Sau khi trận văn rải rác tổ hợp lại, đại trận bỗng nhiên lóe lên rồi biến mất, mà mặt đất có một lão giả áo xám đang bò, lão giả áo xám đó chính là Hoàng Cẩm Thiên.
Hoàng Cẩm Thiên ngã sắp trên mặt đất, hô: "Tiểu quỷ, ngươi không tới đỡ ta một cái sao?"
Thẩm Tường nhếch miệng: "Tiểu hài tử, đừng làm rộn, tự mình đứng lên đi."
Hoàng Cẩm Thiên vỗ bụi đất bám trên người, đứng lên, hắn nhìn Long Tuyết Di một chút, cười nói: "Xem ra nàng ta đã thức tỉnh a."
Long Tuyết Di cười duyên nói: "Gia gia, ngươi biết chuyện của ta."
Hoàng Cẩm Thiên đi tới, lấy ra cổ thư mà chỉ có mình hắn mới có thể xem được, bắt đầu ghi lại, đồng thời nói ra: "Ta cũng vừa mới biết tới, trí nhớ của ta cùng quyển sách này dính liền nhau, chỉ cần ta có thể ra nổi những trang sách đằng sau, trí nhớ của ta sẽ xuất hiện."
Thẩm Tường nhìn vào cuốn sách mà mỗi một trang đều là trong suốt, vỗ vỗ bả vai Hoàng Cẩm Thiên: "Sư phụ, ngươi bây giờ rất mạnh a, trước đó ta còn lo lắng cho rằng ngươi tới tìm ta là để tránh tai nạn."
Hoàng Cẩm Thiên chẳng mấy chốc đã ghi chép xong, dùng quyển sách này gõ vào đầu Thẩm Tường, đắc ý cười nói: "Ta thế nào thì cũng vẫn là sư phụ ngươi, chắc chắn phải lợi hại hơn so với ngươi một chút."
"Gia gia, ngươi theo tới tìm hắn đến cùng là có chuyện gì?" Long Tuyết Di nhẹ nhàng điềm đạm mà hỏi thăm, nàng ta có ấn tượng rất không tệ đối với Hoàng Cẩm Thiên, hơn nữa nàng ta cũng muốn biết một số bí mật của Hoàng Cẩm Thiên.
"Chuyện lớn, thấy hai người các ngươi còn thảnh thơi ở nơi này như vậy, khẳng định không biết nơi này có chuyện gì xảy ra." Hoàng Cẩm Thiên nhìn lướt qua xung quanh, nói ra: "Nơi này vốn là băng tuyết ngập trời, hiện tại băng tuyết đột nhiên biến mất, cho nên mới có một đám gia hỏa tầm bảo, loại nào cũng có, Đan Thần Thiên Thần cũng không phải số ít."
Thẩm Tường nói ra: "Sở dĩ băng tuyết ngập tràn nơi này biến mất nguyên nhân là bởi vì nàng."
Hoàng Cẩm Thiên sờ lên cằm, suy nghĩ sâu xa, nói ra: "Thì ra là thế, ta biết đại khái, xem ra lực lượng bên Huyền Hàn cổ vực kia là từ nơi này rò rỉ đi qua."
Thẩm Tường nói ra: "Nói chuyện quan trọng, chúng ta cũng có chuyện quan trọng phải đi làm."
Hoàng Cẩm Thiên thở dài: "Chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là đi cứu nha đầu họ Bạch kia."
Nha đầu họ Bạch, Thẩm Tường lập tức đoán được là Bạch Tử Thiến, trước đó Chiến Thần điện muốn bắt Bạch Tử Thiến, sau khi hắn giết chết Viên công tử, Chiến Thần điện có rất nhiều hảo thủ tới, mà hoàn cảnh ở trong này trở nên tốt như vậy, năng lực ẩn nấp của Bạch Tử Thiến lại không mạnh.
"Tử Thiến tỷ sao?" Long Tuyết Di hỏi.
Hoàng Cẩm Thiên gật đầu nói: "Chính là nàng, nàng ta là tỷ tỷ của Bạch U U, ta biết ngươi và Bạch U U có quan hệ rất tốt, cho nên ngươi nhất định phải đi cứu nàng ta, hiện tại nàng ta không chỉ có Chiến Thần điện muốn giết nàng, Tài Thần điện, Hỏa Thần điện, Băng Tuyết Thần điện, Lôi Thần điện ... Những Thần điện lớn này đều hận không thể nhanh chóng giết chết nàng ta."
Thẩm Tường kinh hãi, thực lực của Bạch Tử Thiên cũng không mạnh, cũng chỉ là dùng độc lợi hại một chút, nhưng những Thần điện lớn này lại như thế.
"Các ngươi không biết, Bạch Tử Thiến nàng ta đạt được một thứ khó lường, gọi là Chí Tôn Cổ độc, ngoài đó ra còn có được truyền thừa của Cổ Độc Thần Vương." Sắc mặt của Hoàng Cẩm Thiên trở nên ngưng trọng: "Ta chính là nghe được chuyện này cho nên mới chạy tới trước, sau khi ta nhìn thấy Bạch Tử Thiến thì xác định đây là sự thật, cho nên ta tới tìm ngươi."
Sắc mặt Long Tuyết Di thay đổi lớn: "Nàng ta làm sao mà đạt được? Truyền thừa của Cổ Độc Thần Vương đây chính là thứ rất khó lường, khó trách các Thần điện lớn khác đều muốn giết nàng."
Thẩm Tường không biết lai lịch của Cổ Độc Thần Vương như thế nào, vội vàng hỏi thăm: "Rất nghiêm trọng sao?"
Long Tuyết Di gật đầu nói: "Nói không chừng tam đại Thái Thần điện đều sẽ phái Thái Thần đi ra để xác nhận, đây chính là thứ rất ghê gớm, Cổ độc thế nhưng là tổ của vạn độc, trước đây chỉ có Cổ Độc Thần Vương mới biết cách sử dụng như thế nào, dùng để hạ độc chết lượng lớn cường giả, cuối cùng bị nhiều thế lực liên hợp giết chết, Bạch Tử Thiến nàng ta đến cùng là lấy được như thế nào, khó trách nàng ta có thể hạ độc chết được một tên cường giả Chiến Thần."
Thẩm Tường nói ra: "Ta không quan tâm những chuyện đó, tóm lại ta phải đi cứu nàng, sư phụ, nàng ta bây giờ thế nào?"
Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Nàng ta bây giờ ở ngay trong Thái Thần cấm địa, bị hơn mười Thiên Thần cùng nhau bố trí một cái kết giới phong ấn, những Thiên Thần này cũng không dám tới gần, hơn nữa nàng ta còn tu luyện ra Cổ Độc Chi thể, xử lý không tốt cũng sẽ bị dính độc, hiện tại Thần Điện Thiên Thần của các Thần điện lớn có thể tới đều đã tới, chuẩn bị cùng nhau hợp lực diệt Bạch Tử Thiến đi nhằm vĩnh trừ hậu hoạn."
Thẩm Tường lập tức vận chuyển lực lượng không gian, chuẩn bị tiến hành thuấn di thì đột nhiên nghe thấy một tiếng cười điên cuồng.
"Thẩm Tường, cuối cùng thì ta cũng tìm được ngươi, đi theo lão gia hỏa này quả nhiên có thể tìm được ngươi." Giọng nói này là của Phong Thần.
Một tên trung niên anh tuấn treo lơ lửng giữa không trung, đột nhiên hạ xuống, kích phát ra một cỗ khí áp, khiến cho mắt đất lõm xuống mấy trượng, xuất hiện một cái hố to hình tròn, Phong Thần cầm trường kiếm trong tay, lơ lửng ở trên hố to kia.
"Ha ha ... hôm nay ai cũng không cứu được ngươi, lão hỗn đản Tru Ma kia đã bị Địa Ngục Ma Đế kiềm chế lại, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết." Phong Thần cười lên điên cuồng.
Hoàng Cẩm Thiên có chút ngượng ngùng mà nhìn vào Thẩm Tường: "Tiểu quỷ, thật xin lỗi, ta không ẩn tàng tốt, nếu không như vậy, ta và tiểu Long đi tới bên Bạch Tử Thiến trước, ngươi giải quyết tên hỗn đản này trước rồi tới."
Hoàng Cẩm Thiên nói tới nhẹ nhàng linh hoạt như vậy, thật giống như Thẩm Tường có thể giết chết Phong Thần một cách dễ dàng vậy, Thẩm Tường âm thầm khinh bỉ hắn, bởi vì thực lực bản thân của Hoàng Cẩm Thiên không yếu, lực lượng của Long Tuyết Di cũng rất mạnh, ba người bọn hắn cùng nhau thì có phần thắng lớn hơn.
Phải biết Phong Thần này thế nhưng là Thiên Thần thượng vị, Thẩm Tường chỉ là Thiên Thần hạ vị, cách biệt vẫn còn rất xa.
"Độc nữ kia quả nhiên có quan hệ với các ngươi, ngươi không cứu nổi nàng, hiện tại người muốn giết nàng còn nhiều hơn so với muốn giết ngươi, chờ ta giải quyết ngươi cũng sẽ trở về bên đó hợp lực cùng các Thiên Thần khác giết chết nàng ta."
Trường kiếm của Phong Thần chấn động, hỏa diễm rít gào giận dữ mà ra, cái hố to phía dưới hắn lập tức bị hỏa diễm bao trùm, một luồng hỏa diễm dữ dội từ sau lưng của hắn bùng lên, phóng tới trời cao, phát ra tiếng rít gào điên cuồng.
Phong Thần biết luyện chế thần tiền, cho nên hỏa diễm của hắn rất lợi hại, là một tên Thiên Thần sử dụng hỏa diễm cường đại.
"Gia gia, ngươi đi tới bên Bạch Tử Thiến trước đi, nói vị trí cho chúng ta biết là được rồi, nơi này giao cho chúng ta." Long Tuyết Di cười nhạt một tiếng, hóa thành một đạo ánh sáng trắng tiến vào U Dao giới của Thẩm Tường.
Long Tuyết Di có thể dung hợp với Thẩm Tường, bọn họ cũng đã từng song tu với nhau, lúc dung hợp sẽ càng hòa hợp hơn.
Hoàng Cẩm Thiên không lo lắng Thẩm Tường chút nào, bởi vì hắn đã biết Thẩm Tường đã từng tiến hành Chí Tôn thí luyện, hiện tại lại có cảnh giới Thiên Thần, Phong Thần này chỉ là vừa mới tiến vào cảnh giới Thiên Thần thượng vị mà thôi, lần trước còn bị Tru Ma Thiên Thần bóp cổ cũng không dám nói.
"Ừm, các ngươi mau tới đó." Hoàng Cẩm Thiên lóe lên đã không thấy tăm hơi, chuồn rất nhanh.
Thẩm Tường thầm mắng vài câu, lấy Thí Thần kiếm ra, cười lạnh đối với Phong Thần: "Nợ mới nợ cũng cùng giải quyết đi."
Phong Thần giết chết Đan Đế, đây là chuyện mà cả Thẩm Tường và Long Tuyết Di đều rất tức giận, cho nên hôm nay bọn họ nhất định phải giết chết tên Phong Thần chó chết này tới báo thù rửa hận thay cho Đan Đế.
Lý Trung Hàn con trai của Phong Thần bị Thẩm Tường phế bỏ, trong lòng của hắn cũng rất tức giận, trong mắt hắn, chỉ có con của hắn là có thể giết chết người khác, người khác đều không được động tới con trai của hắn, vô luận con của hắn không đúng cỡ nào.
"Lời này hản là ta nói mới đúng." Phong Thần vung trường kiếm lên, xung quanh lập tức đều là hỏa diễm, Phong Thần lo lắng Thẩm Tường chuồn mất, phóng xuất ra một cái lĩnh vực hỏa tới phong cấm không gian.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.