Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1897 - Chương 1897 - Băng Long Thức Tỉnh

Chương 1897 - Băng Long thức tỉnh
Chương 1897 - Băng Long thức tỉnh

Lực lượng băng hàn có thể tực tiếp đóng băng tia chớp và hỏa diễm, Băng Tuyết thần điện ở đây cũng cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi, bọn họ cũng lập tức nghĩ tới Băng pháp tắc, chỉ có nắm giữ áo nghĩa của Băng pháp tắc thì mới có thể làm được.

"Tiếp tục, tuy rằng cái tên này dùng Hỏa, nhưng bây giờ Băng pháp tắc của ta có thể khắc chế hắn, hắn không có Hỏa pháp tắc, không làm gì được Băng pháp tắc của ta." Long Tuyết Di nói ra: "Dùng Băng Phong áo nghĩa trên diện tích lớn."

Một kích vừa rồi khiến cho Phong Thần hủy đi Hộ Hồn thần phù vô cùng trân quý kia, đó là thứ cần phải luyện chế trong rất nhiều năm, chính là vì phòng ngừa chuyện vừa rồi, nếu như không phải bởi vì thứ này thì vừa rồi nói không chừng Thẩm Tường đã giết chết Phong Thần.

Trong nháy mắt, Thẩm Tường đã xoay chuyển thế cục, Tà Thần khẽ cau mày, đột nhiên có chút lo lắng, Thẩm Tường bây giờ đã có tu vi Thiên Thần, nhưng cũng chỉ là Thiên Thần hạ vị, bởi vì nắm giữ Thí Thần kiếm pháp, có thể thi triển ra một kiếm đáng sợ kia, vậy mà thiếu chút nữa giết chết Phong Thần.

Mắt đất xuất hiện đầy hố to nơi dung nham chảy, vốn là rất nóng bức, nhưng vào lúc này lại từng cơn gió lạnh, tất cả mọi người ở trong kết giới đều cảm nhận được loại lạnh lẽo quỷ dị mà kỳ lạ này, đây đều là phát ra từ trên người Thẩm Tường.

Thân thể Thẩm Tường bỗng nhiên tuôn ra một đám hỏa diễm màu trắng nhạt, mà bên ngoài thân thể của hắn cũng trồi lên một lớp sương mỏng, hỏa diễm đó là hỏa diễm lạnh buốt, trông rất đáng sợ.

Nơi này là chiến trường mà năm đó Long Tuyết Di chết đi, mà Thẩm Tường bây giờ thì tuyệt không thể để nàng ta chết đi thêm một lần nữa, hắn vậy mà không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giết ra một con đường, mang theo Bạch Tử Thiến, mang theo Long Tuyết Di còn sống rời khỏi nơi này, hắn nhất định phải làm được.

Bầu trời vốn xanh thẳm, đột nhiên mây dày đặc, xung quanh từng cơn gió lạnh, một cỗ hàn khí tập kích người không biết xuất hiện từ nơi nào, trong nháy mắt nhuộm trắng cả một vùng đất.

Thái Thần cấm địa vốn băng tuyết đã tan rã, giống như lại biến đổi trở về hình dáng lúc trước, cái này khiến cho các cường giả đều rất khó hiểu.

Một số lão Thiên Thần giống như đã nhìn ra chút gì đó, Tài Thần với vẻ bề ngoài là thiếu niên đột nhiên thay đổi sắc mặt, hét lớn: "Không tốt."

Tài Thần đang muốn lao ra thì một tiếng long khiếu như là tiếng sét đánh nổ bên tai hắn, Băng Long vốn là chất phác bỗng nhiên gào thét một tiếng, hóa thành một con Băng Long to lớn màu trắng, không ngừng rống rít giận dữ, lơ lửng giữa không trung.

"Lão Băng, đây là Chí Tôn Long Mạch của ngươi, cầm đi đi." Giọng nói của Long Tuyết Di vang vọng trong thiên địa.

Chí Tôn Long Mạch của Băng Long vẫn luôn nằm trong tay Long Tuyết Di, lúc trước bị một đám lão Long rút đi, dẫn tới Băng Long ở Thần Minh giới khó mà tăng lên cho nên mới bị nô dịch.

