Lại có chuyện tốt như vậy? Thẩm Tường không tin tưởng chút nào, ở bên trong thí luyện Chí Tôn này, hắn sẽ không dễ dàng bị mắc lừa như vậy.
Lão giả kia lắc đầu thở dài, sau đó ngồi ở trên cồn cát nóng hổi, nói ra: "Lời ta nói chính là nói thật, ngươi biết ta ở chỗ này chờ đợi bao lâu rồi không? Bình thường tiến hành thí luyện Chí Tôn đều là Thiên Thần thượng vị, cho nên đều không tới lượt ta xuất hiện, hiếm khi chờ được người có thực lực tương đương với ta."
Lão giả này quả thực không có bất kỳ chiến ý gì, trong lòng Thẩm Tường buông lỏng một chút, nhưng vẫn cảnh giác, để tránh bị lão giả này lừa gạt.
"Ngươi chờ bao lâu rồi?" Thẩm Tường không thể không hỏi.
"Khoảng mười vạn năm rồi đi, ta cũng sắp dầu hết đèn tắt rồi, ta được đưa vào nơi này qua nhiều năm như vậy, sứ mạng duy nhất chính là ngăn cản người đi ngang qua đây, nói cách khác, không phải ta chết thì chính là ngươi chết." Lão giả đó nói tới đây, Thẩm Tường lập tức lui về đằng sau mấy bước.
"Người trẻ tuổi, chớ căng thẳng, ta coi như giết chết ngươi thì vẫn như cũ ta vẫn phải tiếp tục chờ ở chỗ này, chờ tới khi có một người có thực lực giống như ngươi, sua đó tiếp tục ngăn cản hắn, ta vĩnh viễn cũng không thể rời khỏi nơi này, cho nên coi như giết chết ngươi thì ta cảm thấy chẳng có ý nghĩa gì, ta bây giờ còn sống đã cảm thấy không còn ý nghĩa, nhưng ta muốn chết có ý nghĩa một chút." Lão giả phất phất tay, ra hiệu Thẩm Tường không cần phải căng thẳng.
Thẩm Tường không nói chuyện tiếp, nắm chặt lấy Thí Thần kiếm, kiên nhẫn lắng nghe.
"Ta lớn lên ở bên trong Chí Tôn thần điện, tuy nhiên ta vi phạm quy tắc trong đó, cho nên mới bị xử phạt như vậy, mà tên khốn kiếp tố giác ta kia bây giờ còn đang tiêu dao ở bên trong Chí Tôn thần điện, chỉ cần ngươi đáp ứng ta sau này ngươi sẽ giết chết tên kia, ta chẳng những không cản trở ngươi, ta còn có thể truyền thụ toàn bộ công lực của ta cho ngươi."
Đây đúng là một cái điều kiện rất không tệ, Thẩm Tường đã có chút động tâm.
"Ngươi bảo ta giết người nào? Không phải tội ác tày trời ta sẽ không làm." Thẩm Tường giết người cũng có nguyên tắc, cho nên hắn không lập tức đáp ứng, huống chi hắn bây giờ còn có chút không tin lời của lão giả này.
Lão giả cười ha hả nói: "Tiểu tử rất ngay thẳng, yên tâm, tới lúc đó ngươi đi tới Chí Tôn thần điện thì có lẽ ngươi có thể biết đó là loại mặt hàng gì, tới lúc đó giết hay không chính ngươi quyết định, chỉ cần ngươi không thẹn với lương tâm là được, nếu như ngươi đáp ứng, ta hiện tại sẽ truyền công lực cho ngươi."
Sau khi Thẩm Tường nghe xong, ngẩn người ra, hỏi: "Ngươi nói là thật, ngươi sẽ không lừa ta chứ?"
Lão giả kia cười nhạt một tiếng: "Hy vọng ta không có nhìn lầm ngươi, ta thực sự chán sống rồi."
Vẻ mặt lão giả đột nhiên thay đổi, khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn đột nhiên trở nên dữ tợn, chỉ thấy lồng ngực của hắn đột nhiên xuất hiện một chùm sáng, ở giữa ánh sáng này còn có một cái thần cách.
"Cái này ... lại là thật?" Thẩm Tường còn chưa kịp phản ứng, lão giả kia đẩy hai tay ra, đẩy chùm ánh sáng bao gồm cả thần cách kia ra, thoáng một cái đã lao vào trên người của Thẩm Tường.
Chỉ trong chốc lát, Thẩm Tường đã cảm nhận được thần lực mênh mông tràn vào trong cơ thể của hắn, mà thần cách kia cũng là thần cách rất tinh thuần, lão giả đó nhưng bức ra toàn bộ Thần Hải và thần cách của chính mình, mà thần hồn của hắn thì vẫn còn ở.
"Cố gắng vận dụng lực lượng của ta đi, người mà ta muốn nhờ ngươi giết tên là Văn Ngọc Sơn." Lão giả kia dùng hết lực lượng cuối cùng để nói xong, sau đó đánh tan thần hồn của chính mình.
Thẩm Tường vận công đi hấp thụ công lực của lão giả này truyền tới, hắn ngay cả tên của lão giả này cũng không biết, vậy mà thu hoạch được một thân công lực của hắn, làm hắn cảm thấy không thể nào tưởng tượng được.
"Văn Ngọc Sơn, ta nhớ kỹ." Thẩm Tường ghi nhớ lại cái tên này, lão giả này đánh tan thần hồn của chính mình, hiển nhiên là không muốn tiếp tục chuyển thế, hoặc là nói hắn căn bản không thể chuyển thế, hắn rất muốn biết lão giả này đến cùng là phạm vào tội gì.
"Ai." Nguyệt Nhi than thở một tiếng: "Ta nghĩ ta đã biết hắn vi phạm vào quy tắc nào của Chí Tôn thần điện."
Thẩm Tường vừa luyện hóa công lực của lão giả này, vừa tiếp tục đi về phía trước, lão giả này thế nhưng là có thực lực Chân Thần thượng vị đỉnh phong, nếu như hắn hấp thu hoàn toàn công lực này thì chẳng mấy chốc hắn có thể tấn thăng tới Chân Thần thượng vị đỉnh phong.
"Hắn vi phạm quy tắc gì?" Thẩm Tường rất tò mò đối với chuyện này, bởi vì sau này hắn cũng phải tiến vào Chí Tôn thần điện.
"Có lẽ hắn lạc lối chạy ra Chí Tôn thần điện, nhưng lại bị bắt lại cho nên mới bị đưa tới nơi đây." Nguyệt Nhi nói ra: "Trước kia ta từng nghe nói Chí Tôn thần điện này quản rất nghiêm ngặt đối với chuyện này, chỉ cần đi vào Chí Tôn thần điện, không có được sự đồng ý thì không thể rời khỏi Thần điện một cách tùy tiện."
Trước đó Thẩm Tường đã từng nghĩ tới chuyện này, nhưng trước đó hắn không biết, bằng không lúc trước hắn sẽ không tiếp nhận thí luyện này.
"Nếu như tiến vào Chí Tôn thần điện, còn có biện pháp gì có thể đi ra không?" Thẩm Tường hỏi.
"Đương nhiên là có, cường giả từ Chí Tôn thần điện chạy ra cũng có một số, trước đây Cửu Thần Vương đều là từ Chí Tôn thần điện chạy ra, bởi vì thực lực của bọn họ rất mạnh, cho nên Chí Tôn thần điện đều không làm gì được bọn họ, đương nhiên, nếu như thực lực của ngươi quá yếu vậy thì rất khó khăn, cụ thể, chờ chính ngươi đi vào thích ứng một đoạn thời gian, chờ sau khi có hiểu biết thêm đối với Chí Tôn thần điện thì suy nghĩ thêm đi, dù sao ngươi bây giờ đối với việc tiến vào Chí Tôn thần điện thì không có chỗ xấu."
Nguyệt Nhi nói cũng rất có đạo lý, hắn hiện tại cân nhắc tới chuyện này quả thực quá sớm một chút.
Vùng sa mạc này chính là một cửa ải thí luyện, tới bây giờ đều chưa đi tới một nơi khác, ở phía trước còn là sa mạc mênh mông vô bờ, có thể thấy được cửa ải này còn rất xa.
Bởi vì lão giả kia trực tiếp truyền công, cho nên Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã hấp thu được những công lực kia, hiện tại hắn đã là Chân Thần thượng vị đỉnh phong.
"Còn chưa đủ, ta phải trở thành Huyền Thần thì mới có thể thông qua cửa ải tiếp theo." Thẩm Tường lúc này đã leo lên một ngọn núi thiêu đốt lên hỏa diễm màu vàng kim, ở gần những ngọn núi cao này căn bản là không có cách nào bay lên, bởi vì sẽ có một cỗ lực lượng ép xuống, chỉ có thể đi từng chút xíu một.
Lúc leo lên tới rất cao, thân thể cũng sẽ càng ngày càng nặng, con đường thí luyện gập ghềnh, cũng làm hắn trở nên mạnh mẽ trong thời gian rất ngắn.
"Nếu muốn trở thành Huyền Thần thì cần lượng lớn lực lượng Thần Huyền, cần Tử Huyền Thánh đan, nhưng bây giờ căn bản không cách nào dành chút thời gian đi luyện chế." Thẩm Tường đứng ở đỉnh núi, nhìn linh dịch và linh châu màu tím của chính mình một chút, tuy rằng có một số nhưng hắn không có thời gian đi luyện đan, bằng không nếu muốn trở thành Huyền Thần thì cũng không phải việc khó gì.
"Không biết cửa ải này còn bao xa nữa, nếu như không thể đột phá tới cảnh giới Huyền Thần ở cửa ải này thì như vậy ở cửa ải tiếp theo sẽ thảm rồi."
Thẩm Tường đang suy nghĩ biện pháp, tuy rằng lão giả kia truyền công cho hắn để hắn tăng nhanh hơn rất nhiều, khoảng cách tới Huyền Thần cũng chỉ cách xa một bước, nhưng lại khó mà vượt qua.
Đột nhiên, hắn nghĩ tới Lục Đạo Thần kính, hắn quan sát một chút, phát hiện Lục Đạo Thần kính vậy mà đã chữa trị tốt.
Lục Đạo Thần kính này có thể thu lấy lực lượng Lục Đạo Luân Hồi, loại lực lượng này rất đáng sợ, Thẩm Tường nhìn vào Nguyệt Nhi trên bờ vai mình một chút, hỏi: "Nguyệt Nhi, ngươi từng nghe nói về Lục Đạo Thần kính không?"
Nguyệt Nhi tới từ Thú Thần điện thì đương nhiên từng nghe nói tới.
Nguyệt Nhi hơi kinh ngạc mà nói: "Ngươi hỏi chuyện này để làm gì, Lục Đạo Thần kính thế nhưng là bảo vật trấn điện của Lục Đạo thần điện, tuy nhiên có lẽ là đã bị mất, ngươi không hỏi ta thì ta cũng không còn nhớ tới sự tồn tại của món bảo vật này, đây chính là một thứ rất tốt, ngươi nghe ngóng được từ đâu?"
P/S: Ta thích nào ... chương 5.