Lữ Kỳ Liên nhanh như vậy đã liên hệ được Phùng Vũ Khiết, điều này làm cho Thẩm Tường và Long Tuyết Di đều có chút bội phục.
"Tình cảnh của Phùng Vũ Khiết bây giờ giống như cũng không phải là quá tốt, bằng không dưa vào quan hệ giữa chúng ta và nàng ta thì chắc chắn sẽ lập tức tới gặp mặt chúng ta, nhưng nàng lại nói muốn ngày mai, hơn nữa còn không xác định là vào lúc nào trong ngày mai, nói cách khác, nàng ta muốn gặp mặt với chúng ta phải rất cẩn thận, khả năng nguyên nhân này là bởi vì ngươi." Lữ Kỳ Liên nghĩ tới rất nhiều thứ, đây đều là trực giác của nàng.
Trông thấy Thẩm Tường và Long Tuyết Di một mặt nghiêm túc, Lữ Kỳ Liên nhẹ nhàng cười một tiếng: "Khả năng chỉ là ta nghĩ nhiều rồi, không cần lo lắng, lai lịch của Phùng Vũ Khiết dù sao cũng không nhỏ, hiện tại lại có thực lực Thiên Thần, ở trước mắt mà nói cũng coi như có được thực lực không tệ."
"Thẩm Tường, sau này ngươi phải làm sao lợi dụng thần tiền trong tay chúng ta kiếm lấy được càng nhiều."
Thẩm Tường thở dài: "Ta muốn trực tiếp luyện chế Thánh đan thượng phẩm, nhưng không có đan phương, từ độ khó luyện chế mà nói, Thánh đan thượng phẩm giống như Thánh đan trung phẩm, nếu như có thể mà nói trực tiếp luyện chế Thánh đan thượng phẩm sẽ tốt hơn."
Lữ Kỳ Liên hôm nay ra ngoài không chỉ đi liên hệ với Phùng Vũ Khiết, cũng làm đủ bài tập ở phương diện thánh đan, nói ra: "Luyện chế Thánh đan thượng phẩm tối thiểu cần hai loại Thánh dược thượng phẩm và ba loại Thánh dược trung phẩm tới phối hợp tạo thành đan phương mới được, mà Thánh dược thượng phẩm thì một loại cần ít nhất hai vạn thần tiền, cho dù có đan phương, luyện chế dược liệu cần thiết của Thánh đan thượng phẩm cũng phải dùng sáu bảy vạn thần tiền mới có thể mua được."
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Không sai, chút thần tiền đó không cần lo lắng, chỉ cần có đan phương, những chuyện này đều không phải là vấn đề."
Lữ Kỳ Liên nói ra: "Cái gọi là đan phương chính là sự kết hợp của các loại dược liệu thượng phẩm trung phẩm khác nhau, cũng như khoảng thời gian để vào lò, lượng dược được sử dụng và thời gian các loại dược liệu được dung luyện khác nhau, cho nên ở dưới tình huống không có đan phương, muốn tự mình tìm tòi ra được thì cần phải tiến hành thử nghiệm rất nhiều lần mới được."
Thẩm Tường hít một tiếng, khẽ gật đầu: "Không sai, lúc luyện chế Thánh đan thượng phẩm cũng không phải tùy tiện mấy loại Thánh dược tổ hợp là được rồi, nếu như là năm loại Thánh dược đỉnh cấp dung hợp lại với nhau luyện thành đan, nói không chừng còn không tốt bằng Thánh đan hạ phẩm, nhưng nếu có đan phương tốt, dùng Thánh dược thượng phẩm bình thường phối hợp theo từng bước với nhau thì có thể tốt hơn nhiều so với năm loại dược liệu Thánh cấp đỉnh cấp phối hợp một cách tùy tiện kia."
Long Tuyết Di nằm nhoài trên mặt bàn, nói ra: "Vậy phải làm sao mới có thể lấy được đan phương, đúng, Phùng Vũ Khiết hình như có thể luyện chế Thánh đan thượng phẩm, ngày mai nàng ta tới thì hỏi nàng một chút."
Đây cũng là dự định trước đó của Thẩm Tường, hắn hỏi Phùng Vũ Khiết thì Phùng Vũ Khiết chắc chắn sẽ không cự tuyệt yêu cầu của hắn.
Hiện tại đã là ban đêm, Thẩm Tường mang trên mặt nụ cười xấu xa, nói ra: "Kỳ Liên tỷ, chúng ta tới làm chính sự đi, khoảng thời gian một đêm, chúng ta có thể làm ra rất nhiều loại linh châu kia."
Long Tuyết Di tự nhiên biết bọn họ muốn làm chuyện gì, cười khúc khích, tiến vào bên trong U Dao giới của Thẩm Tường, Thẩm Tường đã đi tới, bế lấy Lữ Kỳ Liên, đi vào trong phòng.
"Không được phép làm loạn..." Lữ Kỳ Liên vừa mới nói xong, tay của Thẩm Tường đã mò tới nơi mẫn cảm trên ngực của nàng, còn nhẹ nhàng xoa nắn một chút, khiến nàng khẽ hô lên một tiếng.
"Bại hoại, không được phép sờ loạn." Lữ Kỳ Liên phản kích, dùng lực lớn véo vào người Thẩm Tường.
Thần hồn của Thẩm Tường và Lữ Kỳ Liên đã từng song tu, mà đây chẳng qua là thần hồn, Lữ Kỳ Liên ở trong hiện thực được Thẩm Tường tiếp xúc thân mật như thế vẫn còn có chút không quá thích ứng, nhưng nàng bây giờ cũng không thể làm gì khác, chỉ có thể thuận theo Thẩm Tường...
Một buổi tối chẳng mấy chốc đã trôi qua, đối với Thẩm Tường mà nói là rất ngọt ngào và ngắn ngủi, hắn ngủ sau, được Lữ Kỳ Liên đánh thức, lúc này Lữ Kỳ Liên đang bên cạnh hắn cuống quít mặc quần áo vào.
"Mặc quần áo vào nhanh lên, Phùng Vũ Khiết chẳng mấy chốc sẽ tới, không thể để cho nàng ta biết ta và ngươi đã..." Lữ Kỳ Liên nhìn vào vết đỏ bừng ở trên đệm chăn trắng như tuyết kia, khẽ cắn bờ môi, không thể không hồi tưởng lại cảnh tượng điên cuồng mà ngọt ngào của nàng ta và Thẩm Tường vào tối qua, làm nàng cả đời khó quên.
Nhìn vào Thẩm Tường đang một mặt nở nụ cười xấu xa nhìn vào ngọc thể xinh đẹp trắng như tuyết của nàng ta, nàng ta hung hăng véo vào mũi Thẩm Tường một cái: "Còn không nhanh một chút."
Lúc này Thẩm Tường mới chậm rãi ung dung mặc quần áo tử tế vào, cười nói: "Không nghĩ tới sau khi chúng ta thật sự song tu, hiệu quả vậy mà ại tốt như vậy, linh châu ngưng ra còn là tinh thể, sau này chúng ta phải tiến hành nhiều hơn."
Lữ Kỳ Liên khẽ hừ một tiếng, nàng ta đã mặc xong quần áo, bắt đầu chỉnh sửa mái tóc, đồng thời nhìn vào hơn mười viên châu thủy tinh màu tím, đây chính là linh châu mà nàng ta và Thẩm Tường vừa quấn lấy nhau vừa tu luyện Sinh Sát thuật mà ngựng tụ ra, nhìn quả thực còn tốt hơn nhiều so với lần trước bọn họ ngưng ra.
Thẩm Tường từ đằng sau ôm lấy Lữ Kỳ Liên, lúc này Lữ Kỳ Liên đã là nữ nhân của hắn, có thể hoàn toàn có được Lữ Kỳ Liên để hắn vô cùng thỏa mãn, cái này khiến cho hắn càng yêu Lữ Kỳ Liên hơn.
"Kỳ Liên tỷ, không nghĩ tới bình thường nghiêm khắc như vậy, ta tối hôm qua còn tưởng rằng sẽ bị giày vò tới chết, không nghĩ tới ngươi sẽ nhẹ nhàng tới như vậy." Thẩm Tường nhớ lại loại nhẹ nhàng kia của Lữ Kỳ Liên, trong lòng có một loại cảm giác yên bình khó mà hình dung: "Ta yêu ngươi."
Lữ Kỳ Liên nhẹ nhàng nói: "Được rồi, đừng buồn nôn, chuẩn bị cẩn thận một chút, đừng để Phùng Vũ Khiết nhìn ra ta và ngươi đã xảy ra loại quan hệ đó."
Thẩm Tường không rõ tại sao Lữ Kỳ Liên lại muốn làm như thế, hỏi: "Tại sao? Để nàng ta biết cũng có sao đâu?"
Lữ Kỳ Liên vỗ nhẹ vào đầu của hắn: "Đồ đần, ta bây giờ còn chưa muốn để cho quá nhiều người biết tới chuyện giữa ta và ngươi, nếu như Phùng Vũ Khiết biết, nàng ta trở về chắc chắn sẽ nói cho mấy người Mộng Nhi các nàng, nếu như sau này gặp được Mị Dao và U U ... vậy thì càng không cần nói."
Thẩm TƯờng cười hì hì nói: "Ta hiểu được, Nữ đế Thần quốc của ta không muốn để cho người khác biết ta là phu quân của nàng."
Long Tuyết Di cười duyên nói: "Yên tâm đi, tuy rằng ta nhìn thấy tận mắt, nhưng ta sẽ không nói ra ngoài."
Mặt ngọc của Lữ Kỳ Liên lập tức đỏ bừng: "Cái gì? Tuyết Di ở bên trong có thể trông thấy, còn ... tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình ..."
"Tiểu nha đầu, ngươi ... ngươi càng tệ hơn." Lữ Kỳ Liên tức giận đến nói không nên lời, nàng ta nhưng không biết chuyện này.
"Được rồi, không quan trọng, dù sao rất nhiều chuyện ta và phương phát sinh ra, Long xấu xa này đều là người đứng xem." Thẩm Tường cười nói.
Lữ Kỳ Liên hít sâu mấy hơi mới từ từ tiếp nhận được.
Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa, Phùng Vũ Khiết đã đi tới, Thẩm Tường cũng vội vàng chỉnh sửa quần áo, sau đó đi ra ngoài nghênh đón Phùng Vũ Khiết.
Sau khi mở cửa, trông thấy một nữ tử trên mặt đeo mặt nạ bạc, người mặc áo bào đen đi tới, đây chính là Phùng Vũ Khiết, chỉ có điều nàng ta ẩn tàng mình thành như vậy, thoạt nhìn như là vì tránh đi sự theo dõi của người khác.
Nàng ta ở địa bàn của mình mà cũng phải cẩn thận như vậy, quả nhiên đúng như dự đoán của Lữ Kỳ Liên trước đó, Phùng Vũ Khiết ở trong Thần Nữ điện gặp một số tình huống dẫn tới nàng ta làm việc rất cẩn thận.
Sau khi đi vào, Phùng Vũ Khiết còn chưa yên tâm, nhanh chóng phất tay bố trí xuống mấy cái kết giới mới tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt vô cùng tiều tụy kia, thấy vậy Thẩm Tường âm thầm đau lòng, vội vàng tới đỡ nàng ta ngồi xuống.
Lữ Kỳ Liên cũng như vậy, vội vàng hỏi thăm: "Phùng tỷ tỷ, đến cùng là sao?"
P/S: Ta thích nào ... chương 2.