Mà vừa rồi Thẩm Tường đã lấy một loại phương pháp khéo léo thả Chí Tôn Long Mạch của Băng Long ra ngoài, bởi vì hắn biết Băng Long năm đó cũng là một thành viên của Thú Thần điện, hơn nữa chắc chắn cũng là Thái Thần giống như Long Tuyết Di, chỉ cần ký ức thức tỉnh, lấy lại Chí Tôn Long Mạch thứ vô cùng quan trọng này thì sẽ thu hoạch được lực lượng càng cường đại hơn.

Băng Long cảm nhận được Chí Tôn Long Mạch, lực lượng phong ấn bản thân kia bị tiêu trừ, bởi vì hắn bị nô dịch, vì mình sẽ cẩ ngày sống ở trong thống khổ cho nên hắn lựa chọn tạm thời phong ấn trí nhớ của mình, để cho mình trông giống như là không có linh hồn vậy.

Mà bây giờ hắn được Chí Tôn Long Mạch làm thức tỉnh, cùng lúc hắn mở ra phong ấn cũng thức tỉnh ký ức thời kỳ Thái Thần năm đó.

Ban đầu lực lượng Băng Hàn xuất hiện giữa thiên địa, theo Băng Long bay múa trên không trung thì dần dần biến mất, toàn bộ đã được Băng Long hấp thu.

"Giết." Thẩm Tường và Long Tuyết Di tâm lý tương thông, quát khẽ một tiếng, bây giờ hắn không cần phải lo lắng sẽ có người ngăn cản hắn, bởi vì mọi chuyện ở đây đều có Băng Long cản trở.

Phong Thần tuy rằng kinh hãi nhưng lại không sợ, lập tức phóng xuất ra một cái lĩnh vực hỏa diễm, nhưng lĩnh vực hỏa diễm này vừa ra thì đã bị Băng pháp áo nghĩa đóng băng lại, trong nháy mắt vỡ nát đi.

"Ta bây giờ là bốn thần hồn." Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, thân thể hóa thành một cơn gió tuyết, bao phủ Phong Thần.

Thân thể của Phong Thần lại bị đóng băng một lần nữa.

"Bách Chiến đan thần, nhanh ra tay." Tài Thần nhìn vào Băng Long vô cùng tức giận ở trên không trung, vọt lên, ở thời khắc mấu chốt, hắn quan tâm tới vậy mà không phải Phong Thần, mà là đi bắt Tọa kỵ muốn chạy trốn này.

"Chậm." Sau khi Thẩm Tường đóng băng Phong Thần, Thời Gian áo nghĩa lập tức xuất hiện, Thí Thần kiếm đã chỉ vào mi tâm của Phong Thần, Bách Chiến đan thần bay nhanh mà tới kia, ở trong mắt Thẩm Tường lại chậm tới như vậy.

Thẩm Tường bây giờ đúng là có bốn cái thần hồn rất cường đại, tương đương với Thiên Thần có bốn thần cách, cường đại hơn rất nhiều so với Thiên Thần có ba cái thần cách.

Đặc biệt là hắn bây giờ có thể dung hợp hoàn mỹ với Long Tuyết Di, lại có thể sử dụng lực lượng lục đạo của chính mình phối hợp với Băng pháp tắc của Long Tuyết Di, như vậy vô cùng đáng sợ.

Dùng một đoạn thời gian, Thẩm Tường đã thích ứng được lực lượng bên trong Thần Hải của Long Tuyết Di, quen thuộc đặc tính hai thần hồn của nàng ta, cuối cùng có thể phát huy ra được lực lượng mạnh nhất.

Thí Thần kiếm pháp vừa ra, thời gian đã như đứng im lại, chỉ có Thẩm Tường có thể di chuyển, một kiếm này hắn vận đủ lực lượng, để lực lượng lục đạo bao khỏa bên ngoài Thí Thần kiếm, Thí Thần kiếm có được lực luyên thấu càng đáng sợ hơn.

Nếu như có thể rót lực lượng lục đạo vào bên trong Thí Thần kiếm thì như vậy sẽ càng đáng sợ hơn, nhưng bây giờ chỉ như vậy cũng đủ để giết chết Phong Thần.

Thí Thần kiếm của Thẩm Tường trực tiếp xuyên thấu mi tâm của Phong Thần, lần này rất thuận lợi, không có bất kỳ trở ngại gì.

"Không cần lấy thần cách của hắn, giết hắn mới quan trọng, đừng lãng phí một chút thời gian nào." Long Tuyết Di lo lắng có diễn biến phức tạp cho nên vội vàng căn dặn Thẩm Tường.

Thẩm Tường hiểu ý, lực lượng lục đạo dọc theo bề ngoài Thí Thần kiếm liên tục không ngừng tràn vào trong Thần Hải của Phong Thần, như là dòng nước xiết cuốn tới, mang theo trận trận lực lượng thiên luyện, như là mặt trời rơi xuống đất rơi vào trong Thần Hải của Phong Thần.

Ầm.

Trong Thần Hải của Phong Thần, một biển thần lực rơi vào công kích mạnh mẽ đáng sợ như vậy, ba cái thần hồn đều không thể nào tránh thoát, toàn bộ đều bị Thí Thần kiếm ý của Thẩm Tường bao phủ.

Một biển thần lực kia của Phong Thần, cùng với thần lực hào hùng ẩn chứa bên trong thần các bị Thẩm Tường dẫn nổ, phát ra tiếng nổ kịch liệt.

Bề ngoài thân thể Thẩm Tường lập tức xuất hiện một lớn Băng Tuyết Thiên Tượng của Thiên Chi thể, để thân thể trở nên rất rắn chắc, bằng không chính hắn cũng sẽ bị nổ tung.

Tài Thần vừa mới bay tới không trung, nhìn vào vụ nổ thảm thiết ở bên dưới, mà khí tức sinh mệnh của Phong Thần lập tức biến mất, hắn lập tức ngây dại.

Tất cả mọi người ở đây đều ngây dại, Bách Chiến đan thần vốn là đang xông tới kia vì tránh né vụ nổ này cho nên không thể không lui lại.

Phong Thần chết rồi, bị Thẩm Tường giết chết, chuyện này thật sự là chuyện làm cho người khiếp sợ không thôi.

Vừa mới bắt đầu, tất cả mọi người cho rằng Thẩm Tường sẽ bị Phong Thần đánh cho tàn phế, nhưng bây giờ người chết lại là Phong Thần, chết tới thảm như vậy, ngay cả thần hồn toàn bộ đều tiêu tán đi mất.

Hiện tại, mọi ngươi càng cảm thấy sợ hãi đối với Thí Thần kiếm pháp hơn, bởi vì Thẩm Tường Thiên Thần hạ vị này, dựa vào kiếm pháp này vượt qua hai giai đoạn (hai cấp) giết chết Phong Thần.

"Thẩm Tường." Tài Thần rống giận, hắn mặc dù biết Phong Thần rơi vào hạ phong, nhưng không hề nghĩ tới Phong Thần sẽ bị Thẩm Tường giết chết, hắn vừa tới nơi này đã rất chắc chắn rằng Thẩm Tường không có cơ hội chuyển mình.

Băng Long thức tỉnh, Thẩm Tường và Long Tuyết Di dung hợp lại thu hoạch được lực lượng cường đại, những chuyện này đều nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người ở đây.

Tiếng nổ kịch liệt, chấn vỡ luôn cả kết giới, Thiên Thần thượng vị bạo thể vậy mà đáng sợ như vậy, dù sao đó cũng là mấy cái thần cách và một biển thần lực.

Sau khi chấn vỡ kết giới, Thẩm Tường lập tức lao tới trên Hình đài, lập tức điều độn lực lượng lục đạo ở bên trong Lục Đạo Thần kính, trong nháy mắt rút ra hơn phân nửa lực lượng lục đạo trên người, thi triển Không Gian Na Di thuật, na di (chuyển) Bạch Tử Thiến đang bị phong cấm ở bên trong ra bên ngoài.

Trên người Bạch Tử Thiến chằng chịt vết thương, toàn thân là độc, lúc này cũng không có lực lượng chiến đấu gì, Thẩm Tường ôm nàng ta vào trong ngực, nhẹ nhàng nói: "Yên tâm, không sao ngươi phải nhớ kỹ đám gia hỏa này để sau này báo thù."

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment