Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1876 - Chương 1876 - Ngươi Có Sợ Chết Không

Chương 1876 - Ngươi có sợ chết không
Chương 1876 - Ngươi có sợ chết không

Thẩm Tường dạo bước ở trên thảm cỏ mềm mại xanh biếc, mỗi một bước đều cố gắng đi rất chậm rất chậm, cố gắng nắm chặt khoảng thời gian đi luyện hóa Lục Đạo Thần đan vừa mới ăn, chỉ có luyện hóa hết viên Lục Đạo Thần đan này thì hắn mới có thể đột phá tới cảnh giới Huyền Thần, mới có thể hoàn thành thí luyện.

Khoảng cách tới cảnh giới Huyền Thần chỉ thiếu một chút, nhưng lại khó mà đột phá, mà thí luyện cuối cùng đang ở trước mắt, cái này khiến Thẩm Tường lập tức cảm nhận được áp lực rất lớn!

"Có thể đột phá vào phút cuối cùng không?" Thẩm Tường nhắm mắt lại đi về phía trước, tuy rằng hai chân đang đi nhưng chính hắn thật giống như đang ngồi yên vậy, căn bản không cảm nhận thấy chuyển động, đây là kiểu tu luyện mà hắn rèn luyện được trong nhiều năm qua, hắn vừa bước tiến lên vừa tu luyện như vậy.

Nguyệt Nhi có thể nhắc nhở hắn gần đây có cạm bẫy hay không, cho nên hắn có thể đặt tâm tư ở trên tu luyện.

Một tòa cung điện ở ngay phía trước, lúc nhìn từ xa tới thì tòa cung điện này trông rất to lớn, nhưng khi dần dần tới gần thì lại phát hiện nó rất nhỏ, giống như là một căn phòng nhỏ vậy, rất chi là quỷ dị, quỷ dị hơn nữa chính là, cung điện này giống như biết di chuyển, trước đó còn ở ngay đang trước Thẩm Tường, bây giờ lại di chuyển tới bên phải.

"Cảnh giới Huyền Thần cần đầy đủ lực lượng thần huyền mới có thể xông phá bình cảnh, mà ta bây giờ thì dùng lực lượng lục đạo để thay thế cho lực lượng thần huyền! Mà bây giờ hình như đã đủ rồi, ta thử xem một chút!" Thẩm Tường vận chuyển thần lực lục đạo trong cơ thể, trong Thần Hải sóng cả mãnh liệt, được Thẩm Tường ngưng ra một cỗ thế, đánh thẳng vào trên không trung của Thần Hải.

Có đầy đủ lực lượng thì chỉ cần xông phá cái kén bọc quanh thế giới Thần Hải là có thể để cho thế giới Thần Hải tiến hành lột xác, lực lượng bên trong Thần Hải đều sẽ đạt được thăng hoa, thần hồn và thần cách đều sẽ có tính căng cường bay vọt.

"Ầm!" Thẩm Tường trông thấy, bầu trời xanh ở trên không trung của thế giới Thần Hải bị lực lượng lục đạo mà hắn ngưng tụ xô ra một vết rạn, từng luồng ánh sáng vàng từ những vết nứt kia len lỏi chiếu qua.

"Sắp thành công!" Tâm tư của Thẩm Tường chỉ cần tiếp tục dùng Thần Hải đi va chạm thì có thể oanh phá lớp 'Kén' này thì sẽ tiến hành một sự chuyển đổi mới.

Ầm!

Hắn điều động lực lượng trong Thần Hải, va chạm nổ vang ở trên không trung của thế giới Thần Hải, làm cho lại xuất hiện càng nhiều vết rách hơn, hắn phải oanh phá cả một vùng trời của thế giới Thần Hải thì mới có thể đột phá.

Mỗi một bước đi của Thẩm Tường, trên người đều sẽ có một ngọn lửa màu vàng kim bùng lên, mỗi một bước đều mang ý nghĩa hắn đang dùng lực lượng lục đạo trùng kích vào bình cảnh.

Khoảng cách tới ngôi nhà nhỏ phía trước kia càng ngày càng gần, nhìn từ đằng xa tới thì trông giống như cung điện, đi tới gần xem xét thì lại chỉ là một ngôi nhà nhỏ bình thường, mà trên đường cũng có một số cạm bẫy, đều được Thẩm Tường lách qua mà tiến lên.

"Nếu quả thật cho rằng đi tới cung điện này thì có thể thông qua thí luyện vậy thì sai, may mắn ngươi không cao hứng chạy như điên tới, bằng không chắc chắn sẽ rơi vào trong những cạm bẫy kia." Nguyệt Nhi ngồi trên bả vai Thẩm Tường, có thể cảm nhận được rõ ràng hắn liên tục dùng lực lượng lục đạo tới xung kích bình cảnh là như thế nào.

Còn có khoảng cách ngàn trượng là có thể đi tới cung điện như ngôi nhà nhỏ kia, ngôi nhà nhỏ đó cũng không có di chuyển giống như trước đó!

Trên người Thẩm Tường tỏa ra ánh sáng vàng, bầu trời trên Thần Hải của hắn đã bị đánh nát, lượng lớn ánh sáng vàng tràn vào dung hợp với mọi thứ trong thế giới Thần Hải của hắn.

Thần Hải của hắn được ánh sáng vàng bao phủ, trong chốc lát lại khôi phục dáng dấp ban đầu, thiên địa xuất hiện lại, cùng trước đó không hề có sự khác biệt, nhưng Thần Hải của hắn đã trải qua biến hóa thành lực lượng lục đạo mạnh hơn, loại lực lượng lục đạo này cũng có được đặc tính của lực lượng thần huyền.

"Loại trình độ của lực lượng thần hải này có lẽ là khác biệt, sau khi đột phá vậy mà vượt qua một cái giai đoạn!" Nguyệt Nhi hết sức kinh ngạc, phải biết từ Huyền Thần hạ vị tấn thăng tới thì phải tốn không ít thời gian và tinh lực, nhưng sau khi Thẩm Tường đột phá thì trực tiếp đạt được.

Lực lượng lục đạo trong Thần Hải của Thẩm Tường nhưng bây giờ thân thể lại tràn ra từng đợt khí thần huyền.

Một luồng khí thần huyền vừa mới tràn ra kia đã được hắn hấp thu trở về, ánh sáng vàng trên người hắn cũng đã biến mất, lúc này cả người hắn đều tràn ngập long tin rất lớn, đi về phía ngôi nhà nhỏ ở phái trước.

Hắn đã không còn chậm giống như trước đó, mà là bước ra một bước đã thuấn di tới trước cửa ngôi nhà nhỏ kia!

Đông đông đông!

Thẩm Tường gõ cửa, một cỗ khí tức cường đại thông qua khe cửa dũng mãnh trào ra, hắn vội vàng lui về phía sau mấy bước, đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu.

Sau khi cửa mở ra, xuất hiện một nam tử thanh niên, nam tử này mặc một bộ quần áo màu đỏ vàng, ở trên bộ y phục này có rất nhiều linh văn phát sáng, trông rất cổ quái.

Nam tử nhìn vào con mèo trên vai Thẩm Tường một chút, đôi mắt lạnh như băng kia hiện lên một chút vẻ kinh ngạc, hắn lạnh lùng nói ra: "Có thể đi tới nơi này đã rất không tệ, nhưng thật đáng tiếc, ngươi phải chết ở chỗ này."

Thẩm Tường đã làm tốt chuẩn bị, ở trong thí luyện này ngoài những cạm bẫy kia ra thì chính là những loại gia hỏa cản đường này.

Hắn đang đứng ở điểm cuối cùng trên bản đồ thí luyện, nói cách khác chỉ cần hắn đánh bại người trước mắt này thì hắn xem như thông qua thí luyện rồi!

"Vậy bắt đầu đi!" Thẩm Tường nhàn nhạt nói, không lộ ra chút sợ hãi nào, nhìn hắn giống như rất mong chờ trận chiến đấu này.

"Đi theo ta, chiến đấu ở nơi này sẽ ảnh hưởng tới tâm tình của ta!" Nam tử này quay người đi vào cánh cửa kia.

Thẩm Tường đi theo sau lưng hắn, trông thấy trên quần áo ở phần lưng hắn viết lên dòng chữ nhỏ "Tống Bằng, Chí Tôn Kiếm đường!"

Nguyệt Nhi truyền âm cho Thẩm Tường: "Đây chính là đệ tử rất lợi hại của Chí Tôn thần điện, từ trên quần áo của hắn có thể thấy được hắn có địa vị không tệ trong Chí Tôn thần điện! Mà Kiếm điện thì càng là đứng hàng đầu ở trong Chí Tôn thần điện."

Thẩm Tường đi hteo sau lưng Tống Bằng này, đi qua một cái thông đạo rất dài, đi tới một cái phòng rất lớn, xung quanh căn phòng này đều có người trẻ tuổi đứng theo hàng chỉnh tề, nam nữ đều có, mỗi người đều theo hàng rất chỉnh tề, quần áo trên người của bọn họ đều là màu đỏ vàng giống như Tống Bằng, ở trên có linh văn lấp lóe.

Mà ở ngay phía trước căn phòng rộng rãi này có một cái chữ kiếm rất lớn, trông thấy chữ "Kiếm" cứng cáp có lực này, Thẩm Tường không biết tại sao, cỗ Thí Thần kiếm ý ở trong cơ thể kia giống như là muốn xông tới vậy, mà chữ ở trước mắt này cũng làm cho hắn không thể không dâng lên lòng kính nể.

Người viết xuống chữ này hiển nhiên là lấy bút làm kiếm ý, coi bút như một thanh kiếm mà viết lên, khiến cho chữ này ẩn chứa phong cách kiếm đạo cực kỳ cao thâm.

Thẩm Tường ý thức được, hắn bây giờ ở ngay bên trong Chí Tôn thần điện, hơn nữa còn là Kiếm đường kia!

"Cho ngươi nửa canh giờ!" Tống Bằng đối mặt với chữ Kiếm kia mà nói, lúc này giọng nói của hắn không có tràn ngập lạnh lùng và khinh thường như trước, ngược lại mang theo vô cùng kính nể, hắn ở trước chữ của Kiễm đường này, căn bản cao ngạo không nổi.

Những đệ tử Kiếm đường khác đều rất yên tĩnh, không có xê xích ngó nghiêng ngó ngửa, đứng thẳng cái eo, đứng theo hàng theo lối ở chỗ đó, Thẩm Tường đếm, còn chừng hơn ngàn tên đệ tử, hơn nữa đều có cảnh giới Huyền Thần.

"Những đệ tử này đều không phải thông qua thí luyện mà tới, đều là lớn lên ở trong Chí Tôn thần điện này, chưa từng cũng chưa bao giờ rời khỏi Chí Tôn thần điện, đều là một đám người trẻ tuổi! Kiếm đường này có lẽ là Huyền Thần Kiếm đường, cho nên đều là đệ tử có cảnh giới Huyền Thần." Nguyệt Nhi truyền âm cho Thẩm Tường: "Nói không chừng gia hỏa phải tỷ thí với ngươi chính là Đường chủ ở chỗ này!"

Thẩm Tường nhìn xung quanh, truyền âm nói cho Nguyệt Nhi: "Hắn không phải là Đường chủ, ngươi nhìn ở cái ghế bên kia xem, cái ghế kia mới là nơi mà Đường chủ ngồi, nhưng mùi ở trên cái ghế kia không giống với mùi trên người của tên này."

Nguyệt Nhi có chút kinh ngạc: "Mùi? Ta không ngửi thấy được vậy mà ngươi có thể gửi thấy?"

"Ta cũng không rõ lắm, đây chính là dựa theo cảm giác của ta." Thẩm Tường cũng phát hiện chính mình vẫn luôn đột nhiên có một loại cảm giác khó hiểu, loại mùi kia cũng không phải là hắn dùng mũi mà ngửi ra được, mà là cảm nhận được, loại cảm nhận này rất khó giải thích.

"Cung nghênh Đường chủ!" Trong phòng đột nhiên vang lên tiếng kêu có lực, làm Thẩm Tường giật này cả mình, hắn và Nguyệt Nhi lập tức nhìn về phía cái ghế kia, bởi vì người Đường chủ kia chính là đột nhiên xuất hiện ngồi ở trên cái ghế đó.

Đúng như Thẩm Tường nói, Tống Bằng kia không phải là Đường chủ, mà đường chủ vừa mới xuất hiện này lại là một tên thanh niên tương đối nhỏ bé, nhưng ai cũng không cho rằng hắn thấp bé thì sẽ rất yếu, vẻ mặt lãnh khốc trên gương mặt tuấn tú kia đã mang tới áp lực rất lớn cho người khác.

Huyền Thần ở trong Chí Tôn thần điện đều là loại người trẻ tuổi này, Thẩm Tường không thể không nghĩ tới nam tử áo vàng trước đó bị hắn giết chết, hắn còn rất trẻ đã là Chân Thần thượng vị! Huyền Thần ở trong căn phòng này nói không chừng cũng chỉ có hai ba mươi tuổi khoảng đó.

"Tống Bằng, ngươi có nắm chắc đánh bại được hắn không? Nếu như không được thì ta sẽ chọn người khác!" Người Đường chủ kia hỏi.

"Ta nắm chắc, ta nhất định sẽ đánh bại hắn!" Tống Bằng vẫn như trước đưa lưng về phía Thẩm Tường, mặt hướng về chữ "Kiếm" kia.

Người Đường chủ kia mỉm cười: "Tống Bằng, ngươi cũng đừng làm cho ta thất vọng, ở trên đã giao cho Thập Cửu đường chúng ta tới xử lý, tuyệt không thể làm hỏng, hắn thế nhưng là người duy nhất từ khi thí luyện mở ra cho tới nay có thể đi tới nơi này."

Thẩm Tường và Nguyệt Nhi đều có chút kinh ngạc, thí luyện này thực sự từ xưa tới nay chưa từng có ai thông qua?

Tống Bằng kia cho Thẩm Tường chuẩn bị nửa canh giờ, Thẩm Tường ngược lại cảm thấy Tống Bằng chính là muốn để cho mình có sự chuẩn bị, chuyện này chắc chắn mang tới áp lực không nhỏ cho hắn.

Thẩm Tường ngược lại là rất thoải mái, hắn một đường đi tới nơi này đối mặt với nhiều ma luyện như vậy, không nói thí luyện trước đó, mà nói hắn là một tiểu lâu la phấn đấu cho tới bây giờ, những gì đã trải qua đều không phải tên gia hỏa này có thể so sánh được.

"Trông ngươi có vẽ không lo lắng thất bại một chút nào, ngươi hẳn phải biết, một khi thua thì đó chính là chết!" Đường chủ trông thấy mặt mũi Thẩm Tường đầy vẻ buông lỏng, nhíu mày hỏi.

Thẩm Tường cười hắc hắc: "Nhập gia tùy tục, nếu ngươi giống như ta, một đường trải qua ngàn vạn trắc trở để tới đây thì sẽ không cảm thấy có cái gì phải sợ hãi, một đường tới đây ta thế nhưng là từng trải qua rất nhiều sinh tử."

Đường chủ khẽ gật đầu: "Không sai, nói như vậy ngươi cũng đã coi nhẹ chuyện sinh tử đi."

Thẩm Tường lắc đầu cười: "Vậy thì không phải, ta rất sợ chết, chính bởi vì ta không muốn chết, cho nên ta mới sống sót, nếu như ta coi nhẹ chuyện sinh tử thì ta cũng sẽ không đi tới nơi này!"

"Ngươi đã sợ chết vậy thì ngươi bây giờ nên sợ hãi, chúng ta thế nhưng cùng với cường địch mà ngươi gặp ở bên ngoài có sự khác biệt." Trong suy nghĩ từ ánh mắt của người Đường chủ này người ở bên ngoài Chí Tôn thần điện hẳn là phải sợ hãi bọn họ.

Thẩm Tường cười nói: "Nhưng các ngươi căn bản không làm cho ta sợ hãi nổi, ta không hiểu rõ các ngươi một chút nào, các ngươi nói thử xem các ngươi có chỗ nào dọa người một chút xem?"

Tống Bằng đột nhiên xoay người lại, lạnh lùng nói ra: "Xem ra ngươi đã chuẩn bị xong, chúng ta chiến đấu đi! Đánh bại ngươi thì ta có thể hoàn thành nhiệm vụ!"

Thẩm Tường sớm đã không thể chờ đợi thêm, hắn có vẻ hơi hưng phấn, cười nói: "Tại sao ngươi không nói, đánh bại ngươi thì ta có thể hoàn thành thí luyện? Ngươi có lẽ chưa bao giờ nghĩ tới bản thân mình sẽ chết đi! Ngươi có sợ chết không?"

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment