mượn năm trăm vạn thần tiền.

"Nói thật, bên trong những người ta quen biết, ngoại trừ lão Nhị tên nhà giàu này ra, những người khác đều là kẻ nghèo, cũng chỉ có sư phụ tương đối giàu có, tuy nhiên hắn cũng rất keo kiệt." Vương Cẩn Thi nhìn vào một thanh trường kiếm màu phỉ thúy được trưng bày trong cửa hàng, nhìn không rời mắt, xem ra rất muốn đạt được thứ này.

"Mà ngay cả lão đại cũng thiếu nợ thần tiền của ta, qua một thời gian ngắn ta tìm bọn hắn trả, ta muốn mua một thanh Thần kiếm thượng phẩm." Vương Cẩn Thi cười nói: "Ngươi là một luyện đan sư, sau này ngươi nhất định sẽ có tiền, tới lúc đó ta tìm ngươi vay tiền, ngươi cũng đừng hẹp hòi giống như lão Nhị, tìm một đống lớn lý do ra để từ chối ta."

Thẩm Tường cảm thấy Vương Cẩn Thi này có chút ngốc, cho mượn đi hơn một ức thần tiền, đến bây giờ còn chưa thu hồi lại mà ngay cả Nhậm Thiên Dũng cũng thiếu nợ nàng ta, đệ tử Tru Ma thần điện này đều nghèo như vậy sao?

Ở bên trong Thần Minh giới, nếu như không có một loại kỹ năng tốt, muốn kiếm tiền đều rất khó, coi như Vương Cẩn Thi loại Huyền Thần này cũng như thế, cũng chỉ có thể đi ăn hoặc là làm nhiệm vụ để kiếm tiền.

"Sư tỷ, có phải bây giờ ngươi rất rảnh hay không?" Thẩm Tường hỏi.

"Đúng vậy, trước đó ta vừa mới hoàn thành một lần mua bán lớn, định nghỉ ngơi một đoạn thời gian, ngươi có chuyện gì muốn nhờ ta sao?" Vương Cẩn Thi một mực nhìn vào trường kiếm phỉ thúy kia, nàng ta lại gọi Viên Bách Binh tới.

Viên Bách Binh hơi không kiên nhẫn nói ra: "Cửu sư muội, thanh kiếm này không giảm một chút thần tiền nào, vô luận ngươi hỏi bao nhiêu lần đi nữa thì đều là một ức tám ngàn vạn thần tiền."

Thẩm Tường nghe được con số này mà bị dọa tới giật mình, một trăm tám mươi triệu thần tiền.

"Làm sao mà đắt như vậy, nhìn thoáng qua cũng không có chỗ nào đặc biệt a." Thẩm Tường bởi tò mò mà hỏi thăm, sao đó thì quan sát kỹ, nhưng vẫn như cũ không nhìn ra cái gì.

"Ngươi thì đương nhiên không nhìn ra, thanh kiếm này thế nhưng tên là Phỉ Yên thần kiếm là con gái của Kiếm Thần năm đó chế tạo ra, hơn nữa còn là Thần khí thượng phẩm." Vương Cẩn Thi giải thích nói.

"Thứ đắt như vậy vậy mà cứ bày ở nơi này." Thẩm Tường không nghĩ tới thanh kiếm này lại có địa vị lớn như vậy, hắn còn tưởng rằng là do chính Viên Bách Binh luyện chế.

Viên Bách Binh cười nói: "Gia hỏa dám giật đồ ở chỗ này, hắn còn chưa đi ra cổng thì ta đã có thể hóa hắn thành tro."

Thẩm Tường hỏi: "Kiếm Thần rất cường đại sao, tại sao thần kiếm của con gái hắn lại ở chỗ này?"

Viên Bách Binh nói ra: "Kiếm Thần thế nhưng là gia hỏa mà ngay cả Tài Thần cũng phải sợ, năm đó thiếu chút nữa một mình hắn lật đổ Tài Thần điện, hơn nữa Kiếm Thần còn là sư tôn của Hình Phạt Thiên Thần, ngươi nói kẻ như vậy có đáng sợ không?"

"Như vậy hắn ở đâu?" Thẩm Tường hít sâu một hơi, gia hỏa dám đối đầu với Tài Thần, hắn rất bội phục.

"Không biết, nghe nói bị đánh nhập Thần lao, ngươi đi dạo qua một đoạn thời gian ở bên trong Thần lao, ngươi chưa từng nghe nói về hắn sao?" Viên Bách Binh hỏi.

Bên trong Thần lao có chín hỏa Tai Tinh màu đỏ như máu, hắn quả thực nghe nói qua ở trên những Tai Tinh khác có một số gia hỏa rất khó lường, không nghĩ tới Kiếm Thần lại ở trong đó.

"Nhị sư huynh, ta cho ngươi một trăm vạn thần tiền, cho ta dùng thanh kiếm này trong vòng một năm có được không?" Vương Cẩn Thơ hỏi.

"Không được." Viên Bách Binh lắc đầu.

"Một tháng."

Viên Bách Binh vẫn lắc đầu: "Không cho ngươi mượn, nếu như ngươi muốn thì chỉ có thể mua."

"Một tức tám ngàn vạn thần tiền, ngoại trừ sư phụ ra thì ai mua được?" Vương Cẩn Thi khẽ thở dài một tiếng, sau đó lưu luyện không rời dịch chuyển ánh mắt ra khỏi, rời khỏi cửa hàng.

Thẩm Tường cũng đi theo sau lưng nàng, nhìn ra được nàng ta rất muốn thanh Phỉ Yên thần kiếm kia.

"Nếu như Tuyết Di ở đây thì tốt, nói không chừng nàng ta có thể nhìn ra được chút gì đó." Thẩm Tường luôn cảm thấy thanh kiếm kia đối với Vương Cẩn Thi mà nói không chỉ đơn giản là một thanh Thần khí thượng phẩm.

Bên ngoài Thần thành còn đang chiến đấu, hơn nữa rất kịch liệt, động tĩnh càng lúc càng lớn.

Thẩm Tường một đường đi theo Vương Cẩn Thi về tới Tru Ma thần điện, đi tới tầng lầu của Vương Cẩn Thi, chỉ thấy nàng ta chống má nhìn ra ngoài cửa sổ, mà cái cửa sổ này chính là hướng về phía cửa hàng của Viên Bách Binh, có thể trực tiếp trông thấy thanh Phỉ Yên thần kiếm kia.

"Sư tỷ, thanh kiếm kia rất quan trọng đối với ngươi sao? Tại sao không bảo Chủ Điện Thiên Thần làm chủ cho người lấy đi thanh Thần kiếm này?" Thẩm Tường hỏi.

"Không được, muốn có được thứ gì thì nhất định phải dựa vào chính mình, đây là một câu mà nhiều năm qua sư phụ thường nói, cho nên hắn sẽ không giúp ta." Vương Cẩn Thi lắc đầu.

"Ngươi đi thu hồi những thần tiền mà ngươi cho người ta mượn không được sao?" Thẩm Tường lại nói: "Tới lúc đó chỉ cần góp thêm một đoạn thời gian thì đủ thần tiền để mua."

"Có phần lớn đều không thu lại được, bởi vì người mượn thần tiền của ta phần lớn đều là người bên trong tiểu đội của ta, bọn họ đều đã chết đi." Vương Cẩn Thi thở dài một tiếng, mang theo một chút buồn bã, hiển nhiên là bởi vì đội viên chết đi lại khơi gợi lên sự đau xót trong nội tâm của nàng.

Thẩm Tường suy tính một phen, nói ra: "Sư tỷ, thần cách của Huyền Thần bây giờ có giá trị bao nhiêu?"

Vương Cẩn Thi nghiêng đầu lại, đôi mi thanh tú nhăn lại, hoài nghi hỏi: "Ngươi bảo ta đi thế chấp thần cách, không được, sư phụ biết thì ta sẽ bị mắng chết."

"Không phải, đây là bí mật của ta, trong tay của ta có thần cách của Huyền Thần." Thẩm Tường cười thần bí: "Ta có thể cho ngươi mượn, tuy nhiên ta cần ngươi giúp ta làm một vài chuyện."

Vương Cẩn Thi lập tức há to cái miệng nhỏ lên, vội vàng gật đầu, xem ra nàng ta bây giờ rất muốn có được thanh Phỉ Yên thần kiếm kia, Thẩm Tường còn chưa nói bảo nàng ta làm chuyện gì, nàng ta vậy mà đã gật đầu đáp ứng.

"Vậy phải xem xem là thần cách huyền thần gì, thần cách của Huyền Thần hạ vị trước mắt trị giá khoảng một ức thần tiền, Huyền Thần trung vị thì gấp bội."

Thần cách Huyền Thần trong tay Thẩm Tường rất rõ ràng là lấy được ở bên trong Thần lao, Thần cách ở bên trong Thần lao thông thường đều không có ấn ký.

Thẩm Tường lấy ra một cái thần cách Huyền Thần, đây là trước đây Địa Ngục Ma Đế phái xuống hai tên Chiến Thần, sau khi bị Thanh Long đánh bại thì chính hắn lấy ra.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment