Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 184 - Chương 184 - Địa Tâm Thần Quả

Chương 184 - Địa Tâm thần quả
Chương 184 - Địa Tâm thần quả

Thẩm Tường ăn hết ba viên Trúc Cơ đan mang theo người, hắn đã tu luyện hơn một tháng, Long Tuyết Di thấy Thẩm Tường ăn Trúc Cơ đan, thì vô cùng thèm thuồng, tuy nhiên Thẩm Tường ngay cả nhìn cũng không cho nàng nhìn thêm một chút thì đã nuốt mất, điều này làm cho nàng rất là đố kị.

Ba viên Trúc Cơ đan vào bụng, cộng với hấp thu âm khí nồng nặc, Thẩm Tường tăng nhanh như gió, mỗi thời mỗi khắc đều sẽ có lượng lớn chân khí tràn vào đan điền của hắn, áp súc ở bên trong thú tượng, làm cho những hạt chân nguyên kia từ từ sáng lên, lúc này Thanh Long thú tượng của hắn đã sáng lên mười hạt chân nguyên, giống như của Chu Tước thú tượng, sau đó hắn bắt đầu tu luyện Huyền Vũ thú tượng.

Huyền Vũ thần công chủ yếu là phòng ngự, Huyền Vũ chân khí càng hùng hậu, hắn sẽ càng an toàn, tuy nhiên bây giờ hắn nắm giữ Huyền Vũ Kim Cương giáp, ở phương diện phòng ngự là rất cường hãn.

Tuy rằng mỗi ngày Long Tuyết Di đều có Chân Nguyên đan để ăn, nhưng nàng là một tiểu nha đầu ăn trong bát nhìn trong nồi, hơn nữa còn là nhìn hai cái nồi, Thanh Huyền quả của Thẩm Tường và Địa Tâm thần quả của Thái cổ Hỏa thú, cả ngày đều được nàng ghi nhớ, Tiểu Long này rất kiên trì, mỗi ngày đều quấn quít lấy Thái cổ Hỏa thú...

Lại một tháng trôi qua, Thẩm Tường thành công để Huyền Vũ thú tượng sáng lên mười hạt chân nguyên, âm khí nơi này rất dễ dàng chuyển hóa thành linh khí thuộc tính Thủy, cho nên hắn tu luyện Huyền Vũ chân khí rất nhanh chóng, mỗi ngày đều thao thao bất tuyệt mà hút âm khí vào.

Trong cơ thể hắn đã có ba mươi hạt chân nguyên, lúc này trình độ hùng hậu của chân khí so với đồng cấp thì cao hơn rất nhiều, nhưng lấy phương thức tu luyện đặc thù như hắn mà nói, hắn chỉ là Chân Võ cảnh nhất đoạn mà thôi!

Chỉ có lúc ngũ tôn thú tượng đều thắp sáng mười hạt, Ngũ hành chân khí mới có thể hoàn mỹ dung hợp, mới tính là đột phá đến Chân Võ cảnh nhị đoạn, đến lúc đó chất lượng chân khí sẽ nhận được thăng hoa, thực lực của hắn sẽ tăng lên càng nhiều, nếu như thi triển Càn Khôn chân khí, này sẽ càng kinh khủng hơn.

Đương nhiên, bởi vì hắn không giống Chân Võ cảnh khác, Chân Võ cảnh khác phải ngưng tụ ra chín tôn chân khí thú tượng dung hợp áp súc ở chung một chỗ, cho nên thực lực của hắn sẽ không mạnh hơn quá nhiều lần so với Chân Võ cảnh bình thường, nhưng mạnh hơn là cái chắc.

Chân Võ cảnh nhất đoạn và nhị đoạn là có khác nhau rất lớn, bởi vì tiến vào nhị đoạn trước tiên phải ngưng tụ ra chín chân khí thú tượng, sau đó dung hợp vào một chỗ, biến thành một thú tượng có mật độ cao, chất lượng chân khí tinh thuần, nếu như muốn tiến vào tam đoạn, lại tu luyện ra chín chân khí thú tượng đồng dạng để dung hợp, cứ thế mà suy ra, vì lẽ đó một đoạn so với một đoạn thì mạnh hơn rất nhiều. Mà hiện tại phương thức tu luyện của Thẩm Tường bây giờ là thắp sáng hạt chân nguyên, không cần dung hợp, chất lượng hắn tu luyện với người khác xê xích không nhiều.

Lần trước Thẩm Tường bị hai Chân Võ cảnh nhị đoạn vây công, thiếu chút nữa chết đi, nếu như không phải hắn dựa vào thần khí như Thanh Long Đồ Ma đao, thì rất khó nhanh chóng đánh giết đối phương.

Thanh Long Đồ Ma đao chẳng những có thể trong nháy mắt bùng nổ ra sức mạnh triệu cân, còn có thể dễ dàng cắt phá những vòng bảo hộ chân khí cường hãn, chỉ cần hắn toàn lực huy đao, rất khó chống đối, đây chính là chỗ khủng bố của thần khí.

Thẩm Tường đang bên trong tu luyện và Long Tuyết Di ngủ say đột nhiên bị một trận thét đột ngột làm tỉnh lại, bọn hắn đều âm thầm mắng đại sư tử này, thỉnh thoảng lại thét lên một tiếng đáng sợ.

"Địa Tâm thần quả đã thành thục, ha ha..."

Thái cổ Hỏa thú cười lớn.

"Lại không cho người ta ăn, ngươi đánh thức người ta làm gì? Ngươi phải bồi thường ta, cho ta một trái!" Long Tuyết Di vừa mới bắt đầu cũng rất kích động, nhưng nghĩ đến không có phần của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu liền tràn đầy vẻ thất vọng mà thầm nói.

Thái cổ Hỏa thú dùng một cọng lông hái xuống một trái, vứt cho Thẩm Tường, Thẩm Tường thấy một viên cầu hỏa diễm bay tới, vội vàng tiếp lấy, này vậy mà không nhỏ, Thẩm Tường dùng hai tay mới có thể ôm.

"Thật lớn, cho ta một miếng được không?"

Long Tuyết Di nuốt một ngụm nước, trừng lớn mắt khẩn cầu nhìn Thẩm Tường đang ôm Địa Tâm thần quả.

"Được rồi, sẽ cho cắn một miếng, nhưng ngươi chỉ có thể lấy thân thể nhân loại này, đừng biến thành đại gia hoả nào là được."

Thẩm Tường thấy tiểu nha đầu này vô cùng đáng thương, hai tháng này nàng cũng bị dằn vặt đến điên rồi, biết có đồ tốt, nhưng không được ăn.

Long Tuyết Di như gà con mổ thóc gật đầu, nàng chỉ là muốn nếm thử mùi vị.

Thẩm Tường ngồi trên mặt đất, xé lớp vỏ bên ngoài, lộ ra phần thịt quả màu đỏ, nhìn ra giống như là cà chua vậy, chỉ thấy Long Tuyết Di há miệng thật to, đưa đầu tiến tới, cắn xuống một cái.

Đừng xem nàng là một tiểu nha đầu, ăn cái gì cũng cực kỳ nhanh, Thẩm Tường chỉ là hơi chớp mắt, miệng của tiểu nha đầu này đã bất động rồi, mà nàng cũng nhíu lông mi, một mặt suy tư, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm trái Địa Tâm thần quả to lớn kia.

"Mùi vị như thế nào?" Thẩm Tường cười hỏi.

Long Tuyết Di liếm liếm môi, nhỏ giọng nói: "Vừa nãy người ta ăn quá nhanh, vẫn... vẫn không nhận ra mùi vị, lại cho người ta cắn một cái nữa, một trái to lớn như vậy, cho ta cắn một cái nữa ngươi vẫn còn có rất nhiều a!"

Thẩm Tường cười cười, nặn nặn khuôn mặt của nàng: "Được rồi, lại cho ngươi cắn một miếng!"

Long Tuyết Di vui vẻ, lại lớn lên miệng, cắn một cái, lần này nàng chậm rãi nhai nuốt, ăn rất “ kỹ càng “ , tuy nhiên cuối cùng vẫn là nuốt xuống bụng.

"Ăn thật ngon, lại cho ta cắn một miếng!"

Long Tuyết Di thấp giọng nói, chớp mắt nhìn chằm chằm vào Địa Tâm thần quả.

Thẩm Tường bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lấy ra một thanh trường kiếm, chia trái cây thành hai nửa, lúc này hắn thấy tâm quả có một cái hột to bằng nắm đấm, xem ra giống như là một khối bảo thạch bên trong thiêu đốt liệt hỏa, vô cùng mỹ lệ.

"Mỗi người một nửa, đừng đòi của ta nữa rõ chưa!" Thẩm Tường thu hột lại, lưu lại sau này nếu có cơ hội sẽ trồng, nguyên bản hắn cũng không tính cho Long Tuyết Di, nhưng không nghĩ tới sẽ lớn như vậy, cho nên hắn cũng rất hào phóng cho nàng một nửa, sau đó hắn lại từ một nửa kia của mình cắt ra vài phân, hắn một lần không thể ăn được nhiều như vậy, hắn là muốn cho Bạch U U và Tô Mị Dao nếm thử Địa Tâm thần quả này.

Long Tuyết Di không nghĩ tới Thẩm Tường sẽ hào phóng tới vậy, điều này làm cho nàng âm thầm vui vẻ, đồng thời nhìn Thẩm Tường lộ ra nụ cười ngọt ngào, nội tâm của nàng vật lộn một phen, cuối cùng làm ra một quyết định gian nan, nàng lấy một nửa của mình kia chia thành hai phân, trả lại cho Thẩm Tường một phần.

"Trả lại cho ngươi, ta không muốn nhiều như vậy, ta nói rồi, ta chỉ là nếm thử mùi vị." Long Tuyết Di cười ngọt ngào nói, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy không muốn, dáng vẻ vô cùng buồn cười.

Thẩm Tường không nghĩ tới bánh bao thịt đánh chó cũng có thể trở về, Tiểu Long này lại còn cho hắn hơn một nửa, tuy nhiên nàng thử mùi vị cũng quá nhiều đi!

"Hừ, lãng phí ý tốt của bản tọa, vậy mà cho Tiểu Long này nhiều như vậy!" Thái cổ Hỏa thú hừ lạnh nói, hắn cũng ăn một trái, tuy rằng trái cây kia rất lớn, nhưng còn chưa đủ hắn nhét hàm răng.

Thẩm Tường như cắt dưa hấu vậy, cắt thành vài khối, chậm rãi thưởng thức, trong giới chỉ Tô Mị Dao và Bạch U U cũng giống như vậy, Thẩm Tường có thể nhớ các nàng, cũng làm cho trong lòng các nàng vui rạo rực.

Thẩm Tường liên tiếp ăn vài miếng, hắn không nghĩ tới Địa Tâm chi hỏa này dựng dục ra Địa Tâm thần quả vậy mà là lạnh buốt trong veo như vậy, mùi vị tuyệt hảo, làm hắn lưu luyến khó quên, còn muốn ăn mấy khối nữa, bất quá hắn nghĩ để lại một ít cho bằng hữu và mấy sư điệt kia của hắn, hơn nữa sau này thời điểm hắn luyện đan có thể sẽ dùng tới.

Sau khi ăn xong một khoảng thời gian, đan điền của Thẩm Tường nóng lên, một cỗ lực lượng kỳ dị mà nóng bỏng đột nhiên ở trong cơ thể hắn bốc lên, dâng tới tứ chi bách hải, vừa bắt đầu làm hắn rất khó chịu, thế nhưng đến lúc sau lại rất thoải mái, như là bị gió mát thổi tới vậy.

P/S: Ta thích nào ....chương 9

Bình Luận (0)
Comment