Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1902 - Chương 1902 - Triệu Hoán Ma Điện

Chương 1902 - Triệu hoán ma điện
Chương 1902 - Triệu hoán ma điện

Hộ chủ thần quang biến mất, Thẩm Tường dung hợp thành công bảy khối Hỗn Độn Hỏa lệnh, lúc này ở bên trong lĩnh vực Địa Ngục này trở nên rất yên tĩnh, tuy nói rằng phần lớn người đều tin tưởng Địa Ngục Ma Đế, nhưng lúc này nhịp tim lại không thể nào ngừng đập nhanh hơn.

Sau khi yên tĩnh một lát, Địa Ngục Ma Đế phát ra một tiếng cười điên cuồng dữ tợn, ha ha...

Mà Thẩm Tường thì ngây người đứng ở nơi đó, ở trong nháy mắt dung hợp bảy khối Hỗn Độn Hỏa lệnh, lượng lớn tin tức tràn vào trong đầu hắn, đầu tiên tiến vào bên trong đầu của hắn chính là một tấm bản đồ, là bản đồ bên trong một tòa cung điện khổng lồ, ở trên có một số lộ tuyến, sau đó chính là lượng lớn linh văn.

"Xuất hiện." Thẩm Tường đột nhiên quát lên, cắt ngang tiếng cười điên cuồng của Địa Ngục Ma Đế.

Địa Ngục Ma Đế cùng với những Thiên Thần khác lập tức giật mình, chỉ thấy lĩnh vực Địa Ngục rất kiên cố của Địa Ngục Ma Đế đột nhiên vỡ nát, mà ở trên không trung xa xa mây đen che kín, một tòa cung điện rất to lớn đang từ bên trong đám mây đen đó dần dần trôi qua hạ xuống.

Cung điện này có màu đen nhánh, đại môn cung điện có chín con Hắc Long hai đầu to lớn đang giương nanh múa vuốt, cổ của chín con Hắc Long hai đầu này đều được đeo vào một cái dây xích màu vàng kim, dây xích gắn kết với bức tường đen nhánh bên ngoài cung điện, chín con Hắc Long hai đầu đáng sợ này lại được xích ở bên ngoài cung điện.

Cung điện nhìn qua rất khổng lồ, kèm theo đó là từng đợt tia chớp màu đỏ ngòm giáng xuống, chín con Hắc Long hai đầu gào thét điên cuồng, tiếng gào thét làm chấn động đến thiên địa run rẩy.

Cửu Thiên ma điện trong truyền thuyết xuất hiện, tất cả mọi người ngây dại mà nhìn chằm chằm vào tòa Ma điện đang dần dần hạ xuống này, bọn họ muốn động nhưng không biết tại sao lại mất đi khả năng hoạt động, thậm chí ngay cả nói bọn họ cũng không nói được.

Loại Ma điện màu đen đáng sợ này xuất hiện mang theo lực lượng đáng sợ mà quỷ dị, từng cơn gió đen thổi ra từ ma điện lao ra khỏi ma điện, từ đằng xa nhìn lại, có vô số dải ánh sáng đen mờ nhạt nối liền với Ma điện.

Ma Long hai đầu rống thét lên, đang giẫy dụa loạn lên nhiều lần giống như đang chịu sự gày vò từ lực lượng đáng sợ nào đó làm đau tới không muốn sống.

Cửu Thiên ma điện hạ xuống đất, cả vùng đất bỗng nhiên nhoáng một cái, đại môn long văn uy vũ kia từ từ mở ra, phát ra tiếng bang lang bang lang, nghe thôi mà cũng làm cho người ta phải rợn tóc gáy.

Thiên địa trở nên tối mờ, lúc đại môn Cửu Thiên ma điện mở ra, ánh sáng đỏ như máu lóe lên bên trong giống như một điệu nhảy hoang dã, giống như đang cố gắng chạy ra ngoài, nhưng vẫn không thể trốn thoát, bị mắc kẹt trong đại môn.

Đại môn mở ra hoàn toàn, to lớn như là Thiên Môn, coi như kéo theo một ngọn núi lớn đi vào cũng không cảm thấy nhỏ hẹp.

"Vù vù vù."

Một cơn gió lạnh thổi ra từ đại môn, theo đó một cỗ khí tức cổ xưa mà mục nát, lúc thổi qua cả vùng đất cả mặt đất lập tức biến thành màu đen, sau đó hủ hóa thành một đám bùn màu đen, đáng sợ là, phía dưới những bùn đen này lại có nhiều thứ gì đó động đậy, từng cái cốt trảo màu đen bỗng nhiên từ dưới lớp bùn màu đen kia vươn ra.

Ở đằng trước đại môn chính đều là loại cốt trảo màu đen này, còn phát ra từng tiếng gào thét.

Cốt trảo xuất hiện chưa được bao lâu, phương hướng đi về phía đại môn đột nhiên rất nhiều cốt trảo rút xuống mặt đất, hiện ra một con đường lớn.

Lúc này, từng khô lâu màu đen đang leo ra từ dưới nền đất đen, có hàng ngàn khô lâu như vậy, chúng xếp hàng chỉnh tề, chỉ chừa lại một lối đi về phía đại môn.

Thẩm Tường nuốt một ngụm nước bọt, cảnh tượng này thực sự là rất đáng sợ, quá rung động.

Đám người Tài Thần, Chiến Thần, Hỏa Thần hận không thể chửi bậy, nhưng lại nói không ra lời, Địa Ngục Ma Đế lừa bọn họ, luôn miệng nói Thẩm Tường không triệu hoán được Cửu Thiên ma điện, nhưng bây giờ Cửu Thiên ma điện đang ở ngay trước mắt bọn hắn.

Địa Ngục Ma Đế cũng muốn chửi, bởi vì lúc trước Vô Thượng Ma Thần luôn mồm nói với hắn về bí mật của Hỗn Độn Hỏa lệnh, mà bây giờ Thẩm Tường lại triệu hoán ra được, tuy rằng không biết có thể chết ở bên trong hay không, nhưng hắn có thể xác định chính là, bọn hắn lúc này chắc chắn phải đi vào.

Cửu Thiên ma điện vừa xuất hiện, tất cả mọi người không thể di chuyển, chờ đại quân khô lâu màu đen kia xuất hiện, xếp thành hàng chỉnh tề xong thì đôi chân của mọi người không thể không di chuyển đi vào trên con đường tiến về đại môn kia.

Lúc này tất cả mọi người cảm thấy mình có thể động, bọn họ cũng không hiểu vì sao lại tự động đi về phía đại môn.

Thẩm Tường đi dẫn đầu, nhìn vào vô số bộ xương màu đen đứng ở hai bên, trong lòng của hắn không thể không cảm thấy run rẩy, Cửu Thiên ma điện đáng sợ trong truyền thuyết, hắn rốt cuộc gặp phải, hơn nữa lập tức phải tiến vào bên trong.

"Địa Ngục Ma Đế, đây là chuyện gì? Không phải ngươi nói Thẩm Tường không cách nào triệu hồi ra Cửu Thiên ma điện sao?" Tài Thần giật dữ hét lên, bởi vì cái này liên lụy tới tính mạng của hắn.

"Hừ, ngươi chẳng qua chỉ là một cái khôi lỗi, chết thì chết ngươi sợ cái gì?" Địa Ngục Ma Đế khinh thường hừ một tiếng, trong lòng của hắn cũng khó có thể hiểu được.

"Khốn kiếp." Tài Thần mắng, hắn mặc dù là khôi lỗi nhưng cũng có suy nghĩ của mình.

"Các ngươi chớ có ồn ào." Bách Chiến đan thần rất tức giận, nếu như trước đó Địa Ngục Ma Đế để cho hắn giết chết Thẩm Tường thì lúc này sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy, hắn bây giờ chẳng những không thể giết chết Thẩm Tường, hơn nữa còn kéo theo cả bản thân mình vào nơi nguy hiểm.

