Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1848 - Chương 1848 - Thí Luyện Rất Nguy Hiểm

Chương 1848 - Thí luyện rất nguy hiểm
Chương 1848 - Thí luyện rất nguy hiểm

Phùng Vũ Khiết trước đó còn tưởng rằng đã hiểu rõ được Thẩm Tường, nhưng bây giờ sau khi trông thấy thế giới Thần Hải của Thẩm Tường thì nàng ta mới phát hiện mình còn chưa thực sự hiểu rõ được Thẩm Tường.

"Ta muốn xem thế giới Thần Hải của ngươi." Thẩm Tường cười nói: "Tuy nhiên xem ra ngươi sẽ không để cho ta xem đi."

Phùng Vũ Khiết cười duyên nói: "Ngươi muốn xem cũng được, nhưng với thần hồn bây giờ của ngươi, tiến vào thế giới Thần Hải của ta thì chắc chắn sẽ bị ta khi dễ."

Thần hồn quá yếu, tiến vào thế giới Thần Hải quá mạnh là chuyện rất nguy hiểm, giống như lần trước Lữ Kỳ Liên tiến vào thế giới Thần Hải của Thẩm Tường vậy, chỉ cần một cái ý niệm trong đầu Thẩm Tường thì nghĩ thế nào thì là thế đó.

"Mau nói đi, có chuyện quan trọng gì muốn nói cho ta." Phùng Vũ Khiết thúc giục nói, trông thấy Thẩm Tường không trả lời ngay, một bộ dáng vẻ ra vẻ mê hoặc, Phùng Vũ Khiết dùng lực véo vào mặt hắn một cái.

"Là có liên quan với nha đầu Tiểu Cửu, Lục Đạo Thần kính ở ngay chỗ của ta..." Thẩm Tường vừa rồi còn đang suy nghĩ nên làm sao để nói cho Phùng Vũ Khiết, cho nên cần sửa sang một chút, bây giờ bị Phùng Vũ Khiết véo mặt, để hắn cảm nhận được đau đớn không thôi liền rống lên.

Phùng Vũ Khiết đột nhiên đứng lên, kinh hô: "Cái gì, ngươi nói thế nhưng là nói thật."

Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Không lừa ngươi, trước đó ta muốn sớm nói chuyện này cho ngươi biết, nhưng ngươi bị Vô Thượng Lão Ma nhìn chằm chằm vào, ta lo lắng sẽ làm lộ vấn đề này ra, cho nên ra không nói."

"Vậy nàng ta bây giờ thế nào rồi, ở nơi nào?" Phùng Vũ Khiết rất lo lắng cho nha đầu Tiểu Cửu, trước hết hỏi thăm tình huống của nha đầu Tiểu Cửu, mà không phải hỏi Lục Đạo Thần kính kia, có thể thấy được nàng ta có tình cảm rất sâu với nha đầu Tiểu Cửu.

"Nàng ta được Hình Phạt Thiên Thần đưa vào bên trong Thần lao, Hình Phạt Thiên Thần nói, chỗ đó là nơi an toàn nhất đối với nha đầu Tiểu Cửu, cho nên để nàng ta tạm thời trốn ở trong đó." Thẩm Tường nói.

"Tại sao Vô Thượng Ma Thần sẽ cho rằng Lục Đạo Thần kính ở chỗ của nha đầu Tiểu Cửu, ở trong đó có chuyện gì xảy ra?" Phùng Vũ Khiết đương nhiên có thể đoán được Thẩm Tường chắc chắn tham dự vào chuyện này.

Thẩm Tường kể lại những việc trải qua từ đầu tới cuối, sau đó buông tay nói ra: "Chuyện chính là như vậy, cũng đừng trách ta hại nha đầu Tiểu Cửu, lúc đầu ta cũng cứu được nàng ta, còn báo thù giúp nàng ta."

Phùng Vũ Khiết hừ một tiếng, Thẩm Tường đạt được Lục Đạo Thần kính, mà nha đầu Tiểu Cửu lại phải cõng oan ức thay cho người khác, không thể không trốn vào bên trong Thần lao.

"Không biết kiếp trước của nha đầu Tiểu Cửu nợ ngươi cái gì, Chí Tôn Thần cốt của nàng ở trên người ngươi, Lục Đạo Thần kính mà nàng ta tìm kiếm nhiều năm như vậy cũng bị ngươi lấy được, cuối cùng nàng ta còn phải đi vào trong Thần lao để trốn tránh, mà ngươi lại có thể tiêu dao khoái hoạt ở nơi này." Phùng Vũ Khiết nói rất khó chịu.

Thẩm Tường cũng cảm thấy có chút áy náy, cười khan nói: "Phùng tỷ, sau này ta sẽ bù đắp lại, ngươi tin tưởng ta, ta có năng lực như thế thật ra thì ta bây giờ cũng chẳng tốt gì, ta còn có thời gian mười năm là phải đi tham gia thí luyện Chí Tôn thần điện, cho nên trong khoảng thời gian này ta tương đối bận rộn."

Phùng Vũ Khiết cũng không phải là quá trách cứ Thẩm Tường, ít ra nàng ta biết được tung tích bây giờ của nha đầu Tiểu Cửu, tuy rằng vị trí kém cỏi một chút nhưng lại rất an toàn.

"Chẳng lẽ ngươi nhỏ máu vào trong cái lệnh bài kia?" Phùng Vũ Khiết kinh hãi vội vàng nói ra: "Chẳng lẽ ngươi không biết nếu như không thông qua thí luyện, tám chín phần mười sẽ chết sao? Năm đó Thiên Thần của rất nhiều Thần điện đều bị chôn vùi ở bên trong cái thí luyện muốn mạng này."

"Biết a, nhưng ta cảm thấy ta có thể, mặc dù thời gian có chút cấp bách." Thẩm Tường rất tự tin đối với bản thân mình.

Phùng Vũ Khiết có chtú nóng nảy hừ một tiếng, giẫm mạnh gót sen một cái: "Ngươi cảm thấy có thể làm được cái gì, thật sự là ngu xuẩn, nguy hiểm như vậy cũng đi, Tru Ma Thiên Thần lão hỗn đản kia trước đó tại sao không ngăn cản ngươi?"

"Trước đó bọn họ cũng từng ngăn cản ta, tuy nhiên ta vẫn quyết định muốn đi thử một chút." Thẩm Tường cười cười: "Phùng tỷ, ngươi đừng lo lắng nha, ta sẽ không lãng phí Chí Tôn Thần cốt của Cửu Thần Vương."

Phùng Vũ Khiết lúc này có chút tức giận, Tru Ma Thiên Thần ngăn cản còn đi, quả thực là lấy mạng của chính mình ra làm trò đùa, nàng ta lập tức đưa tay tới, dùng lực véo mặt Thẩm Tường, véo tới hắn gào thét lên, giống như là heo đang bị mổ vậy.

Bởi vì thần hồn của Phùng Vũ Khiết cường đại hơn so với thần hồn của Thẩm Tường, cho nên thần hồn của Thẩm Tường bị véo tới đặc biệt đau.

"Đúng rồi, vấn đề này đừng nói cho Kỳ Liên tỷ các nàng, ta không muốn để các nàng lo lắng." Thẩm Tường xoa xoa chỗ mặt bị véo đau kia nói.

"Hừ." Phùng Vũ khiết chỉ hừ một tiếng, bàn tay ngọc vươn tới, dọa tới Thẩm Tường đột nhiên nhảy dựng lên, nhưng Phùng Vũ Khiết vẫn vồ hắn tới, ngón tay ngọc điểm ở trên trán của hắn, giọng nói còn mang theo một chút tức giận: "Đây là đan phương luyện chế Thần đan, chính ngươi tìm dược liệu đi mà luyện đi."

Trong đầu Thẩm Tường xuất hiện đan phương của hai loại thần đan, nhìn đều có liên quan tới việc tăng thực lực lên, điều này làm hắn mừng rỡ trong lòng, Phùng Vũ Khiết quả nhiên nắm giữ không ít đan phương.

"Tạ ơn Phùng tỷ." Thẩm Tường cười hì hì bổ nhào tới, ôm lấy Phùng Vũ Khiết, để đầu chôn vào trên bộ ngực mềm nhũn của nàng cọ xát lấy.

Thẩm Tường ôm còn chưa được bao lâu thì Phùng Vũ Khiết đã vọt tới một nơi khác, nũng nịu mắng: "Tiểu quỷ, muốn chiếm tiện nghi của ta, có phải quên đau vừa rồi rồi hay không?"

Thẩm Tường vội vàng nói: "Ta chỉ là kích động trong lúc nhất thời, đúng rồi Phùng tỷ có thể truyền cho ta một số tri thức về Thánh dược Thần dược không?"

"Tới, lần này đừng có lại kích động nữa." Phùng Vũ Khiết ngoắc ngoắc đầu ngón tay đối với Thẩm Tường.

Sau khi Thẩm Tường đi tới, khuôn mặt lại bị Phùng Vũ Khiết dùng lực véo một cái, đau đến hắn không còn dám tới gần, đồng thời trong đầu hắn cũng có rất nhiều tri thức liên quan tới dược liệu, cái này có sự trợ giúp cho việc phá giải những đan phương kia của hắn.

"Ta về đây, cần trợ giúp cái gì thì lại tới tìm ta đi, tìm ta mượn thần tiền vậy thì thôi đi." Phùng Vũ Khiết rất rõ ràng thí luyện Chí Tôn thần điện là đáng sợ tới cỡ nào, cho nên nàng cũng sẽ dốc sức hết khả năng có thể để trợ giúp Thẩm Tường.

Thẩm Tường vội vàng gật đầu, sau đó đưa Phùng Vũ Khiết xuống dưới tầng.

Sau khi Phùng Vũ Khiết đi được tầm gần nửa canh giờ thì Lữ Kỳ Liên và Long Tuyết Di cũng đều trở về.

"Phùng tỷ vừa rồi vừa tới, nàng ta đã thoát khỏi Vô Thượng lão ma, sau này các ngươi có thể bất cứ lúc nào tìm nàng chơi." Thẩm Tường nhắc tới Phùng Vũ Khiết, không thể không sờ lên khuôn mặt của chính mình, mặc dù là thần hồn bị véo, nhưng lúc này hắn lại cảm thấy nhục thân cũng đau.

"Thật sao, như vậy thì quá tốt rồi." Lữ Kỳ Liên lại vạch ra một số kế hoạch, Phùng Vũ Khiết đối với bọn họ đều rất tốt, chỉ cần không phải mượn lượng lớn thần tiền, Phùng Vũ Khiết bình thường đều sẵn lòng trợ giúp bọn họ.

"Các ngươi đi đâu vậy?" Thẩm Tường hỏi.

"Đi thả ám ký ở khắp nơi, tuy nhiên bây giờ Phùng tỷ không bị Vô Tượng lão ma nhìn chằm chằm vào nữa, chúng ta cũng có thể bảo nàng ta lưu ý một chút hướng đi của những tỷ muội khác, xem có thể triệu tập các nàng lại hay không." Lữ Kỳ Liên nói.

Thẩm Tường lập tức kích động lên: "Như vậy tốt quá, ta rất nhớ các nàng."

Long Tuyết Di cười duyên nói: "Là muốn ăn đậu hũ của các nàng đi."

Lữ Kỳ Liên và Long Tuyết Di vừa mới trở về lại vội vàng đi ra, nàng ta là muốn đi tìm Phùng Vũ Khiết.

Thẩm Tường từ chỗ Phùng Vũ Khiết đạt được rất nhiều tri thức về dược liệu, cũng bắt đầu căn cứ vào đặc tính và bề ngoài của những dược liệu kia tới phán đoán, từ đó phân tích ra được những linh huyết mạch phù hợp với Càn Thánh đan và Trùng Huyền Thánh đan kia.

Chẳng mấy chốc, hắn đã liệt ra hơn hai mươi loại, bởi vì hắn không thể xác định, chỉ có thể trước tiên đi mua những dược liệu này về rồi lại dùng Bản Nguyên linh mâu xem một lần, so sánh qua là có thể rõ ràng.

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment