Thẩm Tường ôm hai nữ một lúc, chỉ nghe thấy giọng nói quyến rũ của Hoa Hương Nguyệt truyền tới; "Tiểu bại hoại được rồi, còn có chuyện quan trọng phải nói đây."
Thẩm Tường mới nhìn rõ Lữ Kỳ Liên và Long Tuyết Di cũng ở nơi đây, nghĩ tới các nàng trước đó để ám ký ra ngoài trước đó có tác dụng, mới có thể tìm được Hoa Hương Nguyệt và Ngô Thiên Thiên.
"Có chuyện gì quan trọng?" Thẩm Tường có chtú không nỡ buông các nàng ra.
Hoa Hương Nguyệt và Ngô Thiên Thiên cầm lấy một cánh tay của Thẩm Tường kém hắn tới ngồi xuống trên một chiếc ghế, các nàng cũng biết Thẩm Tường luyện đan vất vả.
Sau khi Thẩm Tường ngồi xuống, Hoa Hương Nguyệt và Ngô Thiên Thiên cũng ngồi ở đối diện.
Lúc này Thẩm Tường mới phát hiện Hoa Hương Nguyệt và Ngô Thiên Thiên đều đã có thực lực Chân Thần trung vị, cũng tương đối khá, ít ra có tu vi cao hơn hắn một chút.
Hoa Hương Nguyệt trông thấy tròng mắt Thẩm Tường đang tham lam nhìn chằm chằm vào nàng ta, cười duyên một tiếng, nói ra: "Khi chúng ta mới tới Thần Minh giới thì đi tìm Đan Đế năm đó, chúng ta trước đây cũng đã nhận được truyền thừa của hắn."
"Nào ngờ được..." Sau đó nàng ta khẽ thở dài một hơi, trên mặt mang theo vẻ đau thương.
"Nào biết được hắn đã chết, không nghĩ tới một đời Đan Đế năm đó, đi tới Thần Minh giới vậy mà lại rơi vào kết quả như vậy." Ngô Thiên Thiên mang theo chút cảm xúc sa sút nói ra: "Hắn cũng coi là ân sư của chúng ta, chúng ta đạt được truyền thừa của hắn, có thể để cho chúng ta có được sự trợ giúp rất lớn trên đan đạo."
Sâu trong đáy lòng của Thẩm Tường cũng rất tôn kính Đan Đế, không nghĩ tới sau khi Đan Đế đi tới Thần Minh giới vậy mà chết rồi, hắn nhíu mày hỏi: "Hắn là chết như thế nào?"
Giọng nói của Hoa Hương Nguyệt mang theo sự tức giận, nói ra: "Bị Phong Thần giết chết, hắn đã từng bị Phong Thần nô dịch qua một đoạn thời gian để luyện đan."
Nắm đấm Thẩm Tường đột nhiên nắm chặt lại, vậy mà có quan hệ với Phong Thần.
Băng Long bây giờ bị Tài Thần nô dịch, mà Đan Đế vậy mà cũng có cùng cảnh ngộ như vậy.
Ngô Thiên Thiên vốn trông rất thanh lịch giờ thì oán giận nói ra: "Đan Đế tiền bối hắn ... bởi vì muốn cứu Băng Long, cho nên bị Tài Thần bắt được, sau đó thì ban thưởng cho Phong Thần, cuối cùng ... ai, chết thảm ở trong tay của Phong Thần, là bị hành hạ tới chết."
Long Tuyết Di càng tức giận hơn, Đan Đế đã từng cũng có quan hệ không tệ với nàng, bởi vì cứu Băng Long, kết quả bi thảm như vậy, điều này làm cho nàng ta hận không thể lập tức đánh tới Tài Thần điện.
Thẩm Tường hít sâu một hơi: "Ta nhất định sẽ cứu Băng Long ra, đồng thời báo thù giúp Đan Đế."
Lữ Kỳ Liên nói ra: "Con trai của Phong Thần ở ngay chỗ này, cái tên này cũng đang mở cửa hàng đan dược bán đan, cái tên này cũng không phải thứ tốt gì."
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Đến lúc đó ta sẽ hung hăng chèn ép cửa hàng của hắn, để hắn không bán được một viên đan dược nào."
Hoa Hương Nguyệt nói khẽ: "Chúng ta lâu như vậy không gặp nhau, lẽ ra không nên nói những chuyện này, đúng, truyền thừa của Đan Đế vậy mà có quan hệ với Thiên Luyện thuật, đó là cảm ngộ của hắn đối với Thiên Luyện thuật, cho nên ta và Thiên Thiên học tập cũng là Thiên Luyện thuật."
Ngô Thiên Thiên nói ra: "Trước đây Thẩm Tường truyền phương pháp thần luyện cho ta, sau khi ta lĩnh ngộ được, vừa học tập Thiên Luyện thuật của Đan Đế thì có tiến bộ càng lớn hơn."
Thẩm Tường vui mừng trong lòng, nói ra: "Như vậy thì không còn gì tốt hơn, ta cũng học tập Thiên Luyện thuật, trong khoảng thời gian này ta sẽ truyền tâm đắc tu luyện cho các ngươi."
"Lúc đầu ta và Tuyết Di muốn đi mua Thiên Huyền Thánh diệp và Ngọc Nguyên Thánh quả, vừa đúng gặp được Thiên Thiên và Hương Nguyệt, các nàng vừa đúng có hai loại dược liệu này, cho nên chúng ta có thể dư ra một khoản thần tiền."
Lữ Kỳ Liên nói xong, dùng một loại ánh mắt mập mờ nhìn vào Thẩm Tường, khẽ cười nói: "Ta đã truyền Sinh Sát thuật cho các nàng."
Hoa Hương Nguyệt và Ngô Thiên Thiên nếu như đã nắm giữ Sinh Sát thuật, nói như vậy các nàng sớm đã gặp mặt với Lữ Kỳ Liên, Thẩm Tường bế quan luyện đan mười ngày qua, Hoa Hương Nguyệt và Ngô Thiên Thiên đã từ trong miệng của Long Tuyết Di hiểu rõ tới rất nhiều chuyện có liên quan tới Thẩm Tường, nhưng các nàng giống như cũng không biết cách dùng lợi hại nhất của Sinh Sát thuật, đó chính là song tu.
Thẩm Tương âm thầm tán thưởng Lữ Kỳ Liên, không hổ là cung chủ hậu cung của hắn.
"Bá Thể Thánh đan và Cuồng Long Thánh đan đều là dùng Thiên Luyện thuật luyện được sao, những Thánh đan này cần đan phương cần dùng thủ pháp gì đi luyện chế, ngươi thật giống như cũng không có tuân theo quy trình trên đan phương mà đi luyện chế." Ngô Thiên Thiên nhìn vào một viên Cuồng Long Thánh đan, đây là Lữ Kỳ Liên đưa cho nàng.
Trong tay Hoa Hương Nguyệt cầm chính là Bá Thể Thánh đan, nàng ta chỉ từ trong miệng Lữ Kỳ Liên biết được công hiệu, cũng không ăn, cũng biết một lò Thẩm Tường có thể luyện chế ra bốn viên, đây là khá kinh người, bởi vì có đan phương Thánh đan, trên cơ bản đều chỉ có thể một lò ra một viên.
"Ở sau khi ta lĩnh ngộ phương pháp thần luyện, lại từ bên trong Thiên Luyện thuật lĩnh ngộ ra nhiều phương pháp luyện khác, đều là thủ pháp luyện đan bất quy tắc ... cái này, ta sẽ truyền thụ cho các ngươi từng phương pháp một, tuy nhiên cái này tốt nhất là dùng ở phương thức giao lưu thần hồn." Thẩm Tường nói.
Lữ Kỳ Liên truyền thụ Sinh Sát thuật cho các nàng chính là dùng phương pháp này, cho nên bọn họ bây giờ cũng có thể hiểu, cái này tương đương với dung hợp ký ức.
"Thiên Thiên ngươi tới trước đi." Thẩm Tường cười nói, tuy rằng nhìn nụ cười của hắn rất bình thường, nhưng Hoa Hương Nguyệt và Lữ Kỳ Liên quen thuộc hắn thì trong lòng đều hiểu rõ Thẩm Tường bây giờ đang đánh lấy chủ ý gì.
Hoa Hương Nguyệt khẽ hừ một tiếng, nhưng cũng không nói cái gì, nàng ta và Ngô Thiên Thiên đi cùng nhau nhiều năm như vậy, rất rõ ràng tình cảm mà Ngô Thiên Thiên dành cho Thẩm Tường là sâu tới cỡ nào, nhưng nàng và Thẩm Tường chẳng qua cũng chỉ là từng hôn nhau mà thôi.
"Ừm." Ngô Thiên Thiên mỉm cười, khẽ gật đầu, Thẩm Tường đi tới nắm lấy tay của nàng rồi đi vào một căn phòng.
Ngô Thiên Thiên và Thẩm Tường quen biết nhau ở Thái Vũ môn, vừa mới bắt đầu hai người còn nảy sinh một chút mâu thuẫn, khi đó bọn họ căn bản không nghĩ tới bọn họ sẽ tới Thần Minh giới, qua nhiều năm như vậy bọn họ cũng đã trải qua rất nhiều chuyện, đặc biệt là Ngô Thiên Thiên, bởi vì sảy ra chút mâu thuẫn với Thẩm Tường mà thay đổi loại tính cách tâm cao khí ngạo kia của mình, cho nên mới có thành tựu của ngày hôm nay.
Sau khi Thẩm Tường và Ngô Thiên Thiên tiến vào trong căn phòng rộng rãi này, hắn cũng không lập tức truyền thụ Thiên Luyện thuật cho Ngô Thiên Thiên.
Ngô Thiên Thiên ngồi ở trên giường, hơi cúi thấp đầu, hai gò má đỏ ửng, ưu nhã động lòng người, nàng ta vậy mà có một chút thẹn thùng, dáng vẻ này khiến Thẩm Tường nhìn tới nhập thần.
Lúc này chỉ có hai người bọn họ, Ngô Thiên Thiên tự nhiên hiểu chắc chắn sẽ xảy ra một số chuyện gì đó.
"Thiên Thiên..." Thẩm Tường cũng ngồi ở trên giường, hai tay nhẹ nhàng nâng mặt ngọc của Ngô Thiên Thiên lên, để nàng ta hơi ngẩng đầu lên, có thể nhìn thằng vào đôi mắt xinh đẹp của nàng ta.
"Ừm." Ngô Thiên Thiên nhỏ giọng đap, sau đó hơi mở ra đôi môi màu đỏ kia, kìm lòng không được đưa đôi môi thơm chậm rãi tiến tới.
Mà tốc độ của Thẩm Tường muốn nhanh hơn nàng ta, ôm lấy eo nhỏ nhắn của nàng, ngậm lấy đôi môi của nàng, hai người vừa hôn nhau, vừa cởi lấy quần áo, chẳng mấy chốc đã ở trong trạng thay say mê ngọt ngào nhất giữa nam và nữ, thời khắc sung sướng nhất...
...
Bên ngoài, Long Tuyết Di, Lữ Kỳ Liên và Hoa Hương Nguyệt ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, có vẻ hơi xấu hổ, các nàng giống như đều biết Thẩm Tường cũng không phải ở bên trong truyền công cho Ngô Thiên Thiên.
Long Tuyết Di đột nhiên nói ra: "Các ngươi có muốn nhìn lén hay không?"
Lữ Kỳ Liên có chút xấu hổ cười nói: "Truyền công có cái gì hay mà nhìn lén?"
Hoa Hương Nguyệt lại quyến rũ cười duyên: "Truyền công đương nhiên không có gì để nhìn lén, nhưng truyền ... một loại khác thì lại khác, không chỉ đẹp mắt mà còn rất vui vẻ."
Mặt ngọc của Lữ Kỳ Liên đỏ lên, nàng ta không nghĩ tới Hoa Hương Nguyệt vậy mà lại nói những lời này, chuyện nàng ta và Thẩm Tường từng song tu cũng không nói cho Hoa Hương Nguyệt, nhưng bây giờ Hoa Hương Nguyệt nói như vậy, giống như đã nhìn ra được một số chuyện.
P/S: Ta thích nào ... chương 6