Băng Long đi ở đằng sau, hắn muốn tăng tốc bước chân chạy tới nhưng lại không thể như ý, bởi vì đây đều là bị khống chế.

"Ta muốn cho Băng Long ra ngoài." Trong lòng Thẩm Tường có một cái ý niệm mãnh liệt, bởi vì hắn cảm thấy mình có thể sinh ra liên hệ với Cửu Thiên ma điện này.

Ngay vào lúc trong nội tâm của hắn có ý nghĩ này thì Băng Long đột nhiên bay lên.

"Chuyện gì xảy ra." Băng Long kinh hộ một tiếng, đám người Địa Ngục Ma Đế đều rất kinh ngạc, tại sao Băng Long có thể bay.

Thẩm Tường nói với Băng Long: "Băng Long tiền bối, ngươi rời khỏi Thái Thần cấm địa, nói cho đám người Tru Ma Thiên Thần tuyệt đối không được tới gần nơi này."

Băng Long đột nhiên hiểu, là Thẩm Tường để cho hắn rời đi, trong chớp mắt, Băng Long đã được một cỗ lực lượng đưa đi, biến mất không thấy.

Thẩm Tường vậy mà có thể khống chế Cửu Thiên ma điện này, đám người Địa Ngục Ma Đế càng tức giận hơn.

Thẩm Tường cười lạnh nói: "Một cái ý niệm trong đầu của ta là có thể để cho hắn rời đi, nhưng tại sao ta lại muốn làm như vậy đây, nói thật cho các ngươi biết, ta tiến vào Cửu Thiên ma điện này tám chín phần mười sẽ chết, các ngươi cũng giống như vậy, cho nên ta muốn để các ngươi chôn cùng."

"Ngươi ..." Địa Ngục Ma Đế rống giận, muốn một quyền đấm chết Thẩm Tường, nhưng lực lượng trong cơ thể hắn lại không thể nào vận chuyển được.

Cứ như vậy, bọn họ từng bước một bước vào Cửu Thiên ma điện, mà đại môn Cửu Thiên ma điện cũng không đóng lại, đám đại quân khô lâu đen kia thì hóa thành một đám khói đen, tràn vào bên trong Cửu Thiên ma điện.

Chín con Ma Long hai đầu ở trước cổng kia lúc này cũng trở nên rất an tĩnh, nằm rạp trên mặt đất, giống như là đang ngủ vậy.

Nơi này lại trở nên yên tĩnh, ngay cả một chút gió cũng không có, mây đen trên không trung cũng đã tán đi, ánh sáng mặt trời cũng chiếu vào Cửu Thiên ma điện nhưng vẫn làm cho người cảm thấy âm trầm quỷ dị.

...

Băng Long đã rời xa Cửu Thiên ma điện, hắn lơ lửng ở giữa không trung, có thể trông thấy ở trên vùng đất hoang ở nơi xa có một điểm đen, đó chính là Cửu Thiên ma điện.

"Đừng đi vào." Băng Long đi tới lối tiến vào Thái Thần cấm địa, nhìn thấy một đám người vội vội vàng vàng ngồi ở trên phi bàn lao tới, vội vàng quát lớn lên, phi thân đi tới ngăn cản bọn họ.

Tru Ma Thiên Thần đương nhiên nhận ra Băng Long, cảm thấy có chút kỳ lạ, bởi vì Băng Long trước đó đều đi cùng với Tài Thần, mà khí tức lúc này Băng Long thả ra lại mạnh tới như vậy, cái này khiến Tru Ma Thiên Thần âm thầm cảnh giác lên.

"Tại sao." Tru Ma Thiên Thần hỏi.

"Cửu Thiên ma điện, Thẩm Tường đã triệu hoán ra Cửu Thiên ma điện." Băng Long nghiêm túc nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment